"Chào cô, cháu về ký túc lấy thêm ít đồ nữa ạ" Hoàng sắp xếp lại đồ đạc cẩn thận, rồi lên xe buýt, trở về ký túc xá trong trường. Chẳng là, cậu mới chuẩn bị dọn đồ chuyển ra ngoài ở, không ở trong ký túc nữa, bản thân cậu vốn bay nhảy, không thích hợp để ở trong đó. Hơn nữa, một phần, do có nhiều tin đồn rằng khu ấy ngày xưa, có một nhóm nữ sinh vì áp lực thi cử dai dẳng, mà trầm cảm rồi rủ nhau tự sát tập thể, hồn ma thường làm loạn, nên mẹ cậu, sau khi nghe tin, đã hối thúc cậu chuyển đi. Chiếc xe buýt tới bến, cậu nhanh chân bước xuống, ở cùng cậu là một nam sinh tên Nam, giờ này chắc đang cày game trong phòng. Hoàng bước đến cửa phòng, nhìn thấy hai đôi giày, một của Nam, còn lại một đôi nữ, nhìn rất quen. Không lẽ là Linh, bạn gái Hoàng, tới đây thăm cậu mà cậu không có ở phòng chăng? Nghĩ đoạn, Hoàng nhanh tay cầm núm cửa, bước vào để cho hai người kia bất ngờ, bỗng dưng, có tiếng phát ra làm Hoàng khựng lại "Linh, để tâm đến thằng Hoàng làm gì, anh nói cho em biết, em mà không…
Chương 82
Pháp Sư Đôi MươiTác giả: nhisanhh, Nhĩ SanhTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị"Chào cô, cháu về ký túc lấy thêm ít đồ nữa ạ" Hoàng sắp xếp lại đồ đạc cẩn thận, rồi lên xe buýt, trở về ký túc xá trong trường. Chẳng là, cậu mới chuẩn bị dọn đồ chuyển ra ngoài ở, không ở trong ký túc nữa, bản thân cậu vốn bay nhảy, không thích hợp để ở trong đó. Hơn nữa, một phần, do có nhiều tin đồn rằng khu ấy ngày xưa, có một nhóm nữ sinh vì áp lực thi cử dai dẳng, mà trầm cảm rồi rủ nhau tự sát tập thể, hồn ma thường làm loạn, nên mẹ cậu, sau khi nghe tin, đã hối thúc cậu chuyển đi. Chiếc xe buýt tới bến, cậu nhanh chân bước xuống, ở cùng cậu là một nam sinh tên Nam, giờ này chắc đang cày game trong phòng. Hoàng bước đến cửa phòng, nhìn thấy hai đôi giày, một của Nam, còn lại một đôi nữ, nhìn rất quen. Không lẽ là Linh, bạn gái Hoàng, tới đây thăm cậu mà cậu không có ở phòng chăng? Nghĩ đoạn, Hoàng nhanh tay cầm núm cửa, bước vào để cho hai người kia bất ngờ, bỗng dưng, có tiếng phát ra làm Hoàng khựng lại "Linh, để tâm đến thằng Hoàng làm gì, anh nói cho em biết, em mà không… Hoàng nghe xong cũng đứng dậy đi xuống dưới, dù gì có người ăn cùng sẽ vui hơn."Mày chưa ăn gì à?"Mai nhìn quanh một lượt thức ăn dưới bếp, quay ra hỏi Hoàng."Chưa, dọn ra tao với mày cùng ăn."Con bé nhăn mặt lại, lườm Hoàng một phát xoay người ra lấy bát đũa, còn Hoàng xới cơm.Hồi bé bé, hai đứa cũng y như này, chơi đồ hàng, đóng giả làm vợ chồng, ngồi ăn cơm với nhau. Hoàng từng nghĩ sau này có khi... lấy Mai thật, nhưng sự xuất hiện của Khanh làm dập tắt cmn ước mơ bé bỏng. Vả lại..."Miếng đấy là của tao, con dog này."Cái Mai chặn đũa miếng thịt Hoàng tính gắp. Nhưng là cậu tính gắp cho nó mà.Hoàng nhíu mày lại, nhìn tướng ngồi trước mắt....Cái thứ phi giới tính này. -.-Ăn no xong xuôi, Mai đuổi Hoàng lên nhà trên, xong nó thì dọn bếp, rửa bát đũa.A, xem ra còn có chút tình người đấy."Nếu về thì tự đi ra mà đóng cửa, bố éo xuống nữa đâu."Mai đang rửa bát, quay lại, trên tay cầm một cái đĩa, nhìn Hoàng."Còn lắm mồm nữa tao cho mày biết thế nào là Tiểu Mai phi đĩa.""Hic."Hoàng bước lên lầu, nằm xuống giường lướt điện thoại. Lướt dược một lúc thì cậu nghe thấy tiếng đóng cổng."Chắc là cái Mai nó về rồi."Xét về ngoại hình, Mai nó không phải xấu. Mà nói toẹt ra là nó xinh, dù Hoàng không muốn công nhận. Nhưng nó là anh em tốt của cậu, nên càng lớn, mỗi khi nó mặc váy hay trang điểm đi chơi, Hoàng cảm thấy thật kinh sợ. Đặc biệt là những khi đi chơi với trai. Một dạ hai vâng, nhiều lần làm Hoàng thấy thật là vi diệu. Tại sao một con yêu quái có thể biến thành con người nhanh như thế được? Mới phút trước nó vừa cắn mình cơ mà?"Ê, xích vào góc tường trong.""Ôi mẹ ơi..."Hoàng giật mình, đánh rơi luôn chiếc điện thoại vào mặt. Cậu đau đớn ôm chiếc mũi vừa chịu trận ngồi dậy."Không phải mày đóng cổng đi về rồi à? Sao mày đi không tiếng động như ma thế kia?""Ma cái đầu mày ấy, thứ pháp sư quèn. Bố mày đóng cổng chống trộm rồi lên đây thôi con ạ."Wtf?!?Pháp sư quèn ư? Mẹ lại kể cho nó nghe à?Rất tự nhiên, Mai nằm hẳn lên giường, rút điện thoại ra lướt lướt."Chao ôi, lâu lắm rồi mới nằm lại trên chiếc giường thân yêu này.""Mới đợt tết mà -.-""Thế à?"Hoàng với lấy chiếc gối ôm cuối giường, lăn người nằm cạnh Mai."Này...""Ừ?"Mai trả lời, nhưng không quay đầu lại."Mày tính không ám bố mày rồi đấy ư?""Đêm nay tao ngủ ở đây, khỏi đuổi.""...""Không không? Ý tao là, mày đang nhắn tin với trai đấy à?""Không có."Lần này con bé bỏ hẳn điện thoại, chìa ra cho Hoàng xem, khuôn mặt bỗng dưng nghiêm túc.
Hoàng nghe xong cũng đứng dậy đi xuống dưới, dù gì có người ăn cùng sẽ vui hơn.
"Mày chưa ăn gì à?"
Mai nhìn quanh một lượt thức ăn dưới bếp, quay ra hỏi Hoàng.
"Chưa, dọn ra tao với mày cùng ăn."
Con bé nhăn mặt lại, lườm Hoàng một phát xoay người ra lấy bát đũa, còn Hoàng xới cơm.
Hồi bé bé, hai đứa cũng y như này, chơi đồ hàng, đóng giả làm vợ chồng, ngồi ăn cơm với nhau. Hoàng từng nghĩ sau này có khi... lấy Mai thật, nhưng sự xuất hiện của Khanh làm dập tắt cmn ước mơ bé bỏng. Vả lại...
"Miếng đấy là của tao, con dog này."
Cái Mai chặn đũa miếng thịt Hoàng tính gắp. Nhưng là cậu tính gắp cho nó mà.
Hoàng nhíu mày lại, nhìn tướng ngồi trước mắt.
...
Cái thứ phi giới tính này. -.-
Ăn no xong xuôi, Mai đuổi Hoàng lên nhà trên, xong nó thì dọn bếp, rửa bát đũa.
A, xem ra còn có chút tình người đấy.
"Nếu về thì tự đi ra mà đóng cửa, bố éo xuống nữa đâu."
Mai đang rửa bát, quay lại, trên tay cầm một cái đĩa, nhìn Hoàng.
"Còn lắm mồm nữa tao cho mày biết thế nào là Tiểu Mai phi đĩa."
"Hic."
Hoàng bước lên lầu, nằm xuống giường lướt điện thoại. Lướt dược một lúc thì cậu nghe thấy tiếng đóng cổng.
"Chắc là cái Mai nó về rồi."
Xét về ngoại hình, Mai nó không phải xấu. Mà nói toẹt ra là nó xinh, dù Hoàng không muốn công nhận. Nhưng nó là anh em tốt của cậu, nên càng lớn, mỗi khi nó mặc váy hay trang điểm đi chơi, Hoàng cảm thấy thật kinh sợ. Đặc biệt là những khi đi chơi với trai. Một dạ hai vâng, nhiều lần làm Hoàng thấy thật là vi diệu. Tại sao một con yêu quái có thể biến thành con người nhanh như thế được? Mới phút trước nó vừa cắn mình cơ mà?
"Ê, xích vào góc tường trong."
"Ôi mẹ ơi..."
Hoàng giật mình, đánh rơi luôn chiếc điện thoại vào mặt. Cậu đau đớn ôm chiếc mũi vừa chịu trận ngồi dậy.
"Không phải mày đóng cổng đi về rồi à? Sao mày đi không tiếng động như ma thế kia?"
"Ma cái đầu mày ấy, thứ pháp sư quèn. Bố mày đóng cổng chống trộm rồi lên đây thôi con ạ."
Wtf?!?
Pháp sư quèn ư? Mẹ lại kể cho nó nghe à?
Rất tự nhiên, Mai nằm hẳn lên giường, rút điện thoại ra lướt lướt.
"Chao ôi, lâu lắm rồi mới nằm lại trên chiếc giường thân yêu này."
"Mới đợt tết mà -.-"
"Thế à?"
Hoàng với lấy chiếc gối ôm cuối giường, lăn người nằm cạnh Mai.
"Này..."
"Ừ?"
Mai trả lời, nhưng không quay đầu lại.
"Mày tính không ám bố mày rồi đấy ư?"
"Đêm nay tao ngủ ở đây, khỏi đuổi."
"..."
"Không không? Ý tao là, mày đang nhắn tin với trai đấy à?"
"Không có."
Lần này con bé bỏ hẳn điện thoại, chìa ra cho Hoàng xem, khuôn mặt bỗng dưng nghiêm túc.
Pháp Sư Đôi MươiTác giả: nhisanhh, Nhĩ SanhTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị"Chào cô, cháu về ký túc lấy thêm ít đồ nữa ạ" Hoàng sắp xếp lại đồ đạc cẩn thận, rồi lên xe buýt, trở về ký túc xá trong trường. Chẳng là, cậu mới chuẩn bị dọn đồ chuyển ra ngoài ở, không ở trong ký túc nữa, bản thân cậu vốn bay nhảy, không thích hợp để ở trong đó. Hơn nữa, một phần, do có nhiều tin đồn rằng khu ấy ngày xưa, có một nhóm nữ sinh vì áp lực thi cử dai dẳng, mà trầm cảm rồi rủ nhau tự sát tập thể, hồn ma thường làm loạn, nên mẹ cậu, sau khi nghe tin, đã hối thúc cậu chuyển đi. Chiếc xe buýt tới bến, cậu nhanh chân bước xuống, ở cùng cậu là một nam sinh tên Nam, giờ này chắc đang cày game trong phòng. Hoàng bước đến cửa phòng, nhìn thấy hai đôi giày, một của Nam, còn lại một đôi nữ, nhìn rất quen. Không lẽ là Linh, bạn gái Hoàng, tới đây thăm cậu mà cậu không có ở phòng chăng? Nghĩ đoạn, Hoàng nhanh tay cầm núm cửa, bước vào để cho hai người kia bất ngờ, bỗng dưng, có tiếng phát ra làm Hoàng khựng lại "Linh, để tâm đến thằng Hoàng làm gì, anh nói cho em biết, em mà không… Hoàng nghe xong cũng đứng dậy đi xuống dưới, dù gì có người ăn cùng sẽ vui hơn."Mày chưa ăn gì à?"Mai nhìn quanh một lượt thức ăn dưới bếp, quay ra hỏi Hoàng."Chưa, dọn ra tao với mày cùng ăn."Con bé nhăn mặt lại, lườm Hoàng một phát xoay người ra lấy bát đũa, còn Hoàng xới cơm.Hồi bé bé, hai đứa cũng y như này, chơi đồ hàng, đóng giả làm vợ chồng, ngồi ăn cơm với nhau. Hoàng từng nghĩ sau này có khi... lấy Mai thật, nhưng sự xuất hiện của Khanh làm dập tắt cmn ước mơ bé bỏng. Vả lại..."Miếng đấy là của tao, con dog này."Cái Mai chặn đũa miếng thịt Hoàng tính gắp. Nhưng là cậu tính gắp cho nó mà.Hoàng nhíu mày lại, nhìn tướng ngồi trước mắt....Cái thứ phi giới tính này. -.-Ăn no xong xuôi, Mai đuổi Hoàng lên nhà trên, xong nó thì dọn bếp, rửa bát đũa.A, xem ra còn có chút tình người đấy."Nếu về thì tự đi ra mà đóng cửa, bố éo xuống nữa đâu."Mai đang rửa bát, quay lại, trên tay cầm một cái đĩa, nhìn Hoàng."Còn lắm mồm nữa tao cho mày biết thế nào là Tiểu Mai phi đĩa.""Hic."Hoàng bước lên lầu, nằm xuống giường lướt điện thoại. Lướt dược một lúc thì cậu nghe thấy tiếng đóng cổng."Chắc là cái Mai nó về rồi."Xét về ngoại hình, Mai nó không phải xấu. Mà nói toẹt ra là nó xinh, dù Hoàng không muốn công nhận. Nhưng nó là anh em tốt của cậu, nên càng lớn, mỗi khi nó mặc váy hay trang điểm đi chơi, Hoàng cảm thấy thật kinh sợ. Đặc biệt là những khi đi chơi với trai. Một dạ hai vâng, nhiều lần làm Hoàng thấy thật là vi diệu. Tại sao một con yêu quái có thể biến thành con người nhanh như thế được? Mới phút trước nó vừa cắn mình cơ mà?"Ê, xích vào góc tường trong.""Ôi mẹ ơi..."Hoàng giật mình, đánh rơi luôn chiếc điện thoại vào mặt. Cậu đau đớn ôm chiếc mũi vừa chịu trận ngồi dậy."Không phải mày đóng cổng đi về rồi à? Sao mày đi không tiếng động như ma thế kia?""Ma cái đầu mày ấy, thứ pháp sư quèn. Bố mày đóng cổng chống trộm rồi lên đây thôi con ạ."Wtf?!?Pháp sư quèn ư? Mẹ lại kể cho nó nghe à?Rất tự nhiên, Mai nằm hẳn lên giường, rút điện thoại ra lướt lướt."Chao ôi, lâu lắm rồi mới nằm lại trên chiếc giường thân yêu này.""Mới đợt tết mà -.-""Thế à?"Hoàng với lấy chiếc gối ôm cuối giường, lăn người nằm cạnh Mai."Này...""Ừ?"Mai trả lời, nhưng không quay đầu lại."Mày tính không ám bố mày rồi đấy ư?""Đêm nay tao ngủ ở đây, khỏi đuổi.""...""Không không? Ý tao là, mày đang nhắn tin với trai đấy à?""Không có."Lần này con bé bỏ hẳn điện thoại, chìa ra cho Hoàng xem, khuôn mặt bỗng dưng nghiêm túc.