- A, nó kìa! - Trời! Coi cái mặt vầy mà cũng dám vác ra đường. - Ờ, gặp tao có cho vàng tao cũng không dám. Những lời nói từ đám đông cứ vẳng lại bên tai cô, chúng thi nhau như những mũi tên xuyên qua trái tim vốn đã bị thương chằng chịt. Ai đó đã từng nói, quãng thời gian học cấp ba là khoảnh khắc đẹp đẽ nhất khi bạn còn ngồi trên ghế nhà trường, còn đối với cô, lúc này chẳng khác nào một cực hình không hơn không kém. Bước qua cánh cổng trường chẳng thua gì địa ngục thì tất nhiên cô lại phải nghe những lời chòng ghẹo lúc nào cũng như xát muối vào lòng và dù đã cẩn thận che kín mặt bằng khẩu trang, cô vẫn xấu hổ giơ hai tay xoa xoa mái tóc dài óng ả và rũ chúng xuống hết cỡ để phủ vào làn da trắng không còn mấy mịn màng và cúi gằm mặt xuống chạy thẳng. Nhưng lần này, một điều bất ngờ khác xa các quy luật thường ngày mà cô không mấy mong đợi thậm chí là không mảy may nghĩ tới đang chờ đợi cô. Từ phía cửa lớp, một nữ sinh với chiếc váy ngắn có họa tiết ca rô đen đỏ rất bắt mắt bước ra,…

Chương 8: Chủ động

Màn Mỹ Nhân Lột Xác Của Thánh Nữ Học ĐườngTác giả: Song Ngư nghịch ngợm- A, nó kìa! - Trời! Coi cái mặt vầy mà cũng dám vác ra đường. - Ờ, gặp tao có cho vàng tao cũng không dám. Những lời nói từ đám đông cứ vẳng lại bên tai cô, chúng thi nhau như những mũi tên xuyên qua trái tim vốn đã bị thương chằng chịt. Ai đó đã từng nói, quãng thời gian học cấp ba là khoảnh khắc đẹp đẽ nhất khi bạn còn ngồi trên ghế nhà trường, còn đối với cô, lúc này chẳng khác nào một cực hình không hơn không kém. Bước qua cánh cổng trường chẳng thua gì địa ngục thì tất nhiên cô lại phải nghe những lời chòng ghẹo lúc nào cũng như xát muối vào lòng và dù đã cẩn thận che kín mặt bằng khẩu trang, cô vẫn xấu hổ giơ hai tay xoa xoa mái tóc dài óng ả và rũ chúng xuống hết cỡ để phủ vào làn da trắng không còn mấy mịn màng và cúi gằm mặt xuống chạy thẳng. Nhưng lần này, một điều bất ngờ khác xa các quy luật thường ngày mà cô không mấy mong đợi thậm chí là không mảy may nghĩ tới đang chờ đợi cô. Từ phía cửa lớp, một nữ sinh với chiếc váy ngắn có họa tiết ca rô đen đỏ rất bắt mắt bước ra,… Đúng là cô đã không còn tự chủ được nữa rồi. Cô chồm một nửa người lên áp sát hơn vào lồng ngực nóng hổi của hắn, nói giọng nghịch ngợm:- Chà! c** nh* đang mong ngóng lắm đây này, nhưng trước hết hãy để em giúp nó thư giãn tí đã nhé!Rồi chẳng đợi hắn có đồng ý hay không, cô rút xoạch nó ra từ cái phẹc-mơ-tuya, vuốt bàn tay thon dài lên cái "ống đồng" ấy.Nhẹ nhàng và uyển chuyển miết từ dưới lên trên, hắn th* d*c, dù không nhìn thấy nhưng cô biết chắc rằng mặt hắn đang đỏ như tôm luộc. Giờ đây, cô và c** nh* đang ở đối diện nhau, và có vẻ như cô càng miết, càng nhìn thì càng làm cho nó trở nên đầy sức sống và mãnh liệt với khát khao theo tiếng gọi của d*c v*ng, chẳng để nó phải ngóng chờ lâu, cô bặm môi thè lưỡi l**m cái thứ nhớt nhát ấy và cố nuốt trọn nó vào miệng như nuốt một con rắn khổng lồ.Nhưng dường như làn môi cô quá nhỏ bé so với con rắn ấy mà kể cả khi đầu nó đã chạm tới cổ họng cô rồi mà sao chiều dài đó mới chỉ vơi đi phân nửa, đang loay hoay với cái diện tích như đang muốn xé toạc miệng cô ra thiô bỗng nhiên, hắn nắm lấy tóc cô, kéo mạnh.Cái ống đó đã lút cán, còn cô thì tức cả ngực, vì khó thở, vì bị đối xử một cách thô bạo mà không được thông báo trước.Trong chốc lát, một dòng suối nóng hổi và đặc quánh tuôn chảy, lấp đầy cổ họng cô, anh ta...ra rồi.Cô mỉm cười dù chẳng biết vì sao, nhếch mép trong vô thức, rút cái của quý đó ra khỏi cổ họng mà sao cô cảm giác như nhấc được một tảng đá nặng nghìn cân nãy giờ đang chẹn ngang mạch máu.Cô nằm xoài ra th* d*c, mồ hôi lấm tấm rơi từng giọt, miệng vẫn nhâm nhi mùi vị món sữa tươi mà tưởng chừng như sẽ không bao giờ được nếm qua nữa.Cô giơ một ngón tay lên ra hiệu rằng muốn nghỉ ngơi khi hắn đến bên cô và dang rộng hai cánh hoa mỏng tang để lộ phần thịt đỏ hỏn nõn nà.Nhưng cô muốn nghỉ chứ hắn nào đâu đã muốn, chẳng lẽ cô đã quên hắn là một kẻ bạo dâm và khát dục đến mức sẵn sàng liều mình đón đường ở ngõ hẻm, cưỡng h**p con gái nhà lành chỉ để thỏa mãn d*c v*ng.Hắn phớt lờ những lời ns của cô, với một màn khóa môi hoàn hảo, hắn yên tâm mân mê ngực cô, đặt một nụ hôn lên nụ hoa đã cứng ngắc đó, hắn đưa thẳng c** nh* vào âm đ*o của cô. Giật mình trong hoảng loạn và mệt mỏi, cô thét lên đau đớn làm rung động cả một khoảng không gian tĩnh mịch.

Đúng là cô đã không còn tự chủ được nữa rồi. Cô chồm một nửa người lên áp sát hơn vào lồng ngực nóng hổi của hắn, nói giọng nghịch ngợm:

- Chà! c** nh* đang mong ngóng lắm đây này, nhưng trước hết hãy để em giúp nó thư giãn tí đã nhé!

Rồi chẳng đợi hắn có đồng ý hay không, cô rút xoạch nó ra từ cái phẹc-mơ-tuya, vuốt bàn tay thon dài lên cái "ống đồng" ấy.

Nhẹ nhàng và uyển chuyển miết từ dưới lên trên, hắn th* d*c, dù không nhìn thấy nhưng cô biết chắc rằng mặt hắn đang đỏ như tôm luộc. 

Giờ đây, cô và c** nh* đang ở đối diện nhau, và có vẻ như cô càng miết, càng nhìn thì càng làm cho nó trở nên đầy sức sống và mãnh liệt với khát khao theo tiếng gọi của d*c v*ng, chẳng để nó phải ngóng chờ lâu, cô bặm môi thè lưỡi l**m cái thứ nhớt nhát ấy và cố nuốt trọn nó vào miệng như nuốt một con rắn khổng lồ.

Nhưng dường như làn môi cô quá nhỏ bé so với con rắn ấy mà kể cả khi đầu nó đã chạm tới cổ họng cô rồi mà sao chiều dài đó mới chỉ vơi đi phân nửa, đang loay hoay với cái diện tích như đang muốn xé toạc miệng cô ra thiô bỗng nhiên, hắn nắm lấy tóc cô, kéo mạnh.

Cái ống đó đã lút cán, còn cô thì tức cả ngực, vì khó thở, vì bị đối xử một cách thô bạo mà không được thông báo trước.

Trong chốc lát, một dòng suối nóng hổi và đặc quánh tuôn chảy, lấp đầy cổ họng cô, anh ta...ra rồi.

Cô mỉm cười dù chẳng biết vì sao, nhếch mép trong vô thức, rút cái của quý đó ra khỏi cổ họng mà sao cô cảm giác như nhấc được một tảng đá nặng nghìn cân nãy giờ đang chẹn ngang mạch máu.

Cô nằm xoài ra th* d*c, mồ hôi lấm tấm rơi từng giọt, miệng vẫn nhâm nhi mùi vị món sữa tươi mà tưởng chừng như sẽ không bao giờ được nếm qua nữa.

Cô giơ một ngón tay lên ra hiệu rằng muốn nghỉ ngơi khi hắn đến bên cô và dang rộng hai cánh hoa mỏng tang để lộ phần thịt đỏ hỏn nõn nà.

Nhưng cô muốn nghỉ chứ hắn nào đâu đã muốn, chẳng lẽ cô đã quên hắn là một kẻ bạo dâm và khát dục đến mức sẵn sàng liều mình đón đường ở ngõ hẻm, cưỡng h**p con gái nhà lành chỉ để thỏa mãn d*c v*ng.

Hắn phớt lờ những lời ns của cô, với một màn khóa môi hoàn hảo, hắn yên tâm mân mê ngực cô, đặt một nụ hôn lên nụ hoa đã cứng ngắc đó, hắn đưa thẳng c** nh* vào âm đ*o của cô. 

Giật mình trong hoảng loạn và mệt mỏi, cô thét lên đau đớn làm rung động cả một khoảng không gian tĩnh mịch.

Màn Mỹ Nhân Lột Xác Của Thánh Nữ Học ĐườngTác giả: Song Ngư nghịch ngợm- A, nó kìa! - Trời! Coi cái mặt vầy mà cũng dám vác ra đường. - Ờ, gặp tao có cho vàng tao cũng không dám. Những lời nói từ đám đông cứ vẳng lại bên tai cô, chúng thi nhau như những mũi tên xuyên qua trái tim vốn đã bị thương chằng chịt. Ai đó đã từng nói, quãng thời gian học cấp ba là khoảnh khắc đẹp đẽ nhất khi bạn còn ngồi trên ghế nhà trường, còn đối với cô, lúc này chẳng khác nào một cực hình không hơn không kém. Bước qua cánh cổng trường chẳng thua gì địa ngục thì tất nhiên cô lại phải nghe những lời chòng ghẹo lúc nào cũng như xát muối vào lòng và dù đã cẩn thận che kín mặt bằng khẩu trang, cô vẫn xấu hổ giơ hai tay xoa xoa mái tóc dài óng ả và rũ chúng xuống hết cỡ để phủ vào làn da trắng không còn mấy mịn màng và cúi gằm mặt xuống chạy thẳng. Nhưng lần này, một điều bất ngờ khác xa các quy luật thường ngày mà cô không mấy mong đợi thậm chí là không mảy may nghĩ tới đang chờ đợi cô. Từ phía cửa lớp, một nữ sinh với chiếc váy ngắn có họa tiết ca rô đen đỏ rất bắt mắt bước ra,… Đúng là cô đã không còn tự chủ được nữa rồi. Cô chồm một nửa người lên áp sát hơn vào lồng ngực nóng hổi của hắn, nói giọng nghịch ngợm:- Chà! c** nh* đang mong ngóng lắm đây này, nhưng trước hết hãy để em giúp nó thư giãn tí đã nhé!Rồi chẳng đợi hắn có đồng ý hay không, cô rút xoạch nó ra từ cái phẹc-mơ-tuya, vuốt bàn tay thon dài lên cái "ống đồng" ấy.Nhẹ nhàng và uyển chuyển miết từ dưới lên trên, hắn th* d*c, dù không nhìn thấy nhưng cô biết chắc rằng mặt hắn đang đỏ như tôm luộc. Giờ đây, cô và c** nh* đang ở đối diện nhau, và có vẻ như cô càng miết, càng nhìn thì càng làm cho nó trở nên đầy sức sống và mãnh liệt với khát khao theo tiếng gọi của d*c v*ng, chẳng để nó phải ngóng chờ lâu, cô bặm môi thè lưỡi l**m cái thứ nhớt nhát ấy và cố nuốt trọn nó vào miệng như nuốt một con rắn khổng lồ.Nhưng dường như làn môi cô quá nhỏ bé so với con rắn ấy mà kể cả khi đầu nó đã chạm tới cổ họng cô rồi mà sao chiều dài đó mới chỉ vơi đi phân nửa, đang loay hoay với cái diện tích như đang muốn xé toạc miệng cô ra thiô bỗng nhiên, hắn nắm lấy tóc cô, kéo mạnh.Cái ống đó đã lút cán, còn cô thì tức cả ngực, vì khó thở, vì bị đối xử một cách thô bạo mà không được thông báo trước.Trong chốc lát, một dòng suối nóng hổi và đặc quánh tuôn chảy, lấp đầy cổ họng cô, anh ta...ra rồi.Cô mỉm cười dù chẳng biết vì sao, nhếch mép trong vô thức, rút cái của quý đó ra khỏi cổ họng mà sao cô cảm giác như nhấc được một tảng đá nặng nghìn cân nãy giờ đang chẹn ngang mạch máu.Cô nằm xoài ra th* d*c, mồ hôi lấm tấm rơi từng giọt, miệng vẫn nhâm nhi mùi vị món sữa tươi mà tưởng chừng như sẽ không bao giờ được nếm qua nữa.Cô giơ một ngón tay lên ra hiệu rằng muốn nghỉ ngơi khi hắn đến bên cô và dang rộng hai cánh hoa mỏng tang để lộ phần thịt đỏ hỏn nõn nà.Nhưng cô muốn nghỉ chứ hắn nào đâu đã muốn, chẳng lẽ cô đã quên hắn là một kẻ bạo dâm và khát dục đến mức sẵn sàng liều mình đón đường ở ngõ hẻm, cưỡng h**p con gái nhà lành chỉ để thỏa mãn d*c v*ng.Hắn phớt lờ những lời ns của cô, với một màn khóa môi hoàn hảo, hắn yên tâm mân mê ngực cô, đặt một nụ hôn lên nụ hoa đã cứng ngắc đó, hắn đưa thẳng c** nh* vào âm đ*o của cô. Giật mình trong hoảng loạn và mệt mỏi, cô thét lên đau đớn làm rung động cả một khoảng không gian tĩnh mịch.

Chương 8: Chủ động