hôm nay trời mưa rất to, một cô gái đội lấy cơn đi về, chạy vội vã vào một ngôi nhà nhỏ và hẹp, nơi đây là ngôi nhà của cô và mẹ cô, cô là Huỳnh Nhược Vũ, cô là người con gái mạnh mẽ, không có bằng cấp do gia đình nghèo, cô và mẹ nương tựa vào nhau mà sống mẹ cô bệnh ngày một trở nặng, nhưng gia đình nghèo không có tiền để trị dứt điểm, ngày nào mẹ con họ cũng vui vẻ hạnh phúc với nhau " trời ơi sao không để trạnh mưa rồi về, con đi như vậy lỡ cảm rồi sao" bà Huỳnh nói " mẹ à cơn mưa này đuối với con chả là gì đâu, con khỏe lắm mẹ yên tâm" Huỳnh Nhược Vũ vui vẻ nói "còn trẻ không lo cho bản thân thật tốt, con cứ như vậy tuổi già lại khổ" Bà Huỳnh nói " bây giờ trẻ không lo làm, sao này già phải làm sao chứ Huỳnh Nhược Vũ nói " con cứ ngang bướng như vậy, cái miệng quả nhiên là giống cha con mà" bà Huỳnh nói " con không giống cha chả lẽ lại giống hàng xóm à" Huỳnh Nhược Vũ nói " thôi đi cô nương, lanh quá mau đi vào trong thay đồ rồi còn ra ăn cơm" bà Huỳnh lại nói " dạ" Nhược Vũ ngoan…
Chương 37: Vô Hình
Yêu Phải Chàng Tổng Tài KhờTác giả: Mực ỐngTruyện Hài Hướchôm nay trời mưa rất to, một cô gái đội lấy cơn đi về, chạy vội vã vào một ngôi nhà nhỏ và hẹp, nơi đây là ngôi nhà của cô và mẹ cô, cô là Huỳnh Nhược Vũ, cô là người con gái mạnh mẽ, không có bằng cấp do gia đình nghèo, cô và mẹ nương tựa vào nhau mà sống mẹ cô bệnh ngày một trở nặng, nhưng gia đình nghèo không có tiền để trị dứt điểm, ngày nào mẹ con họ cũng vui vẻ hạnh phúc với nhau " trời ơi sao không để trạnh mưa rồi về, con đi như vậy lỡ cảm rồi sao" bà Huỳnh nói " mẹ à cơn mưa này đuối với con chả là gì đâu, con khỏe lắm mẹ yên tâm" Huỳnh Nhược Vũ vui vẻ nói "còn trẻ không lo cho bản thân thật tốt, con cứ như vậy tuổi già lại khổ" Bà Huỳnh nói " bây giờ trẻ không lo làm, sao này già phải làm sao chứ Huỳnh Nhược Vũ nói " con cứ ngang bướng như vậy, cái miệng quả nhiên là giống cha con mà" bà Huỳnh nói " con không giống cha chả lẽ lại giống hàng xóm à" Huỳnh Nhược Vũ nói " thôi đi cô nương, lanh quá mau đi vào trong thay đồ rồi còn ra ăn cơm" bà Huỳnh lại nói " dạ" Nhược Vũ ngoan… Nhược Vũ giờ đây đã là bà chủ của tiệm spa nổi tiếng ở Bắc Kinh, hôm ấy cô đang định láy xe về thì đột nhiên xe bị bể bánh, cô có vẻ rất khó chịu, nhưng cũng đành gọi taxicô đứng đứng bên đường, Hạo Thiên hôm nay có cuộc hợp ở Bắc Kinh, anh muốn thêm 1 công ty con, trong lúc đang chờ đèn đỏ, anh nhìn ra cửa sổlúc này Nhược Vũ và Hạo Thiên đứng đối diện nhau, nhưng cả 2 không ai chú ýXe taxi đến Nhược Vũ bước vào trong xe sau đó chạy điHạo Thiên cũng chạy khi đèn chuyển sang màu xanhcả 2 như vô tình lướt qua nhauỞ Siêu thị[ alo, Tiểu Ngôn thằng bé vẫn ở chỗ anh đúng không?" ] Nhược Vũ hỏi[ ukm nó đang ở quán cafe] Việt Bân nói[ cũng còn sớm, em định ghé qua siêu thị để mua 1 ít đồ về nấu, anh nói luôn với tiểu Mẫn nhé, 2 người qua nhà em ăn cơm] Nhược Vũ đi trong siêu thị vừa mua đồ vừa nói chuyện[ được, mà khoảng mấy giờ, có cần anh qua giúp luôn không?] Việt Bân nói[ không đâu, khi nào gần xong em gọi, anh trông tiểu Ngôn giúp em] Nhược Vũ căn dặn[ ok yên tâm đi thằng bé đang chơi với tiểu Mẫn, trông rất vui] Việt Bân nói[ vậy được rồi] Nhược Vũ nóisau đó tắt máy, đang lúc chọn trái cây thì 1 quả táo rơi xuống, cô cuối xuống nhặc lấy thì Hạo Thiên đi ngang quacả 2 lại lướt qua nhau nhưng không hề hay biếtNhược Vũ đến khu trò chơi của trẻ, cô muốn mua một vài thứ cho tiểu Ngôn, thấy cái mặt nạ rất xinh nên cô đã tiện tay cầm lên xemcô đặc vào mặt của mình, đúng lúc đấy Hạo Thiên lại ghé qua đấy, anh cũng không nhận ra cô, họ lại đứng cạnh nhau nhưng lại không nhận ra, cô lấy chiếc mặt nạ đang đeo lên mặt đến quầy tính tiền rồi mới mở rasau khi mở ra cũng là lúc cô rời đi, cô vừa rời đi thì Hạo Thiên quay lại, họ cũng chẳng thể nhìn thấy nhaucứ thế Nhược Vũ quay về căn hộ của mình, cô nấu đồ ănTiểu Ngôn cũng được Việt Bân và Hoàng Mẫn đưa về nhà, trong lúc anh đổ xe thì tiểu Ngôn muốn lên nhà trước nên đã vội vàng chạy lên nhàthằng bé vừa chạy lên nhà, vừa qua thang máy thì đụng phải Hạo Thiênkhiến thằng bé ngã xuống đất" ui ya " Tiểu Ngôn ngồi bẹp xuống đấtcú va chạm này chỉ làm Hạo Thiên rơi túi đồ đã mua từ trong siêu thị về xuống đất, mấy quả táo rơi xuống đất nên bị dập vài phần" có sao không" Hạo Thiên hỏitiểu Vũ thấy người lạ nên chỉ giám lắc đầuHạo Thiên đưa tay về phía tiểu Ngôn, tiểu Ngôn cũng đưa tay về phía anh, 2 người nắm lấy tay nhau, Hạo Thiên kéo Tiêu Ngôn đứng dậy" cảm ơn chú" Tiểu Ngôn nóisau đó cậu bé cuối xuống nhặc mấy quả táo lên đưa cho Hạo Thiên " táo dập mất rồi" khuôn mặt buồn nói" không sao? chỉ bị dập 1 phần thôi, còn ăn được mà" Hạo Thiên nói" chú cũng ở trong chung cư này à?" Tiểu Ngôn hỏiHạo Thiên chỉ về 1 cánh cửa " nhà của chú bên đó"" chú ở đây sao? nhưng mà nhà con ở đối diện! sao con không thấy chú?" Tiểu Ngôn hỏi" chú mới đến hồi sáng này thôi" Hạo Thiên nói" dạ, vậy chúng ta từ giờ là hàng sớm của nhau rồi đúng không?" Tiểu Ngôn hỏi" ukm" Hạo Thiên gật đầusau đó Hạo Thiên bước vào trong nhà, Tiểu Ngôn vẫn đứng đó nhìn về phía nhà anh, Việt Bân và Hoàng Mẫn cũng đến nơi, thấy thằng bé đang đứng còn cười tủm tỉm như thế nên Hoàng Mẫn hỏi" tiểu Ngô sao con còn ở ngoài này vậy?" Hoàng Mẫn hỏi" mẹ tiểu Mẫn và cha Bân Bân, nhà con mới có hàng xóm đấy, chú ấy ở trong căn nhà này nè" Tiểu Ngôn nói" thích nha, có hàng xóm rồi thì vui quá đấy" Việt Bân nói" ukm! vui lắm" Tiểu Ngôn gật đầusau đó chạy vào nhà báo tin cho mẹ.
Nhược Vũ giờ đây đã là bà chủ của tiệm spa nổi tiếng ở Bắc Kinh, hôm ấy cô đang định láy xe về thì đột nhiên xe bị bể bánh, cô có vẻ rất khó chịu, nhưng cũng đành gọi taxi
cô đứng đứng bên đường, Hạo Thiên hôm nay có cuộc hợp ở Bắc Kinh, anh muốn thêm 1 công ty con, trong lúc đang chờ đèn đỏ, anh nhìn ra cửa sổ
lúc này Nhược Vũ và Hạo Thiên đứng đối diện nhau, nhưng cả 2 không ai chú ý
Xe taxi đến Nhược Vũ bước vào trong xe sau đó chạy đi
Hạo Thiên cũng chạy khi đèn chuyển sang màu xanh
cả 2 như vô tình lướt qua nhau
Ở Siêu thị
[ alo, Tiểu Ngôn thằng bé vẫn ở chỗ anh đúng không?" ] Nhược Vũ hỏi
[ ukm nó đang ở quán cafe] Việt Bân nói
[ cũng còn sớm, em định ghé qua siêu thị để mua 1 ít đồ về nấu, anh nói luôn với tiểu Mẫn nhé, 2 người qua nhà em ăn cơm] Nhược Vũ đi trong siêu thị vừa mua đồ vừa nói chuyện
[ được, mà khoảng mấy giờ, có cần anh qua giúp luôn không?] Việt Bân nói
[ không đâu, khi nào gần xong em gọi, anh trông tiểu Ngôn giúp em] Nhược Vũ căn dặn
[ ok yên tâm đi thằng bé đang chơi với tiểu Mẫn, trông rất vui] Việt Bân nói
[ vậy được rồi] Nhược Vũ nói
sau đó tắt máy, đang lúc chọn trái cây thì 1 quả táo rơi xuống, cô cuối xuống nhặc lấy thì Hạo Thiên đi ngang qua
cả 2 lại lướt qua nhau nhưng không hề hay biết
Nhược Vũ đến khu trò chơi của trẻ, cô muốn mua một vài thứ cho tiểu Ngôn, thấy cái mặt nạ rất xinh nên cô đã tiện tay cầm lên xem
cô đặc vào mặt của mình, đúng lúc đấy Hạo Thiên lại ghé qua đấy, anh cũng không nhận ra cô, họ lại đứng cạnh nhau nhưng lại không nhận ra, cô lấy chiếc mặt nạ đang đeo lên mặt đến quầy tính tiền rồi mới mở ra
sau khi mở ra cũng là lúc cô rời đi, cô vừa rời đi thì Hạo Thiên quay lại, họ cũng chẳng thể nhìn thấy nhau
cứ thế Nhược Vũ quay về căn hộ của mình, cô nấu đồ ăn
Tiểu Ngôn cũng được Việt Bân và Hoàng Mẫn đưa về nhà, trong lúc anh đổ xe thì tiểu Ngôn muốn lên nhà trước nên đã vội vàng chạy lên nhà
thằng bé vừa chạy lên nhà, vừa qua thang máy thì đụng phải Hạo Thiên
khiến thằng bé ngã xuống đất
" ui ya " Tiểu Ngôn ngồi bẹp xuống đất
cú va chạm này chỉ làm Hạo Thiên rơi túi đồ đã mua từ trong siêu thị về xuống đất, mấy quả táo rơi xuống đất nên bị dập vài phần
" có sao không" Hạo Thiên hỏi
tiểu Vũ thấy người lạ nên chỉ giám lắc đầu
Hạo Thiên đưa tay về phía tiểu Ngôn, tiểu Ngôn cũng đưa tay về phía anh, 2 người nắm lấy tay nhau, Hạo Thiên kéo Tiêu Ngôn đứng dậy
" cảm ơn chú" Tiểu Ngôn nói
sau đó cậu bé cuối xuống nhặc mấy quả táo lên đưa cho Hạo Thiên " táo dập mất rồi" khuôn mặt buồn nói
" không sao? chỉ bị dập 1 phần thôi, còn ăn được mà" Hạo Thiên nói
" chú cũng ở trong chung cư này à?" Tiểu Ngôn hỏi
Hạo Thiên chỉ về 1 cánh cửa " nhà của chú bên đó"
" chú ở đây sao? nhưng mà nhà con ở đối diện! sao con không thấy chú?" Tiểu Ngôn hỏi
" chú mới đến hồi sáng này thôi" Hạo Thiên nói
" dạ, vậy chúng ta từ giờ là hàng sớm của nhau rồi đúng không?" Tiểu Ngôn hỏi
" ukm" Hạo Thiên gật đầu
sau đó Hạo Thiên bước vào trong nhà, Tiểu Ngôn vẫn đứng đó nhìn về phía nhà anh, Việt Bân và Hoàng Mẫn cũng đến nơi, thấy thằng bé đang đứng còn cười tủm tỉm như thế nên Hoàng Mẫn hỏi
" tiểu Ngô sao con còn ở ngoài này vậy?" Hoàng Mẫn hỏi
" mẹ tiểu Mẫn và cha Bân Bân, nhà con mới có hàng xóm đấy, chú ấy ở trong căn nhà này nè" Tiểu Ngôn nói
" thích nha, có hàng xóm rồi thì vui quá đấy" Việt Bân nói
" ukm! vui lắm" Tiểu Ngôn gật đầu
sau đó chạy vào nhà báo tin cho mẹ.
Yêu Phải Chàng Tổng Tài KhờTác giả: Mực ỐngTruyện Hài Hướchôm nay trời mưa rất to, một cô gái đội lấy cơn đi về, chạy vội vã vào một ngôi nhà nhỏ và hẹp, nơi đây là ngôi nhà của cô và mẹ cô, cô là Huỳnh Nhược Vũ, cô là người con gái mạnh mẽ, không có bằng cấp do gia đình nghèo, cô và mẹ nương tựa vào nhau mà sống mẹ cô bệnh ngày một trở nặng, nhưng gia đình nghèo không có tiền để trị dứt điểm, ngày nào mẹ con họ cũng vui vẻ hạnh phúc với nhau " trời ơi sao không để trạnh mưa rồi về, con đi như vậy lỡ cảm rồi sao" bà Huỳnh nói " mẹ à cơn mưa này đuối với con chả là gì đâu, con khỏe lắm mẹ yên tâm" Huỳnh Nhược Vũ vui vẻ nói "còn trẻ không lo cho bản thân thật tốt, con cứ như vậy tuổi già lại khổ" Bà Huỳnh nói " bây giờ trẻ không lo làm, sao này già phải làm sao chứ Huỳnh Nhược Vũ nói " con cứ ngang bướng như vậy, cái miệng quả nhiên là giống cha con mà" bà Huỳnh nói " con không giống cha chả lẽ lại giống hàng xóm à" Huỳnh Nhược Vũ nói " thôi đi cô nương, lanh quá mau đi vào trong thay đồ rồi còn ra ăn cơm" bà Huỳnh lại nói " dạ" Nhược Vũ ngoan… Nhược Vũ giờ đây đã là bà chủ của tiệm spa nổi tiếng ở Bắc Kinh, hôm ấy cô đang định láy xe về thì đột nhiên xe bị bể bánh, cô có vẻ rất khó chịu, nhưng cũng đành gọi taxicô đứng đứng bên đường, Hạo Thiên hôm nay có cuộc hợp ở Bắc Kinh, anh muốn thêm 1 công ty con, trong lúc đang chờ đèn đỏ, anh nhìn ra cửa sổlúc này Nhược Vũ và Hạo Thiên đứng đối diện nhau, nhưng cả 2 không ai chú ýXe taxi đến Nhược Vũ bước vào trong xe sau đó chạy điHạo Thiên cũng chạy khi đèn chuyển sang màu xanhcả 2 như vô tình lướt qua nhauỞ Siêu thị[ alo, Tiểu Ngôn thằng bé vẫn ở chỗ anh đúng không?" ] Nhược Vũ hỏi[ ukm nó đang ở quán cafe] Việt Bân nói[ cũng còn sớm, em định ghé qua siêu thị để mua 1 ít đồ về nấu, anh nói luôn với tiểu Mẫn nhé, 2 người qua nhà em ăn cơm] Nhược Vũ đi trong siêu thị vừa mua đồ vừa nói chuyện[ được, mà khoảng mấy giờ, có cần anh qua giúp luôn không?] Việt Bân nói[ không đâu, khi nào gần xong em gọi, anh trông tiểu Ngôn giúp em] Nhược Vũ căn dặn[ ok yên tâm đi thằng bé đang chơi với tiểu Mẫn, trông rất vui] Việt Bân nói[ vậy được rồi] Nhược Vũ nóisau đó tắt máy, đang lúc chọn trái cây thì 1 quả táo rơi xuống, cô cuối xuống nhặc lấy thì Hạo Thiên đi ngang quacả 2 lại lướt qua nhau nhưng không hề hay biếtNhược Vũ đến khu trò chơi của trẻ, cô muốn mua một vài thứ cho tiểu Ngôn, thấy cái mặt nạ rất xinh nên cô đã tiện tay cầm lên xemcô đặc vào mặt của mình, đúng lúc đấy Hạo Thiên lại ghé qua đấy, anh cũng không nhận ra cô, họ lại đứng cạnh nhau nhưng lại không nhận ra, cô lấy chiếc mặt nạ đang đeo lên mặt đến quầy tính tiền rồi mới mở rasau khi mở ra cũng là lúc cô rời đi, cô vừa rời đi thì Hạo Thiên quay lại, họ cũng chẳng thể nhìn thấy nhaucứ thế Nhược Vũ quay về căn hộ của mình, cô nấu đồ ănTiểu Ngôn cũng được Việt Bân và Hoàng Mẫn đưa về nhà, trong lúc anh đổ xe thì tiểu Ngôn muốn lên nhà trước nên đã vội vàng chạy lên nhàthằng bé vừa chạy lên nhà, vừa qua thang máy thì đụng phải Hạo Thiênkhiến thằng bé ngã xuống đất" ui ya " Tiểu Ngôn ngồi bẹp xuống đấtcú va chạm này chỉ làm Hạo Thiên rơi túi đồ đã mua từ trong siêu thị về xuống đất, mấy quả táo rơi xuống đất nên bị dập vài phần" có sao không" Hạo Thiên hỏitiểu Vũ thấy người lạ nên chỉ giám lắc đầuHạo Thiên đưa tay về phía tiểu Ngôn, tiểu Ngôn cũng đưa tay về phía anh, 2 người nắm lấy tay nhau, Hạo Thiên kéo Tiêu Ngôn đứng dậy" cảm ơn chú" Tiểu Ngôn nóisau đó cậu bé cuối xuống nhặc mấy quả táo lên đưa cho Hạo Thiên " táo dập mất rồi" khuôn mặt buồn nói" không sao? chỉ bị dập 1 phần thôi, còn ăn được mà" Hạo Thiên nói" chú cũng ở trong chung cư này à?" Tiểu Ngôn hỏiHạo Thiên chỉ về 1 cánh cửa " nhà của chú bên đó"" chú ở đây sao? nhưng mà nhà con ở đối diện! sao con không thấy chú?" Tiểu Ngôn hỏi" chú mới đến hồi sáng này thôi" Hạo Thiên nói" dạ, vậy chúng ta từ giờ là hàng sớm của nhau rồi đúng không?" Tiểu Ngôn hỏi" ukm" Hạo Thiên gật đầusau đó Hạo Thiên bước vào trong nhà, Tiểu Ngôn vẫn đứng đó nhìn về phía nhà anh, Việt Bân và Hoàng Mẫn cũng đến nơi, thấy thằng bé đang đứng còn cười tủm tỉm như thế nên Hoàng Mẫn hỏi" tiểu Ngô sao con còn ở ngoài này vậy?" Hoàng Mẫn hỏi" mẹ tiểu Mẫn và cha Bân Bân, nhà con mới có hàng xóm đấy, chú ấy ở trong căn nhà này nè" Tiểu Ngôn nói" thích nha, có hàng xóm rồi thì vui quá đấy" Việt Bân nói" ukm! vui lắm" Tiểu Ngôn gật đầusau đó chạy vào nhà báo tin cho mẹ.