Tác giả:

Chap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó…

Chương 9

Công Chúa Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Sát GáiTác giả: Huyền ScorpioChap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó… Chap 9Nguyễn Bảo Nhi. Rốt cuộc thật sự cô là ai?Nó bất ngờ. Hắn hỏi thế là có ý gì? Lẽ nào…- Anh nghe hết chuyện sáng nay ở căng tin rồi?_ nó mặt ngoài bình thản, nhưng bên trong lại đang rất lo lắng.- CÔ TRẢ LỜI TÔI ĐI!_ hắn cáu gắt, bóp chặt tay nó.- A!_ nó đau quá kêu lên_ bỏ tay tôira!- Xin lỗi!_ hắn buông tay nó ra_ cô có sao ko?- Ko sao_ nó xoa xoa cổ tay, trả lời.- Vậy bây giờ cô trả lời tôi đi_ hắn nghiêm mặt_ mau lên!- À, thì…–W w w . k e n h t r u y e n . p r o–Nó về phòng, thở dài. Một ngày mệt mỏi. Nó gọi điện cho Ana:- Blo!_ Ana đùa_ sao hôm nay mặt trời mọc hướng Tây hay sao mà gọi cho tôi vào giờ này vậy?- Ko đùa_ nó nghiêm giọng_ hắn biết tất cả rồi!Ana giật mình. Cái gì cơ?- Ai? Chuyện gì? Biết cái gì?- Minh Tuấn. Tất cả mọi chuyện.- Rốt cuộc là sao?- Hắn đã nghe được hết cuộc nói chuyện của chúng ta sáng nay.~trở lại~- Vậy bây giờ cô trả lời tôi đi_ hắn nghiêm mặt_ mau lên!- À, thì…- Mau lên!_ hắn bực bội_ cô đừng giấu tôi!- Haizz. Thôi được. Cũng ko thể giấu được anh lâu nữa_nó thở dài_ Anh biết Pink chứ?- Pink? Chẳng phải đó là công ty đứng trong Top 10 công ty lớn nhất TG ư?_ hắn giật mình_ Chẳng nhẽ…- Đúng. Tôi và Ana là người đứng đầu công ty đó_ ngưng một chút, nó nói tiếp_ và… Là bang chủ bang Angel!- Cái gì?!? ANGEL?_ hắn bất ngờ_ bang được đánh giá ngang ngửa với bang tôi… À nhầm, bang Devil á?- Đúng_ nó lại thở dài, nhưng nhận ra điều gì đó trong câu nói của hắn, nó ngạc nhiên hỏi lại_ Anh… Là bang chủ bang Devil?- Ơ, ko phải_ hắn chối biến, nhưng nhận ra sự chắc chắn trong lời nói của nó, hắn đành thú nhận_ Ừ, đúng. Tôi với Ken là bang chủ bang Devil.- Anh có thể giữ bí mật chuyện này của tôi được ko?_ nó nhìn hắn, khẩn cầu.- Tại sao?_ hắn hỏi, mặc dù trong tâm đã quyết định giữ bí mật cho nó. Nó giấu thân phận chắc chắn có lý do.- Tôi sẽ giữ bí mật của anh_ nó quay mặt đi.- Một vụ trao đổi?_ hắn nhếch mép.- Ko. Khác_ nó bước đi_ hãy nhớ!~kết thúc~- Ồ! Ra là vậy_ Ana thở dài_ chắc tên Ken cũng sẽ biết.- Ừm_ nó ngoái đầu nhìn đống công việc trên máy tính_ Chuyện đã vậy rồi. Còn nhiều việc trong công ty lắm. Tui cúp máy đây. Bye bà!- Ừ. Bye.Nó mệt mỏi nhìn đống công việc rồi lôi ra giải quyết. Hôm nay quả là một ngày dài đằng đẵng."Ngày hôm nay thật nhiều điều xảy ra. Hắn đã biết mọi chuyện về mình rồi. Mình nghĩ đó là khởi đầu của việc mình bị lộ thân phận. Sớm thôi…Sao đột nhiên lại nghĩ tới chàng trai hôm trước nhỉ? Có lẽ anh ta rất giống người đó chăng? Đúng là… Rất giống…"Băng Băngs dairy~Sáng hôm sau, CN, 7.45 AM"Saranghanda keojitilmal…"- Alo_ nó uể oải_ ai mà sáng ra đã làm phiền người khác vậy. Ko để người khác ngủ hả?- Trời ơi! MẤY GIỜ MÀ BÀ CÒN NGỦ HẢ?!?_ Ana bực tức_ TUI, ANA NÈ! DẬY NGAY!- Ờ, dậy ùi nè_ nó ngáp dài_ vấn đề gì thế? Hôm nay là CN nên cho tui ngủ tí đi. Hôm qua làm việc mệt quá rùi nè. Haizz.- ĐI CHƠI! Có bọn hắn nữa nè!- Hở?_ nó tỉnh hẳn_ sao bà lôi họ đi? Mà bà biết số điện thoại của bọn hắn hả?- Ừ. Biết số tên Ken.

Chap 9

Nguyễn Bảo Nhi. Rốt cuộc thật sự cô là ai?

Nó bất ngờ. Hắn hỏi thế là có ý gì? Lẽ nào…

- Anh nghe hết chuyện sáng nay ở căng tin rồi?_ nó mặt ngoài bình thản, nhưng bên trong lại đang rất lo lắng.

- CÔ TRẢ LỜI TÔI ĐI!_ hắn cáu gắt, bóp chặt tay nó.

- A!_ nó đau quá kêu lên_ bỏ tay tôira!

- Xin lỗi!_ hắn buông tay nó ra_ cô có sao ko?

- Ko sao_ nó xoa xoa cổ tay, trả lời.

- Vậy bây giờ cô trả lời tôi đi_ hắn nghiêm mặt_ mau lên!

- À, thì…

–W w w . k e n h t r u y e n . p r o–

Nó về phòng, thở dài. Một ngày mệt mỏi. Nó gọi điện cho Ana:

- Blo!_ Ana đùa_ sao hôm nay mặt trời mọc hướng Tây hay sao mà gọi cho tôi vào giờ này vậy?

- Ko đùa_ nó nghiêm giọng_ hắn biết tất cả rồi!

Ana giật mình. Cái gì cơ?

- Ai? Chuyện gì? Biết cái gì?

- Minh Tuấn. Tất cả mọi chuyện.

- Rốt cuộc là sao?

- Hắn đã nghe được hết cuộc nói chuyện của chúng ta sáng nay.

~trở lại

~- Vậy bây giờ cô trả lời tôi đi_ hắn nghiêm mặt_ mau lên!

- À, thì…

- Mau lên!_ hắn bực bội_ cô đừng giấu tôi!

- Haizz. Thôi được. Cũng ko thể giấu được anh lâu nữa_nó thở dài_ Anh biết Pink chứ?

- Pink? Chẳng phải đó là công ty đứng trong Top 10 công ty lớn nhất TG ư?_ hắn giật mình_ Chẳng nhẽ…

- Đúng. Tôi và Ana là người đứng đầu công ty đó_ ngưng một chút, nó nói tiếp_ và… Là bang chủ bang Angel!

- Cái gì?!? ANGEL?_ hắn bất ngờ_ bang được đánh giá ngang ngửa với bang tôi… À nhầm, bang Devil á?

- Đúng_ nó lại thở dài, nhưng nhận ra điều gì đó trong câu nói của hắn, nó ngạc nhiên hỏi lại_ Anh… Là bang chủ bang Devil?

- Ơ, ko phải_ hắn chối biến, nhưng nhận ra sự chắc chắn trong lời nói của nó, hắn đành thú nhận_ Ừ, đúng. Tôi với Ken là bang chủ bang Devil.

- Anh có thể giữ bí mật chuyện này của tôi được ko?_ nó nhìn hắn, khẩn cầu.

- Tại sao?_ hắn hỏi, mặc dù trong tâm đã quyết định giữ bí mật cho nó. Nó giấu thân phận chắc chắn có lý do.

- Tôi sẽ giữ bí mật của anh_ nó quay mặt đi.

- Một vụ trao đổi?_ hắn nhếch mép.

- Ko. Khác_ nó bước đi_ hãy nhớ!

~kết thúc

~- Ồ! Ra là vậy_ Ana thở dài_ chắc tên Ken cũng sẽ biết.

- Ừm_ nó ngoái đầu nhìn đống công việc trên máy tính_ Chuyện đã vậy rồi. Còn nhiều việc trong công ty lắm. Tui cúp máy đây. Bye bà!

- Ừ. Bye.

Nó mệt mỏi nhìn đống công việc rồi lôi ra giải quyết. Hôm nay quả là một ngày dài đằng đẵng.

"Ngày hôm nay thật nhiều điều xảy ra. Hắn đã biết mọi chuyện về mình rồi. Mình nghĩ đó là khởi đầu của việc mình bị lộ thân phận. Sớm thôi…

Sao đột nhiên lại nghĩ tới chàng trai hôm trước nhỉ? Có lẽ anh ta rất giống người đó chăng? Đúng là… Rất giống…"

Băng Băngs dairy

~Sáng hôm sau, CN, 7.45 AM

"Saranghanda keojitilmal…"

- Alo_ nó uể oải_ ai mà sáng ra đã làm phiền người khác vậy. Ko để người khác ngủ hả?

- Trời ơi! MẤY GIỜ MÀ BÀ CÒN NGỦ HẢ?!?_ Ana bực tức_ TUI, ANA NÈ! DẬY NGAY!

- Ờ, dậy ùi nè_ nó ngáp dài_ vấn đề gì thế? Hôm nay là CN nên cho tui ngủ tí đi. Hôm qua làm việc mệt quá rùi nè. Haizz.

- ĐI CHƠI! Có bọn hắn nữa nè!

- Hở?_ nó tỉnh hẳn_ sao bà lôi họ đi? Mà bà biết số điện thoại của bọn hắn hả?

- Ừ. Biết số tên Ken.

Công Chúa Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Sát GáiTác giả: Huyền ScorpioChap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó… Chap 9Nguyễn Bảo Nhi. Rốt cuộc thật sự cô là ai?Nó bất ngờ. Hắn hỏi thế là có ý gì? Lẽ nào…- Anh nghe hết chuyện sáng nay ở căng tin rồi?_ nó mặt ngoài bình thản, nhưng bên trong lại đang rất lo lắng.- CÔ TRẢ LỜI TÔI ĐI!_ hắn cáu gắt, bóp chặt tay nó.- A!_ nó đau quá kêu lên_ bỏ tay tôira!- Xin lỗi!_ hắn buông tay nó ra_ cô có sao ko?- Ko sao_ nó xoa xoa cổ tay, trả lời.- Vậy bây giờ cô trả lời tôi đi_ hắn nghiêm mặt_ mau lên!- À, thì…–W w w . k e n h t r u y e n . p r o–Nó về phòng, thở dài. Một ngày mệt mỏi. Nó gọi điện cho Ana:- Blo!_ Ana đùa_ sao hôm nay mặt trời mọc hướng Tây hay sao mà gọi cho tôi vào giờ này vậy?- Ko đùa_ nó nghiêm giọng_ hắn biết tất cả rồi!Ana giật mình. Cái gì cơ?- Ai? Chuyện gì? Biết cái gì?- Minh Tuấn. Tất cả mọi chuyện.- Rốt cuộc là sao?- Hắn đã nghe được hết cuộc nói chuyện của chúng ta sáng nay.~trở lại~- Vậy bây giờ cô trả lời tôi đi_ hắn nghiêm mặt_ mau lên!- À, thì…- Mau lên!_ hắn bực bội_ cô đừng giấu tôi!- Haizz. Thôi được. Cũng ko thể giấu được anh lâu nữa_nó thở dài_ Anh biết Pink chứ?- Pink? Chẳng phải đó là công ty đứng trong Top 10 công ty lớn nhất TG ư?_ hắn giật mình_ Chẳng nhẽ…- Đúng. Tôi và Ana là người đứng đầu công ty đó_ ngưng một chút, nó nói tiếp_ và… Là bang chủ bang Angel!- Cái gì?!? ANGEL?_ hắn bất ngờ_ bang được đánh giá ngang ngửa với bang tôi… À nhầm, bang Devil á?- Đúng_ nó lại thở dài, nhưng nhận ra điều gì đó trong câu nói của hắn, nó ngạc nhiên hỏi lại_ Anh… Là bang chủ bang Devil?- Ơ, ko phải_ hắn chối biến, nhưng nhận ra sự chắc chắn trong lời nói của nó, hắn đành thú nhận_ Ừ, đúng. Tôi với Ken là bang chủ bang Devil.- Anh có thể giữ bí mật chuyện này của tôi được ko?_ nó nhìn hắn, khẩn cầu.- Tại sao?_ hắn hỏi, mặc dù trong tâm đã quyết định giữ bí mật cho nó. Nó giấu thân phận chắc chắn có lý do.- Tôi sẽ giữ bí mật của anh_ nó quay mặt đi.- Một vụ trao đổi?_ hắn nhếch mép.- Ko. Khác_ nó bước đi_ hãy nhớ!~kết thúc~- Ồ! Ra là vậy_ Ana thở dài_ chắc tên Ken cũng sẽ biết.- Ừm_ nó ngoái đầu nhìn đống công việc trên máy tính_ Chuyện đã vậy rồi. Còn nhiều việc trong công ty lắm. Tui cúp máy đây. Bye bà!- Ừ. Bye.Nó mệt mỏi nhìn đống công việc rồi lôi ra giải quyết. Hôm nay quả là một ngày dài đằng đẵng."Ngày hôm nay thật nhiều điều xảy ra. Hắn đã biết mọi chuyện về mình rồi. Mình nghĩ đó là khởi đầu của việc mình bị lộ thân phận. Sớm thôi…Sao đột nhiên lại nghĩ tới chàng trai hôm trước nhỉ? Có lẽ anh ta rất giống người đó chăng? Đúng là… Rất giống…"Băng Băngs dairy~Sáng hôm sau, CN, 7.45 AM"Saranghanda keojitilmal…"- Alo_ nó uể oải_ ai mà sáng ra đã làm phiền người khác vậy. Ko để người khác ngủ hả?- Trời ơi! MẤY GIỜ MÀ BÀ CÒN NGỦ HẢ?!?_ Ana bực tức_ TUI, ANA NÈ! DẬY NGAY!- Ờ, dậy ùi nè_ nó ngáp dài_ vấn đề gì thế? Hôm nay là CN nên cho tui ngủ tí đi. Hôm qua làm việc mệt quá rùi nè. Haizz.- ĐI CHƠI! Có bọn hắn nữa nè!- Hở?_ nó tỉnh hẳn_ sao bà lôi họ đi? Mà bà biết số điện thoại của bọn hắn hả?- Ừ. Biết số tên Ken.

Chương 9