Tác giả:

- Kỳ Hân à, bên anh mãi được không? - Đương nhiên rồi em sẽ trở thành cái đuôi bám anh suốt đời, anh muốn cắt cũng không được đâu! Nguời thanh niên tuấn tú mặt vest đen trên tay cầm một bó hoa ly trắng, khẽ mỉm cười trước tấm bia có tên "Ngô Kỳ Hân". Trên tấm bia lạnh lẽo, cô gái nhỏ vẫn cười hết sức đáng yêu, chỉ tiếc là không còn ai có thể thấy nữa. - Kỳ Hân anh đến thăm em đây!! Nhẹ nhàng đặt bó hoa xinh đẹp xuống,anh ngắm nhìn nụ cười của người anh yêu hơn tất cả. Con người này đáng yêu là thế, nhưng lại rất tàn nhẫn. Bước nhẹ vào cuộc đời anh, từng chút một chiếm lĩnh trái tim đầy đau khổ của anh. Cô đến như một tia nắng chíu rọi tâm hồn vốn chỉ có một màu đen bao trùm. Khi anh đã toàn bộ bị cô mê hoặc, con người ấy lại bỏ anh mà đi mất. Rời xa anh mãi mãi.... ---------------------------------------------------------------------------------------------- - Anh phải ăn nhiều mới có thể khỏe lại!-cô bé nhỏ cằn nhằn trong khi đang gọt táo. - Tôi có khỏe lại hay không liên quan gì đến…

Truyện chữ