Tác giả:

Tôi tên Lạc Thiệu Hữu. Cái đứa mặt mũi tèm lem, bị người từ phía sau giữ cánh tay lại, bộ dạng khó coi giống chúa cứu thế đang bị tra tấn trên tấm ảnh này chính là tôi lúc hai tuổi. Em trai tôi tên Lạc Thiệu Cung. Cái đứa vẻ mặt có vẻ trưởng thành, không để ý hành động giãy giụa của tôi ở bên mà bày ra cái tư thế ông chủ trên ảnh, chính là nó lúc hai tuổi. Đúng vậy, hai đứa tôi là song bào thai. Tuy rằng chúng tôi từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài, trừ bỏ cái việc cơ thể cùng là đàn ông ra, tìm không thấy gì một chút tẹo giống nhau nào. Có điều, cách nói so sánh thông thường là, tôi lớn lên giống ba, đầu óc giống mẹ, mà nó lớn lên giống mẹ, đầu óc giống ba. Đối với tôi mà nói không phải là khen nịnh gì đâu, tuyệt đối không phải. Ai mà chẳng biết ba là đại tác gia gầy gò xấu xí mà bà mẹ lại là người mẫu siêu cấp thi N trường đại học chưa đậu lấy một. Hay nói cách khác, tôi chính là đứa bất hạnh tụ tập tất cả những chỗ thiếu hụt của ba mẹ. Cho nên tôi rất ghét Lạc Thiệu Cung cũng là…

Truyện chữ