Tác giả:

Ôn Dương chết rồi, tôi quên không được ánh mắt chán ghét cuối cùng anh nhìn tôi, giống như nhìn một thứ dơ bẩn gì đó không phải người. Nhưng mà, anh dựa vào cái gì chứ? Chỉ bởi vì tôi trong mắt anh là một tên đồng tính luyến ái ghê tởm? Người khác có lẽ có thể nghĩ như thế, nhưng mà Ôn Dương thì không được, tôi yêu anh nhiều năm như vậy, đem tất cả mê luyến đều đặt trên người anh, anh hiện tại dựa vào cái gì, dựa vào cái gì đối với tôi như thế... Cho dù là tôi hại chết anh, đó cũng là... Cũng là bởi vì Ôn Dương anh một mực không chịu yêu tôi, chờ đợi đã quá lâu rồi, tôi thật sự chịu không nổi nữa, tôi thì yêu anh như vậy, anh lại căn bản không nhìn tôi lấy một cái. Bọn họ nói tôi là người kế thừa duy nhất của Tần thị, chỉ cần thừa kế là có thể sở hữu di sản gia tộc trị giá cả tỷ mỹ kim, bọn họ nói Thạch Sam tôi dáng vẻ đường đường, là thanh niên tài giỏi hiếm có, bọn họ nói có bao nhiêu là cả nam lẫn nữ ái mộ sùng bái tôi, là Ôn Dương anh không biết phân biệt. Anh xem, tất cả mọi…

Truyện chữ