Tác giả:

Dương Sóc là một người không chịu ngồi yên, việc ấy đã luyện ra từ hồi tham gia quân ngũ, tuy rằng bây giờ đã chuyển nghề, nhưng mà vừa có một ngày nghỉ ngơi thì cả người đã khó chịu ngứa ngáy. Hôm nay Dương Sóc đổi ngày làm việc thành ngày nghỉ, rời giường lúc 6h sáng, chạy bộ xuống lầu, ăn sớm một chút, sau đó về nhà giặt quần áo thu dọn phòng ở, nhìn đồng hồ hóa ra còn chưa tới 11h nữa, thật là không có gì để làm quá khó chịu, thế là anh vơ lấy áo khoác rồi chạy ra ngoài. Đêm hôm qua trời đổ tuyết, cho nên hôm nay khắp nơi đều là một mảng trắng xóa lạnh tanh. Dương Sóc ngồi trên xe bus, cùng một đám người chen chúc chơi trò đại pháp người dán người sưởi ấm, rồi tới cái quảng trường bình thường nhiều người nhất kia thì xuống xe. Ngày hôm nay ở đây người ít đến đáng thương, phỏng chừng là do tuyết lớn cho nên đều bị ép về, bây giờ chính là lúc hóa tuyết, lạnh. Dương Sóc hít vào thở ra dạo một vòng trên quảng trường, gót chân vừa chuyển, đã bước vào đường hầm. Bên trong đường hầm cũng…

Truyện chữ