Tác giả:

Rầm! Rầm! Rầm! Mở một mắt, nó chau mày nhìn ra cánh cửa phòng đang bị hành hạ. Thương em quá, sáng sớm đã bị đánh đập như vậy. Mẹ à, chắc mẹ lại phải mua cửa mới cho con rồi. Lết từng bước xuống giường, nó mở cửa, giọng r*n r*: - Mẹ mới mua cái cửa này 1 tuần thôi, anh bớt phá hoại đi. - Tao quan tâm tới việc mua đồ của mẹ làm gì? Đi thay đồ, tao đưa mày đi học. Vừa dứt lời, Duy quay lưng bước xuống cầu thang, chuẩn bị đồ ăn sáng. Nhìn theo bóng lưng dài gần 1m8 đó, Như bất giác mỉm cười. 5 phút sau... Xách chiếc ba lô rồi chạy như bay xuống bàn ăn, Như th* d*c. Nhìn hai chiếc ghế bàn đối diện trống không, nó lờ mờ đoán được hai vị chủ nhân căn nhà đã cất cánh đi công tác từ sáng sớm. Vì lý do công việc, thời gian tụ họp của gia đình nó rất hiếm. Kể cả các kì họp phụ huynh hay khai giảng, tổng kết của nó cũng do anh Duy đi. Cũng may, các thầy cô hiểu nên không trách mắng gì nhiều. Đưa đĩa mì xào trứng cho nó, Duy ra lệnh: - Cho nhóc 5 phút. Nói rồi Duy bấm đồng hồ, tháo tạp dề, dắt xe…

Truyện chữ