Tác giả:

Part1: Kí ức, Trở về Trong 1 căn biệt thự người đàn ông và người phụ nữ đang ôm những đứa con mình âu yếm nhưng vẫn không thể giấu được vẻ mặt lo lắng của họ -Bố mẹ có chuyện gì vậy ạ_Đứa bé trai 7 tuổi nói -Bin nghe bố mẹ nói này_Người bố với người mẹ nhìn nhau rồi nói -Vâng ạ bố mẹ nói đi ạ_ Bin -Con phải biết chăm sóc yêu thương em bi nghe không, phải biết bảo vệ em nghe con _Người mẹ nói trong nghẹn ngào -Sao bố mẹ lại nói vậy ạ_bin lo lắng khi mẹ mình lại nói những lời nói khó hỉu như vậy -Bà bình tĩnh nào, bin này có lẻ bố mẹ không còn ở bên hai con được nữa vì vậy con phải biết chăm sóc bảo vệ em nghe không_Người bố an ủi vợ rồi quay qua nói với người con -Bố mẹ đi đâu vậy ạ cho bi đi với bi không mún xa bố mẹ đâu _Đứa bé gái 5tuổi nói trong sự ngây thơ hồn nhiên -Bi ngoan phải biết nghe lời anh bin nghe không, phải ngoan ngoãn nge không con _Người mẹ òa khóc nói, đứa bé không hiểu gì cũng rơm rớm nước mắt theo mẹ -Nào đem giấu chúng đi mau, họ đến rồi _Người bố lo lắng -Bin…

Chương 3: Nhà mới

Hoa Mãi Mãi Thuộc Về GióTác giả: Giang LePart1: Kí ức, Trở về Trong 1 căn biệt thự người đàn ông và người phụ nữ đang ôm những đứa con mình âu yếm nhưng vẫn không thể giấu được vẻ mặt lo lắng của họ -Bố mẹ có chuyện gì vậy ạ_Đứa bé trai 7 tuổi nói -Bin nghe bố mẹ nói này_Người bố với người mẹ nhìn nhau rồi nói -Vâng ạ bố mẹ nói đi ạ_ Bin -Con phải biết chăm sóc yêu thương em bi nghe không, phải biết bảo vệ em nghe con _Người mẹ nói trong nghẹn ngào -Sao bố mẹ lại nói vậy ạ_bin lo lắng khi mẹ mình lại nói những lời nói khó hỉu như vậy -Bà bình tĩnh nào, bin này có lẻ bố mẹ không còn ở bên hai con được nữa vì vậy con phải biết chăm sóc bảo vệ em nghe không_Người bố an ủi vợ rồi quay qua nói với người con -Bố mẹ đi đâu vậy ạ cho bi đi với bi không mún xa bố mẹ đâu _Đứa bé gái 5tuổi nói trong sự ngây thơ hồn nhiên -Bi ngoan phải biết nghe lời anh bin nghe không, phải ngoan ngoãn nge không con _Người mẹ òa khóc nói, đứa bé không hiểu gì cũng rơm rớm nước mắt theo mẹ -Nào đem giấu chúng đi mau, họ đến rồi _Người bố lo lắng -Bin… Part3:_phải làm sao đây họ sắp vào đây rồi_Nó_tý nữa tôi đếm đến 3 thì chạy theo tôi nghe không_Hắn kiên quyết nói, 2 người bảo vệ đến căn phòq lớp nó *cạch*_3 chạy_ Thế là hắn nắm lấy cáh tay của nó kéo chạy theo_2 người kia đứq lại ,đứq lại_2 người bảo vệ không ngừng hò hét bắt tụi nó đứng lại, tụi nó chạy về phía sau sân trườq *á* vì không cẩn thận cả 2 đều lọt xuống 1cái hố, cũq nhờ vậy mà tụi nó đả thoát. Khi k còn nghe tiếq động nữa thì hắn lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng vì cả hại đều đang xấu hổ vì nó đang được hắn ôm trọn vào lòng_Cô ổn chứ chúng ta đi thôi_Nói rồi đỡ nó ra khỏi cái hố, rồi hắn lẳng lặng đi trước vì còn ngại chuyện lúc nảy mãi đi mà không để ý nó, qay lại thì thấy nó đang ngồi 1chỗ, hắn bước đến_Cô tính ngồi đây để họ bắt à_Hắn_Không sao, anh lo cho anh đi_Nó lạnh lùng nhưng tay vẫn xoa cái chân, thực ra thì cái chân của nó đả bị bông gân nên không đi được_sao vậy, trời cái chân bị bông rồi_Hắn nắm lấy cái chân nó nhìn nói_Lên đi_Đưa lưng ý bảo nó lên_Không cần tôi tự lo được_nó từ chối nhưng vừa dứt lời thì hắn đả bế bổq nó lên_Này làm gì vậy bỏ tôi xúng đi_mặc kệ lời của nó hắn vẫn bế nó ra khỏi trườnq rồi lên xe_Nhà cô ở đâu_hắn, nó ngớ ng* cái chân bị như vậy mà về nhà chắc bác quản gia sẻ lo chắc phải ra kiếm chỗ nào trú nhờ quá* đó là suy ngĩ của nó_Tôi đến nhà anh trú 1 đêm đượcc chứ_nó nói hắn khá ngạc nhiên nhưq rồi cũng đồq ý trên đườq không nói với ai câu nào, về đến nhà nó ngồi chờ ở phòng khách_Ken mày đi đâu bây giờ mới về, ơ còn đây là ai _Bin hỏi_Tao có việc ấy mà, còn đây là con nhỏ học chung lớp với tao, tên là Thùy Anh, nó nhờ trú 1 đêm_Nói rồi hắn vào bếp lấy gì đó, còn bin cứ ngớ người nhìn nó rồi chạy lấy túi đá kéo chân nó chườm cho nó_Không cần đâu tôi có thể tự lm_nó bối rối với hành động của bin_yên nào_bin nhắc nhở cùq lúc đó hắn từ bếp đi ra vvới hộp y tế trên tay nhưng khự lại vì thấy Bin làm vậy với nó ,troq lòq bỗng dâq lên 1 cảm giác không vui_sao cô phải hóa traq làm gi, lại còn giả lam học nghèo nữa_hắn_thích_nó trả lời qua loa_này trả lời với ân nhân cứu mạq như vậy sao_hắn khó chịu_tôi đâu nhờ anh giúp cái này là do a tình nguyện đấy chứ_nó trả treo hắn_cô hừ không nói nhìu tôi đả cứu cô vì vậy bây giờ cô thuộc quyền sở hữu của tôi, từ nay về sau phải nge lời tôi nếu không muốnn bị nhà trường biết chuyện hôm nay_hắn lạnh lùnq trả lời_anh hừ đúng là đê tiện_ Nó chửi hắn_cô nói ai đê tiện hả_hắn đầu bốc khói nhìn nó bằng ánh mắt ăn tươii nuốt sốq_thôi im giùm coi_bBin khó chịu lên tiếq nói nếu không chắc cái nhà này sẻ sập với 2 người này mất, sáq hôm sau nó thức dậy thì thấy đồ đạc của nó đả được chuyển qua đây hết_Này sao đồ của ở đây hết v_nó ngạc nhiên hỏi ,bin nhún vai không biết_cô từ nay là ng của tôi thì chủ ở đâu tớ ở đó không phải sao_hắn tỏ vẻ đắc thắq_Anh..anh sao lại vô lí như vậy chứ, tôi không ở đây đâu_nó giận giữ_Mặc xác cô, mún ra khỏi đây thì cứ tự nhiên_hắn nói, còn nó nghe câu nói của hắn thì như vớ được vàng xách va li ra cửa nhưng đáq tiếc cửa khóa vì vậy phải lết cái xác vào troq nhà_Sao không muốnn đi nữa hả_hắn châm chọc_Hừ khóa cửa làm sao tôi đi được mà nói_nó bực dọc_Cô nên cảm thấy vinh dự vì được ở nhà cùnq 2 hot boy của trường chứ, biết bao nhiu người mơ ước mà không được đó_hắn tự đắc_haha hot boy sao tôi nghĩ hot doq thì đúnq hơn haha ha_nó bật cừi tươi đây là nụ cườii thật nhất của nó ,nụ cườii ấy đả làm cho 2 con người kia ngớ người nhưng rồi cũngnhận ra mọi việc nhìn nó với ánh mắt hình viện đạn_cô nói ai hot doq hả_cả 2 gầm gừ nhìn thấy tình thế bất lợi nó vội vàq đứq dậy chạy ra vườn còn nói vọng vào trong_troq nhà này có 3 người chỉ có tôi là nữ mà nam là boy tôi khônng nói 2 anh chẳng lẻ tôi nói tôi s haha đúng là ngu ngốc_nói rồi vụt chạy để 2cái đầu kia đang bốc khói nghi ngút rồi cũng vội đuổi theo, thế là căn nhà vang vọng đầy tiếq cườii đùa không còn âm u lạnh lẻo như trước nữa.

Part3:_phải làm sao đây họ sắp vào đây rồi_Nó

_tý nữa tôi đếm đến 3 thì chạy theo tôi nghe không_Hắn kiên quyết nói, 2 người bảo vệ đến căn phòq lớp nó *cạch*

_3 chạy_ Thế là hắn nắm lấy cáh tay của nó kéo chạy theo

_2 người kia đứq lại ,đứq lại_2 người bảo vệ không ngừng hò hét bắt tụi nó đứng lại, tụi nó chạy về phía sau sân trườq *á* vì không cẩn thận cả 2 đều lọt xuống 1cái hố, cũq nhờ vậy mà tụi nó đả thoát. Khi k còn nghe tiếq động nữa thì hắn lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng vì cả hại đều đang xấu hổ vì nó đang được hắn ôm trọn vào lòng

_Cô ổn chứ chúng ta đi thôi_Nói rồi đỡ nó ra khỏi cái hố, rồi hắn lẳng lặng đi trước vì còn ngại chuyện lúc nảy mãi đi mà không để ý nó, qay lại thì thấy nó đang ngồi 1chỗ, hắn bước đến

_Cô tính ngồi đây để họ bắt à_Hắn

_Không sao, anh lo cho anh đi_Nó lạnh lùng nhưng tay vẫn xoa cái chân, thực ra thì cái chân của nó đả bị bông gân nên không đi được

_sao vậy, trời cái chân bị bông rồi_Hắn nắm lấy cái chân nó nhìn nói

_Lên đi_Đưa lưng ý bảo nó lên

_Không cần tôi tự lo được_nó từ chối nhưng vừa dứt lời thì hắn đả bế bổq nó lên

_Này làm gì vậy bỏ tôi xúng đi_mặc kệ lời của nó hắn vẫn bế nó ra khỏi trườnq rồi lên xe

_Nhà cô ở đâu_hắn, nó ngớ ng* cái chân bị như vậy mà về nhà chắc bác quản gia sẻ lo chắc phải ra kiếm chỗ nào trú nhờ quá* đó là suy ngĩ của nó

_Tôi đến nhà anh trú 1 đêm đượcc chứ_nó nói hắn khá ngạc nhiên nhưq rồi cũng đồq ý trên đườq không nói với ai câu nào, về đến nhà nó ngồi chờ ở phòng khách

_Ken mày đi đâu bây giờ mới về, ơ còn đây là ai _Bin hỏi

_Tao có việc ấy mà, còn đây là con nhỏ học chung lớp với tao, tên là Thùy Anh, nó nhờ trú 1 đêm_Nói rồi hắn vào bếp lấy gì đó, còn bin cứ ngớ người nhìn nó rồi chạy lấy túi đá kéo chân nó chườm cho nó

_Không cần đâu tôi có thể tự lm_nó bối rối với hành động của bin

_yên nào_bin nhắc nhở cùq lúc đó hắn từ bếp đi ra vvới hộp y tế trên tay nhưng khự lại vì thấy Bin làm vậy với nó ,troq lòq bỗng dâq lên 1 cảm giác không vui

_sao cô phải hóa traq làm gi, lại còn giả lam học nghèo nữa_hắn

_thích_nó trả lời qua loa

_này trả lời với ân nhân cứu mạq như vậy sao_hắn khó chịu

_tôi đâu nhờ anh giúp cái này là do a tình nguyện đấy chứ_nó trả treo hắn

_cô hừ không nói nhìu tôi đả cứu cô vì vậy bây giờ cô thuộc quyền sở hữu của tôi, từ nay về sau phải nge lời tôi nếu không muốnn bị nhà trường biết chuyện hôm nay_hắn lạnh lùnq trả lời

_anh hừ đúng là đê tiện_ Nó chửi hắn

_cô nói ai đê tiện hả_hắn đầu bốc khói nhìn nó bằng ánh mắt ăn tươii nuốt sốq

_thôi im giùm coi_bBin khó chịu lên tiếq nói nếu không chắc cái nhà này sẻ sập với 2 người này mất, sáq hôm sau nó thức dậy thì thấy đồ đạc của nó đả được chuyển qua đây hết

_Này sao đồ của ở đây hết v_nó ngạc nhiên hỏi ,bin nhún vai không biết

_cô từ nay là ng của tôi thì chủ ở đâu tớ ở đó không phải sao_hắn tỏ vẻ đắc thắq

_Anh..anh sao lại vô lí như vậy chứ, tôi không ở đây đâu_nó giận giữ

_Mặc xác cô, mún ra khỏi đây thì cứ tự nhiên_hắn nói, còn nó nghe câu nói của hắn thì như vớ được vàng xách va li ra cửa nhưng đáq tiếc cửa khóa vì vậy phải lết cái xác vào troq nhà

_Sao không muốnn đi nữa hả_hắn châm chọc

_Hừ khóa cửa làm sao tôi đi được mà nói_nó bực dọc

_Cô nên cảm thấy vinh dự vì được ở nhà cùnq 2 hot boy của trường chứ, biết bao nhiu người mơ ước mà không được đó_hắn tự đắc

_haha hot boy sao tôi nghĩ hot doq thì đúnq hơn haha ha_nó bật cừi tươi đây là nụ cườii thật nhất của nó ,nụ cườii ấy đả làm cho 2 con người kia ngớ người nhưng rồi cũngnhận ra mọi việc nhìn nó với ánh mắt hình viện đạn

_cô nói ai hot doq hả_cả 2 gầm gừ nhìn thấy tình thế bất lợi nó vội vàq đứq dậy chạy ra vườn còn nói vọng vào trong

_troq nhà này có 3 người chỉ có tôi là nữ mà nam là boy tôi khônng nói 2 anh chẳng lẻ tôi nói tôi s haha đúng là ngu ngốc_nói rồi vụt chạy để 2cái đầu kia đang bốc khói nghi ngút rồi cũng vội đuổi theo, thế là căn nhà vang vọng đầy tiếq cườii đùa không còn âm u lạnh lẻo như trước nữa.

Hoa Mãi Mãi Thuộc Về GióTác giả: Giang LePart1: Kí ức, Trở về Trong 1 căn biệt thự người đàn ông và người phụ nữ đang ôm những đứa con mình âu yếm nhưng vẫn không thể giấu được vẻ mặt lo lắng của họ -Bố mẹ có chuyện gì vậy ạ_Đứa bé trai 7 tuổi nói -Bin nghe bố mẹ nói này_Người bố với người mẹ nhìn nhau rồi nói -Vâng ạ bố mẹ nói đi ạ_ Bin -Con phải biết chăm sóc yêu thương em bi nghe không, phải biết bảo vệ em nghe con _Người mẹ nói trong nghẹn ngào -Sao bố mẹ lại nói vậy ạ_bin lo lắng khi mẹ mình lại nói những lời nói khó hỉu như vậy -Bà bình tĩnh nào, bin này có lẻ bố mẹ không còn ở bên hai con được nữa vì vậy con phải biết chăm sóc bảo vệ em nghe không_Người bố an ủi vợ rồi quay qua nói với người con -Bố mẹ đi đâu vậy ạ cho bi đi với bi không mún xa bố mẹ đâu _Đứa bé gái 5tuổi nói trong sự ngây thơ hồn nhiên -Bi ngoan phải biết nghe lời anh bin nghe không, phải ngoan ngoãn nge không con _Người mẹ òa khóc nói, đứa bé không hiểu gì cũng rơm rớm nước mắt theo mẹ -Nào đem giấu chúng đi mau, họ đến rồi _Người bố lo lắng -Bin… Part3:_phải làm sao đây họ sắp vào đây rồi_Nó_tý nữa tôi đếm đến 3 thì chạy theo tôi nghe không_Hắn kiên quyết nói, 2 người bảo vệ đến căn phòq lớp nó *cạch*_3 chạy_ Thế là hắn nắm lấy cáh tay của nó kéo chạy theo_2 người kia đứq lại ,đứq lại_2 người bảo vệ không ngừng hò hét bắt tụi nó đứng lại, tụi nó chạy về phía sau sân trườq *á* vì không cẩn thận cả 2 đều lọt xuống 1cái hố, cũq nhờ vậy mà tụi nó đả thoát. Khi k còn nghe tiếq động nữa thì hắn lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng vì cả hại đều đang xấu hổ vì nó đang được hắn ôm trọn vào lòng_Cô ổn chứ chúng ta đi thôi_Nói rồi đỡ nó ra khỏi cái hố, rồi hắn lẳng lặng đi trước vì còn ngại chuyện lúc nảy mãi đi mà không để ý nó, qay lại thì thấy nó đang ngồi 1chỗ, hắn bước đến_Cô tính ngồi đây để họ bắt à_Hắn_Không sao, anh lo cho anh đi_Nó lạnh lùng nhưng tay vẫn xoa cái chân, thực ra thì cái chân của nó đả bị bông gân nên không đi được_sao vậy, trời cái chân bị bông rồi_Hắn nắm lấy cái chân nó nhìn nói_Lên đi_Đưa lưng ý bảo nó lên_Không cần tôi tự lo được_nó từ chối nhưng vừa dứt lời thì hắn đả bế bổq nó lên_Này làm gì vậy bỏ tôi xúng đi_mặc kệ lời của nó hắn vẫn bế nó ra khỏi trườnq rồi lên xe_Nhà cô ở đâu_hắn, nó ngớ ng* cái chân bị như vậy mà về nhà chắc bác quản gia sẻ lo chắc phải ra kiếm chỗ nào trú nhờ quá* đó là suy ngĩ của nó_Tôi đến nhà anh trú 1 đêm đượcc chứ_nó nói hắn khá ngạc nhiên nhưq rồi cũng đồq ý trên đườq không nói với ai câu nào, về đến nhà nó ngồi chờ ở phòng khách_Ken mày đi đâu bây giờ mới về, ơ còn đây là ai _Bin hỏi_Tao có việc ấy mà, còn đây là con nhỏ học chung lớp với tao, tên là Thùy Anh, nó nhờ trú 1 đêm_Nói rồi hắn vào bếp lấy gì đó, còn bin cứ ngớ người nhìn nó rồi chạy lấy túi đá kéo chân nó chườm cho nó_Không cần đâu tôi có thể tự lm_nó bối rối với hành động của bin_yên nào_bin nhắc nhở cùq lúc đó hắn từ bếp đi ra vvới hộp y tế trên tay nhưng khự lại vì thấy Bin làm vậy với nó ,troq lòq bỗng dâq lên 1 cảm giác không vui_sao cô phải hóa traq làm gi, lại còn giả lam học nghèo nữa_hắn_thích_nó trả lời qua loa_này trả lời với ân nhân cứu mạq như vậy sao_hắn khó chịu_tôi đâu nhờ anh giúp cái này là do a tình nguyện đấy chứ_nó trả treo hắn_cô hừ không nói nhìu tôi đả cứu cô vì vậy bây giờ cô thuộc quyền sở hữu của tôi, từ nay về sau phải nge lời tôi nếu không muốnn bị nhà trường biết chuyện hôm nay_hắn lạnh lùnq trả lời_anh hừ đúng là đê tiện_ Nó chửi hắn_cô nói ai đê tiện hả_hắn đầu bốc khói nhìn nó bằng ánh mắt ăn tươii nuốt sốq_thôi im giùm coi_bBin khó chịu lên tiếq nói nếu không chắc cái nhà này sẻ sập với 2 người này mất, sáq hôm sau nó thức dậy thì thấy đồ đạc của nó đả được chuyển qua đây hết_Này sao đồ của ở đây hết v_nó ngạc nhiên hỏi ,bin nhún vai không biết_cô từ nay là ng của tôi thì chủ ở đâu tớ ở đó không phải sao_hắn tỏ vẻ đắc thắq_Anh..anh sao lại vô lí như vậy chứ, tôi không ở đây đâu_nó giận giữ_Mặc xác cô, mún ra khỏi đây thì cứ tự nhiên_hắn nói, còn nó nghe câu nói của hắn thì như vớ được vàng xách va li ra cửa nhưng đáq tiếc cửa khóa vì vậy phải lết cái xác vào troq nhà_Sao không muốnn đi nữa hả_hắn châm chọc_Hừ khóa cửa làm sao tôi đi được mà nói_nó bực dọc_Cô nên cảm thấy vinh dự vì được ở nhà cùnq 2 hot boy của trường chứ, biết bao nhiu người mơ ước mà không được đó_hắn tự đắc_haha hot boy sao tôi nghĩ hot doq thì đúnq hơn haha ha_nó bật cừi tươi đây là nụ cườii thật nhất của nó ,nụ cườii ấy đả làm cho 2 con người kia ngớ người nhưng rồi cũngnhận ra mọi việc nhìn nó với ánh mắt hình viện đạn_cô nói ai hot doq hả_cả 2 gầm gừ nhìn thấy tình thế bất lợi nó vội vàq đứq dậy chạy ra vườn còn nói vọng vào trong_troq nhà này có 3 người chỉ có tôi là nữ mà nam là boy tôi khônng nói 2 anh chẳng lẻ tôi nói tôi s haha đúng là ngu ngốc_nói rồi vụt chạy để 2cái đầu kia đang bốc khói nghi ngút rồi cũng vội đuổi theo, thế là căn nhà vang vọng đầy tiếq cườii đùa không còn âm u lạnh lẻo như trước nữa.

Chương 3: Nhà mới