Chap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó…
Chương 37
Công Chúa Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Sát GáiTác giả: Huyền ScorpioChap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó… Cánh cửa bật mở trong sự ngỡ ngàng của toàn bộ người trong phòng. Nó nhìn thấy người đó, giật mình mở miệng sau bao nhiêu lâu ko nói:- Josh Amber, sao anh lại ở đây? (Josh Amber: 26t, con trai trùm mafia lớn nhất TG, người quen của nó khi ở nước ngoài. ”đập chai” khỏi phải nói, là Giám đốc tập đoàn Jx lớn thứ 6 TG, bạn của Quân)- Anh ở đây thì sao chứ_ Amber nhún vai, chỉ vào Quân_ đến thăm thằng khỉ mắc dịch này này.- Anh biết… Anh Bin?_ nó ngỡ ngàng hỏi, nhìn vào Amber.- Ừ. Đối tác và là bạn thân.- Ra vậy…- JOSH AMBER, ANH VỪA NÓI GÌ?!? ANH LÀ SÁT THỦ GIẾT EM CỦA EM?_ anh Quân chặn ngang lời nó, hét ầm lên.- Bình tĩnh coi nào nhóc!_ Amber vẫn thản nhiên_ có gì đâu mà ghê vậy.- Anh là sát thủ đó?_ nó lạnh giọng nhìn Amber khiến cho anh chợt rùng mình_ Sao lúc ở đó em ko thấy anh?- Hơ hơ bình tĩnh. Sẽ giải thích_ Amber vẫn trò đó, nhún vai nhìn nó.- ANH CẨN THẬN KO EM BÁO VỚI VỢ ANH LÀ HÔM NAY ANH CHẾT CHẮC ĐÓ JOSH AMBER_ anh Quân và nó đều quát lên, lườm cháy mặt Amber, rồi giật mình nhìn nhau vì quá trùng hợp.- Hic. Hai anh em nhà này đáng sợ quá. Thôi anh khai_ Amber tỏ vẻ sụt sịt, ấm ức.- Đúng đó. Cháu nói cho chú biết luôn đi Amber_ papa nó nói.- Nhìn cái bộ mặt uỷ khuất của anh kìa. Dẹp ngay đi cho em_ anh Quân lên tiếng, lườm lườm.- Rồi rồi. Bít rồi_ Amber bĩu môi_ thực ra là…- Là gì?- Để cho người khác nói đi_ Amber nhăn mặt khó chịu nhìn Quân_ Lúc đó anh ở . Đang đi thì anh phát hiện ra có đám người bám theo một cô bé thì nghĩ họ định bắt cóc đứa bé đó nên anh ra tay khử hết bọn họ. Ai ngờ… bây giờ mới biết đó là vệ sĩ chớ.- Anh… _ Quân tức nghẹn họng_ thì ra đó là anh. Làm anh em em bị mất liên lạc với nhau.Sát khí nổi lên khiến ọi người trừ nó rùng mình. Nó thở dài đứng dậy.- Băng, em đi đâu?_ Amber nhìn nó rồi hỏi làm cho tất cả mọi người hướng về chỗ đó.- Ban công_ nó nhàn nhạt cất tiếng_ ồn ào.- Nhi… À Băng Băng bà có tha thứ cho papa và anh hai cậu ko_ Ana vội hỏi như sợ nó đổi ý vậy......- …Ko trả lời. Nó đi mất hút ra ban công. Mọi người nhìn nó mà bất giác thở dài. Hắn khẽ khàng đi theo nó.
Cánh cửa bật mở trong sự ngỡ ngàng của toàn bộ người trong phòng. Nó nhìn thấy người đó, giật mình mở miệng sau bao nhiêu lâu ko nói:
- Josh Amber, sao anh lại ở đây? (Josh Amber: 26t, con trai trùm mafia lớn nhất TG, người quen của nó khi ở nước ngoài. ”đập chai” khỏi phải nói, là Giám đốc tập đoàn Jx lớn thứ 6 TG, bạn của Quân)
- Anh ở đây thì sao chứ_ Amber nhún vai, chỉ vào Quân_ đến thăm thằng khỉ mắc dịch này này.
- Anh biết… Anh Bin?_ nó ngỡ ngàng hỏi, nhìn vào Amber.
- Ừ. Đối tác và là bạn thân.
- Ra vậy…
- JOSH AMBER, ANH VỪA NÓI GÌ?!? ANH LÀ SÁT THỦ GIẾT EM CỦA EM?_ anh Quân chặn ngang lời nó, hét ầm lên.
- Bình tĩnh coi nào nhóc!_ Amber vẫn thản nhiên_ có gì đâu mà ghê vậy.
- Anh là sát thủ đó?_ nó lạnh giọng nhìn Amber khiến cho anh chợt rùng mình_ Sao lúc ở đó em ko thấy anh?
- Hơ hơ bình tĩnh. Sẽ giải thích_ Amber vẫn trò đó, nhún vai nhìn nó.
- ANH CẨN THẬN KO EM BÁO VỚI VỢ ANH LÀ HÔM NAY ANH CHẾT CHẮC ĐÓ JOSH AMBER_ anh Quân và nó đều quát lên, lườm cháy mặt Amber, rồi giật mình nhìn nhau vì quá trùng hợp.
- Hic. Hai anh em nhà này đáng sợ quá. Thôi anh khai_ Amber tỏ vẻ sụt sịt, ấm ức.
- Đúng đó. Cháu nói cho chú biết luôn đi Amber_ papa nó nói.
- Nhìn cái bộ mặt uỷ khuất của anh kìa. Dẹp ngay đi cho em_ anh Quân lên tiếng, lườm lườm.
- Rồi rồi. Bít rồi_ Amber bĩu môi_ thực ra là…
- Là gì?
- Để cho người khác nói đi_ Amber nhăn mặt khó chịu nhìn Quân_ Lúc đó anh ở . Đang đi thì anh phát hiện ra có đám người bám theo một cô bé thì nghĩ họ định bắt cóc đứa bé đó nên anh ra tay khử hết bọn họ. Ai ngờ… bây giờ mới biết đó là vệ sĩ chớ.
- Anh… _ Quân tức nghẹn họng_ thì ra đó là anh. Làm anh em em bị mất liên lạc với nhau.
Sát khí nổi lên khiến ọi người trừ nó rùng mình. Nó thở dài đứng dậy.
- Băng, em đi đâu?_ Amber nhìn nó rồi hỏi làm cho tất cả mọi người hướng về chỗ đó.
- Ban công_ nó nhàn nhạt cất tiếng_ ồn ào.
- Nhi… À Băng Băng bà có tha thứ cho papa và anh hai cậu ko_ Ana vội hỏi như sợ nó đổi ý vậy.
.
.
.
.
.
- …
Ko trả lời. Nó đi mất hút ra ban công. Mọi người nhìn nó mà bất giác thở dài. Hắn khẽ khàng đi theo nó.
Công Chúa Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Sát GáiTác giả: Huyền ScorpioChap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó… Cánh cửa bật mở trong sự ngỡ ngàng của toàn bộ người trong phòng. Nó nhìn thấy người đó, giật mình mở miệng sau bao nhiêu lâu ko nói:- Josh Amber, sao anh lại ở đây? (Josh Amber: 26t, con trai trùm mafia lớn nhất TG, người quen của nó khi ở nước ngoài. ”đập chai” khỏi phải nói, là Giám đốc tập đoàn Jx lớn thứ 6 TG, bạn của Quân)- Anh ở đây thì sao chứ_ Amber nhún vai, chỉ vào Quân_ đến thăm thằng khỉ mắc dịch này này.- Anh biết… Anh Bin?_ nó ngỡ ngàng hỏi, nhìn vào Amber.- Ừ. Đối tác và là bạn thân.- Ra vậy…- JOSH AMBER, ANH VỪA NÓI GÌ?!? ANH LÀ SÁT THỦ GIẾT EM CỦA EM?_ anh Quân chặn ngang lời nó, hét ầm lên.- Bình tĩnh coi nào nhóc!_ Amber vẫn thản nhiên_ có gì đâu mà ghê vậy.- Anh là sát thủ đó?_ nó lạnh giọng nhìn Amber khiến cho anh chợt rùng mình_ Sao lúc ở đó em ko thấy anh?- Hơ hơ bình tĩnh. Sẽ giải thích_ Amber vẫn trò đó, nhún vai nhìn nó.- ANH CẨN THẬN KO EM BÁO VỚI VỢ ANH LÀ HÔM NAY ANH CHẾT CHẮC ĐÓ JOSH AMBER_ anh Quân và nó đều quát lên, lườm cháy mặt Amber, rồi giật mình nhìn nhau vì quá trùng hợp.- Hic. Hai anh em nhà này đáng sợ quá. Thôi anh khai_ Amber tỏ vẻ sụt sịt, ấm ức.- Đúng đó. Cháu nói cho chú biết luôn đi Amber_ papa nó nói.- Nhìn cái bộ mặt uỷ khuất của anh kìa. Dẹp ngay đi cho em_ anh Quân lên tiếng, lườm lườm.- Rồi rồi. Bít rồi_ Amber bĩu môi_ thực ra là…- Là gì?- Để cho người khác nói đi_ Amber nhăn mặt khó chịu nhìn Quân_ Lúc đó anh ở . Đang đi thì anh phát hiện ra có đám người bám theo một cô bé thì nghĩ họ định bắt cóc đứa bé đó nên anh ra tay khử hết bọn họ. Ai ngờ… bây giờ mới biết đó là vệ sĩ chớ.- Anh… _ Quân tức nghẹn họng_ thì ra đó là anh. Làm anh em em bị mất liên lạc với nhau.Sát khí nổi lên khiến ọi người trừ nó rùng mình. Nó thở dài đứng dậy.- Băng, em đi đâu?_ Amber nhìn nó rồi hỏi làm cho tất cả mọi người hướng về chỗ đó.- Ban công_ nó nhàn nhạt cất tiếng_ ồn ào.- Nhi… À Băng Băng bà có tha thứ cho papa và anh hai cậu ko_ Ana vội hỏi như sợ nó đổi ý vậy......- …Ko trả lời. Nó đi mất hút ra ban công. Mọi người nhìn nó mà bất giác thở dài. Hắn khẽ khàng đi theo nó.