"Em là em gái duy nhất của các anh. Các anh nhất định phải thương em nhất."
Chương 46
Vô Vàn Sủng ÁiTác giả: Ngọc Phạm"Em là em gái duy nhất của các anh. Các anh nhất định phải thương em nhất." "Mấy hôm đầu ở bệnh viện, cô bé Chiharu không chịu ăn, cứ vừa ăn là ói ra. Chàng trai kia ở bên cạnh trông còn gấp hơn cả cô bé. Không bón cho cô bé được thì ngồi một góc, làm tôi không dám lại gần. Sau cùng, chàng trai đó đã vào bếp tự làm một bát cháo đơn giản, lúc đó cô bé mới ăn được. Dù chỉ ăn được vài miếng nhưng chàng trai đó vẫn rất vui. Từ đó, ngày nào cũng cơm ba bữa đến nấu rồi bón cho cô bé ăn. Cô bé không ăn được nhiều lắm, mà vẫn đỡ hơn hôm đầu không ăn được chút gì, chỉ có thể truyền nước."
"Mấy hôm đầu ở bệnh viện, cô bé Chiharu không chịu ăn, cứ vừa ăn là ói ra.
Chàng trai kia ở bên cạnh trông còn gấp hơn cả cô bé.
Không bón cho cô bé được thì ngồi một góc, làm tôi không dám lại gần.
Sau cùng, chàng trai đó đã vào bếp tự làm một bát cháo đơn giản, lúc đó cô bé mới ăn được.
Dù chỉ ăn được vài miếng nhưng chàng trai đó vẫn rất vui.
Từ đó, ngày nào cũng cơm ba bữa đến nấu rồi bón cho cô bé ăn.
Cô bé không ăn được nhiều lắm, mà vẫn đỡ hơn hôm đầu không ăn được chút gì, chỉ có thể truyền nước."
Vô Vàn Sủng ÁiTác giả: Ngọc Phạm"Em là em gái duy nhất của các anh. Các anh nhất định phải thương em nhất." "Mấy hôm đầu ở bệnh viện, cô bé Chiharu không chịu ăn, cứ vừa ăn là ói ra. Chàng trai kia ở bên cạnh trông còn gấp hơn cả cô bé. Không bón cho cô bé được thì ngồi một góc, làm tôi không dám lại gần. Sau cùng, chàng trai đó đã vào bếp tự làm một bát cháo đơn giản, lúc đó cô bé mới ăn được. Dù chỉ ăn được vài miếng nhưng chàng trai đó vẫn rất vui. Từ đó, ngày nào cũng cơm ba bữa đến nấu rồi bón cho cô bé ăn. Cô bé không ăn được nhiều lắm, mà vẫn đỡ hơn hôm đầu không ăn được chút gì, chỉ có thể truyền nước."