Chương 1: Nhẫn giả hệ thống (1) Mùa đông thành phố Quy Nhơn, lác đát vài hạt mưa khẽ rơi trên vai áo người đi đường bỗng dưng làm con người ta cảm thây cô đơn giữa phố phường tấp nập. Cuộc sống hội nhập khiến kinh tế đi lên, cũng khiến con người dần trở nên vô cảm và lạnh lùng. Cũng có những con người tự nhốt mình vào trong thế giới ảo, mong tìm thấy những gì đẹp đẽ hơn, cảm thấy mình được cân bằng với mọi người hơn trong cộng đồng ảo. Trong một căn ký túc xá trường Đại học Quy Nhơn có một thanh niên đang cắm đầu vào laptop miệng lẩm bẩm: - Cho mày chết, rasengan! Tên này là Lâm Quốc Trung, vốn là sinh viên năm 3 của trường Đại học Quy Nhơn khoa kỹ thuật, mặt không đẹp trai, gia đình không giàu có, học tập không bằng ai, tài sản chỉ có vài trăm nghìn trong thẻ ATM, một cái Nokia 1202 huyền thoại và một cái laptop mua lại cũ kỹ. Bước vào cổng trường Đại học với bao nhiêu hoài bão, ước mơ. Qua 3 năm, hắn chợt nhận ra một sự thật phũ phàng: Hắn bất lực. À không, là lực bất tòng tâm a.…
Chương 68: Mọi thứ đã sẵn sàng
Nhẫn Giả Hệ ThốngTác giả: Hàm NgưTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngChương 1: Nhẫn giả hệ thống (1) Mùa đông thành phố Quy Nhơn, lác đát vài hạt mưa khẽ rơi trên vai áo người đi đường bỗng dưng làm con người ta cảm thây cô đơn giữa phố phường tấp nập. Cuộc sống hội nhập khiến kinh tế đi lên, cũng khiến con người dần trở nên vô cảm và lạnh lùng. Cũng có những con người tự nhốt mình vào trong thế giới ảo, mong tìm thấy những gì đẹp đẽ hơn, cảm thấy mình được cân bằng với mọi người hơn trong cộng đồng ảo. Trong một căn ký túc xá trường Đại học Quy Nhơn có một thanh niên đang cắm đầu vào laptop miệng lẩm bẩm: - Cho mày chết, rasengan! Tên này là Lâm Quốc Trung, vốn là sinh viên năm 3 của trường Đại học Quy Nhơn khoa kỹ thuật, mặt không đẹp trai, gia đình không giàu có, học tập không bằng ai, tài sản chỉ có vài trăm nghìn trong thẻ ATM, một cái Nokia 1202 huyền thoại và một cái laptop mua lại cũ kỹ. Bước vào cổng trường Đại học với bao nhiêu hoài bão, ước mơ. Qua 3 năm, hắn chợt nhận ra một sự thật phũ phàng: Hắn bất lực. À không, là lực bất tòng tâm a.… Qua đến ngày thứ hai Franz phải lập tức truyền tống về Bridge bởi vì nhận được tin báo Etihad đã thất thủ hoàn toàn, cả năm tòa pháo đài đều bị đánh chiếm trong vòng hai ngày, đại quân Tinh Hà đế quốc đã lập tức áp sát pháo đài Bridge. Trong phòng hội nghị mọi thành viên cấp cao của pháo đài đều hội tụ kể cả Leona và Geoffey. Vấn đề mọi người lo lắng tất nhiên là hai mươi vạn quân Tinh Hà. Hai chục vạn quân này còn đáng sợ hơn cả hàng chục vạn ma thú khi trước, bởi vì đây là đội quân nhân loại, có chiến thuật, có kỹ luật, trong khi trong pháo đài cũng chỉ có vỏn vẹn năm vạn quân sư đoàn Tia Chớp và hai vạn cảnh sát.“Thành chủ đến”.Mọi người trong phòng hội nghị đều đứng lên, Franz bước vào phòng hội nghị, tà áo tím phất phơ trong gió hiên ngang uy vũ.“Mọi người ngồi xuống cả đi”.Franz trầm giọng nói, gấp rút trở về hắn vội vàng triệu tập hội nghị. Đôi lúc Franz cảm thấy chức thành chủ của mình thật không tương xứng. Mọi việc đều có thuộc hạ làm, thậm chí Leona giờ cũng trở thành danh dự hiệu trưởng của học viện quân sự Bridge, còn hắn chỉ nhởn nhơ dắt Elena đi dạo.“Báo cáo tình hình quân địch đi”.Franz liếc nhìn Geoffey nói, lĩnh vực quân sự Franz giao hoàn toàn cho Geoffey với cương vị tổng giáo đầu, chịu trách nhiệm huấn luyện, phân phối và tổ chức quân đội, còn Franz chỉ là cái hư danh sư đoàn trưởng mà thôi.“Bẩm thành chủ, Tinh Hà đế quốc do Thái tử Tinh Hà đế quốc chỉ huy đã vượt qua dãy núi phía đông Etihad, dự kiến ngày mai sẽ tiếp cận Bridge, quân số khoảng mười tám vạn”.Geoffey luôn chú ý tình huống tại Etihad, nếu không phải phòng thủ Bridge hắn thậm chí còn muốn cứu viện cho Etihad, nhưng lực lượng của Bridge quá ít chỉ đành nhìn Etihad thất thủ. Ngay lập tức Geoffey phái lượng lớn thám báo đi điều tra hướng hành quân của Tinh Hà đế quốc, thậm chí dù là Thái tử Tinh Hà đế quốc một ngày đi nhà xí mấy lần cũng phải ghi chép lại.“Vậy là Etihad đã tranh thủ cho chúng ta bốn ngày, trong hôm nay mọi công việc phải chuẩn bị hoàn tất”.Franz nghiêm giọng nói, hắn biết trận chiến sắp tới sẽ không hề đơn giản, thậm chí mang tính quyết định cho cuộc chiến với Ma tộc sau này. Giả sử Franz không thể chiến thắng, hắn sẽ không có danh tiếng, không thể kết minh với các tộc, mọi thứ cứ như một dãy domino bị đổ sụp hắn sẽ bị Zenki tiêu diệt.“Thành chủ yên tâm, thần đã triệu tập dân chúng ngoại thành trở về trong thành Bridge, mọi lương thực đều phải mang theo tập kết trong pháo đài, mọi hạng mục công trình dự kiến tối nay sẽ hoàn tất chờ Thành chủ kiểm tra”.Một viên nội chính là đệ tử gia tộc Bonaparte đứng lên nói. Franz gật đầu tỏ vẻ hài lòng. Khi đại chiến nổ ra Franz đã quyết định sẽ dùng chiến thuật “Vườn không nhà trống”, cố thủ trong pháo đài đánh lâu dài với Tinh Hà đế quốc. Kiếp trước chiến thuật “vườn không nhà trống” đã giúp dân tộc Đại Việt đánh bại quân đội hùng mạnh nhất thế giới thời đó, hiện tại Tinh Hà đế quốc cũng có những điểm vô cùng tương đồng. Họ tiến quân quá nhanh, tiêu hao quá lớn, hậu cần phía sau đã có điểm đáp ứng không kịp, thêm nữa địa hình của Ala được bao bọc bởi nhiều dãy núi càng khó khăn cho việc vận lương. Hắn chỉ cần cố thủ làm suy yếu sĩ khí quân địch lại dùng kỳ binh đánh hậu quân của Tinh Hà đế quốc khi đó chắc chắn Tinh Hà đế quốc sẽ trở thành Mông-Nguyên của Lyon đại lục. Franz dừng một chút liền đứng dậy nói.“Đưa ta đi ra ngoài công trình”.Bên ngoài thành Bridge, hàng vạn dân công có cả phụ nữ và trẻ em đang hối hả xây dựng công trình phòng ngự. Franz biết dựa vào mỗi tường thành là không thể ngăn cản được quân địch, hắn quyết định vận động toàn bộ lực lượng sản xuất ở Bridge để xây dựng thêm một lớp phòng tuyến dựa theo hệ thống kênh rạch phía ngoài Bridge. Phòng tuyến này dài khoảng mười bảy kilomet bao quanh pháo đài chạy theo hệ thống kênh nước, Franz lại ra lệnh đào thêm các rãnh mương sâu một mét, cách nhau bằng một mô đất mềm, ướt làm người và ngựa đều không để đứng vững được trên đó, bên dưới mương là chướng ngại vật bằng gỗ và đổ nước vào đó. Nếu có người dám nhảy lên mô đất hắn sẽ bị trượt xuống con mương tiếp theo. Cách hệ thống chướng ngại vật đó là một bức tường đất được xây vội vã, bên trên tường đất lại là một lớp đá kiên cố, dân công làm đến đâu luyện kim thuật sĩ lại gia trì ma pháp trận đến đó, phía trên tường đá lấp lánh ánh lên màu của kim mật ma pháp trận. Bên trong tường đất Franz lại mở rộng chân tường thành nơi đứng cho các binh sĩ, bên trên đặt những sàn nỗ thủ công đơn sơ không biết để làm gì. Công trình khổng lồ này lại được mười vạn quân dân thành Bridge hoàn thành chỉ trong vòng bốn ngày, quả thật là một kì tích. Franz xây dựng nên hàng rào này chính là mô phỏng theo siêu pháo đài hình tròn mà Ceasar đã dùng chính đội quân La Mã xây dựng để đánh bại quân Pháp. Franz tin tưởng dùng tòa pháo đài này hắn có thể cầm cự được trong vòng một tháng.“Quân đội chúng ta hiện tại có bao nhiêu?”Franz chợt quay sang hỏi Geoffey. Geoffey dùng tư thế tiêu chuẩn nhất đáp.“Hiện tại chúng ta có năm vạn quân của sư đoàn Tia Chớp, hai vạn cảnh sát và gần ba vạn lính đánh thuê”.Bridge cái không thiếu chính là lính đánh thuê. Phủ thành chủ vừa tung ra thông báo, một số sợ hãi quân Tinh Hà đế quốc liền vội vả rời đi, một số thì ngay lập tức ghi danh để kiếm con đường tài lộc. “Người chết vì tiền, chim chết vì ăn”, số phận của lính đánh thuê chính là như vậy.Franz lại quay sang Leona nói.“Học viện quân sự có thể động viên bao nhiêu người?”Học viện quân sự được thành lập từ khi Franz tiếp quản Bridge, tương lai họ sẽ là quân sĩ và sĩ quan phục vụ trong sư đoàn Tia Chớp. Tia Chớp sư đoàn chiến đấu theo cấp trung đội, tức là ba mươi hai người thì thành một trung đội có một trung đội trưởng, một trung đội phó và một Ám bộ thành viên đóng giữ “chính trị viên”, học viên tốt nghiệp từ học viện sẽ giữ hai chức vị còn lại.“Nếu nói hình thành sức chiến đấu thì chỉ có một ngàn hai trăm học viên năm ba mà năm cuối thôi. A, em trai, ngươi định…”Leona kinh ngạc nói. Franz liền gật đầu.“Đúng vậy, đây là lúc dùng người, tuy em không muốn đưa đám trẻ ra chiến đấu nhưng buộc lòng phải như vậy. Lập tức ra lệnh động viên toàn bộ học viên năm ba và năm cuối của học viện, ngoại trừ giảng viên cơ sở, các giáo sư của học viện cũng phải tham gia vào quân đội thành lập một độc lập đoàn chờ phân phối nhiệm vụ”.“Được rồi, ta đã rõ”.Leona lắc đầu thở dài, học viên năm ba và năm cuối của học viện cũng chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, sức chiến đấu và kinh nghiệm có hạn vô cùng, giờ bắt họ lên chiến trường không biết có bao nhiêu người sẽ sống sót qua trận đầu để trở thành lão binh. Franz lại quay sang Geoffey nói.“Geoffey, anh lập tức bàn giao nhiệm vụ lại cho Salah sau đó dẫn một ngàn kỵ binh đi về phía nam tập hợp cùng hai vị trưởng lão thành lập một nhánh kỵ binh nhẹ ở bên ngoài chờ lệnh”.“Rõ, mạt tướng lập tức chấp hành”.Geoffey lập tức chấp hành mệnh lệnh quay người đi. Như vậy một ngàn kỵ binh Bridge và Kim sư vệ của gia tộc sẽ trở thành một chi kỳ binh của hắn. Nếu sử dụng hợp lý chi kỵ binh này sẽ quyết định cả cuộc chiến. Mọi thứ đều đã sẵn sàng, chỉ chờ quân địch tới nữa mà thôi.
Qua đến ngày thứ hai Franz phải lập tức truyền tống về Bridge bởi vì
nhận được tin báo Etihad đã thất thủ hoàn toàn, cả năm tòa pháo đài đều
bị đánh chiếm trong vòng hai ngày, đại quân Tinh Hà đế quốc đã lập tức
áp sát pháo đài Bridge. Trong phòng hội nghị mọi thành viên cấp cao của
pháo đài đều hội tụ kể cả Leona và Geoffey. Vấn đề mọi người lo lắng tất nhiên là hai mươi vạn quân Tinh Hà. Hai chục vạn quân này còn đáng sợ
hơn cả hàng chục vạn ma thú khi trước, bởi vì đây là đội quân nhân loại, có chiến thuật, có kỹ luật, trong khi trong pháo đài cũng chỉ có vỏn
vẹn năm vạn quân sư đoàn Tia Chớp và hai vạn cảnh sát.
“Thành chủ đến”.
Mọi người trong phòng hội nghị đều đứng lên, Franz bước vào phòng hội nghị, tà áo tím phất phơ trong gió hiên ngang uy vũ.
“Mọi người ngồi xuống cả đi”.
Franz trầm giọng nói, gấp rút trở về hắn vội vàng triệu tập hội nghị. Đôi lúc Franz cảm thấy chức thành chủ của mình thật không tương xứng. Mọi việc
đều có thuộc hạ làm, thậm chí Leona giờ cũng trở thành danh dự hiệu
trưởng của học viện quân sự Bridge, còn hắn chỉ nhởn nhơ dắt Elena đi
dạo.
“Báo cáo tình hình quân địch đi”.
Franz liếc
nhìn Geoffey nói, lĩnh vực quân sự Franz giao hoàn toàn cho Geoffey với
cương vị tổng giáo đầu, chịu trách nhiệm huấn luyện, phân phối và tổ
chức quân đội, còn Franz chỉ là cái hư danh sư đoàn trưởng mà thôi.
“Bẩm thành chủ, Tinh Hà đế quốc do Thái tử Tinh Hà đế quốc chỉ huy đã vượt
qua dãy núi phía đông Etihad, dự kiến ngày mai sẽ tiếp cận Bridge, quân
số khoảng mười tám vạn”.
Geoffey luôn chú ý tình huống tại
Etihad, nếu không phải phòng thủ Bridge hắn thậm chí còn muốn cứu viện
cho Etihad, nhưng lực lượng của Bridge quá ít chỉ đành nhìn Etihad thất
thủ. Ngay lập tức Geoffey phái lượng lớn thám báo đi điều tra hướng hành quân của Tinh Hà đế quốc, thậm chí dù là Thái tử Tinh Hà đế quốc một
ngày đi nhà xí mấy lần cũng phải ghi chép lại.
“Vậy là Etihad đã tranh thủ cho chúng ta bốn ngày, trong hôm nay mọi công việc phải chuẩn bị hoàn tất”.
Franz nghiêm giọng nói, hắn biết trận chiến sắp tới sẽ không hề đơn giản,
thậm chí mang tính quyết định cho cuộc chiến với Ma tộc sau này. Giả sử
Franz không thể chiến thắng, hắn sẽ không có danh tiếng, không thể kết
minh với các tộc, mọi thứ cứ như một dãy domino bị đổ sụp hắn sẽ bị
Zenki tiêu diệt.
“Thành chủ yên tâm, thần đã triệu tập dân
chúng ngoại thành trở về trong thành Bridge, mọi lương thực đều phải
mang theo tập kết trong pháo đài, mọi hạng mục công trình dự kiến tối
nay sẽ hoàn tất chờ Thành chủ kiểm tra”.
Một viên nội chính
là đệ tử gia tộc Bonaparte đứng lên nói. Franz gật đầu tỏ vẻ hài lòng.
Khi đại chiến nổ ra Franz đã quyết định sẽ dùng chiến thuật “Vườn không
nhà trống”, cố thủ trong pháo đài đánh lâu dài với Tinh Hà đế quốc. Kiếp trước chiến thuật “vườn không nhà trống” đã giúp dân tộc Đại Việt đánh
bại quân đội hùng mạnh nhất thế giới thời đó, hiện tại Tinh Hà đế quốc
cũng có những điểm vô cùng tương đồng. Họ tiến quân quá nhanh, tiêu hao
quá lớn, hậu cần phía sau đã có điểm đáp ứng không kịp, thêm nữa địa
hình của Ala được bao bọc bởi nhiều dãy núi càng khó khăn cho việc vận
lương. Hắn chỉ cần cố thủ làm suy yếu sĩ khí quân địch lại dùng kỳ binh
đánh hậu quân của Tinh Hà đế quốc khi đó chắc chắn Tinh Hà đế quốc sẽ
trở thành Mông-Nguyên của Lyon đại lục. Franz dừng một chút liền đứng
dậy nói.
“Đưa ta đi ra ngoài công trình”.
Bên
ngoài thành Bridge, hàng vạn dân công có cả phụ nữ và trẻ em đang hối hả xây dựng công trình phòng ngự. Franz biết dựa vào mỗi tường thành là
không thể ngăn cản được quân địch, hắn quyết định vận động toàn bộ lực
lượng sản xuất ở Bridge để xây dựng thêm một lớp phòng tuyến dựa theo hệ thống kênh rạch phía ngoài Bridge. Phòng tuyến này dài khoảng mười bảy
kilomet bao quanh pháo đài chạy theo hệ thống kênh nước, Franz lại ra
lệnh đào thêm các rãnh mương sâu một mét, cách nhau bằng một mô đất mềm, ướt làm người và ngựa đều không để đứng vững được trên đó, bên dưới
mương là chướng ngại vật bằng gỗ và đổ nước vào đó. Nếu có người dám
nhảy lên mô đất hắn sẽ bị trượt xuống con mương tiếp theo. Cách hệ thống chướng ngại vật đó là một bức tường đất được xây vội vã, bên trên tường đất lại là một lớp đá kiên cố, dân công làm đến đâu luyện kim thuật sĩ
lại gia trì ma pháp trận đến đó, phía trên tường đá lấp lánh ánh lên màu của kim mật ma pháp trận. Bên trong tường đất Franz lại mở rộng chân
tường thành nơi đứng cho các binh sĩ, bên trên đặt những sàn nỗ thủ công đơn sơ không biết để làm gì. Công trình khổng lồ này lại được mười vạn
quân dân thành Bridge hoàn thành chỉ trong vòng bốn ngày, quả thật là
một kì tích. Franz xây dựng nên hàng rào này chính là mô phỏng theo siêu pháo đài hình tròn mà Ceasar đã dùng chính đội quân La Mã xây dựng để
đánh bại quân Pháp. Franz tin tưởng dùng tòa pháo đài này hắn có thể cầm cự được trong vòng một tháng.
“Quân đội chúng ta hiện tại có bao nhiêu?”
Franz chợt quay sang hỏi Geoffey. Geoffey dùng tư thế tiêu chuẩn nhất đáp.
“Hiện tại chúng ta có năm vạn quân của sư đoàn Tia Chớp, hai vạn cảnh sát và gần ba vạn lính đánh thuê”.
Bridge cái không thiếu chính là lính đánh thuê. Phủ thành chủ vừa tung ra
thông báo, một số sợ hãi quân Tinh Hà đế quốc liền vội vả rời đi, một số thì ngay lập tức ghi danh để kiếm con đường tài lộc. “Người chết vì
tiền, chim chết vì ăn”, số phận của lính đánh thuê chính là như vậy.
Franz lại quay sang Leona nói.
“Học viện quân sự có thể động viên bao nhiêu người?”
Học viện quân sự được thành lập từ khi Franz tiếp quản Bridge, tương lai họ sẽ là quân sĩ và sĩ quan phục vụ trong sư đoàn Tia Chớp. Tia Chớp sư
đoàn chiến đấu theo cấp trung đội, tức là ba mươi hai người thì thành
một trung đội có một trung đội trưởng, một trung đội phó và một Ám bộ
thành viên đóng giữ “chính trị viên”, học viên tốt nghiệp từ học viện sẽ giữ hai chức vị còn lại.
“Nếu nói hình thành sức chiến đấu thì chỉ có một ngàn hai trăm học viên năm ba mà năm cuối thôi. A, em trai, ngươi định…”
Leona kinh ngạc nói. Franz liền gật đầu.
“Đúng vậy, đây là lúc dùng người, tuy em không muốn đưa đám trẻ ra chiến đấu
nhưng buộc lòng phải như vậy. Lập tức ra lệnh động viên toàn bộ học viên năm ba và năm cuối của học viện, ngoại trừ giảng viên cơ sở, các giáo
sư của học viện cũng phải tham gia vào quân đội thành lập một độc lập
đoàn chờ phân phối nhiệm vụ”.
“Được rồi, ta đã rõ”.
Leona lắc đầu thở dài, học viên năm ba và năm cuối của học viện cũng chỉ mới
mười bảy mười tám tuổi, sức chiến đấu và kinh nghiệm có hạn vô cùng, giờ bắt họ lên chiến trường không biết có bao nhiêu người sẽ sống sót qua
trận đầu để trở thành lão binh. Franz lại quay sang Geoffey nói.
“Geoffey, anh lập tức bàn giao nhiệm vụ lại cho Salah sau đó dẫn một ngàn kỵ binh đi về phía nam tập hợp cùng hai vị trưởng lão thành lập một nhánh kỵ
binh nhẹ ở bên ngoài chờ lệnh”.
“Rõ, mạt tướng lập tức chấp hành”.
Geoffey lập tức chấp hành mệnh lệnh quay người đi. Như vậy một ngàn kỵ binh
Bridge và Kim sư vệ của gia tộc sẽ trở thành một chi kỳ binh của hắn.
Nếu sử dụng hợp lý chi kỵ binh này sẽ quyết định cả cuộc chiến. Mọi thứ
đều đã sẵn sàng, chỉ chờ quân địch tới nữa mà thôi.
Nhẫn Giả Hệ ThốngTác giả: Hàm NgưTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngChương 1: Nhẫn giả hệ thống (1) Mùa đông thành phố Quy Nhơn, lác đát vài hạt mưa khẽ rơi trên vai áo người đi đường bỗng dưng làm con người ta cảm thây cô đơn giữa phố phường tấp nập. Cuộc sống hội nhập khiến kinh tế đi lên, cũng khiến con người dần trở nên vô cảm và lạnh lùng. Cũng có những con người tự nhốt mình vào trong thế giới ảo, mong tìm thấy những gì đẹp đẽ hơn, cảm thấy mình được cân bằng với mọi người hơn trong cộng đồng ảo. Trong một căn ký túc xá trường Đại học Quy Nhơn có một thanh niên đang cắm đầu vào laptop miệng lẩm bẩm: - Cho mày chết, rasengan! Tên này là Lâm Quốc Trung, vốn là sinh viên năm 3 của trường Đại học Quy Nhơn khoa kỹ thuật, mặt không đẹp trai, gia đình không giàu có, học tập không bằng ai, tài sản chỉ có vài trăm nghìn trong thẻ ATM, một cái Nokia 1202 huyền thoại và một cái laptop mua lại cũ kỹ. Bước vào cổng trường Đại học với bao nhiêu hoài bão, ước mơ. Qua 3 năm, hắn chợt nhận ra một sự thật phũ phàng: Hắn bất lực. À không, là lực bất tòng tâm a.… Qua đến ngày thứ hai Franz phải lập tức truyền tống về Bridge bởi vì nhận được tin báo Etihad đã thất thủ hoàn toàn, cả năm tòa pháo đài đều bị đánh chiếm trong vòng hai ngày, đại quân Tinh Hà đế quốc đã lập tức áp sát pháo đài Bridge. Trong phòng hội nghị mọi thành viên cấp cao của pháo đài đều hội tụ kể cả Leona và Geoffey. Vấn đề mọi người lo lắng tất nhiên là hai mươi vạn quân Tinh Hà. Hai chục vạn quân này còn đáng sợ hơn cả hàng chục vạn ma thú khi trước, bởi vì đây là đội quân nhân loại, có chiến thuật, có kỹ luật, trong khi trong pháo đài cũng chỉ có vỏn vẹn năm vạn quân sư đoàn Tia Chớp và hai vạn cảnh sát.“Thành chủ đến”.Mọi người trong phòng hội nghị đều đứng lên, Franz bước vào phòng hội nghị, tà áo tím phất phơ trong gió hiên ngang uy vũ.“Mọi người ngồi xuống cả đi”.Franz trầm giọng nói, gấp rút trở về hắn vội vàng triệu tập hội nghị. Đôi lúc Franz cảm thấy chức thành chủ của mình thật không tương xứng. Mọi việc đều có thuộc hạ làm, thậm chí Leona giờ cũng trở thành danh dự hiệu trưởng của học viện quân sự Bridge, còn hắn chỉ nhởn nhơ dắt Elena đi dạo.“Báo cáo tình hình quân địch đi”.Franz liếc nhìn Geoffey nói, lĩnh vực quân sự Franz giao hoàn toàn cho Geoffey với cương vị tổng giáo đầu, chịu trách nhiệm huấn luyện, phân phối và tổ chức quân đội, còn Franz chỉ là cái hư danh sư đoàn trưởng mà thôi.“Bẩm thành chủ, Tinh Hà đế quốc do Thái tử Tinh Hà đế quốc chỉ huy đã vượt qua dãy núi phía đông Etihad, dự kiến ngày mai sẽ tiếp cận Bridge, quân số khoảng mười tám vạn”.Geoffey luôn chú ý tình huống tại Etihad, nếu không phải phòng thủ Bridge hắn thậm chí còn muốn cứu viện cho Etihad, nhưng lực lượng của Bridge quá ít chỉ đành nhìn Etihad thất thủ. Ngay lập tức Geoffey phái lượng lớn thám báo đi điều tra hướng hành quân của Tinh Hà đế quốc, thậm chí dù là Thái tử Tinh Hà đế quốc một ngày đi nhà xí mấy lần cũng phải ghi chép lại.“Vậy là Etihad đã tranh thủ cho chúng ta bốn ngày, trong hôm nay mọi công việc phải chuẩn bị hoàn tất”.Franz nghiêm giọng nói, hắn biết trận chiến sắp tới sẽ không hề đơn giản, thậm chí mang tính quyết định cho cuộc chiến với Ma tộc sau này. Giả sử Franz không thể chiến thắng, hắn sẽ không có danh tiếng, không thể kết minh với các tộc, mọi thứ cứ như một dãy domino bị đổ sụp hắn sẽ bị Zenki tiêu diệt.“Thành chủ yên tâm, thần đã triệu tập dân chúng ngoại thành trở về trong thành Bridge, mọi lương thực đều phải mang theo tập kết trong pháo đài, mọi hạng mục công trình dự kiến tối nay sẽ hoàn tất chờ Thành chủ kiểm tra”.Một viên nội chính là đệ tử gia tộc Bonaparte đứng lên nói. Franz gật đầu tỏ vẻ hài lòng. Khi đại chiến nổ ra Franz đã quyết định sẽ dùng chiến thuật “Vườn không nhà trống”, cố thủ trong pháo đài đánh lâu dài với Tinh Hà đế quốc. Kiếp trước chiến thuật “vườn không nhà trống” đã giúp dân tộc Đại Việt đánh bại quân đội hùng mạnh nhất thế giới thời đó, hiện tại Tinh Hà đế quốc cũng có những điểm vô cùng tương đồng. Họ tiến quân quá nhanh, tiêu hao quá lớn, hậu cần phía sau đã có điểm đáp ứng không kịp, thêm nữa địa hình của Ala được bao bọc bởi nhiều dãy núi càng khó khăn cho việc vận lương. Hắn chỉ cần cố thủ làm suy yếu sĩ khí quân địch lại dùng kỳ binh đánh hậu quân của Tinh Hà đế quốc khi đó chắc chắn Tinh Hà đế quốc sẽ trở thành Mông-Nguyên của Lyon đại lục. Franz dừng một chút liền đứng dậy nói.“Đưa ta đi ra ngoài công trình”.Bên ngoài thành Bridge, hàng vạn dân công có cả phụ nữ và trẻ em đang hối hả xây dựng công trình phòng ngự. Franz biết dựa vào mỗi tường thành là không thể ngăn cản được quân địch, hắn quyết định vận động toàn bộ lực lượng sản xuất ở Bridge để xây dựng thêm một lớp phòng tuyến dựa theo hệ thống kênh rạch phía ngoài Bridge. Phòng tuyến này dài khoảng mười bảy kilomet bao quanh pháo đài chạy theo hệ thống kênh nước, Franz lại ra lệnh đào thêm các rãnh mương sâu một mét, cách nhau bằng một mô đất mềm, ướt làm người và ngựa đều không để đứng vững được trên đó, bên dưới mương là chướng ngại vật bằng gỗ và đổ nước vào đó. Nếu có người dám nhảy lên mô đất hắn sẽ bị trượt xuống con mương tiếp theo. Cách hệ thống chướng ngại vật đó là một bức tường đất được xây vội vã, bên trên tường đất lại là một lớp đá kiên cố, dân công làm đến đâu luyện kim thuật sĩ lại gia trì ma pháp trận đến đó, phía trên tường đá lấp lánh ánh lên màu của kim mật ma pháp trận. Bên trong tường đất Franz lại mở rộng chân tường thành nơi đứng cho các binh sĩ, bên trên đặt những sàn nỗ thủ công đơn sơ không biết để làm gì. Công trình khổng lồ này lại được mười vạn quân dân thành Bridge hoàn thành chỉ trong vòng bốn ngày, quả thật là một kì tích. Franz xây dựng nên hàng rào này chính là mô phỏng theo siêu pháo đài hình tròn mà Ceasar đã dùng chính đội quân La Mã xây dựng để đánh bại quân Pháp. Franz tin tưởng dùng tòa pháo đài này hắn có thể cầm cự được trong vòng một tháng.“Quân đội chúng ta hiện tại có bao nhiêu?”Franz chợt quay sang hỏi Geoffey. Geoffey dùng tư thế tiêu chuẩn nhất đáp.“Hiện tại chúng ta có năm vạn quân của sư đoàn Tia Chớp, hai vạn cảnh sát và gần ba vạn lính đánh thuê”.Bridge cái không thiếu chính là lính đánh thuê. Phủ thành chủ vừa tung ra thông báo, một số sợ hãi quân Tinh Hà đế quốc liền vội vả rời đi, một số thì ngay lập tức ghi danh để kiếm con đường tài lộc. “Người chết vì tiền, chim chết vì ăn”, số phận của lính đánh thuê chính là như vậy.Franz lại quay sang Leona nói.“Học viện quân sự có thể động viên bao nhiêu người?”Học viện quân sự được thành lập từ khi Franz tiếp quản Bridge, tương lai họ sẽ là quân sĩ và sĩ quan phục vụ trong sư đoàn Tia Chớp. Tia Chớp sư đoàn chiến đấu theo cấp trung đội, tức là ba mươi hai người thì thành một trung đội có một trung đội trưởng, một trung đội phó và một Ám bộ thành viên đóng giữ “chính trị viên”, học viên tốt nghiệp từ học viện sẽ giữ hai chức vị còn lại.“Nếu nói hình thành sức chiến đấu thì chỉ có một ngàn hai trăm học viên năm ba mà năm cuối thôi. A, em trai, ngươi định…”Leona kinh ngạc nói. Franz liền gật đầu.“Đúng vậy, đây là lúc dùng người, tuy em không muốn đưa đám trẻ ra chiến đấu nhưng buộc lòng phải như vậy. Lập tức ra lệnh động viên toàn bộ học viên năm ba và năm cuối của học viện, ngoại trừ giảng viên cơ sở, các giáo sư của học viện cũng phải tham gia vào quân đội thành lập một độc lập đoàn chờ phân phối nhiệm vụ”.“Được rồi, ta đã rõ”.Leona lắc đầu thở dài, học viên năm ba và năm cuối của học viện cũng chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, sức chiến đấu và kinh nghiệm có hạn vô cùng, giờ bắt họ lên chiến trường không biết có bao nhiêu người sẽ sống sót qua trận đầu để trở thành lão binh. Franz lại quay sang Geoffey nói.“Geoffey, anh lập tức bàn giao nhiệm vụ lại cho Salah sau đó dẫn một ngàn kỵ binh đi về phía nam tập hợp cùng hai vị trưởng lão thành lập một nhánh kỵ binh nhẹ ở bên ngoài chờ lệnh”.“Rõ, mạt tướng lập tức chấp hành”.Geoffey lập tức chấp hành mệnh lệnh quay người đi. Như vậy một ngàn kỵ binh Bridge và Kim sư vệ của gia tộc sẽ trở thành một chi kỳ binh của hắn. Nếu sử dụng hợp lý chi kỵ binh này sẽ quyết định cả cuộc chiến. Mọi thứ đều đã sẵn sàng, chỉ chờ quân địch tới nữa mà thôi.