Bóng đêm bao phủ cả một vùng trời. Mặt trăng hiện lên mang theo màu đỏ của máu. Trăng tròn vành vạnh, tỏa ra luồng sát khí ẩn ẩn hiện hiện trong màn đêm sâu thẳm. Không một gợn mây, không một cơn gió, cả vùng trời nhường chỗ cho mặt trăng tỏa sáng thống trị. Dưới ánh trăng đỏ thẫm loang lổ, trên nóc của tòa nhà cao ngất ngưởng, hiện lên hai thân ảnh. Trong màn đêm quỷ mị, tiếng của người phụ nữ cất lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng,mang theo vài phần hối hận cùng tuyệt vọng:"Đồ khốn nạn! Ngươi đã lừa ta bao nhiêu năm nay! Chẳng lẽ đối với ta ngươi không có một chút tình cảm nào hay sao?" "Ha ha ha. "tình cảm", ngươi đừng làm ta nực cười chứ! Thật không ngờ hai chữ đó cũng có thể phát ra từ miệng của ngươi. Ha ha ha. Còn về "khốn nạn" ngươi không hơn ta là bao đâu, No.0 à? Thử hỏi bàn tay ngươi đã dính bao nhiêu là máu? Để đến nỗi tổ chức cũng phải e sợ ngươi? À mà có lẽ ta phải cảm ơn ngươi, trừ khử ngươi sẽ giúp ta trở thành vị trí đứng đầu trong tổ chức, ta sẽ thay thế chức vụ của…
Tác giả: