"Chào cô, cháu về ký túc lấy thêm ít đồ nữa ạ" Hoàng sắp xếp lại đồ đạc cẩn thận, rồi lên xe buýt, trở về ký túc xá trong trường. Chẳng là, cậu mới chuẩn bị dọn đồ chuyển ra ngoài ở, không ở trong ký túc nữa, bản thân cậu vốn bay nhảy, không thích hợp để ở trong đó. Hơn nữa, một phần, do có nhiều tin đồn rằng khu ấy ngày xưa, có một nhóm nữ sinh vì áp lực thi cử dai dẳng, mà trầm cảm rồi rủ nhau tự sát tập thể, hồn ma thường làm loạn, nên mẹ cậu, sau khi nghe tin, đã hối thúc cậu chuyển đi. Chiếc xe buýt tới bến, cậu nhanh chân bước xuống, ở cùng cậu là một nam sinh tên Nam, giờ này chắc đang cày game trong phòng. Hoàng bước đến cửa phòng, nhìn thấy hai đôi giày, một của Nam, còn lại một đôi nữ, nhìn rất quen. Không lẽ là Linh, bạn gái Hoàng, tới đây thăm cậu mà cậu không có ở phòng chăng? Nghĩ đoạn, Hoàng nhanh tay cầm núm cửa, bước vào để cho hai người kia bất ngờ, bỗng dưng, có tiếng phát ra làm Hoàng khựng lại "Linh, để tâm đến thằng Hoàng làm gì, anh nói cho em biết, em mà không…
Chương 69
Pháp Sư Đôi MươiTác giả: nhisanhh, Nhĩ SanhTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị"Chào cô, cháu về ký túc lấy thêm ít đồ nữa ạ" Hoàng sắp xếp lại đồ đạc cẩn thận, rồi lên xe buýt, trở về ký túc xá trong trường. Chẳng là, cậu mới chuẩn bị dọn đồ chuyển ra ngoài ở, không ở trong ký túc nữa, bản thân cậu vốn bay nhảy, không thích hợp để ở trong đó. Hơn nữa, một phần, do có nhiều tin đồn rằng khu ấy ngày xưa, có một nhóm nữ sinh vì áp lực thi cử dai dẳng, mà trầm cảm rồi rủ nhau tự sát tập thể, hồn ma thường làm loạn, nên mẹ cậu, sau khi nghe tin, đã hối thúc cậu chuyển đi. Chiếc xe buýt tới bến, cậu nhanh chân bước xuống, ở cùng cậu là một nam sinh tên Nam, giờ này chắc đang cày game trong phòng. Hoàng bước đến cửa phòng, nhìn thấy hai đôi giày, một của Nam, còn lại một đôi nữ, nhìn rất quen. Không lẽ là Linh, bạn gái Hoàng, tới đây thăm cậu mà cậu không có ở phòng chăng? Nghĩ đoạn, Hoàng nhanh tay cầm núm cửa, bước vào để cho hai người kia bất ngờ, bỗng dưng, có tiếng phát ra làm Hoàng khựng lại "Linh, để tâm đến thằng Hoàng làm gì, anh nói cho em biết, em mà không… Hoàng nén đau, cố cầm lấy điện thoai, gọi video cho thầy Long."Thầy... Thầy ơi..."Hoàng nhăn nhó để điện thoại dựng vào góc giường, về phần mình ngồi sao cho ông Long có thể nhìn rõ nhất."Ranh con, biết giờ là mấy giờ rồi không?"Màn hình bên kia, ông Long đang thư thái nằm trên chiếc giường trải ga đệm trắng muốt, có lẽ là chuẩn bị đi ngủ."Thầy... Con bị làm sao đây..."Hoàng đưa tay trái ra, dí sát vào màn hình cho thầy Long nhìn rõ.Ông Long ngồi dậy, bật thêm điện, mở to mắt ra nhìn, hoảng hốt."Âm khí?!?""Dạ... Đau, nhức, khó chịu lắm...""Thôi chết rồi, bị âm khí xâm chiếm vào người rồi... Làm sao thế kia? Con làm gì mà lại như thế kia?""Con...""Mà khoan kể chuyện này đã. Mau, mau lấy con dao nhỏ ra, đốt nóng dưới ánh nến, rồi đem rạch cái đám đấy, nhỏ máu ra cho thầy, ngay lập tức, để càng lâu nó càng xâm chiếm, lúc ấy không cứu chữa được sẽ thành cái xác sống luôn đấy.""Hic..."Hoàng lật đật ngồi dậy, lấy con dao nhỏ mà thầy Long từng đưa cho mình. Con dao này từ khi mới nhập môn, Hoàng rất sợ ma, nên thầy đã đem nó cho cậu, dặn lúc nào cũng mang vào bên người.Hơ dưới ánh nến tầm 5 phút, đầu dao khi này vừa sắc vừa nóng.Ngậm chặt cán dao vào trong miệng, cho nó chĩa đầu nhọn ra phía ngoài, cậu cúi đầu xuống, dùng miệng rạch một đường vào lòng bàn tay đang đen sì loang rộng kia.Một đường rạch thực sâu, máu từ phía bên trong chảy ra, Hoàng vội vàng lấy tay hứng vào chiếc bát nhỏ.Chất dịch lỏng nhầy nhụa nhớp nháp chậm rãi chảy ra ngoài. Thứ chất này vốn đã mất đi tính chất cơ bản, nó dinh dính, màu đen tuyền, đặc quánh lại. Một mùi hôi thối tràn ra ngoài. Hoàng quay mặt ra, kìm nén không cho cổ họng mình nôn.Tuy vết rạch sâu, nhưng tuyệt đối cậu cảm thấy dễ chịu, cảm giác như được gãi ngứa, khoan khoái, bàn tay cũng không còn rát ngứa như hồi nãy."Được rồi, giờ mau lấy máu sạch của con nhỏ vào đấy ba giọt đi..."Hoàng không nói gì, lại dùng miệng điều khiển cán dao về mu tay phải, rạch một đường, nhỏ ba giọt đỏ tươi vào miệng vết thương.Ngay lập tức, có một sự biến đổi nhanh chóng về màu sắc, chỗ lòng bàn tay đã chuyển về sắc hồng hào, miệng vết thương cũng từ từ khép lại."Ổn rồi, sáng ngày mai nó sẽ trở về bình thường, giờ còn bát máu kia, mau lấy đốt nó đi, không cẩn thận bay mùi lại dẫn dụ bọn câu quỷ đến.""Nó thối lắm thầy ạ...""Tao biết rồi..."Hoàng lấy một lá bùa, bỏ vào bát máu, lấy bật lửa lập tức đốt đi. Làn khói đen sì toả ra...
Hoàng nén đau, cố cầm lấy điện thoai, gọi video cho thầy Long.
"Thầy... Thầy ơi..."
Hoàng nhăn nhó để điện thoại dựng vào góc giường, về phần mình ngồi sao cho ông Long có thể nhìn rõ nhất.
"Ranh con, biết giờ là mấy giờ rồi không?"
Màn hình bên kia, ông Long đang thư thái nằm trên chiếc giường trải ga đệm trắng muốt, có lẽ là chuẩn bị đi ngủ.
"Thầy... Con bị làm sao đây..."
Hoàng đưa tay trái ra, dí sát vào màn hình cho thầy Long nhìn rõ.
Ông Long ngồi dậy, bật thêm điện, mở to mắt ra nhìn, hoảng hốt.
"Âm khí?!?"
"Dạ... Đau, nhức, khó chịu lắm..."
"Thôi chết rồi, bị âm khí xâm chiếm vào người rồi... Làm sao thế kia? Con làm gì mà lại như thế kia?"
"Con..."
"Mà khoan kể chuyện này đã. Mau, mau lấy con dao nhỏ ra, đốt nóng dưới ánh nến, rồi đem rạch cái đám đấy, nhỏ máu ra cho thầy, ngay lập tức, để càng lâu nó càng xâm chiếm, lúc ấy không cứu chữa được sẽ thành cái xác sống luôn đấy."
"Hic..."
Hoàng lật đật ngồi dậy, lấy con dao nhỏ mà thầy Long từng đưa cho mình. Con dao này từ khi mới nhập môn, Hoàng rất sợ ma, nên thầy đã đem nó cho cậu, dặn lúc nào cũng mang vào bên người.
Hơ dưới ánh nến tầm 5 phút, đầu dao khi này vừa sắc vừa nóng.
Ngậm chặt cán dao vào trong miệng, cho nó chĩa đầu nhọn ra phía ngoài, cậu cúi đầu xuống, dùng miệng rạch một đường vào lòng bàn tay đang đen sì loang rộng kia.
Một đường rạch thực sâu, máu từ phía bên trong chảy ra, Hoàng vội vàng lấy tay hứng vào chiếc bát nhỏ.
Chất dịch lỏng nhầy nhụa nhớp nháp chậm rãi chảy ra ngoài. Thứ chất này vốn đã mất đi tính chất cơ bản, nó dinh dính, màu đen tuyền, đặc quánh lại. Một mùi hôi thối tràn ra ngoài. Hoàng quay mặt ra, kìm nén không cho cổ họng mình nôn.
Tuy vết rạch sâu, nhưng tuyệt đối cậu cảm thấy dễ chịu, cảm giác như được gãi ngứa, khoan khoái, bàn tay cũng không còn rát ngứa như hồi nãy.
"Được rồi, giờ mau lấy máu sạch của con nhỏ vào đấy ba giọt đi..."
Hoàng không nói gì, lại dùng miệng điều khiển cán dao về mu tay phải, rạch một đường, nhỏ ba giọt đỏ tươi vào miệng vết thương.
Ngay lập tức, có một sự biến đổi nhanh chóng về màu sắc, chỗ lòng bàn tay đã chuyển về sắc hồng hào, miệng vết thương cũng từ từ khép lại.
"Ổn rồi, sáng ngày mai nó sẽ trở về bình thường, giờ còn bát máu kia, mau lấy đốt nó đi, không cẩn thận bay mùi lại dẫn dụ bọn câu quỷ đến."
"Nó thối lắm thầy ạ..."
"Tao biết rồi..."
Hoàng lấy một lá bùa, bỏ vào bát máu, lấy bật lửa lập tức đốt đi. Làn khói đen sì toả ra...
Pháp Sư Đôi MươiTác giả: nhisanhh, Nhĩ SanhTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị"Chào cô, cháu về ký túc lấy thêm ít đồ nữa ạ" Hoàng sắp xếp lại đồ đạc cẩn thận, rồi lên xe buýt, trở về ký túc xá trong trường. Chẳng là, cậu mới chuẩn bị dọn đồ chuyển ra ngoài ở, không ở trong ký túc nữa, bản thân cậu vốn bay nhảy, không thích hợp để ở trong đó. Hơn nữa, một phần, do có nhiều tin đồn rằng khu ấy ngày xưa, có một nhóm nữ sinh vì áp lực thi cử dai dẳng, mà trầm cảm rồi rủ nhau tự sát tập thể, hồn ma thường làm loạn, nên mẹ cậu, sau khi nghe tin, đã hối thúc cậu chuyển đi. Chiếc xe buýt tới bến, cậu nhanh chân bước xuống, ở cùng cậu là một nam sinh tên Nam, giờ này chắc đang cày game trong phòng. Hoàng bước đến cửa phòng, nhìn thấy hai đôi giày, một của Nam, còn lại một đôi nữ, nhìn rất quen. Không lẽ là Linh, bạn gái Hoàng, tới đây thăm cậu mà cậu không có ở phòng chăng? Nghĩ đoạn, Hoàng nhanh tay cầm núm cửa, bước vào để cho hai người kia bất ngờ, bỗng dưng, có tiếng phát ra làm Hoàng khựng lại "Linh, để tâm đến thằng Hoàng làm gì, anh nói cho em biết, em mà không… Hoàng nén đau, cố cầm lấy điện thoai, gọi video cho thầy Long."Thầy... Thầy ơi..."Hoàng nhăn nhó để điện thoại dựng vào góc giường, về phần mình ngồi sao cho ông Long có thể nhìn rõ nhất."Ranh con, biết giờ là mấy giờ rồi không?"Màn hình bên kia, ông Long đang thư thái nằm trên chiếc giường trải ga đệm trắng muốt, có lẽ là chuẩn bị đi ngủ."Thầy... Con bị làm sao đây..."Hoàng đưa tay trái ra, dí sát vào màn hình cho thầy Long nhìn rõ.Ông Long ngồi dậy, bật thêm điện, mở to mắt ra nhìn, hoảng hốt."Âm khí?!?""Dạ... Đau, nhức, khó chịu lắm...""Thôi chết rồi, bị âm khí xâm chiếm vào người rồi... Làm sao thế kia? Con làm gì mà lại như thế kia?""Con...""Mà khoan kể chuyện này đã. Mau, mau lấy con dao nhỏ ra, đốt nóng dưới ánh nến, rồi đem rạch cái đám đấy, nhỏ máu ra cho thầy, ngay lập tức, để càng lâu nó càng xâm chiếm, lúc ấy không cứu chữa được sẽ thành cái xác sống luôn đấy.""Hic..."Hoàng lật đật ngồi dậy, lấy con dao nhỏ mà thầy Long từng đưa cho mình. Con dao này từ khi mới nhập môn, Hoàng rất sợ ma, nên thầy đã đem nó cho cậu, dặn lúc nào cũng mang vào bên người.Hơ dưới ánh nến tầm 5 phút, đầu dao khi này vừa sắc vừa nóng.Ngậm chặt cán dao vào trong miệng, cho nó chĩa đầu nhọn ra phía ngoài, cậu cúi đầu xuống, dùng miệng rạch một đường vào lòng bàn tay đang đen sì loang rộng kia.Một đường rạch thực sâu, máu từ phía bên trong chảy ra, Hoàng vội vàng lấy tay hứng vào chiếc bát nhỏ.Chất dịch lỏng nhầy nhụa nhớp nháp chậm rãi chảy ra ngoài. Thứ chất này vốn đã mất đi tính chất cơ bản, nó dinh dính, màu đen tuyền, đặc quánh lại. Một mùi hôi thối tràn ra ngoài. Hoàng quay mặt ra, kìm nén không cho cổ họng mình nôn.Tuy vết rạch sâu, nhưng tuyệt đối cậu cảm thấy dễ chịu, cảm giác như được gãi ngứa, khoan khoái, bàn tay cũng không còn rát ngứa như hồi nãy."Được rồi, giờ mau lấy máu sạch của con nhỏ vào đấy ba giọt đi..."Hoàng không nói gì, lại dùng miệng điều khiển cán dao về mu tay phải, rạch một đường, nhỏ ba giọt đỏ tươi vào miệng vết thương.Ngay lập tức, có một sự biến đổi nhanh chóng về màu sắc, chỗ lòng bàn tay đã chuyển về sắc hồng hào, miệng vết thương cũng từ từ khép lại."Ổn rồi, sáng ngày mai nó sẽ trở về bình thường, giờ còn bát máu kia, mau lấy đốt nó đi, không cẩn thận bay mùi lại dẫn dụ bọn câu quỷ đến.""Nó thối lắm thầy ạ...""Tao biết rồi..."Hoàng lấy một lá bùa, bỏ vào bát máu, lấy bật lửa lập tức đốt đi. Làn khói đen sì toả ra...