Tác giả:

☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀ -"Này!Hanna,con có dậy không!Nhanh lên không muộn học bây giờ!"-Dì Thiên Thảo gọi -"Dạ!Con dậy đây!OÁP,buồn ngủ quá!"-Thiên Thảo ngáp ngắn ngáp dài dụi mắt -"Con xuống ăn sáng rồi đi học nha,dì có việc phải đi gấp.Con nghe dì dặn này.Papa con bảo nếu như hôm nay còn quậy phá nữa thì ngay ngày mai con phải về Việt Nam.Hiểu chưa con?"-Dì Thiên Thảo nói -"Vâng"-Cô bé đáp cụt ngủn ~~~15 phút sau~~~ ✬ ✭ ★ ✬ ✭ ★ ✬ ✭ ★ ..Tại trường học.. ✬ ✭ ★ ✬ ✭ ★ ✬ ✭ ★ -"Ê,Hanna,sao bây giờ mới đến hả?"-Kill(Lan Mi)gọi -"Ơ,mấy bọn bà chẳng mới đến,nói gì tôi"-Hanna(Thiên Thảo)nói lại -"Hì Hì"-Cả lũ cùng cười -"Này bảo,pama tao bảo nếu hôm nay đi học còn phá các thầy cô và lớp nữa thì mai về Việt Nam"-Anh Thư nói -"Uả!Giống tao vậy"-5 đứa còn lại đều đồng thanh rồi tất cả nhìn nhau với vẻ mặt nguy hiểm (Không cần nói các bạn cũng biết điều gì xảy ra rồi nhỉ:Xù) Hôm ấy,cả 6 đứa phá lớp tưng bừng như ngày hội khiến cho các thầy cô sợ khiếp vía. ______Hết chương 1______

Chương 46: Tôi là ai?

Boy And Girl Siêu QuậyTác giả: Xù☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀ -"Này!Hanna,con có dậy không!Nhanh lên không muộn học bây giờ!"-Dì Thiên Thảo gọi -"Dạ!Con dậy đây!OÁP,buồn ngủ quá!"-Thiên Thảo ngáp ngắn ngáp dài dụi mắt -"Con xuống ăn sáng rồi đi học nha,dì có việc phải đi gấp.Con nghe dì dặn này.Papa con bảo nếu như hôm nay còn quậy phá nữa thì ngay ngày mai con phải về Việt Nam.Hiểu chưa con?"-Dì Thiên Thảo nói -"Vâng"-Cô bé đáp cụt ngủn ~~~15 phút sau~~~ ✬ ✭ ★ ✬ ✭ ★ ✬ ✭ ★ ..Tại trường học.. ✬ ✭ ★ ✬ ✭ ★ ✬ ✭ ★ -"Ê,Hanna,sao bây giờ mới đến hả?"-Kill(Lan Mi)gọi -"Ơ,mấy bọn bà chẳng mới đến,nói gì tôi"-Hanna(Thiên Thảo)nói lại -"Hì Hì"-Cả lũ cùng cười -"Này bảo,pama tao bảo nếu hôm nay đi học còn phá các thầy cô và lớp nữa thì mai về Việt Nam"-Anh Thư nói -"Uả!Giống tao vậy"-5 đứa còn lại đều đồng thanh rồi tất cả nhìn nhau với vẻ mặt nguy hiểm (Không cần nói các bạn cũng biết điều gì xảy ra rồi nhỉ:Xù) Hôm ấy,cả 6 đứa phá lớp tưng bừng như ngày hội khiến cho các thầy cô sợ khiếp vía. ______Hết chương 1______ Sáng hôm sauMột buổi sáng k mấy tốt đẹp với Thảo. Khi mà con bé vừa tung tăng từ nhà vệ sinh đi ra chẳng biết mắt nhắm mắt mở thế nào mà trượt đánh vèo một cái đập đầu vào cạnh nhọn của tường nên ngã bất tỉnh nhân sự đầu bê bết máuMi đén cửa phòng gọi mãi k thấy Thảo trả lời thì nghĩ là Thảo đang ngủ lên đạp cửa vào ( Mi thường làm thế với cửa phòng của mọi người😅)Vào tới nơi thì thấy Thảo đang nằm xõng xoài trên đất đầu chảy máu bê bết.Tại bệnh việnKhông khí căng thẳng đang bao trùm lấy mọi người bởi chỉ cách đó một cánh cửa thôi sự sống của Thảo đang bị phụ thuộc hoàn toàn vào bác sĩCạch! Cánh cửa phòng cấp cứu mở ra"Sao rồi, bác sĩ em tôi có sao k "-Bảo chạy lại hổ bác sĩ"Chúng tôi đã cố gắng hết sức hiện tại bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch nhưng sẽ hôn mê sâu trong 1,2 ngày và rất có thể cô ấy sẽ mất đi toàn bộ kí ức "- bác sĩ nói một mạch rồi đi luôn2 ngày sau Thảo tỉnh lại câu đầu tiên cô bé nói lại chính là hỏi"Tôi là ai,đây là đâu,các người là ai,sao tôi lại ở đây ""Con nhỏ này bị mất thật này " vũ ngạc nhiên nói"Ông vô duyên vừa thôi "-Mi đánh vào đâu Vũ một cái rồi quay ra nói với "ê mày có nhớ tao là ai k ""Đã gọi là mất trí lại còn nhớ được thì gọi là mất trí à gà thế k biết " - Vũ đớp"Ông thích chết à tại sao tôi nói câu nào là ông cắn lại ngay câu đấy là sao" mi bực mình gắtThế là hai người lại cãi nhauNhững người khác tiếp tục kể lể loạn xạ nhưng chẳng ăn thua gì lại còn làm cho cô bé cố nhớ nên bị đau đầu bất tỉnh

Sáng hôm sau

Một buổi sáng k mấy tốt đẹp với Thảo. Khi mà con bé vừa tung tăng từ nhà vệ sinh đi ra chẳng biết mắt nhắm mắt mở thế nào mà trượt đánh vèo một cái đập đầu vào cạnh nhọn của tường nên ngã bất tỉnh nhân sự đầu bê bết máu

Mi đén cửa phòng gọi mãi k thấy Thảo trả lời thì nghĩ là Thảo đang ngủ lên đạp cửa vào ( Mi thường làm thế với cửa phòng của mọi người😅)

Vào tới nơi thì thấy Thảo đang nằm xõng xoài trên đất đầu chảy máu bê bết.

Tại bệnh viện

Không khí căng thẳng đang bao trùm lấy mọi người bởi chỉ cách đó một cánh cửa thôi sự sống của Thảo đang bị phụ thuộc hoàn toàn vào bác sĩ

Cạch! Cánh cửa phòng cấp cứu mở ra

"Sao rồi, bác sĩ em tôi có sao k "-Bảo chạy lại hổ bác sĩ

"Chúng tôi đã cố gắng hết sức hiện tại bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch nhưng sẽ hôn mê sâu trong 1,2 ngày và rất có thể cô ấy sẽ mất đi toàn bộ kí ức "- bác sĩ nói một mạch rồi đi luôn

2 ngày sau Thảo tỉnh lại câu đầu tiên cô bé nói lại chính là hỏi

"Tôi là ai,đây là đâu,các người là ai,sao tôi lại ở đây "

"Con nhỏ này bị mất thật này " vũ ngạc nhiên nói

"Ông vô duyên vừa thôi "-Mi đánh vào đâu Vũ một cái rồi quay ra nói với "ê mày có nhớ tao là ai k "

"Đã gọi là mất trí lại còn nhớ được thì gọi là mất trí à gà thế k biết " - Vũ đớp

"Ông thích chết à tại sao tôi nói câu nào là ông cắn lại ngay câu đấy là sao" mi bực mình gắt

Thế là hai người lại cãi nhau

Những người khác tiếp tục kể lể loạn xạ nhưng chẳng ăn thua gì lại còn làm cho cô bé cố nhớ nên bị đau đầu bất tỉnh

Boy And Girl Siêu QuậyTác giả: Xù☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀☀ -"Này!Hanna,con có dậy không!Nhanh lên không muộn học bây giờ!"-Dì Thiên Thảo gọi -"Dạ!Con dậy đây!OÁP,buồn ngủ quá!"-Thiên Thảo ngáp ngắn ngáp dài dụi mắt -"Con xuống ăn sáng rồi đi học nha,dì có việc phải đi gấp.Con nghe dì dặn này.Papa con bảo nếu như hôm nay còn quậy phá nữa thì ngay ngày mai con phải về Việt Nam.Hiểu chưa con?"-Dì Thiên Thảo nói -"Vâng"-Cô bé đáp cụt ngủn ~~~15 phút sau~~~ ✬ ✭ ★ ✬ ✭ ★ ✬ ✭ ★ ..Tại trường học.. ✬ ✭ ★ ✬ ✭ ★ ✬ ✭ ★ -"Ê,Hanna,sao bây giờ mới đến hả?"-Kill(Lan Mi)gọi -"Ơ,mấy bọn bà chẳng mới đến,nói gì tôi"-Hanna(Thiên Thảo)nói lại -"Hì Hì"-Cả lũ cùng cười -"Này bảo,pama tao bảo nếu hôm nay đi học còn phá các thầy cô và lớp nữa thì mai về Việt Nam"-Anh Thư nói -"Uả!Giống tao vậy"-5 đứa còn lại đều đồng thanh rồi tất cả nhìn nhau với vẻ mặt nguy hiểm (Không cần nói các bạn cũng biết điều gì xảy ra rồi nhỉ:Xù) Hôm ấy,cả 6 đứa phá lớp tưng bừng như ngày hội khiến cho các thầy cô sợ khiếp vía. ______Hết chương 1______ Sáng hôm sauMột buổi sáng k mấy tốt đẹp với Thảo. Khi mà con bé vừa tung tăng từ nhà vệ sinh đi ra chẳng biết mắt nhắm mắt mở thế nào mà trượt đánh vèo một cái đập đầu vào cạnh nhọn của tường nên ngã bất tỉnh nhân sự đầu bê bết máuMi đén cửa phòng gọi mãi k thấy Thảo trả lời thì nghĩ là Thảo đang ngủ lên đạp cửa vào ( Mi thường làm thế với cửa phòng của mọi người😅)Vào tới nơi thì thấy Thảo đang nằm xõng xoài trên đất đầu chảy máu bê bết.Tại bệnh việnKhông khí căng thẳng đang bao trùm lấy mọi người bởi chỉ cách đó một cánh cửa thôi sự sống của Thảo đang bị phụ thuộc hoàn toàn vào bác sĩCạch! Cánh cửa phòng cấp cứu mở ra"Sao rồi, bác sĩ em tôi có sao k "-Bảo chạy lại hổ bác sĩ"Chúng tôi đã cố gắng hết sức hiện tại bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch nhưng sẽ hôn mê sâu trong 1,2 ngày và rất có thể cô ấy sẽ mất đi toàn bộ kí ức "- bác sĩ nói một mạch rồi đi luôn2 ngày sau Thảo tỉnh lại câu đầu tiên cô bé nói lại chính là hỏi"Tôi là ai,đây là đâu,các người là ai,sao tôi lại ở đây ""Con nhỏ này bị mất thật này " vũ ngạc nhiên nói"Ông vô duyên vừa thôi "-Mi đánh vào đâu Vũ một cái rồi quay ra nói với "ê mày có nhớ tao là ai k ""Đã gọi là mất trí lại còn nhớ được thì gọi là mất trí à gà thế k biết " - Vũ đớp"Ông thích chết à tại sao tôi nói câu nào là ông cắn lại ngay câu đấy là sao" mi bực mình gắtThế là hai người lại cãi nhauNhững người khác tiếp tục kể lể loạn xạ nhưng chẳng ăn thua gì lại còn làm cho cô bé cố nhớ nên bị đau đầu bất tỉnh

Chương 46: Tôi là ai?