Bầu trời hôm nay thật trong xanh, cùng với những đám mây bồng bềnh, hòa vào cơn gió với mùi hương của hoa sen trong Cung bay lan tỏa....  Bỗng nhiên............... Một tiếng la thất thanh: Hoàng hậu Mỹ Ngọc.....Sắp lâm bồn rồi,... mau lên mau gọi bà đỡ nhanh lên. ( tiếng kêu của một cung nữ).  Lúc đó Hoàng Thượng cũng vội vàng đi đến Cẩm Quyên Cung ( cung của Hoàng Hậu Mỹ Ngọc).. Bà đỡ đẻ chạy đến và bắt đầu đỡ đẻ cho Hoàng Hậu.... Hoàng Thượng thì đang đợi ngoài cửa.. với vẻ mặt lo lắng..  Một lúc sao: tiếng khóc vang lên oa..oa..oa.Cung nữ A Châu ôm đứa bé chạy ra nói: Thưa Hoàng Thượng là một tiểu công, Hoàng Hậu mang thai song sinh nên vẫn còn lâm bồn... ( Hoàng Thượng hai tay ẵm lấy Tiểu Công chúa và nói con ngoan của ta nhìn con thật đẹp giống y chang Mỹ Ngọc vậy, và hôn nhẹ lên trán Tiểu Công Chúa..)  Bên trong phòng: Tiếng là oa...oa... Hoàng Hậu: Tiểu Công Chúa đã ra rồi ạ ( bà đỡ nói). Bà đỡ nghĩ thầm: Thật kỳ lạ trên tay Tiểu Công chúa này lại có hình của một bông hoa màu…

Chương 11: Âm mưu được thực hiện thành công...? Cuộc gặp trong lúc loạn!!

Công Chúa Song SinhTác giả: Triệu Hàn Ngọc LinhTruyện Kiếm HiệpBầu trời hôm nay thật trong xanh, cùng với những đám mây bồng bềnh, hòa vào cơn gió với mùi hương của hoa sen trong Cung bay lan tỏa....  Bỗng nhiên............... Một tiếng la thất thanh: Hoàng hậu Mỹ Ngọc.....Sắp lâm bồn rồi,... mau lên mau gọi bà đỡ nhanh lên. ( tiếng kêu của một cung nữ).  Lúc đó Hoàng Thượng cũng vội vàng đi đến Cẩm Quyên Cung ( cung của Hoàng Hậu Mỹ Ngọc).. Bà đỡ đẻ chạy đến và bắt đầu đỡ đẻ cho Hoàng Hậu.... Hoàng Thượng thì đang đợi ngoài cửa.. với vẻ mặt lo lắng..  Một lúc sao: tiếng khóc vang lên oa..oa..oa.Cung nữ A Châu ôm đứa bé chạy ra nói: Thưa Hoàng Thượng là một tiểu công, Hoàng Hậu mang thai song sinh nên vẫn còn lâm bồn... ( Hoàng Thượng hai tay ẵm lấy Tiểu Công chúa và nói con ngoan của ta nhìn con thật đẹp giống y chang Mỹ Ngọc vậy, và hôn nhẹ lên trán Tiểu Công Chúa..)  Bên trong phòng: Tiếng là oa...oa... Hoàng Hậu: Tiểu Công Chúa đã ra rồi ạ ( bà đỡ nói). Bà đỡ nghĩ thầm: Thật kỳ lạ trên tay Tiểu Công chúa này lại có hình của một bông hoa màu… Sau khi dặn dò kỹ lưỡng Uyển Nhi vội vàng trở về Cung......Lúc này Từ Ma Ma đem bát canh vào phòng cho Mỹ Châu, và nói:-Mỹ Châu công chúa Hoàng Thượng sai nô tỳ đem bát canh cho Công chúa bồi bổ cho ngày mai lên đường...( sau đó Từ Ma Ma âm thầm cười..)( Mỹ Châu hiền hậu, vô tội thì chẳng biết trong canh có độc..Vì long thể có từ nhỏ đã yêu nên chỉ cần một ít độc nhỏ cũng có thể làm cô khó mà sống được...)Đúng như ước nguyện của Uyển Nhi, Mỹ Châu vừa uống xong đã ngất xỉu...Từ Ma Ma cứ tưởng Mỹ Châu đã chết nên giết tất cả nô tì để không còn dấu vết nữa...Sau đó để xác của Mỹ CHâu xuống giường để không ai nghiii ngờ và nói:- Công chúa muốn trách hãy trách chính bản thân mình đã cướp đi tất cả của Uyển Nhi Công chúa đây là hình phạt của cô...hahaha ( cười độc ác).Rồi vội vã chạy đến Thượng Hoa Cung để báo tin mừng..Từ Ma Ma:- Thưa Công Chúa nô tỳ đã làm xong những gì Công chúa dặn dò rồi...- Bây giờ chỉ cần người phát hiện ra cái xác là chúng ta đã thành công.Uyển Nhi:- Ta nghĩ không nên để Tỷ ấy chết ở đây, Phụ Hoàng sẽ cho người điều tra như vậy rất nguy hiểm đến ta..- Ta thấy ngày mai ngươi hãy đem xác Tỷ ấy lên kiệu và nói là TỶ ấy đang mệt nên đã ngủ thiếp đi.NHư vậy Phụ Hoàng không nghi ngờ và trên đường đi, người của ta sẽ đến đó cướp..Phụ Hoàng sẽ nghĩ Mỹ Châu bị cướp g**t ch*t..Người sẽ không nghi ngờ ta, và cái gai trong mắt của ta cũng được nhổ đi..(haha) chỉ tiếc là ta không thể đi lại được nhưng dù gì Tỷ ấy cũng chết ta cũng không nên tính toán...Từ Ma Ma:- Công chúa nói chí phải...Uyển Nhi:- ( lấy ra một túi chứa đầy bạc..) Đây ngươi hãy cầm lấy số tiền thưởng này nếu ngày mai thành công ta sẽ đưa thêm...( Nhẹ nhàng lấy cây dao đâm vào bụng của Từ Ma Ma)...Từ Ma Ma:- ( cố gắng dùng sức) Nô tỳ đã làm gì sai sao Công Chúa??Uyển Nhi:- Ngươi không làm gì sai, nhưng vì ngươi biết quá nhiều chuyện..Lỡ có một ngày nào đó, ngươi vì tham danh hoa phú quý bán đứng ta nói sự việc này ra thì sao!!..Dù gì ngươi còn sống cũng chỉ cản trở ta, ngươi nên chết thì tốt hơn..- NHưng ta cũng cảm ơn ngươi, gia đình của người ta sẽ lo giúp..Từ Ma Ma ( chết trong uất ức, căm hận vì tin nhầm người..Và không nhắm mắt)Uyển Nhi:- Người đâu đem xác bà ta đi đi, làm cho tốt đó..Có ai hỏi cứ nói bà ta mưu sát ta không thành nên tự sát.---Sáng hôm sau---Uyển Nhi dặn dò và sai người đem xác Mỹ Châu để lên Kiệu và hầu như không ai nghi ngờ cả...Vừa lên kiệu xuất hành, đang rời Cung thì Hoàng Thượng bỗng cảm giác thấy chuyện không ổn nên đã cho thêm lính theo hộ tống....Do là có người theo Hộ Tống nên người của Uyển Nhi không tiếp cận được..Và đành đợi thời cơ vậy....Vừa đến Dương Châu thì người của Uyển Nhi ra tay hành động..Lính của Hoàng Thượng thì để lại chỉ đem theo hai người để chạy..Lúc vào kiệu của Mỹ Châu, Hoàng Thượng cảm thấy người của Mỹ Châu lạnh đi, không còn hơi thở nữa..Hoàng Thượng hoảng hốt run rẩy ( cảm giác lúc Mỹ Ngọc chết lại quay về trong ký ức của ông, chết trên vòng tay không làm gì được của mình)..Hoàng Thượng:- Hoảng hốt la lên, nhanh lên phải cứu Công chúa..Mỹ Châu mà có chuyện gì ta sẽ tru di cửu tộc các ngươi....Nhưng lúc đó vừa đến thì bọn cướp đó đã đuổi đến khiến cho Hoàng Thượng phải bế Mỹ Châu chạy...Và rồi đã kiệt sức, bỗng Ngọc Liên ( cảm giác có cái gì đó rất quen thuộc từ xa)nên quyết định chạy đến đó xem sao...Nhưng khi vừa chạy đến cô lại gần bên Mỹ Châu.Ngọc Liên: ( Cô nương này)-Cô nương này sao nhìn rất giống mình....( Vừa chạm vào Mỹ Châu.Ngọc Liên bỗng ngất xỉu)Hên là Bạch Băng luôn đi theo Ngọc Liên nên thấy vậy cũng lao xuống..Binh viện trợ đã đến kịp thời nhưng trong lúc loạn lạc..( Vì thấy quan binh của Hoàng Thượng nên Bạch Băng cũng nhanh chóng bế Ngọc Liên..Nhưng trớ trêu thay lại bế nhầm người đó là Mỹ Châu..-----------------------------------------------------------------------------------------------------Liệu Ngọc Liên sẽ ra sao đây?? Chuyện gì sẽ xảy tiếp nữa đây???Thật là trớ trêu cho cả hai Công Chúa!! Liệu đây là ý trời muốn Ngọc Liên nhận lại người cha của mình...??=====================================================================================Hãy đề cử và ủng hộ, theo dõi để mình có thêm động lực viết truyện nhé các bạn!! Và bình luận nhận xét hoặc góp ý cho mình biết nhé, các bạn cứ bình luận thoải mái!!0.

Sau khi dặn dò kỹ lưỡng Uyển Nhi vội vàng trở về Cung......

Lúc này Từ Ma Ma đem bát canh vào phòng cho Mỹ Châu, và nói:

-Mỹ Châu công chúa Hoàng Thượng sai nô tỳ đem bát canh cho Công chúa bồi bổ cho ngày mai lên đường...( sau đó Từ Ma Ma âm thầm cười..)

( Mỹ Châu hiền hậu, vô tội thì chẳng biết trong canh có độc..Vì long thể có từ nhỏ đã yêu nên chỉ cần một ít độc nhỏ cũng có thể làm cô khó mà sống được...)

Đúng như ước nguyện của Uyển Nhi, Mỹ Châu vừa uống xong đã ngất xỉu...Từ Ma Ma cứ tưởng Mỹ Châu đã chết nên giết tất cả nô tì để không còn dấu vết nữa...Sau đó để xác của Mỹ CHâu xuống giường để không ai nghiii ngờ và nói:

- Công chúa muốn trách hãy trách chính bản thân mình đã cướp đi tất cả của Uyển Nhi Công chúa đây là hình phạt của cô...hahaha ( cười độc ác).Rồi vội vã chạy đến Thượng Hoa Cung để báo tin mừng..

Từ Ma Ma:

- Thưa Công Chúa nô tỳ đã làm xong những gì Công chúa dặn dò rồi...

- Bây giờ chỉ cần người phát hiện ra cái xác là chúng ta đã thành công.

Uyển Nhi:

- Ta nghĩ không nên để Tỷ ấy chết ở đây, Phụ Hoàng sẽ cho người điều tra như vậy rất nguy hiểm đến ta..

- Ta thấy ngày mai ngươi hãy đem xác Tỷ ấy lên kiệu và nói là TỶ ấy đang mệt nên đã ngủ thiếp đi.NHư vậy Phụ Hoàng không nghi ngờ và trên đường đi, người của ta sẽ đến đó cướp..Phụ Hoàng sẽ nghĩ Mỹ Châu bị cướp g**t ch*t..Người sẽ không nghi ngờ ta, và cái gai trong mắt của ta cũng được nhổ đi..(haha) chỉ tiếc là ta không thể đi lại được nhưng dù gì Tỷ ấy cũng chết ta cũng không nên tính toán...

Từ Ma Ma:

- Công chúa nói chí phải...

Uyển Nhi:

- ( lấy ra một túi chứa đầy bạc..) Đây ngươi hãy cầm lấy số tiền thưởng này nếu ngày mai thành công ta sẽ đưa thêm...( Nhẹ nhàng lấy cây dao đâm vào bụng của Từ Ma Ma)...

Từ Ma Ma:

- ( cố gắng dùng sức) Nô tỳ đã làm gì sai sao Công Chúa??

Uyển Nhi:

- Ngươi không làm gì sai, nhưng vì ngươi biết quá nhiều chuyện..Lỡ có một ngày nào đó, ngươi vì tham danh hoa phú quý bán đứng ta nói sự việc này ra thì sao!!..Dù gì ngươi còn sống cũng chỉ cản trở ta, ngươi nên chết thì tốt hơn..

- NHưng ta cũng cảm ơn ngươi, gia đình của người ta sẽ lo giúp..

Từ Ma Ma ( chết trong uất ức, căm hận vì tin nhầm người..Và không nhắm mắt)

Uyển Nhi:

- Người đâu đem xác bà ta đi đi, làm cho tốt đó..Có ai hỏi cứ nói bà ta mưu sát ta không thành nên tự sát.

---Sáng hôm sau---

Uyển Nhi dặn dò và sai người đem xác Mỹ Châu để lên Kiệu và hầu như không ai nghi ngờ cả...

Vừa lên kiệu xuất hành, đang rời Cung thì Hoàng Thượng bỗng cảm giác thấy chuyện không ổn nên đã cho thêm lính theo hộ tống....

Do là có người theo Hộ Tống nên người của Uyển Nhi không tiếp cận được..Và đành đợi thời cơ vậy....

Vừa đến Dương Châu thì người của Uyển Nhi ra tay hành động..Lính của Hoàng Thượng thì để lại chỉ đem theo hai người để chạy..Lúc vào kiệu của Mỹ Châu, Hoàng Thượng cảm thấy người của Mỹ Châu lạnh đi, không còn hơi thở nữa..Hoàng Thượng hoảng hốt run rẩy ( cảm giác lúc Mỹ Ngọc chết lại quay về trong ký ức của ông, chết trên vòng tay không làm gì được của mình)..

Hoàng Thượng:

- Hoảng hốt la lên, nhanh lên phải cứu Công chúa..Mỹ Châu mà có chuyện gì ta sẽ tru di cửu tộc các ngươi....

Nhưng lúc đó vừa đến thì bọn cướp đó đã đuổi đến khiến cho Hoàng Thượng phải bế Mỹ Châu chạy...Và rồi đã kiệt sức, bỗng Ngọc Liên ( cảm giác có cái gì đó rất quen thuộc từ xa)nên quyết định chạy đến đó xem sao...Nhưng khi vừa chạy đến cô lại gần bên Mỹ Châu.

Ngọc Liên: ( Cô nương này)

-Cô nương này sao nhìn rất giống mình....( Vừa chạm vào Mỹ Châu.Ngọc Liên bỗng ngất xỉu)Hên là Bạch Băng luôn đi theo Ngọc Liên nên thấy vậy cũng lao xuống..

Binh viện trợ đã đến kịp thời nhưng trong lúc loạn lạc..( Vì thấy quan binh của Hoàng Thượng nên Bạch Băng cũng nhanh chóng bế Ngọc Liên..Nhưng trớ trêu thay lại bế nhầm người đó là Mỹ Châu..

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

Liệu Ngọc Liên sẽ ra sao đây?? Chuyện gì sẽ xảy tiếp nữa đây???Thật là trớ trêu cho cả hai Công Chúa!! Liệu đây là ý trời muốn Ngọc Liên nhận lại người cha của mình...??

=====================================================================================

Hãy đề cử và ủng hộ, theo dõi để mình có thêm động lực viết truyện nhé các bạn!! Và bình luận nhận xét hoặc góp ý cho mình biết nhé, các bạn cứ bình luận thoải mái!!0.

Công Chúa Song SinhTác giả: Triệu Hàn Ngọc LinhTruyện Kiếm HiệpBầu trời hôm nay thật trong xanh, cùng với những đám mây bồng bềnh, hòa vào cơn gió với mùi hương của hoa sen trong Cung bay lan tỏa....  Bỗng nhiên............... Một tiếng la thất thanh: Hoàng hậu Mỹ Ngọc.....Sắp lâm bồn rồi,... mau lên mau gọi bà đỡ nhanh lên. ( tiếng kêu của một cung nữ).  Lúc đó Hoàng Thượng cũng vội vàng đi đến Cẩm Quyên Cung ( cung của Hoàng Hậu Mỹ Ngọc).. Bà đỡ đẻ chạy đến và bắt đầu đỡ đẻ cho Hoàng Hậu.... Hoàng Thượng thì đang đợi ngoài cửa.. với vẻ mặt lo lắng..  Một lúc sao: tiếng khóc vang lên oa..oa..oa.Cung nữ A Châu ôm đứa bé chạy ra nói: Thưa Hoàng Thượng là một tiểu công, Hoàng Hậu mang thai song sinh nên vẫn còn lâm bồn... ( Hoàng Thượng hai tay ẵm lấy Tiểu Công chúa và nói con ngoan của ta nhìn con thật đẹp giống y chang Mỹ Ngọc vậy, và hôn nhẹ lên trán Tiểu Công Chúa..)  Bên trong phòng: Tiếng là oa...oa... Hoàng Hậu: Tiểu Công Chúa đã ra rồi ạ ( bà đỡ nói). Bà đỡ nghĩ thầm: Thật kỳ lạ trên tay Tiểu Công chúa này lại có hình của một bông hoa màu… Sau khi dặn dò kỹ lưỡng Uyển Nhi vội vàng trở về Cung......Lúc này Từ Ma Ma đem bát canh vào phòng cho Mỹ Châu, và nói:-Mỹ Châu công chúa Hoàng Thượng sai nô tỳ đem bát canh cho Công chúa bồi bổ cho ngày mai lên đường...( sau đó Từ Ma Ma âm thầm cười..)( Mỹ Châu hiền hậu, vô tội thì chẳng biết trong canh có độc..Vì long thể có từ nhỏ đã yêu nên chỉ cần một ít độc nhỏ cũng có thể làm cô khó mà sống được...)Đúng như ước nguyện của Uyển Nhi, Mỹ Châu vừa uống xong đã ngất xỉu...Từ Ma Ma cứ tưởng Mỹ Châu đã chết nên giết tất cả nô tì để không còn dấu vết nữa...Sau đó để xác của Mỹ CHâu xuống giường để không ai nghiii ngờ và nói:- Công chúa muốn trách hãy trách chính bản thân mình đã cướp đi tất cả của Uyển Nhi Công chúa đây là hình phạt của cô...hahaha ( cười độc ác).Rồi vội vã chạy đến Thượng Hoa Cung để báo tin mừng..Từ Ma Ma:- Thưa Công Chúa nô tỳ đã làm xong những gì Công chúa dặn dò rồi...- Bây giờ chỉ cần người phát hiện ra cái xác là chúng ta đã thành công.Uyển Nhi:- Ta nghĩ không nên để Tỷ ấy chết ở đây, Phụ Hoàng sẽ cho người điều tra như vậy rất nguy hiểm đến ta..- Ta thấy ngày mai ngươi hãy đem xác Tỷ ấy lên kiệu và nói là TỶ ấy đang mệt nên đã ngủ thiếp đi.NHư vậy Phụ Hoàng không nghi ngờ và trên đường đi, người của ta sẽ đến đó cướp..Phụ Hoàng sẽ nghĩ Mỹ Châu bị cướp g**t ch*t..Người sẽ không nghi ngờ ta, và cái gai trong mắt của ta cũng được nhổ đi..(haha) chỉ tiếc là ta không thể đi lại được nhưng dù gì Tỷ ấy cũng chết ta cũng không nên tính toán...Từ Ma Ma:- Công chúa nói chí phải...Uyển Nhi:- ( lấy ra một túi chứa đầy bạc..) Đây ngươi hãy cầm lấy số tiền thưởng này nếu ngày mai thành công ta sẽ đưa thêm...( Nhẹ nhàng lấy cây dao đâm vào bụng của Từ Ma Ma)...Từ Ma Ma:- ( cố gắng dùng sức) Nô tỳ đã làm gì sai sao Công Chúa??Uyển Nhi:- Ngươi không làm gì sai, nhưng vì ngươi biết quá nhiều chuyện..Lỡ có một ngày nào đó, ngươi vì tham danh hoa phú quý bán đứng ta nói sự việc này ra thì sao!!..Dù gì ngươi còn sống cũng chỉ cản trở ta, ngươi nên chết thì tốt hơn..- NHưng ta cũng cảm ơn ngươi, gia đình của người ta sẽ lo giúp..Từ Ma Ma ( chết trong uất ức, căm hận vì tin nhầm người..Và không nhắm mắt)Uyển Nhi:- Người đâu đem xác bà ta đi đi, làm cho tốt đó..Có ai hỏi cứ nói bà ta mưu sát ta không thành nên tự sát.---Sáng hôm sau---Uyển Nhi dặn dò và sai người đem xác Mỹ Châu để lên Kiệu và hầu như không ai nghi ngờ cả...Vừa lên kiệu xuất hành, đang rời Cung thì Hoàng Thượng bỗng cảm giác thấy chuyện không ổn nên đã cho thêm lính theo hộ tống....Do là có người theo Hộ Tống nên người của Uyển Nhi không tiếp cận được..Và đành đợi thời cơ vậy....Vừa đến Dương Châu thì người của Uyển Nhi ra tay hành động..Lính của Hoàng Thượng thì để lại chỉ đem theo hai người để chạy..Lúc vào kiệu của Mỹ Châu, Hoàng Thượng cảm thấy người của Mỹ Châu lạnh đi, không còn hơi thở nữa..Hoàng Thượng hoảng hốt run rẩy ( cảm giác lúc Mỹ Ngọc chết lại quay về trong ký ức của ông, chết trên vòng tay không làm gì được của mình)..Hoàng Thượng:- Hoảng hốt la lên, nhanh lên phải cứu Công chúa..Mỹ Châu mà có chuyện gì ta sẽ tru di cửu tộc các ngươi....Nhưng lúc đó vừa đến thì bọn cướp đó đã đuổi đến khiến cho Hoàng Thượng phải bế Mỹ Châu chạy...Và rồi đã kiệt sức, bỗng Ngọc Liên ( cảm giác có cái gì đó rất quen thuộc từ xa)nên quyết định chạy đến đó xem sao...Nhưng khi vừa chạy đến cô lại gần bên Mỹ Châu.Ngọc Liên: ( Cô nương này)-Cô nương này sao nhìn rất giống mình....( Vừa chạm vào Mỹ Châu.Ngọc Liên bỗng ngất xỉu)Hên là Bạch Băng luôn đi theo Ngọc Liên nên thấy vậy cũng lao xuống..Binh viện trợ đã đến kịp thời nhưng trong lúc loạn lạc..( Vì thấy quan binh của Hoàng Thượng nên Bạch Băng cũng nhanh chóng bế Ngọc Liên..Nhưng trớ trêu thay lại bế nhầm người đó là Mỹ Châu..-----------------------------------------------------------------------------------------------------Liệu Ngọc Liên sẽ ra sao đây?? Chuyện gì sẽ xảy tiếp nữa đây???Thật là trớ trêu cho cả hai Công Chúa!! Liệu đây là ý trời muốn Ngọc Liên nhận lại người cha của mình...??=====================================================================================Hãy đề cử và ủng hộ, theo dõi để mình có thêm động lực viết truyện nhé các bạn!! Và bình luận nhận xét hoặc góp ý cho mình biết nhé, các bạn cứ bình luận thoải mái!!0.

Chương 11: Âm mưu được thực hiện thành công...? Cuộc gặp trong lúc loạn!!