Tác giả:

Nó đang phải đối mặt với giờ thể dục cực hình tuy đây là môn nó thích nhất .Cũng chính vì tên thầy giáo trẻ tuổi đáng gét(Hoàng Minh Lâm- 23t là giáo viên bộ môn thể dục của nó,như gét nó từ kiếp trước luôn tìm cách phạt vô lí ,vì thế nó coi anh như kẻ thù truyền kiếp,còn anh như có cảm giác gì khó tả với nó).Nó giờ phải chạy 5 vòng sân trường rộng lớn do hình phạt ác quỷ của tên thầy trẻ trâu ,tuy k mệt cho lắm nhưng nó vẫn tức k đc chơi môn cầu lông mà mình thích,vừa chạy vừa rủa:-Đồ thầy trẻ trâu đáng gét .Bộ tôi thù ông từ đời ông cố ông sơ hay gì cứ coi tôi là cái gai mà nhổ hả .Tôi trù cho dòng tộc nhà ông tuyệt tử tuyệt tôn cho ông làm thái giám nếu đc Lâm thấy nó mặt mày nhăn nhó miệng cứ lẩm bẩm cũng đoán đc là chửi mình , cười thích thú càng hứng hành hạ nó -Em vừa chạy vừa lẩm bẩm gì vậy chửi rủa tôi à chạy thêm 5 vòng sân trường thụt dầu 100 cái cho tôi -Hả Hình tượng nó giờ là mắt chữ A miệng chữ O trông ngố kinh như vừa nghe đc ác quỷ đưa ra án phạt. -K đc hỏi chỉ thực…

Chương 9: Nỗi đau thờ ơ

Đồ Băng Tảng... Em Yêu AnhTác giả: PjnNó đang phải đối mặt với giờ thể dục cực hình tuy đây là môn nó thích nhất .Cũng chính vì tên thầy giáo trẻ tuổi đáng gét(Hoàng Minh Lâm- 23t là giáo viên bộ môn thể dục của nó,như gét nó từ kiếp trước luôn tìm cách phạt vô lí ,vì thế nó coi anh như kẻ thù truyền kiếp,còn anh như có cảm giác gì khó tả với nó).Nó giờ phải chạy 5 vòng sân trường rộng lớn do hình phạt ác quỷ của tên thầy trẻ trâu ,tuy k mệt cho lắm nhưng nó vẫn tức k đc chơi môn cầu lông mà mình thích,vừa chạy vừa rủa:-Đồ thầy trẻ trâu đáng gét .Bộ tôi thù ông từ đời ông cố ông sơ hay gì cứ coi tôi là cái gai mà nhổ hả .Tôi trù cho dòng tộc nhà ông tuyệt tử tuyệt tôn cho ông làm thái giám nếu đc Lâm thấy nó mặt mày nhăn nhó miệng cứ lẩm bẩm cũng đoán đc là chửi mình , cười thích thú càng hứng hành hạ nó -Em vừa chạy vừa lẩm bẩm gì vậy chửi rủa tôi à chạy thêm 5 vòng sân trường thụt dầu 100 cái cho tôi -Hả Hình tượng nó giờ là mắt chữ A miệng chữ O trông ngố kinh như vừa nghe đc ác quỷ đưa ra án phạt. -K đc hỏi chỉ thực… Một năm trôi qua mỗi ngày nó đều đến bên hắn ,mỗi ngày là một lời động viên ,lời đe dọa ,365 ngày đau khổ với nó dần tan biến khi hàng mi ấy ,đôi tay ấy khẽ động đậy....Hắn đã tỉnh lại......Bảo Ngọc vừa chợp mắt đã cảm nhận được đôi tay mình nắm khẽ động đậy ,khuôn mặt ấy dần hồng hào ,niềm vui mừng trong cô dâng trào...- Bác sĩ...Bác sĩNó chạy thật nhanh như tìm vị cứu tinh,trong nó như đã có sức sống mãnh liệt từ hắn.........Phòng bệnh im lặng đến hồi hộp chờ đợi bác sĩ khám ,cả không khí như nặng trĩu nơi đây.....- Bác sĩ .....Thanh Phong ....nó - Tiếng Kim Ánh hỏi- Đúng thật kì diệu .....ý chí anh ấy mạnh mẽ hơn tôi tưởng....Bộ não anh ấy dần hồi phục ...mai anh ấy sẽ tỉnh lại .....Niềm vui ,nụ cười đều nở trên môi mỗi người nơi đây , không khí ảm đạm như được xua tan bởi hạnh phúc và vui vẻ.....Nó sau bao nỗi buồn cũng đã được đáp trả ,bao lời đe dọa kẻ kia cũng nghe mà tỉnh .....nụ cười trong nó hé nở ,một nụ cười đã một năm nay chưa bao giờ cô hé .Suốt một năm nay trong cô là sự buồn bã ,cố gắng vì hắn .Và cũng vì hắn nó đã cười ...lòng Anh lại nhói lên vì nụ cười ấy........Tình yêu trong anh có lẽ sẽ nên kết thúc tại đây.....NGÀY HÔM SAUHôm nay ,giờ phút thiêng liêng nó mong chờ bấy lâu ,cũng đã thành sự thật .Hắn từ trong giấc ngủ dài từ từ động đậy hàng mi cong ,môi bắt đầu mấp máy .Đôi mắt huyền ấy nó đã lâu chưa thấy ,đầy nhớ nhung ,cảm giác như nổ tung tận đáy lòng ,không kìm chế chạy lại ôm hắn- Băng tảng ....anh tỉnh rồi...Hạnh phúc chưa tròn vẹn đã phải kết thúc .Bằng sự lạnh lùng ,ngơ nhau của hắn đẩy nó ra ,buông lời xa lạ....- Cô là ai ?Nó không còn tin tai mình nghe thấy gì nữa ,một câu hỏi khiến tim nó như nổ tung,sự đau thương là cảm giác bây giờ của nó .Bàn tay Bảo Ngọc buông lỏng nơi không trung- Bà ,mẹ cô ta là ai...sao cư xử thô lỗ vậy?''thô lỗ '' câu nói ấy từ miệng hắn càng khiến tim nó như bóp chặt ,nó không thở được nữa rồi ,nó không đứng nỗi nữa ,nó phải ngã thôi ......Cũng chính lúc nó ngã là lúc anh đến bên ,một vòng tay yêu thương ngày nào bên nó- Là bạn .....anhNó chỉ biết cúi đầu che giấu nước mắt mình,nổi đau chất chứa hơn trong lòng.....- Bác sĩ ......- Mời mọi người ra ngoài nói nhé- Anh ấy tuy tỉnh lại nhưng bộ não còn chưa phục hồi nên dẫn đến tình trạng mất trí nhớ cục bộ.Những kí ức gần đây anh ấy sẽ không nhớ ....Gia đình cố gắng chăm sóc anh ấy và theo dõi bệnh tình thật kĩ...- Dạ .cảm ơn bác sĩ- Bà Dung vừa vui vừa buồn cho Bảo Ngọc ,bà hiểu cảm giác đau đớn của nó bấy giờAnh lặng người nhìn nó đau khổ như chính anh đang đau- Bảo Ngọc ....Anh ôm nó trong vòng tay ,mặc cho tim mình đau đớn .Anh cứ ôm cứ bảo vệ nó lúc này ,mặc cho nước mắt nó làm nhòa anh trong tim.Bảo Ngọc chỉ biết khóc cho vơi cơn đau ,không nỗi đau nào bằng sự thờ ơ của người cô yêu .Nước mắt cứ chảy như nỗi lòng cô đong đầyCả hai như sự đối lập cảm xúc.Hắn với vẻ bình thản trong sự vui tươi của mọi người .Nó đau đớn tột cùng vì hắn.Hình ảnh này nó mong từ rất lâu nhưng sao thấy hắn vui nó lại nước mắt rơi .......Tâm trạng này mình nó thấu mặc sự vô tâm của kẻ kia,nó vẫn dõi theo .........Căn phòng tràn ngập niềm vui ,tiếng cười duy nơi hắn là sự lạnh lùng vốn có .Phải hắn trước khi gặp nó là kẻ lạnh giá không cảm xúc ,và giờ cũng thế .- Thanh Phong ! Thanh PhongTiếng cô gái thất thanh từ cửa chạy vào- Tiểu Tuệ .sao em lại ở đâyT/G: xin giới thiệu nhân vật tí nha .Tô Tiểu Tuệ là con gái của bên đối tác công ty Hoàng gia ,cũng là chỗ thân thiết nên từ nhỏ đã chơi thân với hắn .Cũng là con dâu tương lai Kim Ánh chọn- Người ta quan tâm anh mà .Kim Ánh với vẻ mặt khó đoán cất lời- Tiểu Tuệ chăm sóc con suốt thời gian con hôn mê đó ...Liệu mà cảm ơn người ta- Em chăm sóc anh ư- à,,....ừ .......Hắn bỗng nhớ sự ấm áp của vòng tay ai đó nắm lấy ,những lời nói động viên ,đe dọa hắn nghe suốt năm qua ,thầm nghĩ biết ơn Tiểu Tuệ và một cảm giác yêu thương đâu đó- Cám ơn em...- Lời cảm ơn trước nay hắn chưa từng thốt .Kim Ánh cũng vui mừng vì hiệu quả lời nói dối này .Bà biết một năm qua Bảo Ngọc chăm sóc hắn tân tình ,động viên ý chí hắn .Nhưng dù thế nào Bảo Ngọc cũng không thể làm con dâu bà ,sự giàu nghèo luôn là ngăn cách của các gia đình quý tộc,đó cũng là danh dự của cả Hoàng Gia.Bảo Ngọc đứng ngoài theo dõi mọi chuyện tim cô như ai bóp nghẹn ,tình cảm vừa chớm nở đã vội chấm dứt rồi sao ? Không ...Cô sẽ chiến đấu tới cùng chinh phụ hắn một lần nữa- Bảo ...Ngọc....Em- Em sẽ không từ bỏ .,.....em sẽ để anh ấy yêu em lần nữaAnh chỉ câm nín nghe tiếng em nói .Lời anh chưa kịp thốt đã ngậm ngùi từ bỏ .Anh muốn nó quay về bên anh ,muốn nó quên hắn,quên đi nỗi đau này ....Nhưng ....rất khó/....

Một năm trôi qua mỗi ngày nó đều đến bên hắn ,mỗi ngày là một lời động viên ,lời đe dọa ,365 ngày đau khổ với nó dần tan biến khi hàng mi ấy ,đôi tay ấy khẽ động đậy....Hắn đã tỉnh lại......

Bảo Ngọc vừa chợp mắt đã cảm nhận được đôi tay mình nắm khẽ động đậy ,khuôn mặt ấy dần hồng hào ,niềm vui mừng trong cô dâng trào...

- Bác sĩ...Bác sĩ

Nó chạy thật nhanh như tìm vị cứu tinh,trong nó như đã có sức sống mãnh liệt từ hắn.........

Phòng bệnh im lặng đến hồi hộp chờ đợi bác sĩ khám ,cả không khí như nặng trĩu nơi đây.....

- Bác sĩ .....Thanh Phong ....nó - Tiếng Kim Ánh hỏi

- Đúng thật kì diệu .....ý chí anh ấy mạnh mẽ hơn tôi tưởng....Bộ não anh ấy dần hồi phục ...mai anh ấy sẽ tỉnh lại .....

Niềm vui ,nụ cười đều nở trên môi mỗi người nơi đây , không khí ảm đạm như được xua tan bởi hạnh phúc và vui vẻ.....Nó sau bao nỗi buồn cũng đã được đáp trả ,bao lời đe dọa kẻ kia cũng nghe mà tỉnh .....nụ cười trong nó hé nở ,một nụ cười đã một năm nay chưa bao giờ cô hé .Suốt một năm nay trong cô là sự buồn bã ,cố gắng vì hắn .Và cũng vì hắn nó đã cười ...lòng Anh lại nhói lên vì nụ cười ấy........Tình yêu trong anh có lẽ sẽ nên kết thúc tại đây.....

NGÀY HÔM SAU

Hôm nay ,giờ phút thiêng liêng nó mong chờ bấy lâu ,cũng đã thành sự thật .Hắn từ trong giấc ngủ dài từ từ động đậy hàng mi cong ,môi bắt đầu mấp máy .Đôi mắt huyền ấy nó đã lâu chưa thấy ,đầy nhớ nhung ,cảm giác như nổ tung tận đáy lòng ,không kìm chế chạy lại ôm hắn

- Băng tảng ....anh tỉnh rồi...

Hạnh phúc chưa tròn vẹn đã phải kết thúc .Bằng sự lạnh lùng ,ngơ nhau của hắn đẩy nó ra ,buông lời xa lạ....

- Cô là ai ?

Nó không còn tin tai mình nghe thấy gì nữa ,một câu hỏi khiến tim nó như nổ tung,sự đau thương là cảm giác bây giờ của nó .Bàn tay Bảo Ngọc buông lỏng nơi không trung

- Bà ,mẹ cô ta là ai...sao cư xử thô lỗ vậy?

''thô lỗ '' câu nói ấy từ miệng hắn càng khiến tim nó như bóp chặt ,nó không thở được nữa rồi ,nó không đứng nỗi nữa ,nó phải ngã thôi ......Cũng chính lúc nó ngã là lúc anh đến bên ,một vòng tay yêu thương ngày nào bên nó

- Là bạn .....anh

Nó chỉ biết cúi đầu che giấu nước mắt mình,nổi đau chất chứa hơn trong lòng.....

- Bác sĩ ......

- Mời mọi người ra ngoài nói nhé

- Anh ấy tuy tỉnh lại nhưng bộ não còn chưa phục hồi nên dẫn đến tình trạng mất trí nhớ cục bộ.Những kí ức gần đây anh ấy sẽ không nhớ ....Gia đình cố gắng chăm sóc anh ấy và theo dõi bệnh tình thật kĩ...

- Dạ .cảm ơn bác sĩ- Bà Dung vừa vui vừa buồn cho Bảo Ngọc ,bà hiểu cảm giác đau đớn của nó bấy giờ

Anh lặng người nhìn nó đau khổ như chính anh đang đau

- Bảo Ngọc ....

Anh ôm nó trong vòng tay ,mặc cho tim mình đau đớn .Anh cứ ôm cứ bảo vệ nó lúc này ,mặc cho nước mắt nó làm nhòa anh trong tim.

Bảo Ngọc chỉ biết khóc cho vơi cơn đau ,không nỗi đau nào bằng sự thờ ơ của người cô yêu .Nước mắt cứ chảy như nỗi lòng cô đong đầy

Cả hai như sự đối lập cảm xúc.Hắn với vẻ bình thản trong sự vui tươi của mọi người .Nó đau đớn tột cùng vì hắn.Hình ảnh này nó mong từ rất lâu nhưng sao thấy hắn vui nó lại nước mắt rơi .......Tâm trạng này mình nó thấu mặc sự vô tâm của kẻ kia,nó vẫn dõi theo .........

Căn phòng tràn ngập niềm vui ,tiếng cười duy nơi hắn là sự lạnh lùng vốn có .Phải hắn trước khi gặp nó là kẻ lạnh giá không cảm xúc ,và giờ cũng thế .

- Thanh Phong ! Thanh Phong

Tiếng cô gái thất thanh từ cửa chạy vào

- Tiểu Tuệ .sao em lại ở đây

T/G: xin giới thiệu nhân vật tí nha .Tô Tiểu Tuệ là con gái của bên đối tác công ty Hoàng gia ,cũng là chỗ thân thiết nên từ nhỏ đã chơi thân với hắn .Cũng là con dâu tương lai Kim Ánh chọn

- Người ta quan tâm anh mà .

Kim Ánh với vẻ mặt khó đoán cất lời

- Tiểu Tuệ chăm sóc con suốt thời gian con hôn mê đó ...Liệu mà cảm ơn người ta

- Em chăm sóc anh ư

- à,,....ừ .......

Hắn bỗng nhớ sự ấm áp của vòng tay ai đó nắm lấy ,những lời nói động viên ,đe dọa hắn nghe suốt năm qua ,thầm nghĩ biết ơn Tiểu Tuệ và một cảm giác yêu thương đâu đó

- Cám ơn em...- Lời cảm ơn trước nay hắn chưa từng thốt .Kim Ánh cũng vui mừng vì hiệu quả lời nói dối này .Bà biết một năm qua Bảo Ngọc chăm sóc hắn tân tình ,động viên ý chí hắn .Nhưng dù thế nào Bảo Ngọc cũng không thể làm con dâu bà ,sự giàu nghèo luôn là ngăn cách của các gia đình quý tộc,đó cũng là danh dự của cả Hoàng Gia.

Bảo Ngọc đứng ngoài theo dõi mọi chuyện tim cô như ai bóp nghẹn ,tình cảm vừa chớm nở đã vội chấm dứt rồi sao ? Không ...Cô sẽ chiến đấu tới cùng chinh phụ hắn một lần nữa

- Bảo ...Ngọc....Em

- Em sẽ không từ bỏ .,.....em sẽ để anh ấy yêu em lần nữa

Anh chỉ câm nín nghe tiếng em nói .Lời anh chưa kịp thốt đã ngậm ngùi từ bỏ .Anh muốn nó quay về bên anh ,muốn nó quên hắn,quên đi nỗi đau này ....Nhưng ....rất khó/....

Đồ Băng Tảng... Em Yêu AnhTác giả: PjnNó đang phải đối mặt với giờ thể dục cực hình tuy đây là môn nó thích nhất .Cũng chính vì tên thầy giáo trẻ tuổi đáng gét(Hoàng Minh Lâm- 23t là giáo viên bộ môn thể dục của nó,như gét nó từ kiếp trước luôn tìm cách phạt vô lí ,vì thế nó coi anh như kẻ thù truyền kiếp,còn anh như có cảm giác gì khó tả với nó).Nó giờ phải chạy 5 vòng sân trường rộng lớn do hình phạt ác quỷ của tên thầy trẻ trâu ,tuy k mệt cho lắm nhưng nó vẫn tức k đc chơi môn cầu lông mà mình thích,vừa chạy vừa rủa:-Đồ thầy trẻ trâu đáng gét .Bộ tôi thù ông từ đời ông cố ông sơ hay gì cứ coi tôi là cái gai mà nhổ hả .Tôi trù cho dòng tộc nhà ông tuyệt tử tuyệt tôn cho ông làm thái giám nếu đc Lâm thấy nó mặt mày nhăn nhó miệng cứ lẩm bẩm cũng đoán đc là chửi mình , cười thích thú càng hứng hành hạ nó -Em vừa chạy vừa lẩm bẩm gì vậy chửi rủa tôi à chạy thêm 5 vòng sân trường thụt dầu 100 cái cho tôi -Hả Hình tượng nó giờ là mắt chữ A miệng chữ O trông ngố kinh như vừa nghe đc ác quỷ đưa ra án phạt. -K đc hỏi chỉ thực… Một năm trôi qua mỗi ngày nó đều đến bên hắn ,mỗi ngày là một lời động viên ,lời đe dọa ,365 ngày đau khổ với nó dần tan biến khi hàng mi ấy ,đôi tay ấy khẽ động đậy....Hắn đã tỉnh lại......Bảo Ngọc vừa chợp mắt đã cảm nhận được đôi tay mình nắm khẽ động đậy ,khuôn mặt ấy dần hồng hào ,niềm vui mừng trong cô dâng trào...- Bác sĩ...Bác sĩNó chạy thật nhanh như tìm vị cứu tinh,trong nó như đã có sức sống mãnh liệt từ hắn.........Phòng bệnh im lặng đến hồi hộp chờ đợi bác sĩ khám ,cả không khí như nặng trĩu nơi đây.....- Bác sĩ .....Thanh Phong ....nó - Tiếng Kim Ánh hỏi- Đúng thật kì diệu .....ý chí anh ấy mạnh mẽ hơn tôi tưởng....Bộ não anh ấy dần hồi phục ...mai anh ấy sẽ tỉnh lại .....Niềm vui ,nụ cười đều nở trên môi mỗi người nơi đây , không khí ảm đạm như được xua tan bởi hạnh phúc và vui vẻ.....Nó sau bao nỗi buồn cũng đã được đáp trả ,bao lời đe dọa kẻ kia cũng nghe mà tỉnh .....nụ cười trong nó hé nở ,một nụ cười đã một năm nay chưa bao giờ cô hé .Suốt một năm nay trong cô là sự buồn bã ,cố gắng vì hắn .Và cũng vì hắn nó đã cười ...lòng Anh lại nhói lên vì nụ cười ấy........Tình yêu trong anh có lẽ sẽ nên kết thúc tại đây.....NGÀY HÔM SAUHôm nay ,giờ phút thiêng liêng nó mong chờ bấy lâu ,cũng đã thành sự thật .Hắn từ trong giấc ngủ dài từ từ động đậy hàng mi cong ,môi bắt đầu mấp máy .Đôi mắt huyền ấy nó đã lâu chưa thấy ,đầy nhớ nhung ,cảm giác như nổ tung tận đáy lòng ,không kìm chế chạy lại ôm hắn- Băng tảng ....anh tỉnh rồi...Hạnh phúc chưa tròn vẹn đã phải kết thúc .Bằng sự lạnh lùng ,ngơ nhau của hắn đẩy nó ra ,buông lời xa lạ....- Cô là ai ?Nó không còn tin tai mình nghe thấy gì nữa ,một câu hỏi khiến tim nó như nổ tung,sự đau thương là cảm giác bây giờ của nó .Bàn tay Bảo Ngọc buông lỏng nơi không trung- Bà ,mẹ cô ta là ai...sao cư xử thô lỗ vậy?''thô lỗ '' câu nói ấy từ miệng hắn càng khiến tim nó như bóp chặt ,nó không thở được nữa rồi ,nó không đứng nỗi nữa ,nó phải ngã thôi ......Cũng chính lúc nó ngã là lúc anh đến bên ,một vòng tay yêu thương ngày nào bên nó- Là bạn .....anhNó chỉ biết cúi đầu che giấu nước mắt mình,nổi đau chất chứa hơn trong lòng.....- Bác sĩ ......- Mời mọi người ra ngoài nói nhé- Anh ấy tuy tỉnh lại nhưng bộ não còn chưa phục hồi nên dẫn đến tình trạng mất trí nhớ cục bộ.Những kí ức gần đây anh ấy sẽ không nhớ ....Gia đình cố gắng chăm sóc anh ấy và theo dõi bệnh tình thật kĩ...- Dạ .cảm ơn bác sĩ- Bà Dung vừa vui vừa buồn cho Bảo Ngọc ,bà hiểu cảm giác đau đớn của nó bấy giờAnh lặng người nhìn nó đau khổ như chính anh đang đau- Bảo Ngọc ....Anh ôm nó trong vòng tay ,mặc cho tim mình đau đớn .Anh cứ ôm cứ bảo vệ nó lúc này ,mặc cho nước mắt nó làm nhòa anh trong tim.Bảo Ngọc chỉ biết khóc cho vơi cơn đau ,không nỗi đau nào bằng sự thờ ơ của người cô yêu .Nước mắt cứ chảy như nỗi lòng cô đong đầyCả hai như sự đối lập cảm xúc.Hắn với vẻ bình thản trong sự vui tươi của mọi người .Nó đau đớn tột cùng vì hắn.Hình ảnh này nó mong từ rất lâu nhưng sao thấy hắn vui nó lại nước mắt rơi .......Tâm trạng này mình nó thấu mặc sự vô tâm của kẻ kia,nó vẫn dõi theo .........Căn phòng tràn ngập niềm vui ,tiếng cười duy nơi hắn là sự lạnh lùng vốn có .Phải hắn trước khi gặp nó là kẻ lạnh giá không cảm xúc ,và giờ cũng thế .- Thanh Phong ! Thanh PhongTiếng cô gái thất thanh từ cửa chạy vào- Tiểu Tuệ .sao em lại ở đâyT/G: xin giới thiệu nhân vật tí nha .Tô Tiểu Tuệ là con gái của bên đối tác công ty Hoàng gia ,cũng là chỗ thân thiết nên từ nhỏ đã chơi thân với hắn .Cũng là con dâu tương lai Kim Ánh chọn- Người ta quan tâm anh mà .Kim Ánh với vẻ mặt khó đoán cất lời- Tiểu Tuệ chăm sóc con suốt thời gian con hôn mê đó ...Liệu mà cảm ơn người ta- Em chăm sóc anh ư- à,,....ừ .......Hắn bỗng nhớ sự ấm áp của vòng tay ai đó nắm lấy ,những lời nói động viên ,đe dọa hắn nghe suốt năm qua ,thầm nghĩ biết ơn Tiểu Tuệ và một cảm giác yêu thương đâu đó- Cám ơn em...- Lời cảm ơn trước nay hắn chưa từng thốt .Kim Ánh cũng vui mừng vì hiệu quả lời nói dối này .Bà biết một năm qua Bảo Ngọc chăm sóc hắn tân tình ,động viên ý chí hắn .Nhưng dù thế nào Bảo Ngọc cũng không thể làm con dâu bà ,sự giàu nghèo luôn là ngăn cách của các gia đình quý tộc,đó cũng là danh dự của cả Hoàng Gia.Bảo Ngọc đứng ngoài theo dõi mọi chuyện tim cô như ai bóp nghẹn ,tình cảm vừa chớm nở đã vội chấm dứt rồi sao ? Không ...Cô sẽ chiến đấu tới cùng chinh phụ hắn một lần nữa- Bảo ...Ngọc....Em- Em sẽ không từ bỏ .,.....em sẽ để anh ấy yêu em lần nữaAnh chỉ câm nín nghe tiếng em nói .Lời anh chưa kịp thốt đã ngậm ngùi từ bỏ .Anh muốn nó quay về bên anh ,muốn nó quên hắn,quên đi nỗi đau này ....Nhưng ....rất khó/....

Chương 9: Nỗi đau thờ ơ