Tác giả:

Chap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó…

Chương 43

Công Chúa Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Sát GáiTác giả: Huyền ScorpioChap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó… Ana quay sang định hỏi sao ko trả lời thì bắt gặp nó đang nghiêng đầu qua chỗ hắn quan sát. Ana khẽ lắc đầu.Tại chỗ của hắn.- Mày là ai?_ tên đó hỏi, đứng dậy lau máu trên mép.- Ta là ai ko quan trọng_ hắn nhếch mép, giọng lạnh lùng_ kém cỏi như mày mà cũng đòi xỉ nhục bang Devil ư? Lấy gan đâu ra vậy?- Tao sợ gì mà ko xỉ nhục được? Phải chăng mày là con chó của Devil?- Hừm. Vậy thì thử đi. Xem con chó của Devil như thế nào?- Được thôi!Vậy là hắn và tên đó lao vào đấu nhau. Hắn chỉ né đòn của tên đó, mặc cho tên đó đánh hăng như thế nào. Sau khoảng 10, thấy tên đó có vẻ thấm mệt, hắn nhếch miệng nói:- Game over!Nói rồi hắn dùng ba chiêu rất nhanh đánh gục tên đó. Tên đó ngã phịch xuống hộc máu chết. Bọn đàn em của tên đó thấy vậy chạy mất dép. Hắn phẩy tay ý bảo dọn dẹp chỗ này rồi trở về chỗ ngồi.- Woa, ngoạn mục quá!_ Ana sung sướng vỗ tay ầm ầm.- Có gì đâu cơ chứ? Bình thường mà!_ Ken ngồi bên cạnh tức giận (ghen hả cha).- Anh thì hiểu gì chứ? Hay mà!_ Ana cười tươi mặc cho người nào đó mặt đen như than, sau đó đột nhiên búng tay nói_ À mà kiểu đánh này khá giống ai nhỉ?- Giống tui_ nó để lại dáng vẻ như cũ, nhấp ngụm rượu trả lời_ mèo vờn chuột!- Ờ đúng rồi!_ Ana gật gù.- Thôi tôi đi về đây. Mai đi học nên ngủ sớm đi. Nghỉ cả tuần nay rồi.- Hai đưa em về!_ anh Quân đi theo nó_ về nhà mình!- Em chưa muốn về đó!_ nó nhàn nhạt trả lời.- Đó là nhà của gia đình ta mà! Sao em lại ko về?- Hai, đừng bắt ép em mà! Ở đó em chơi với nhóc Lâm chứ!- Về đi! Ko hai giận mai phá hết bar đó!Nó nản. Phá được sao? Nhưng nó cũng đành nói:- Thôi được rồi! Em về là được chứ gì!_ nó thở dài lẩm bẩm_ Mất tự do khi ở bên ông anh này lắm à!- Bé Băng ngoan đó! Mọi người hôm nay qua nhà anh ngủ đi. Mai cùng đi học.- 0k anh! Anh em về thôi! Lets go!Nói rồi tất cả trở về nhà nó hồi xưa. Ai cũng chuẩn bị tinh thần ột ngày sẽ đến…

Ana quay sang định hỏi sao ko trả lời thì bắt gặp nó đang nghiêng đầu qua chỗ hắn quan sát. Ana khẽ lắc đầu.

Tại chỗ của hắn.

- Mày là ai?_ tên đó hỏi, đứng dậy lau máu trên mép.

- Ta là ai ko quan trọng_ hắn nhếch mép, giọng lạnh lùng_ kém cỏi như mày mà cũng đòi xỉ nhục bang Devil ư? Lấy gan đâu ra vậy?

- Tao sợ gì mà ko xỉ nhục được? Phải chăng mày là con chó của Devil?

- Hừm. Vậy thì thử đi. Xem con chó của Devil như thế nào?

- Được thôi!

Vậy là hắn và tên đó lao vào đấu nhau. Hắn chỉ né đòn của tên đó, mặc cho tên đó đánh hăng như thế nào. Sau khoảng 10, thấy tên đó có vẻ thấm mệt, hắn nhếch miệng nói:

- Game over!

Nói rồi hắn dùng ba chiêu rất nhanh đánh gục tên đó. Tên đó ngã phịch xuống hộc máu chết. Bọn đàn em của tên đó thấy vậy chạy mất dép. Hắn phẩy tay ý bảo dọn dẹp chỗ này rồi trở về chỗ ngồi.

- Woa, ngoạn mục quá!_ Ana sung sướng vỗ tay ầm ầm.

- Có gì đâu cơ chứ? Bình thường mà!_ Ken ngồi bên cạnh tức giận (ghen hả cha).

- Anh thì hiểu gì chứ? Hay mà!_ Ana cười tươi mặc cho người nào đó mặt đen như than, sau đó đột nhiên búng tay nói_ À mà kiểu đánh này khá giống ai nhỉ?

- Giống tui_ nó để lại dáng vẻ như cũ, nhấp ngụm rượu trả lời_ mèo vờn chuột!

- Ờ đúng rồi!_ Ana gật gù.

- Thôi tôi đi về đây. Mai đi học nên ngủ sớm đi. Nghỉ cả tuần nay rồi.

- Hai đưa em về!_ anh Quân đi theo nó_ về nhà mình!

- Em chưa muốn về đó!_ nó nhàn nhạt trả lời.

- Đó là nhà của gia đình ta mà! Sao em lại ko về?

- Hai, đừng bắt ép em mà! Ở đó em chơi với nhóc Lâm chứ!

- Về đi! Ko hai giận mai phá hết bar đó!

Nó nản. Phá được sao? Nhưng nó cũng đành nói:

- Thôi được rồi! Em về là được chứ gì!_ nó thở dài lẩm bẩm_ Mất tự do khi ở bên ông anh này lắm à!

- Bé Băng ngoan đó! Mọi người hôm nay qua nhà anh ngủ đi. Mai cùng đi học.

- 0k anh! Anh em về thôi! Lets go!

Nói rồi tất cả trở về nhà nó hồi xưa. Ai cũng chuẩn bị tinh thần ột ngày sẽ đến…

Công Chúa Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Sát GáiTác giả: Huyền ScorpioChap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó… Ana quay sang định hỏi sao ko trả lời thì bắt gặp nó đang nghiêng đầu qua chỗ hắn quan sát. Ana khẽ lắc đầu.Tại chỗ của hắn.- Mày là ai?_ tên đó hỏi, đứng dậy lau máu trên mép.- Ta là ai ko quan trọng_ hắn nhếch mép, giọng lạnh lùng_ kém cỏi như mày mà cũng đòi xỉ nhục bang Devil ư? Lấy gan đâu ra vậy?- Tao sợ gì mà ko xỉ nhục được? Phải chăng mày là con chó của Devil?- Hừm. Vậy thì thử đi. Xem con chó của Devil như thế nào?- Được thôi!Vậy là hắn và tên đó lao vào đấu nhau. Hắn chỉ né đòn của tên đó, mặc cho tên đó đánh hăng như thế nào. Sau khoảng 10, thấy tên đó có vẻ thấm mệt, hắn nhếch miệng nói:- Game over!Nói rồi hắn dùng ba chiêu rất nhanh đánh gục tên đó. Tên đó ngã phịch xuống hộc máu chết. Bọn đàn em của tên đó thấy vậy chạy mất dép. Hắn phẩy tay ý bảo dọn dẹp chỗ này rồi trở về chỗ ngồi.- Woa, ngoạn mục quá!_ Ana sung sướng vỗ tay ầm ầm.- Có gì đâu cơ chứ? Bình thường mà!_ Ken ngồi bên cạnh tức giận (ghen hả cha).- Anh thì hiểu gì chứ? Hay mà!_ Ana cười tươi mặc cho người nào đó mặt đen như than, sau đó đột nhiên búng tay nói_ À mà kiểu đánh này khá giống ai nhỉ?- Giống tui_ nó để lại dáng vẻ như cũ, nhấp ngụm rượu trả lời_ mèo vờn chuột!- Ờ đúng rồi!_ Ana gật gù.- Thôi tôi đi về đây. Mai đi học nên ngủ sớm đi. Nghỉ cả tuần nay rồi.- Hai đưa em về!_ anh Quân đi theo nó_ về nhà mình!- Em chưa muốn về đó!_ nó nhàn nhạt trả lời.- Đó là nhà của gia đình ta mà! Sao em lại ko về?- Hai, đừng bắt ép em mà! Ở đó em chơi với nhóc Lâm chứ!- Về đi! Ko hai giận mai phá hết bar đó!Nó nản. Phá được sao? Nhưng nó cũng đành nói:- Thôi được rồi! Em về là được chứ gì!_ nó thở dài lẩm bẩm_ Mất tự do khi ở bên ông anh này lắm à!- Bé Băng ngoan đó! Mọi người hôm nay qua nhà anh ngủ đi. Mai cùng đi học.- 0k anh! Anh em về thôi! Lets go!Nói rồi tất cả trở về nhà nó hồi xưa. Ai cũng chuẩn bị tinh thần ột ngày sẽ đến…

Chương 43