Chap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó…
Chương 15
Công Chúa Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Sát GáiTác giả: Huyền ScorpioChap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó… Chap 15Ken nói đến đó thì trong lòng Ana đột nhiên thấy khó chịu. Cảm giác đó lan hết ra người khiến Ana chợt buột miệng:- Gớm quá ha! Đúng là cao thủ sát gái!- Thì sao? Cô ghen hả?_ Ken cười đểu.Như bị bắt trúng tim đen, Ana vội vàng lắp bắp giải thích:- Đâu… Đâu có đâu! Anh… Anh đừng có nói linh tinh!- Haha!_ Ken cười lớn_ Kiểu này là ghen thật rồi_ nói rồi Ken chạy biến đi (ngu gì ở lại để bị oánh chớ)Qua chỗ nó và hắn. Nó hỏi hắn, mặt vẫn cúi xuống lướt web trên điện thoại:- Tên đáng ghét, anh có đi ko?Hắn cũng ko quay sang chỗ nó, trả lời đơn giản:-Có!- Ờ_ nó vẫn cắm mặt vào điện thoại.Im lặng.Một lát sau, Ana cùng Ken chạy vào, kết thúc vụ đuổi nhau.- Oái, cô… Hộc… Hộc… Ăn… Ăn… Gì mà… Chạy dữ… thế_ Ken thở hồng hộc, vừa nói.- Anh… Anh cũng… Cũng thế… Đây thây…_ Ana ko khác gì, thở nhiều như sợ ai cướp mất hơi thở của mình vậy.Hắn và nó cùng quay đầu lại nhìn hai người họ rồi phán một câu:- Trẻ con!_ đồng thanh tập 1.- Đừng có nói theo tôi!_ tập 2.- Anh/cô_ tập 3. (=.=")Cuộc nói chuyện kết thúc cực kì "đơn giản" bằng cái liếc cực kì "thân thiện" của nó với hắn. (thân thiện kiểu này em quy tiên sớm)- Thôi, học hết buổi này rồi về chuẩn bị đi chơi thôi!_ Ana- Ừ!
Chap 15
Ken nói đến đó thì trong lòng Ana đột nhiên thấy khó chịu. Cảm giác đó lan hết ra người khiến Ana chợt buột miệng:
- Gớm quá ha! Đúng là cao thủ sát gái!
- Thì sao? Cô ghen hả?_ Ken cười đểu.
Như bị bắt trúng tim đen, Ana vội vàng lắp bắp giải thích:
- Đâu… Đâu có đâu! Anh… Anh đừng có nói linh tinh!
- Haha!_ Ken cười lớn_ Kiểu này là ghen thật rồi_ nói rồi Ken chạy biến đi (ngu gì ở lại để bị oánh chớ)
Qua chỗ nó và hắn. Nó hỏi hắn, mặt vẫn cúi xuống lướt web trên điện thoại:
- Tên đáng ghét, anh có đi ko?
Hắn cũng ko quay sang chỗ nó, trả lời đơn giản:
-Có!
- Ờ_ nó vẫn cắm mặt vào điện thoại.
Im lặng.
Một lát sau, Ana cùng Ken chạy vào, kết thúc vụ đuổi nhau.
- Oái, cô… Hộc… Hộc… Ăn… Ăn… Gì mà… Chạy dữ… thế_ Ken thở hồng hộc, vừa nói.
- Anh… Anh cũng… Cũng thế… Đây thây…_ Ana ko khác gì, thở nhiều như sợ ai cướp mất hơi thở của mình vậy.
Hắn và nó cùng quay đầu lại nhìn hai người họ rồi phán một câu:
- Trẻ con!_ đồng thanh tập 1.
- Đừng có nói theo tôi!_ tập 2.
- Anh/cô_ tập 3. (=.=")
Cuộc nói chuyện kết thúc cực kì "đơn giản" bằng cái liếc cực kì "thân thiện" của nó với hắn. (thân thiện kiểu này em quy tiên sớm)
- Thôi, học hết buổi này rồi về chuẩn bị đi chơi thôi!_ Ana
- Ừ!
Công Chúa Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Sát GáiTác giả: Huyền ScorpioChap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó… Chap 15Ken nói đến đó thì trong lòng Ana đột nhiên thấy khó chịu. Cảm giác đó lan hết ra người khiến Ana chợt buột miệng:- Gớm quá ha! Đúng là cao thủ sát gái!- Thì sao? Cô ghen hả?_ Ken cười đểu.Như bị bắt trúng tim đen, Ana vội vàng lắp bắp giải thích:- Đâu… Đâu có đâu! Anh… Anh đừng có nói linh tinh!- Haha!_ Ken cười lớn_ Kiểu này là ghen thật rồi_ nói rồi Ken chạy biến đi (ngu gì ở lại để bị oánh chớ)Qua chỗ nó và hắn. Nó hỏi hắn, mặt vẫn cúi xuống lướt web trên điện thoại:- Tên đáng ghét, anh có đi ko?Hắn cũng ko quay sang chỗ nó, trả lời đơn giản:-Có!- Ờ_ nó vẫn cắm mặt vào điện thoại.Im lặng.Một lát sau, Ana cùng Ken chạy vào, kết thúc vụ đuổi nhau.- Oái, cô… Hộc… Hộc… Ăn… Ăn… Gì mà… Chạy dữ… thế_ Ken thở hồng hộc, vừa nói.- Anh… Anh cũng… Cũng thế… Đây thây…_ Ana ko khác gì, thở nhiều như sợ ai cướp mất hơi thở của mình vậy.Hắn và nó cùng quay đầu lại nhìn hai người họ rồi phán một câu:- Trẻ con!_ đồng thanh tập 1.- Đừng có nói theo tôi!_ tập 2.- Anh/cô_ tập 3. (=.=")Cuộc nói chuyện kết thúc cực kì "đơn giản" bằng cái liếc cực kì "thân thiện" của nó với hắn. (thân thiện kiểu này em quy tiên sớm)- Thôi, học hết buổi này rồi về chuẩn bị đi chơi thôi!_ Ana- Ừ!