Tất cả đều tin, chặt đứt gốc cây này sẽ mang đến tai họa cho mọi người. Bạch Sầu Phi lại hỏi: - Tại sao? - Đó là Tô lâu chủ nói. Dương Vô Tà kính cẩn đáp: - Ngay cả lão Tô lâu chủ, phụ thân của Tô lâu chủ trước kia cũng nói như vậy. Ngày hôm sau, Bạch Sầu Phi lại ra lệnh cho “Quỷ Lệ Bát Xích môn” Chu Như Thị và “Vô Vĩ Phi Tha” Âu Dương Ý Ý chặt cây, cắt cành, nhổ gốc, đào thân, hoàn toàn tiêu hủy. Đây đương nhiên là chuyện xảy ra sau khi Bạch Sầu Phi nắm quyền trong Kim Phong Tế Vũ lâu. Chuyện này có quan hệ rất lớn, dẫn đến sự chú ý và suy đoán của rất nhiều người. Phần lớn hảo hán giang hồ thuộc phe chính đạo trong kinh thành, nếu không phải là huynh đệ của “Hoa phủ” Hoa Khô Phát thì cũng là “Ôn trạch” Ôn Mộng Thành. Phái Ôn Mộng Thành và phái Hoa Khô Phát tuy có lúc tranh chấp, mấy chục năm qua luôn gây sự với nhau, nhưng dù sao đều là lão huynh đệ, hảo chiến hữu của hai đảng Phát và Mộng, tâm ý tương liên, huyết mạch nối liền, hợp thành một khối, cùng một trận tuyến. Từ sau lần…
Chương 89: Ngọc khiết băng thanh
Thương Tâm Tiểu Tiễn [Luận Anh Hùng]Tác giả: Ôn Thụy AnTruyện Kiếm HiệpTất cả đều tin, chặt đứt gốc cây này sẽ mang đến tai họa cho mọi người. Bạch Sầu Phi lại hỏi: - Tại sao? - Đó là Tô lâu chủ nói. Dương Vô Tà kính cẩn đáp: - Ngay cả lão Tô lâu chủ, phụ thân của Tô lâu chủ trước kia cũng nói như vậy. Ngày hôm sau, Bạch Sầu Phi lại ra lệnh cho “Quỷ Lệ Bát Xích môn” Chu Như Thị và “Vô Vĩ Phi Tha” Âu Dương Ý Ý chặt cây, cắt cành, nhổ gốc, đào thân, hoàn toàn tiêu hủy. Đây đương nhiên là chuyện xảy ra sau khi Bạch Sầu Phi nắm quyền trong Kim Phong Tế Vũ lâu. Chuyện này có quan hệ rất lớn, dẫn đến sự chú ý và suy đoán của rất nhiều người. Phần lớn hảo hán giang hồ thuộc phe chính đạo trong kinh thành, nếu không phải là huynh đệ của “Hoa phủ” Hoa Khô Phát thì cũng là “Ôn trạch” Ôn Mộng Thành. Phái Ôn Mộng Thành và phái Hoa Khô Phát tuy có lúc tranh chấp, mấy chục năm qua luôn gây sự với nhau, nhưng dù sao đều là lão huynh đệ, hảo chiến hữu của hai đảng Phát và Mộng, tâm ý tương liên, huyết mạch nối liền, hợp thành một khối, cùng một trận tuyến. Từ sau lần… Sau khi Chu Tiểu Yêu nghe Hà Trạch Chung kể lại, biết Ôn Nhu đã rời khỏi Tượng Tị tháp, ba người Trương Thán, Thái Thủy Trạch và Ngô Lượng đều đi theo. Đám Đường Bảo Ngưu, Phương Hận Thiếu thì đã theo Vương Tiểu Thạch ra ngoài từ sớm. Ngoại trừ Bạch Sầu Phi đến hẻm Ngõa Tử náo loạn một phen, xem ra cũng không có chuyện gì nguy hiểm.Chỉ có điều, nàng vẫn cảm thấy lo lắng không yên.Nàng chợt hỏi một câu:- Lúc Ôn Nhu rời khỏi đây, cô ấy mặc trang phục gì?Hà Trạch Chung lại không trả lời được câu này, bởi vì hắn thường không để ý đến cách ăn mặc của nữ nhân.Còn Hạ Tầm Thạch mặc dù không nghe thấy Ôn Nhu và đám người Trương Thán nói chuyện, nhưng lại để ý đến cách ăn mặc của nàng, vì vậy bèn nói rõ.- Nói cách khác, Ôn Nhu thật sự có chú tâm trang điểm?Chu Tiểu Yêu nhíu đôi mày thanh tú, ngẫm nghĩ, đồng thời nói:- Cô ấy sẽ đi đâu?Sau đó nàng xoay người nhìn về Ôn Bảo và Đường Thất Muội, phát hiện Ôn Bảo ngày thường hay đùa giỡn, lúc này thần sắc cũng trở nên nghiêm túc; Đường Thất Muội bình thường lạnh nhạt, lúc này vẻ mặt cũng rất căng thẳng.Có phải ba người đều lo lắng giống nhau, hoặc là tương tự hay không?Lo lắng là gì?Đó là một sự băn khoăn đối với những chuyện chưa xảy ra và sắp đến.Thế nhưng, phần lớn lo lắng thực chất lại không xảy ra. Nếu như làm một bảng thống kê về những chuyện ngươi lo lắng sẽ xảy ra trước đây, có chín phần đều là lo bò trắng răng, lo lắng uổng công.Chỉ có điều, người không lo gần nhất định sẽ lo xa, nếu không lo xa thì nhất định cũng lo gần.Như vậy, đám người Đường Bảo Ngưu và Ôn Nhu “không biết tung tích”, là bọn họ đang lo xa hay lo gần?oOo
Sau khi Chu Tiểu Yêu nghe Hà Trạch Chung kể lại, biết Ôn Nhu đã rời khỏi Tượng Tị tháp, ba người Trương Thán, Thái Thủy Trạch và Ngô Lượng đều đi theo. Đám Đường Bảo Ngưu, Phương Hận Thiếu thì đã theo Vương Tiểu Thạch ra ngoài từ sớm. Ngoại trừ Bạch Sầu Phi đến hẻm Ngõa Tử náo loạn một phen, xem ra cũng không có chuyện gì nguy hiểm.
Chỉ có điều, nàng vẫn cảm thấy lo lắng không yên.
Nàng chợt hỏi một câu:
- Lúc Ôn Nhu rời khỏi đây, cô ấy mặc trang phục gì?
Hà Trạch Chung lại không trả lời được câu này, bởi vì hắn thường không để ý đến cách ăn mặc của nữ nhân.
Còn Hạ Tầm Thạch mặc dù không nghe thấy Ôn Nhu và đám người Trương Thán nói chuyện, nhưng lại để ý đến cách ăn mặc của nàng, vì vậy bèn nói rõ.
- Nói cách khác, Ôn Nhu thật sự có chú tâm trang điểm?
Chu Tiểu Yêu nhíu đôi mày thanh tú, ngẫm nghĩ, đồng thời nói:
- Cô ấy sẽ đi đâu?
Sau đó nàng xoay người nhìn về Ôn Bảo và Đường Thất Muội, phát hiện Ôn Bảo ngày thường hay đùa giỡn, lúc này thần sắc cũng trở nên nghiêm túc; Đường Thất Muội bình thường lạnh nhạt, lúc này vẻ mặt cũng rất căng thẳng.
Có phải ba người đều lo lắng giống nhau, hoặc là tương tự hay không?
Lo lắng là gì?
Đó là một sự băn khoăn đối với những chuyện chưa xảy ra và sắp đến.
Thế nhưng, phần lớn lo lắng thực chất lại không xảy ra. Nếu như làm một bảng thống kê về những chuyện ngươi lo lắng sẽ xảy ra trước đây, có chín phần đều là lo bò trắng răng, lo lắng uổng công.
Chỉ có điều, người không lo gần nhất định sẽ lo xa, nếu không lo xa thì nhất định cũng lo gần.
Như vậy, đám người Đường Bảo Ngưu và Ôn Nhu “không biết tung tích”, là bọn họ đang lo xa hay lo gần?
oOo
Thương Tâm Tiểu Tiễn [Luận Anh Hùng]Tác giả: Ôn Thụy AnTruyện Kiếm HiệpTất cả đều tin, chặt đứt gốc cây này sẽ mang đến tai họa cho mọi người. Bạch Sầu Phi lại hỏi: - Tại sao? - Đó là Tô lâu chủ nói. Dương Vô Tà kính cẩn đáp: - Ngay cả lão Tô lâu chủ, phụ thân của Tô lâu chủ trước kia cũng nói như vậy. Ngày hôm sau, Bạch Sầu Phi lại ra lệnh cho “Quỷ Lệ Bát Xích môn” Chu Như Thị và “Vô Vĩ Phi Tha” Âu Dương Ý Ý chặt cây, cắt cành, nhổ gốc, đào thân, hoàn toàn tiêu hủy. Đây đương nhiên là chuyện xảy ra sau khi Bạch Sầu Phi nắm quyền trong Kim Phong Tế Vũ lâu. Chuyện này có quan hệ rất lớn, dẫn đến sự chú ý và suy đoán của rất nhiều người. Phần lớn hảo hán giang hồ thuộc phe chính đạo trong kinh thành, nếu không phải là huynh đệ của “Hoa phủ” Hoa Khô Phát thì cũng là “Ôn trạch” Ôn Mộng Thành. Phái Ôn Mộng Thành và phái Hoa Khô Phát tuy có lúc tranh chấp, mấy chục năm qua luôn gây sự với nhau, nhưng dù sao đều là lão huynh đệ, hảo chiến hữu của hai đảng Phát và Mộng, tâm ý tương liên, huyết mạch nối liền, hợp thành một khối, cùng một trận tuyến. Từ sau lần… Sau khi Chu Tiểu Yêu nghe Hà Trạch Chung kể lại, biết Ôn Nhu đã rời khỏi Tượng Tị tháp, ba người Trương Thán, Thái Thủy Trạch và Ngô Lượng đều đi theo. Đám Đường Bảo Ngưu, Phương Hận Thiếu thì đã theo Vương Tiểu Thạch ra ngoài từ sớm. Ngoại trừ Bạch Sầu Phi đến hẻm Ngõa Tử náo loạn một phen, xem ra cũng không có chuyện gì nguy hiểm.Chỉ có điều, nàng vẫn cảm thấy lo lắng không yên.Nàng chợt hỏi một câu:- Lúc Ôn Nhu rời khỏi đây, cô ấy mặc trang phục gì?Hà Trạch Chung lại không trả lời được câu này, bởi vì hắn thường không để ý đến cách ăn mặc của nữ nhân.Còn Hạ Tầm Thạch mặc dù không nghe thấy Ôn Nhu và đám người Trương Thán nói chuyện, nhưng lại để ý đến cách ăn mặc của nàng, vì vậy bèn nói rõ.- Nói cách khác, Ôn Nhu thật sự có chú tâm trang điểm?Chu Tiểu Yêu nhíu đôi mày thanh tú, ngẫm nghĩ, đồng thời nói:- Cô ấy sẽ đi đâu?Sau đó nàng xoay người nhìn về Ôn Bảo và Đường Thất Muội, phát hiện Ôn Bảo ngày thường hay đùa giỡn, lúc này thần sắc cũng trở nên nghiêm túc; Đường Thất Muội bình thường lạnh nhạt, lúc này vẻ mặt cũng rất căng thẳng.Có phải ba người đều lo lắng giống nhau, hoặc là tương tự hay không?Lo lắng là gì?Đó là một sự băn khoăn đối với những chuyện chưa xảy ra và sắp đến.Thế nhưng, phần lớn lo lắng thực chất lại không xảy ra. Nếu như làm một bảng thống kê về những chuyện ngươi lo lắng sẽ xảy ra trước đây, có chín phần đều là lo bò trắng răng, lo lắng uổng công.Chỉ có điều, người không lo gần nhất định sẽ lo xa, nếu không lo xa thì nhất định cũng lo gần.Như vậy, đám người Đường Bảo Ngưu và Ôn Nhu “không biết tung tích”, là bọn họ đang lo xa hay lo gần?oOo