Lạ thật, hình như... tớ bị ma nhập rồi hay sao ý cậu ạ. Này nhé, để tớ đoán, cái con ma nhập vào tớ ý... có khi... là tình nhân kiếp trước của cậu cũng nên. Không đùa đâu, chắc chắn tại nó mà tớ mới thích cậu nhiều đến như này, tại nó mà tớ ăn không ngon, ngủ không yên, tại nó mà tớ cứ thao thức mãi vì bóng dáng một người, tại nó... Tớ đã giữ vững ngọn lửa niềm tin vào thứ tình cảm rất đỗi chân thành của mình, chỉ là cho đến khi nó từng chút một bị cậu dập tắt một cách hờ hững... -"Cậu không đáng để tôi phải nghĩ đến." Nói ra lời đó có khiến cậu nhẹ nhõm hơn? Chẳng nhẽ thật sự, tớ... đã theo đuổi cậu trong vô vọng trong suốt bao nhiêu lâu nay? À, hóa ra cái gì nó cũng có nguyên do của nó, cậu có thấy không, hình như, chẳng có ai ủng hộ việc tớ thích cậu cả... -"Lẽ ra... tớ không nên thích cậu." Tớ chẳng biết, tớ đã tự nói với bản thân câu này bao nhiêu lần, nhưng vì cớ gì, cái miệng tớ nói, cái đầu tớ nghĩ, nhưng trái tim tớ chưa từng một lần nghe theo? Phải rồi, nó là của cậu rồi chứ…
Tác giả: