Tác giả:

Edit: Moon Beta: Lã Thiên Di Lạc Lan luôn luôn không nghĩ tới, ngủ một giấc cũng có thể xuyên qua. ** [ Vương quốc Earth-land Fiore năm 783] Thiếu niên tóc đen cúi đầu, từ trong rừng rậm âm u bước ra. Đối với anh mà nói, đi ngao du khắp nơi một mình thế này tràn ngập cô đơn, nhưng cô đơn đổi lấy tâm an – có như vậy, anh mới không vô tình tổn hại đến người khác. … Đã như vậy bao nhiêu năm nay rồi……… Thiếu niên dừng chân. Anh thở phì phò, ngẩng đầu nhìn cây đại thụ to lớn che cả bầu trời. Tầng tầng lớp lớp sắc xanh thẫm của lá, dường như muốn che cả ánh sáng mặt trời, chỉ còn một vài tia sáng nghịch ngợm len lỏi qua những tán lá già cỗi, khó khăn lắm mới nhìn rõ phương hướng Đến tối, nơi này sẽ càng âm u hơn. Nếu như ở lại đây, ban đêm… Anh có thể ngắm sao không? Thiếu niên nghiêng đầu, ánh mắt gợn lên tia yên bình không thường thấy. Anh bỗng nhiên đi vòng sang hướng khác, lệch khỏi đường đi đã định sẵn. Không biết qua bao lâu, sắc trời dần dần tối. Thiếu niên tóc đen dừng chân ngay lúc…

Chương 5: Lực sát thương của nữ hầu mèo

[Đồng Nhân Fairy Tail] Xuyên Qua Tôi Là Sách Ma PhápTác giả: Hồ CửuTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngEdit: Moon Beta: Lã Thiên Di Lạc Lan luôn luôn không nghĩ tới, ngủ một giấc cũng có thể xuyên qua. ** [ Vương quốc Earth-land Fiore năm 783] Thiếu niên tóc đen cúi đầu, từ trong rừng rậm âm u bước ra. Đối với anh mà nói, đi ngao du khắp nơi một mình thế này tràn ngập cô đơn, nhưng cô đơn đổi lấy tâm an – có như vậy, anh mới không vô tình tổn hại đến người khác. … Đã như vậy bao nhiêu năm nay rồi……… Thiếu niên dừng chân. Anh thở phì phò, ngẩng đầu nhìn cây đại thụ to lớn che cả bầu trời. Tầng tầng lớp lớp sắc xanh thẫm của lá, dường như muốn che cả ánh sáng mặt trời, chỉ còn một vài tia sáng nghịch ngợm len lỏi qua những tán lá già cỗi, khó khăn lắm mới nhìn rõ phương hướng Đến tối, nơi này sẽ càng âm u hơn. Nếu như ở lại đây, ban đêm… Anh có thể ngắm sao không? Thiếu niên nghiêng đầu, ánh mắt gợn lên tia yên bình không thường thấy. Anh bỗng nhiên đi vòng sang hướng khác, lệch khỏi đường đi đã định sẵn. Không biết qua bao lâu, sắc trời dần dần tối. Thiếu niên tóc đen dừng chân ngay lúc… Edit: MoonBeta: Lã Thiên DiNgây ngốc một chút, Lạc Lan lấy bộ đồng phục ra, nghía qua nghía lại một lát… Cái gì thế này!!! Còn kèm theo phụ kiện mèo nữa hả??? – Phía sau váy còn có đuôi mèo nữa chứ!!!S**t!!! Cái này, này – Chẳng lẽ Boss có sở thích kì quái sao?Lạc Lan chấn động, cầm bộ váy áo nói không nên lời, trên trán xuất hiện mấy vạch đen.Ngược lại, Gray đợi bên ngoài nửa ngày rốt cuộc mở miệng thúc giục:“Này, cô nhanh nhanh lên một chút! Sắp tới buổi trà chiều rồi, tôi còn mấy cái bàn chưa lau xong đấy!”“Hả…!? Ờ! Xong ngay!”Không còn đường lui……! Lạc Lan với vẻ mặt đau khổ mặc nhanh bộ trang phục nữ hầu mèo kia. >.

Edit: Moon

Beta: Lã Thiên Di

Ngây ngốc một chút, Lạc Lan lấy bộ đồng phục ra, nghía qua nghía lại một lát… Cái gì thế này!!! Còn kèm theo phụ kiện mèo nữa hả??? – Phía sau váy còn có đuôi mèo nữa chứ!!!

S**t!!! Cái này, này – Chẳng lẽ Boss có sở thích kì quái sao?

Lạc Lan chấn động, cầm bộ váy áo nói không nên lời, trên trán xuất hiện mấy vạch đen.

Ngược lại, Gray đợi bên ngoài nửa ngày rốt cuộc mở miệng thúc giục:

“Này, cô nhanh nhanh lên một chút! Sắp tới buổi trà chiều rồi, tôi còn mấy cái bàn chưa lau xong đấy!”

“Hả…!? Ờ! Xong ngay!”

Không còn đường lui……! Lạc Lan với vẻ mặt đau khổ mặc nhanh bộ trang phục nữ hầu mèo kia. >.

[Đồng Nhân Fairy Tail] Xuyên Qua Tôi Là Sách Ma PhápTác giả: Hồ CửuTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngEdit: Moon Beta: Lã Thiên Di Lạc Lan luôn luôn không nghĩ tới, ngủ một giấc cũng có thể xuyên qua. ** [ Vương quốc Earth-land Fiore năm 783] Thiếu niên tóc đen cúi đầu, từ trong rừng rậm âm u bước ra. Đối với anh mà nói, đi ngao du khắp nơi một mình thế này tràn ngập cô đơn, nhưng cô đơn đổi lấy tâm an – có như vậy, anh mới không vô tình tổn hại đến người khác. … Đã như vậy bao nhiêu năm nay rồi……… Thiếu niên dừng chân. Anh thở phì phò, ngẩng đầu nhìn cây đại thụ to lớn che cả bầu trời. Tầng tầng lớp lớp sắc xanh thẫm của lá, dường như muốn che cả ánh sáng mặt trời, chỉ còn một vài tia sáng nghịch ngợm len lỏi qua những tán lá già cỗi, khó khăn lắm mới nhìn rõ phương hướng Đến tối, nơi này sẽ càng âm u hơn. Nếu như ở lại đây, ban đêm… Anh có thể ngắm sao không? Thiếu niên nghiêng đầu, ánh mắt gợn lên tia yên bình không thường thấy. Anh bỗng nhiên đi vòng sang hướng khác, lệch khỏi đường đi đã định sẵn. Không biết qua bao lâu, sắc trời dần dần tối. Thiếu niên tóc đen dừng chân ngay lúc… Edit: MoonBeta: Lã Thiên DiNgây ngốc một chút, Lạc Lan lấy bộ đồng phục ra, nghía qua nghía lại một lát… Cái gì thế này!!! Còn kèm theo phụ kiện mèo nữa hả??? – Phía sau váy còn có đuôi mèo nữa chứ!!!S**t!!! Cái này, này – Chẳng lẽ Boss có sở thích kì quái sao?Lạc Lan chấn động, cầm bộ váy áo nói không nên lời, trên trán xuất hiện mấy vạch đen.Ngược lại, Gray đợi bên ngoài nửa ngày rốt cuộc mở miệng thúc giục:“Này, cô nhanh nhanh lên một chút! Sắp tới buổi trà chiều rồi, tôi còn mấy cái bàn chưa lau xong đấy!”“Hả…!? Ờ! Xong ngay!”Không còn đường lui……! Lạc Lan với vẻ mặt đau khổ mặc nhanh bộ trang phục nữ hầu mèo kia. >.

Chương 5: Lực sát thương của nữ hầu mèo