Tác giả:

Lúc Dịch Nhiên chết liền suy nghĩ, cậu có phải sai rồi. Sau đó, Dịch Nhiên mở mắt. Trước mắt là trần nhà màu trắng quen thuộc mà lạ lẫm, trên trần nhà có một vũng nước nhỏ, phòng ở cũng đã xây nhiều năm, lúc trời mưa thường bị dột, thời gian lâu, chỗ đó thoạt nhìn như bị ngâm nước. Con ngươi màu đen không linh hoạt lắm nhìn xung quanh, sau đó cứng ngắc vươn tay, đặt ở trước mắt lật qua lật lại, đôi tay này bảo dưỡng rất khá, thon dài như ngọc, nhìn qua có thể thấy chưa từng làm việc nhà, nhưng Dịch Nhiên còn nhớ rõ ràng chuyện vừa rồi, đôi tay này tràn đầy vết thương, khô héo nhăn nheo, bàn tay chỉ như ông già bảy tám chục tuổi mới có, cũng là đôi tay này, cầm lấy xẻng g**t ch*t một tang thi, thịt hư thối bắn tung tóe trên người mình, dơ bẩn không chịu nổi. Nhưng hiện tại cậu nằm trong này, nằm trên giường sạch sẽ, mặc quần áo sạch sẽ, chẳng lẽ vừa rồi chỉ là mơ sao? Nhưng ở địa ngục có thể nằm mơ sao? Không, không phải là mơ, trong mơ không có cảm giác đau, nhưng mới vừa rồi bị tang…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...