Tác giả:

Lần đầu tiên anh gặp bạn, trên đường phố nhộn nhịp và tấp nập, bạn chỉ là một cô nhóc sinh viên năm hai nhỏ nhắn với mái tóc nâu hạt dẻ dài ngang vai, đôi mắt to tròn và khuôn mặt xinh xinh. Có vẻ bạn vội vã điều gì đó, chạy thật nhanh và sượt qua anh. Loạng choạng và suýt ngã. Theo phản xạ, bạn với bàn tay anh và nắm lấy vạt áo anh, giữ thăng bằng và buông ngay lập tức -Thật sự... Vô cùng xin lỗi oppa ạ- bạn ấp úng,lí nhí nói Bạn vội chạy tiếp. Anh từ từ cúi xuống và nhặt mảnh giấy Bạn làm rơi. Một tấm thẻ học sinh cũ Lần hai anh gặp bạn là ngày nắng đẹp. Trong quán cà phê nhỏ, anh nhìn thấy bạn đang ngồi ở cuối dãy, tết tóc mái, đội một chiếc mũ len cùng chiếc kính tròn đen. Bạn hướng mắt ra ngoài, tay chống cằm và thả hổn nơi đâu đó.Anh rút túi, tay cầm thẻ học sinh và từ từ tiến tới chỗ bạn - Là Kim t/b, phải không? Bạn giật mình, hướng mắt về phía anh, đôi mắt sáng lên và em khẽ cười -A... Oppa lần trước... Oppa ngồi đi ạ- Bạn có chút bối rối Anh kéo ghế ngồi xuống, đầy tấm thẻ…

Chương 38: Jung HoSeok

Thanh Xuân (Image) BTSTác giả: Hinako_AyunaTruyện Hài HướcLần đầu tiên anh gặp bạn, trên đường phố nhộn nhịp và tấp nập, bạn chỉ là một cô nhóc sinh viên năm hai nhỏ nhắn với mái tóc nâu hạt dẻ dài ngang vai, đôi mắt to tròn và khuôn mặt xinh xinh. Có vẻ bạn vội vã điều gì đó, chạy thật nhanh và sượt qua anh. Loạng choạng và suýt ngã. Theo phản xạ, bạn với bàn tay anh và nắm lấy vạt áo anh, giữ thăng bằng và buông ngay lập tức -Thật sự... Vô cùng xin lỗi oppa ạ- bạn ấp úng,lí nhí nói Bạn vội chạy tiếp. Anh từ từ cúi xuống và nhặt mảnh giấy Bạn làm rơi. Một tấm thẻ học sinh cũ Lần hai anh gặp bạn là ngày nắng đẹp. Trong quán cà phê nhỏ, anh nhìn thấy bạn đang ngồi ở cuối dãy, tết tóc mái, đội một chiếc mũ len cùng chiếc kính tròn đen. Bạn hướng mắt ra ngoài, tay chống cằm và thả hổn nơi đâu đó.Anh rút túi, tay cầm thẻ học sinh và từ từ tiến tới chỗ bạn - Là Kim t/b, phải không? Bạn giật mình, hướng mắt về phía anh, đôi mắt sáng lên và em khẽ cười -A... Oppa lần trước... Oppa ngồi đi ạ- Bạn có chút bối rối Anh kéo ghế ngồi xuống, đầy tấm thẻ… Đông đã tới, chẳng còn gì để nói, nàng phát lười luôn rồi. Sáng không dậy sớm lúc 5 giờ nữa, trưa không 10 giờ ngủ nữa. Nàng biết mình lười nhưng nàng chỉ lo sợ: Liệu HoSeok có dựa thế mà chiếm đậu hũ của nàng không? Trong hồi suy nghĩ ấy, HoSeok từ đâu ra ôm lấy nàng-T/b ơi, anh lạnh quá em ơiTrong thâm tâm muốn đẩy ông này ra nhưng ai dè không chịu được sự quyến rũ và ôm lấy anh-Em cũng thế anh ơiHoSeok cười ôm lấy nàng chặt hơn, hôn lên má nàng một cái-Đói chưa? Anh nấu cho ăn- Anh ngọt ngào thân tình hỏiNàng giật mình vẫn tươi cười đáp lại -Đói rồi a?-Nhưng đồ ăn trong nhà hết rồi, em ăn tạm anh đi- Anh hồn nhiên cười toe toét và ngay sau đó liền im lặng khi thấy nàng tỏa sát khí-Nói xong chưa thì buông bà ra, nếu muốn sống-V...Vâng....

Đông đã tới, chẳng còn gì để nói, nàng phát lười luôn rồi. Sáng không dậy sớm lúc 5 giờ nữa, trưa không 10 giờ ngủ nữa. Nàng biết mình lười nhưng nàng chỉ lo sợ: Liệu HoSeok có dựa thế mà chiếm đậu hũ của nàng không? 

Trong hồi suy nghĩ ấy, HoSeok từ đâu ra ôm lấy nàng

-T/b ơi, anh lạnh quá em ơi

Trong thâm tâm muốn đẩy ông này ra nhưng ai dè không chịu được sự quyến rũ và ôm lấy anh

-Em cũng thế anh ơi

HoSeok cười ôm lấy nàng chặt hơn, hôn lên má nàng một cái

-Đói chưa? Anh nấu cho ăn- Anh ngọt ngào thân tình hỏi

Nàng giật mình vẫn tươi cười đáp lại 

-Đói rồi a?

-Nhưng đồ ăn trong nhà hết rồi, em ăn tạm anh đi- Anh hồn nhiên cười toe toét và ngay sau đó liền im lặng khi thấy nàng tỏa sát khí

-Nói xong chưa thì buông bà ra, nếu muốn sống

-V...Vâng....

Thanh Xuân (Image) BTSTác giả: Hinako_AyunaTruyện Hài HướcLần đầu tiên anh gặp bạn, trên đường phố nhộn nhịp và tấp nập, bạn chỉ là một cô nhóc sinh viên năm hai nhỏ nhắn với mái tóc nâu hạt dẻ dài ngang vai, đôi mắt to tròn và khuôn mặt xinh xinh. Có vẻ bạn vội vã điều gì đó, chạy thật nhanh và sượt qua anh. Loạng choạng và suýt ngã. Theo phản xạ, bạn với bàn tay anh và nắm lấy vạt áo anh, giữ thăng bằng và buông ngay lập tức -Thật sự... Vô cùng xin lỗi oppa ạ- bạn ấp úng,lí nhí nói Bạn vội chạy tiếp. Anh từ từ cúi xuống và nhặt mảnh giấy Bạn làm rơi. Một tấm thẻ học sinh cũ Lần hai anh gặp bạn là ngày nắng đẹp. Trong quán cà phê nhỏ, anh nhìn thấy bạn đang ngồi ở cuối dãy, tết tóc mái, đội một chiếc mũ len cùng chiếc kính tròn đen. Bạn hướng mắt ra ngoài, tay chống cằm và thả hổn nơi đâu đó.Anh rút túi, tay cầm thẻ học sinh và từ từ tiến tới chỗ bạn - Là Kim t/b, phải không? Bạn giật mình, hướng mắt về phía anh, đôi mắt sáng lên và em khẽ cười -A... Oppa lần trước... Oppa ngồi đi ạ- Bạn có chút bối rối Anh kéo ghế ngồi xuống, đầy tấm thẻ… Đông đã tới, chẳng còn gì để nói, nàng phát lười luôn rồi. Sáng không dậy sớm lúc 5 giờ nữa, trưa không 10 giờ ngủ nữa. Nàng biết mình lười nhưng nàng chỉ lo sợ: Liệu HoSeok có dựa thế mà chiếm đậu hũ của nàng không? Trong hồi suy nghĩ ấy, HoSeok từ đâu ra ôm lấy nàng-T/b ơi, anh lạnh quá em ơiTrong thâm tâm muốn đẩy ông này ra nhưng ai dè không chịu được sự quyến rũ và ôm lấy anh-Em cũng thế anh ơiHoSeok cười ôm lấy nàng chặt hơn, hôn lên má nàng một cái-Đói chưa? Anh nấu cho ăn- Anh ngọt ngào thân tình hỏiNàng giật mình vẫn tươi cười đáp lại -Đói rồi a?-Nhưng đồ ăn trong nhà hết rồi, em ăn tạm anh đi- Anh hồn nhiên cười toe toét và ngay sau đó liền im lặng khi thấy nàng tỏa sát khí-Nói xong chưa thì buông bà ra, nếu muốn sống-V...Vâng....

Chương 38: Jung HoSeok