Ngày trôi qua thật là nhàm chán… Ta cuộn tròn thân mình nằm trên mái cong của đình nghỉ mát trong hoa viên, lười biếng phơi nắng mặt trời, ánh nắng ôn hoà ấm áp khiến ta mơ màng buồn ngủ, mà cảnh trí yên tĩnh buồn tẻ xung quanh càng khiến ta chán muốn chết, vì vậy ta liền vung vẩy cái đuôi đánh nhịp để giết thời gian. Ta không có nói gì sai đâu, ta đang dùng cái đuôi đánh nhịp, bởi vì ta vốn chính là một con rắn thôi. Nhưng mà đừng có coi thường ta, tuy rằng hình dạng của ta nho nhỏ xinh xắn, nhìn có vẻ không bắt mắt, nhưng ta lại là vua của loài rắn, là loại động vật độc nhất thiên hạ, vòng tròn màu vàng kim rất xinh xắn trên đỉnh đầu ta chính là vương miện mà chỉ có xà vương mới có. Cố hương của ta ở Miêu Cương, ở nơi đó ta được người Miêu coi như thần vật linh thiêng nhất cung phụng, nhưng mà sau đó lại có người đem ta tới kinh thành, sau đó nữa ta gặp được chủ nhân Hình Phi của ta, y vốn là sát thủ bị treo tiền thưởng cao nhất trên giang hồ, có điều lúc ta gặp y thì y bởi vì bị…
Tác giả: