Tác giả:

"Em là em gái duy nhất của các anh. Các anh nhất định phải thương em nhất."

Chương 143

Vô Vàn Sủng ÁiTác giả: Ngọc Phạm"Em là em gái duy nhất của các anh. Các anh nhất định phải thương em nhất." "- Sao tôi đến gặp hai anh của mình thôi mà vẫn gặp anh vậy. Anh bám theo tôi à? - Nhóc đoán xem. - Tôi đoán anh sẽ bị hai anh của tôi ném ra ngoài phòng. -... - Lại chuyện gì nữa sao?  - Tôi gặp con bé rồi. - Ồ. - Con bé bảo rất nhớ tôi. - Ừm. - Tôi bảo muốn đón con bé đi nhưng con bé từ chối, con bé muốn tôi đến sống cùng con bé vì con bé còn một người anh trai nữa. - Vậy là thêm một người em trai. Sao anh không đến sống với hai người họ? - Sao có thể chứ? - Có gì mà không được. Hai người đó chắc chắn sẽ chấp nhận anh. Anh là đang tự ti, lo bản thân không bằng người kia nên không dám đối mặt với bọn họ. Nhớ kĩ, gia đình chính là nơi luôn bao dung, quan tâm và lo lắng cho anh. Anh đã có nơi để về rồi, nên biết trân trọng."

"- Sao tôi đến gặp hai anh của mình thôi mà vẫn gặp anh vậy. Anh bám theo tôi à? 

- Nhóc đoán xem. 

- Tôi đoán anh sẽ bị hai anh của tôi ném ra ngoài phòng. 

-... 

- Lại chuyện gì nữa sao? 

 - Tôi gặp con bé rồi. 

- Ồ. 

- Con bé bảo rất nhớ tôi. 

- Ừm. 

- Tôi bảo muốn đón con bé đi nhưng con bé từ chối, con bé muốn tôi đến sống cùng con bé vì con bé còn một người anh trai nữa. 

- Vậy là thêm một người em trai. Sao anh không đến sống với hai người họ? 

- Sao có thể chứ? 

- Có gì mà không được. Hai người đó chắc chắn sẽ chấp nhận anh. Anh là đang tự ti, lo bản thân không bằng người kia nên không dám đối mặt với bọn họ. Nhớ kĩ, gia đình chính là nơi luôn bao dung, quan tâm và lo lắng cho anh. Anh đã có nơi để về rồi, nên biết trân trọng."

Vô Vàn Sủng ÁiTác giả: Ngọc Phạm"Em là em gái duy nhất của các anh. Các anh nhất định phải thương em nhất." "- Sao tôi đến gặp hai anh của mình thôi mà vẫn gặp anh vậy. Anh bám theo tôi à? - Nhóc đoán xem. - Tôi đoán anh sẽ bị hai anh của tôi ném ra ngoài phòng. -... - Lại chuyện gì nữa sao?  - Tôi gặp con bé rồi. - Ồ. - Con bé bảo rất nhớ tôi. - Ừm. - Tôi bảo muốn đón con bé đi nhưng con bé từ chối, con bé muốn tôi đến sống cùng con bé vì con bé còn một người anh trai nữa. - Vậy là thêm một người em trai. Sao anh không đến sống với hai người họ? - Sao có thể chứ? - Có gì mà không được. Hai người đó chắc chắn sẽ chấp nhận anh. Anh là đang tự ti, lo bản thân không bằng người kia nên không dám đối mặt với bọn họ. Nhớ kĩ, gia đình chính là nơi luôn bao dung, quan tâm và lo lắng cho anh. Anh đã có nơi để về rồi, nên biết trân trọng."

Chương 143