______ c.1________ o0o______ Mùa thu se se lạnh, từng đợt gió thổi qua cuốn theo những chiếc lá úa vàng lượn lờ trong không khí, mùa thu là mùa bắt đầu năm học mới, năm trước cô đã học xong cao trung và bây giờ cô đang đứng trước ngôi trường phổ thông Thiên Tuệ, một cơn gió chậm lướt qua cô khiến cơ thể nhỏ bé run run _ "ách xì" cô đưa tay s* s**ng mũi " ah, lạnh quá, ai nhắc tui z ta? " cô mở to mắt nhìn ngôi trường mới, rộng quá, đẹp quá, trầm trồ khen ngợi, trong lòng bỗng dội lên ý nghĩ nếu như mình có một tình yêu lãng mạn ở ngôi trường này thì sao ta, đang tung tăng hớn hở với cái suy nghĩ trong đầu cô vô tình đụng vào một cái gì đó, lần đụng chạm đó làm cô suýt ngã, bàn tay lao nhanh tới nắm lấy tay cô, giúp cô đứng vững, cô hốt hoảng vội đưa mắt nhìn. Trước mặt cô là một cậu học sinh, tóc tai gọn gàng, gương mặt đẹp trai cộng với làm da trắng để lộ vẽ thư sinh, đôi mắt dịu dàng nhìn cô có chút lo lắng: " cậu không sao chứ? " _ giọng nói của cậu giúp cô hoàng hồn _" ah tôi…

Chương 6: Chỉ bài

Tên Cùng Lớp Này Quá Nguy HiểmTác giả: Hàn Bạch Nguyệt______ c.1________ o0o______ Mùa thu se se lạnh, từng đợt gió thổi qua cuốn theo những chiếc lá úa vàng lượn lờ trong không khí, mùa thu là mùa bắt đầu năm học mới, năm trước cô đã học xong cao trung và bây giờ cô đang đứng trước ngôi trường phổ thông Thiên Tuệ, một cơn gió chậm lướt qua cô khiến cơ thể nhỏ bé run run _ "ách xì" cô đưa tay s* s**ng mũi " ah, lạnh quá, ai nhắc tui z ta? " cô mở to mắt nhìn ngôi trường mới, rộng quá, đẹp quá, trầm trồ khen ngợi, trong lòng bỗng dội lên ý nghĩ nếu như mình có một tình yêu lãng mạn ở ngôi trường này thì sao ta, đang tung tăng hớn hở với cái suy nghĩ trong đầu cô vô tình đụng vào một cái gì đó, lần đụng chạm đó làm cô suýt ngã, bàn tay lao nhanh tới nắm lấy tay cô, giúp cô đứng vững, cô hốt hoảng vội đưa mắt nhìn. Trước mặt cô là một cậu học sinh, tóc tai gọn gàng, gương mặt đẹp trai cộng với làm da trắng để lộ vẽ thư sinh, đôi mắt dịu dàng nhìn cô có chút lo lắng: " cậu không sao chứ? " _ giọng nói của cậu giúp cô hoàng hồn _" ah tôi… Thế là xong bữa ăn trưa mà Hy Hy không được ăn ngon. Cô ngồi cụp xuống chỗ của mình, đang chán nản vô cùng. Tiết toán là tiết mà cô ngu nhất và không có hứng thú nhất. Vừa chán nản vừa tiếc nuối cho bữa ăn, cô không còn hơi sức đâu mà tập trung để học. _Hy Hy làm bài tập trên bảng. Cô giáo môn toán hung dữ nhìn cái bộ dạng bất cần đời của Hy Hy. Cái gì???? Thật sự là mình à? Sao mà biết làm đây? Cứ nghĩ hôm nay hên lắm mà chèn ơi xui tận mạng. Cô uể oải bước lên, đề bào là một dãy số rối rít nối đuôi nhau làm đầu óc cô bấn loạn. _*Hy Hy. Chợt nghe có tiếng gọi tên mình, cô quay đầu, thấy Lam Phong đang ra hiệu chỉ bài cho cô. Lam Phong thật là một người tốt a~. Hy Hy thầm khen Lam Phong, mắt long lanh của cô chăm chú nhìn hắn rồi nhìn bảng, gương mặt mới đây uể oải nà trở nên tươi tắn lạ lùng. Cứ thế cô và Lam Phong cười, nháy mắt và ra hiệu với nhau một cách thân mật. Làm cho ai kia đang đen mặt. Lam Phong, cậu được lắm. Hàn Lâm đưa đôi mắt sát khí một lần nữa xoáy thẳng vào cậu, nhưng Lam Phong lẫn cô chẳng quan tâm gì đến Hàn Lâm, vẫn tiếp tục chỉ bài và cười với nhau. Hành động này của Lam Phong và Hy Hy làm cho Hàn Lâm hết sức tức giận. Hết lần này đến lần khác, trong ngày hôm nay, Hàn Lâm đã tức giận đến 3 lần, là số lần tức giận cao nhất trong một ngày của hắn. Hắn không hề biết rằng vì sao Hy Hy lại có thể làm cho hắn tức giận liên tục như vậy, hắn chỉ biết rằng hắn đang rất giận, giận rằng vì sao cô không nhờ sự giúp đỡ của hắn mà là của Lam Phong? ______hết C6.1__________Tác giả: Vì Hàn Lâm ghen ghen ghen thôi mà Hàn Lâm: Vì anh đã quá yêu em, quá yêu em~~~~

Thế là xong bữa ăn trưa mà Hy Hy không được ăn ngon. Cô ngồi cụp xuống chỗ của mình, đang chán nản vô cùng. Tiết toán là tiết mà cô ngu nhất và không có hứng thú nhất. Vừa chán nản vừa tiếc nuối cho bữa ăn, cô không còn hơi sức đâu mà tập trung để học. 

_Hy Hy làm bài tập trên bảng. 

Cô giáo môn toán hung dữ nhìn cái bộ dạng bất cần đời của Hy Hy. 

Cái gì???? Thật sự là mình à? Sao mà biết làm đây? Cứ nghĩ hôm nay hên lắm mà chèn ơi xui tận mạng. Cô uể oải bước lên, đề bào là một dãy số rối rít nối đuôi nhau làm đầu óc cô bấn loạn. 

_*Hy Hy. 

Chợt nghe có tiếng gọi tên mình, cô quay đầu, thấy Lam Phong đang ra hiệu chỉ bài cho cô. Lam Phong thật là một người tốt a~. Hy Hy thầm khen Lam Phong, mắt long lanh của cô chăm chú nhìn hắn rồi nhìn bảng, gương mặt mới đây uể oải nà trở nên tươi tắn lạ lùng. 

Cứ thế cô và Lam Phong cười, nháy mắt và ra hiệu với nhau một cách thân mật. Làm cho ai kia đang đen mặt. Lam Phong, cậu được lắm. Hàn Lâm đưa đôi mắt sát khí một lần nữa xoáy thẳng vào cậu, nhưng Lam Phong lẫn cô chẳng quan tâm gì đến Hàn Lâm, vẫn tiếp tục chỉ bài và cười với nhau. Hành động này của Lam Phong và Hy Hy làm cho Hàn Lâm hết sức tức giận. 

Hết lần này đến lần khác, trong ngày hôm nay, Hàn Lâm đã tức giận đến 3 lần, là số lần tức giận cao nhất trong một ngày của hắn. Hắn không hề biết rằng vì sao Hy Hy lại có thể làm cho hắn tức giận liên tục như vậy, hắn chỉ biết rằng hắn đang rất giận, giận rằng vì sao cô không nhờ sự giúp đỡ của hắn mà là của Lam Phong? 

______hết C6.1__________

Tác giả: Vì Hàn Lâm ghen ghen ghen thôi mà 

Hàn Lâm: Vì anh đã quá yêu em, quá yêu em~~~~

Tên Cùng Lớp Này Quá Nguy HiểmTác giả: Hàn Bạch Nguyệt______ c.1________ o0o______ Mùa thu se se lạnh, từng đợt gió thổi qua cuốn theo những chiếc lá úa vàng lượn lờ trong không khí, mùa thu là mùa bắt đầu năm học mới, năm trước cô đã học xong cao trung và bây giờ cô đang đứng trước ngôi trường phổ thông Thiên Tuệ, một cơn gió chậm lướt qua cô khiến cơ thể nhỏ bé run run _ "ách xì" cô đưa tay s* s**ng mũi " ah, lạnh quá, ai nhắc tui z ta? " cô mở to mắt nhìn ngôi trường mới, rộng quá, đẹp quá, trầm trồ khen ngợi, trong lòng bỗng dội lên ý nghĩ nếu như mình có một tình yêu lãng mạn ở ngôi trường này thì sao ta, đang tung tăng hớn hở với cái suy nghĩ trong đầu cô vô tình đụng vào một cái gì đó, lần đụng chạm đó làm cô suýt ngã, bàn tay lao nhanh tới nắm lấy tay cô, giúp cô đứng vững, cô hốt hoảng vội đưa mắt nhìn. Trước mặt cô là một cậu học sinh, tóc tai gọn gàng, gương mặt đẹp trai cộng với làm da trắng để lộ vẽ thư sinh, đôi mắt dịu dàng nhìn cô có chút lo lắng: " cậu không sao chứ? " _ giọng nói của cậu giúp cô hoàng hồn _" ah tôi… Thế là xong bữa ăn trưa mà Hy Hy không được ăn ngon. Cô ngồi cụp xuống chỗ của mình, đang chán nản vô cùng. Tiết toán là tiết mà cô ngu nhất và không có hứng thú nhất. Vừa chán nản vừa tiếc nuối cho bữa ăn, cô không còn hơi sức đâu mà tập trung để học. _Hy Hy làm bài tập trên bảng. Cô giáo môn toán hung dữ nhìn cái bộ dạng bất cần đời của Hy Hy. Cái gì???? Thật sự là mình à? Sao mà biết làm đây? Cứ nghĩ hôm nay hên lắm mà chèn ơi xui tận mạng. Cô uể oải bước lên, đề bào là một dãy số rối rít nối đuôi nhau làm đầu óc cô bấn loạn. _*Hy Hy. Chợt nghe có tiếng gọi tên mình, cô quay đầu, thấy Lam Phong đang ra hiệu chỉ bài cho cô. Lam Phong thật là một người tốt a~. Hy Hy thầm khen Lam Phong, mắt long lanh của cô chăm chú nhìn hắn rồi nhìn bảng, gương mặt mới đây uể oải nà trở nên tươi tắn lạ lùng. Cứ thế cô và Lam Phong cười, nháy mắt và ra hiệu với nhau một cách thân mật. Làm cho ai kia đang đen mặt. Lam Phong, cậu được lắm. Hàn Lâm đưa đôi mắt sát khí một lần nữa xoáy thẳng vào cậu, nhưng Lam Phong lẫn cô chẳng quan tâm gì đến Hàn Lâm, vẫn tiếp tục chỉ bài và cười với nhau. Hành động này của Lam Phong và Hy Hy làm cho Hàn Lâm hết sức tức giận. Hết lần này đến lần khác, trong ngày hôm nay, Hàn Lâm đã tức giận đến 3 lần, là số lần tức giận cao nhất trong một ngày của hắn. Hắn không hề biết rằng vì sao Hy Hy lại có thể làm cho hắn tức giận liên tục như vậy, hắn chỉ biết rằng hắn đang rất giận, giận rằng vì sao cô không nhờ sự giúp đỡ của hắn mà là của Lam Phong? ______hết C6.1__________Tác giả: Vì Hàn Lâm ghen ghen ghen thôi mà Hàn Lâm: Vì anh đã quá yêu em, quá yêu em~~~~

Chương 6: Chỉ bài