Tại Sân bay Tân Sơn Nhất một anh chàng bước ra mọi cặp mắt đổ dồn vào anh vì sự đẹp trai và bản chất lạnh lùng của anh. Anh diện nguyên cây đen chiếc quần da bò đen và chiếc áo thun đen thêm một cái áo khoác da đã làm anh nổi bậc hơn. Vâng ! không ai khác chính là Hắn đấy ạ Khi anh vừa bước xuống mọi người nhìn anh chăm chú nhưng anh vẫn bình thản vì đã quên với những việc này ở Mỹ. Khi vừa đặt chân xuống VIệt Nam Hắn lại nghĩ đến cái quá khứ tồi tệ ấy. * QUÁ KHỨ Trong một căn biệt thự có 2 người lớn tuổi 1 nam 1 nữ đang cãi vã với nhau. - Tại sao ông lại đối xử với tôi và con như vậy hả. Tại sao ổng bỏ tôi và con và đi theo người phụ nữ khác hả, tôi không tốt chổ nào sau. 20 năm chung sống với tôi ông vất vả lắm sao. Hay đến với tôi vì gia tài của gia đình tôi hả - bà Chi vừa nói vừa khóc - Nếu đúng như vậy thì đã sao, cô làm gì được tôi chăng - Ông Hùng nhếch môi, - Được. Nếu như vậy tôi và ông ly hôn đi. Tôi lấy quyền nuôi con- Bà Chi nói - Được. Với một điều kiện cô phải đưa hết…
Chương 31: Chương 31: Gặp Nó
Hoàng Tử Lạnh LùngTác giả: Minh\'s Roy\'sTại Sân bay Tân Sơn Nhất một anh chàng bước ra mọi cặp mắt đổ dồn vào anh vì sự đẹp trai và bản chất lạnh lùng của anh. Anh diện nguyên cây đen chiếc quần da bò đen và chiếc áo thun đen thêm một cái áo khoác da đã làm anh nổi bậc hơn. Vâng ! không ai khác chính là Hắn đấy ạ Khi anh vừa bước xuống mọi người nhìn anh chăm chú nhưng anh vẫn bình thản vì đã quên với những việc này ở Mỹ. Khi vừa đặt chân xuống VIệt Nam Hắn lại nghĩ đến cái quá khứ tồi tệ ấy. * QUÁ KHỨ Trong một căn biệt thự có 2 người lớn tuổi 1 nam 1 nữ đang cãi vã với nhau. - Tại sao ông lại đối xử với tôi và con như vậy hả. Tại sao ổng bỏ tôi và con và đi theo người phụ nữ khác hả, tôi không tốt chổ nào sau. 20 năm chung sống với tôi ông vất vả lắm sao. Hay đến với tôi vì gia tài của gia đình tôi hả - bà Chi vừa nói vừa khóc - Nếu đúng như vậy thì đã sao, cô làm gì được tôi chăng - Ông Hùng nhếch môi, - Được. Nếu như vậy tôi và ông ly hôn đi. Tôi lấy quyền nuôi con- Bà Chi nói - Được. Với một điều kiện cô phải đưa hết… Đến điểm hẹn, nó chọn cho mình chổ ngồi, ngồi xuống chờ đối tác của mình đến.-Chị dung gì ạ? – nhân viên trong nhà hang hỏi nó-À! Đợi chút nhá, còn đối tác của tôi nữa-Dạ! có gì chị cứ gọi em nhé-Ừ. Cảm ơn em-Dạ không có gì thưa quý kháchNó cười, bất chợt vơ tay lên nhìn đồng hồ đeo trên tay lẫm bẩm: Đã trể 5 phút rồi sao còn chưa thấy nhỉ? Aissssi chết tiệt quên mất chưa biết mặt sao mà kiếm? trời ơi mày ngu quá ( giờ chị mới biết hả ? )Vừa nhắt hắn vừa từ se bước xuống, đi vào thì:-Chào quý khách ạ - cô nhân viên nóiHắn chỉ gật nhẹ đâu mắt thì đưa kiếm 1 thứ gì đó, chị ta hỏi tiếp:-Quý khách có hẹn trước không ạ?-Có-Là đối tác đúng không ạ?-Ừ-Dạ vậy mời quý khách theo tôi ạCô nhân viên định dẫn hắn đi nhưng hắn không chịu hắn bảo chỉ hắn đi hắn sẽ tự đi không cần cô dẫn, cô liền chỉ cho hắn đi, trước mắt hắn, trước mắt hắn là nó, là nó thật. nhìn nó người mà bấy lâu nay hắn không được gặp người mà hắn nhớ nhung từng đêm bây giờ đang đứng trước mặt hắn nhưng hắn chẳng biết mình nên làm gì bây giờ, hắn lấy lại bình tỉnh, sải chân bước về phía nó, hắn cất tiếng:-Chào cô – giọng nói hắn giống như 2 người x lạ vậyNó giật mình đưa tay ngước mặt:-À chàoNó trợn tròn mắt còn hắn thì chẳng ngạt nhiên là mấy. nó lấy lại bình tỉnh, bắt tay với hắn, cười nhạt nói:-Mời ngồiHắn gật đầu, nó nói tiếp :-Anh là giám đốc H&L ?-Đúng-Vậy chúng ta bắt đầu vào chuyện hợp tácNó nói rồi rút bản hợp đồng ra đẩy lại cho hắn, hắn đẩy lại cho nó nói:-Không cần-Vậy làm sao hợp tác-Rất dễ-Anh có thể nói-Cô về làm thư kí tôi đi-Anh nói gì-Làm thư kí-Không bao giờ-Vậy được khỏi hơp tác-Nhưng-Tôi cho cô suy nghĩNó nhớ lại lời nói của ông sếp bên Anh. Nó rung mình nói:-Để tôi về xem xét lại-Được mong cô trả lời sớm hơn-Ừ-Tôi về trước – nó nói rồi dẩy ghế đứng lên gật đầu với hắn 1 cái rồi đi vềMONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ GẦN THI RỒI NÊN MÌNH RA ÍT CHAP THÔNG CẢM J J J
Đến điểm hẹn, nó chọn cho mình chổ ngồi, ngồi xuống chờ đối tác của mình đến.
-Chị dung gì ạ? – nhân viên trong nhà hang hỏi nó
-À! Đợi chút nhá, còn đối tác của tôi nữa
-Dạ! có gì chị cứ gọi em nhé
-Ừ. Cảm ơn em
-Dạ không có gì thưa quý khách
Nó cười, bất chợt vơ tay lên nhìn đồng hồ đeo trên tay lẫm bẩm: Đã trể 5 phút rồi sao còn chưa thấy nhỉ? Aissssi chết tiệt quên mất chưa biết mặt sao mà kiếm? trời ơi mày ngu quá ( giờ chị mới biết hả ? )
Vừa nhắt hắn vừa từ se bước xuống, đi vào thì:
-Chào quý khách ạ - cô nhân viên nói
Hắn chỉ gật nhẹ đâu mắt thì đưa kiếm 1 thứ gì đó, chị ta hỏi tiếp:
-Quý khách có hẹn trước không ạ?
-Có
-Là đối tác đúng không ạ?
-Ừ
-Dạ vậy mời quý khách theo tôi ạ
Cô nhân viên định dẫn hắn đi nhưng hắn không chịu hắn bảo chỉ hắn đi hắn sẽ tự đi không cần cô dẫn, cô liền chỉ cho hắn đi, trước mắt hắn, trước mắt hắn là nó, là nó thật. nhìn nó người mà bấy lâu nay hắn không được gặp người mà hắn nhớ nhung từng đêm bây giờ đang đứng trước mặt hắn nhưng hắn chẳng biết mình nên làm gì bây giờ, hắn lấy lại bình tỉnh, sải chân bước về phía nó, hắn cất tiếng:
-Chào cô – giọng nói hắn giống như 2 người x lạ vậy
Nó giật mình đưa tay ngước mặt:
-À chào
Nó trợn tròn mắt còn hắn thì chẳng ngạt nhiên là mấy. nó lấy lại bình tỉnh, bắt tay với hắn, cười nhạt nói:
-Mời ngồi
Hắn gật đầu, nó nói tiếp :
-Anh là giám đốc H&L ?
-Đúng
-Vậy chúng ta bắt đầu vào chuyện hợp tác
Nó nói rồi rút bản hợp đồng ra đẩy lại cho hắn, hắn đẩy lại cho nó nói:
-Không cần
-Vậy làm sao hợp tác
-Rất dễ
-Anh có thể nói
-Cô về làm thư kí tôi đi
-Anh nói gì
-Làm thư kí
-Không bao giờ
-Vậy được khỏi hơp tác
-Nhưng
-Tôi cho cô suy nghĩ
Nó nhớ lại lời nói của ông sếp bên Anh. Nó rung mình nói:
-Để tôi về xem xét lại
-Được mong cô trả lời sớm hơn
-Ừ
-Tôi về trước – nó nói rồi dẩy ghế đứng lên gật đầu với hắn 1 cái rồi đi về
MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ GẦN THI RỒI NÊN MÌNH RA ÍT CHAP THÔNG CẢM J J J
Hoàng Tử Lạnh LùngTác giả: Minh\'s Roy\'sTại Sân bay Tân Sơn Nhất một anh chàng bước ra mọi cặp mắt đổ dồn vào anh vì sự đẹp trai và bản chất lạnh lùng của anh. Anh diện nguyên cây đen chiếc quần da bò đen và chiếc áo thun đen thêm một cái áo khoác da đã làm anh nổi bậc hơn. Vâng ! không ai khác chính là Hắn đấy ạ Khi anh vừa bước xuống mọi người nhìn anh chăm chú nhưng anh vẫn bình thản vì đã quên với những việc này ở Mỹ. Khi vừa đặt chân xuống VIệt Nam Hắn lại nghĩ đến cái quá khứ tồi tệ ấy. * QUÁ KHỨ Trong một căn biệt thự có 2 người lớn tuổi 1 nam 1 nữ đang cãi vã với nhau. - Tại sao ông lại đối xử với tôi và con như vậy hả. Tại sao ổng bỏ tôi và con và đi theo người phụ nữ khác hả, tôi không tốt chổ nào sau. 20 năm chung sống với tôi ông vất vả lắm sao. Hay đến với tôi vì gia tài của gia đình tôi hả - bà Chi vừa nói vừa khóc - Nếu đúng như vậy thì đã sao, cô làm gì được tôi chăng - Ông Hùng nhếch môi, - Được. Nếu như vậy tôi và ông ly hôn đi. Tôi lấy quyền nuôi con- Bà Chi nói - Được. Với một điều kiện cô phải đưa hết… Đến điểm hẹn, nó chọn cho mình chổ ngồi, ngồi xuống chờ đối tác của mình đến.-Chị dung gì ạ? – nhân viên trong nhà hang hỏi nó-À! Đợi chút nhá, còn đối tác của tôi nữa-Dạ! có gì chị cứ gọi em nhé-Ừ. Cảm ơn em-Dạ không có gì thưa quý kháchNó cười, bất chợt vơ tay lên nhìn đồng hồ đeo trên tay lẫm bẩm: Đã trể 5 phút rồi sao còn chưa thấy nhỉ? Aissssi chết tiệt quên mất chưa biết mặt sao mà kiếm? trời ơi mày ngu quá ( giờ chị mới biết hả ? )Vừa nhắt hắn vừa từ se bước xuống, đi vào thì:-Chào quý khách ạ - cô nhân viên nóiHắn chỉ gật nhẹ đâu mắt thì đưa kiếm 1 thứ gì đó, chị ta hỏi tiếp:-Quý khách có hẹn trước không ạ?-Có-Là đối tác đúng không ạ?-Ừ-Dạ vậy mời quý khách theo tôi ạCô nhân viên định dẫn hắn đi nhưng hắn không chịu hắn bảo chỉ hắn đi hắn sẽ tự đi không cần cô dẫn, cô liền chỉ cho hắn đi, trước mắt hắn, trước mắt hắn là nó, là nó thật. nhìn nó người mà bấy lâu nay hắn không được gặp người mà hắn nhớ nhung từng đêm bây giờ đang đứng trước mặt hắn nhưng hắn chẳng biết mình nên làm gì bây giờ, hắn lấy lại bình tỉnh, sải chân bước về phía nó, hắn cất tiếng:-Chào cô – giọng nói hắn giống như 2 người x lạ vậyNó giật mình đưa tay ngước mặt:-À chàoNó trợn tròn mắt còn hắn thì chẳng ngạt nhiên là mấy. nó lấy lại bình tỉnh, bắt tay với hắn, cười nhạt nói:-Mời ngồiHắn gật đầu, nó nói tiếp :-Anh là giám đốc H&L ?-Đúng-Vậy chúng ta bắt đầu vào chuyện hợp tácNó nói rồi rút bản hợp đồng ra đẩy lại cho hắn, hắn đẩy lại cho nó nói:-Không cần-Vậy làm sao hợp tác-Rất dễ-Anh có thể nói-Cô về làm thư kí tôi đi-Anh nói gì-Làm thư kí-Không bao giờ-Vậy được khỏi hơp tác-Nhưng-Tôi cho cô suy nghĩNó nhớ lại lời nói của ông sếp bên Anh. Nó rung mình nói:-Để tôi về xem xét lại-Được mong cô trả lời sớm hơn-Ừ-Tôi về trước – nó nói rồi dẩy ghế đứng lên gật đầu với hắn 1 cái rồi đi vềMONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ GẦN THI RỒI NÊN MÌNH RA ÍT CHAP THÔNG CẢM J J J