Tác giả:

Cha sứ uy nghiêm đứng trên bục nhìn xuống chúng tôi, cất giọng dõng dạc: - Kiều Vi con có đồng ý làm vợ Lý Viện, mỗi ngày ra ngoài kiếm tiền, về nhà bưng trà rửa chân, nấu cơm quét nhà, giặt đồ rửa bát đều không một lời oán trách hay không? Tôi đen mặt. Bà đây đi lấy chồng, không phải đi tranh slot làm người hầu free vô thời hạn có được không? Liếc sang bộ mặt đắc ý đang đứng bên cạnh, tôi đanh thép trả lời: - Con không đồng ý. Ngày lập tức, mấy trăm cặp mắt đổ dồn về phía tôi. Trong nháy mắt, người nào đó bên cạnh mặt đã xanh như lá chuối, sống chết ôm lấy chân tôi van xin: -Vợ ơi đừng mà. Anh làm…anh làm hết cho em... Rồi như cảm thấy chưa đủ, anh phi như bay xuống khán đài vớ lấy cái dao cắt bánh, gào lên: - Nếu hôm nay em không đồng ý, anh....anh liền chết ngay cho em xem. Anh có làm ma c*̃ng phải bám lấy em, cả đời không để em lấy thằng khác. Quan khách và họ hàng hai bên trợn ngược mắt nhìn chúng tôi đầy ái ngại.…

Chương 2

Thế Giới Bự Của TôiTác giả: SapharisyCha sứ uy nghiêm đứng trên bục nhìn xuống chúng tôi, cất giọng dõng dạc: - Kiều Vi con có đồng ý làm vợ Lý Viện, mỗi ngày ra ngoài kiếm tiền, về nhà bưng trà rửa chân, nấu cơm quét nhà, giặt đồ rửa bát đều không một lời oán trách hay không? Tôi đen mặt. Bà đây đi lấy chồng, không phải đi tranh slot làm người hầu free vô thời hạn có được không? Liếc sang bộ mặt đắc ý đang đứng bên cạnh, tôi đanh thép trả lời: - Con không đồng ý. Ngày lập tức, mấy trăm cặp mắt đổ dồn về phía tôi. Trong nháy mắt, người nào đó bên cạnh mặt đã xanh như lá chuối, sống chết ôm lấy chân tôi van xin: -Vợ ơi đừng mà. Anh làm…anh làm hết cho em... Rồi như cảm thấy chưa đủ, anh phi như bay xuống khán đài vớ lấy cái dao cắt bánh, gào lên: - Nếu hôm nay em không đồng ý, anh....anh liền chết ngay cho em xem. Anh có làm ma c*̃ng phải bám lấy em, cả đời không để em lấy thằng khác. Quan khách và họ hàng hai bên trợn ngược mắt nhìn chúng tôi đầy ái ngại.… -Vợ yêu ơi, uống nước đi em.-Bà xã, em mệt không? Anh đấm lưng cho em nhé...-Táo hôm nay ngọt quá. Để anh gọt cho em một miếng nào...-...Gì thế này? Người đàn ông đang xun xoe vẫy đuôi xung quanh tôi là chồng yêu của tôi sao? Sao tôi ngửi thấy mùi nguy hiểm ở đây nhỉ?-Anh đã làm chuyện gì có lỗi với em rồi phải không?-... Không cóTôi nhìn anh bằng ánh mắt hình viên đạn, sau đó đứng dậy đi vòng quanh anh một lượt. Cái ánh mắt lấm lét kia càng nhìn càng khả nghi. Tôi chậm rãi vác theo một bụng nghi ngờ tiến vào phòng, bắt đầu phát thiên lý nhãn rà soát xung quanh...Cái gì thế kia? Mảnh vải rách trong xó sao giống bộ đồ lót đắt tiền tôi mới sắm thế?Tôi run run nâng bộ đồ lót trên tay, muốn tăng xông vật ra tại chỗ.- Bốp già..... Bộ đồ lót em mới mua sao lại thành ra thế này?Có tiếng bình bịch phía sau rồi im bặt. Mãi một lúc sau tôi mới nghe thấy giọng anh nhỏ như tiếng muỗi:- Anh anh anh...hôm nay giặt đồ...có hơi mạnh tay.Tôi tức muốn đỏ mắt, vận khí từ bụng gào lên:-Anh có biết nó bao nhiêu tiền không hả? Em không muốn nhìn thấy anh nữa.- Anh.....Chẳng lẽ trong mắt em, anh còn không bằng một bộ đồ lót? – Anh rầu rĩ- Đương nhiên...Tôi chưa nói hết thì anh đã quay lưng, lủi thủi bước đi. Haizzz.....Đột nhiên trong lòng có chút không nỡ. Lão Bốp nhìn vậy chứ mỏng manh dễ gãy lắm. Tôi chạy vội tới ôm chầm lấy anh, nhanh trí sửa chữa:- Đương nhiên là không phải.- ^.^- Đem anh đi bán được mấy bộ như thế kia.-......

-Vợ yêu ơi, uống nước đi em.

-Bà xã, em mệt không? Anh đấm lưng cho em nhé...

-Táo hôm nay ngọt quá. Để anh gọt cho em một miếng nào...

-...

Gì thế này? Người đàn ông đang xun xoe vẫy đuôi xung quanh tôi là chồng yêu của tôi sao? Sao tôi ngửi thấy mùi nguy hiểm ở đây nhỉ?

-Anh đã làm chuyện gì có lỗi với em rồi phải không?

-... Không có

Tôi nhìn anh bằng ánh mắt hình viên đạn, sau đó đứng dậy đi vòng quanh anh một lượt. Cái ánh mắt lấm lét kia càng nhìn càng khả nghi. Tôi chậm rãi vác theo một bụng nghi ngờ tiến vào phòng, bắt đầu phát thiên lý nhãn rà soát xung quanh...Cái gì thế kia? Mảnh vải rách trong xó sao giống bộ đồ lót đắt tiền tôi mới sắm thế?

Tôi run run nâng bộ đồ lót trên tay, muốn tăng xông vật ra tại chỗ.

- Bốp già..... Bộ đồ lót em mới mua sao lại thành ra thế này?

Có tiếng bình bịch phía sau rồi im bặt. Mãi một lúc sau tôi mới nghe thấy giọng anh nhỏ như tiếng muỗi:

- Anh anh anh...hôm nay giặt đồ...có hơi mạnh tay.

Tôi tức muốn đỏ mắt, vận khí từ bụng gào lên:

-Anh có biết nó bao nhiêu tiền không hả? Em không muốn nhìn thấy anh nữa.

- Anh.....Chẳng lẽ trong mắt em, anh còn không bằng một bộ đồ lót? – Anh rầu rĩ

- Đương nhiên...

Tôi chưa nói hết thì anh đã quay lưng, lủi thủi bước đi. Haizzz.....Đột nhiên trong lòng có chút không nỡ. Lão Bốp nhìn vậy chứ mỏng manh dễ gãy lắm. Tôi chạy vội tới ôm chầm lấy anh, nhanh trí sửa chữa:

- Đương nhiên là không phải.

- ^.^

- Đem anh đi bán được mấy bộ như thế kia.

-......

Thế Giới Bự Của TôiTác giả: SapharisyCha sứ uy nghiêm đứng trên bục nhìn xuống chúng tôi, cất giọng dõng dạc: - Kiều Vi con có đồng ý làm vợ Lý Viện, mỗi ngày ra ngoài kiếm tiền, về nhà bưng trà rửa chân, nấu cơm quét nhà, giặt đồ rửa bát đều không một lời oán trách hay không? Tôi đen mặt. Bà đây đi lấy chồng, không phải đi tranh slot làm người hầu free vô thời hạn có được không? Liếc sang bộ mặt đắc ý đang đứng bên cạnh, tôi đanh thép trả lời: - Con không đồng ý. Ngày lập tức, mấy trăm cặp mắt đổ dồn về phía tôi. Trong nháy mắt, người nào đó bên cạnh mặt đã xanh như lá chuối, sống chết ôm lấy chân tôi van xin: -Vợ ơi đừng mà. Anh làm…anh làm hết cho em... Rồi như cảm thấy chưa đủ, anh phi như bay xuống khán đài vớ lấy cái dao cắt bánh, gào lên: - Nếu hôm nay em không đồng ý, anh....anh liền chết ngay cho em xem. Anh có làm ma c*̃ng phải bám lấy em, cả đời không để em lấy thằng khác. Quan khách và họ hàng hai bên trợn ngược mắt nhìn chúng tôi đầy ái ngại.… -Vợ yêu ơi, uống nước đi em.-Bà xã, em mệt không? Anh đấm lưng cho em nhé...-Táo hôm nay ngọt quá. Để anh gọt cho em một miếng nào...-...Gì thế này? Người đàn ông đang xun xoe vẫy đuôi xung quanh tôi là chồng yêu của tôi sao? Sao tôi ngửi thấy mùi nguy hiểm ở đây nhỉ?-Anh đã làm chuyện gì có lỗi với em rồi phải không?-... Không cóTôi nhìn anh bằng ánh mắt hình viên đạn, sau đó đứng dậy đi vòng quanh anh một lượt. Cái ánh mắt lấm lét kia càng nhìn càng khả nghi. Tôi chậm rãi vác theo một bụng nghi ngờ tiến vào phòng, bắt đầu phát thiên lý nhãn rà soát xung quanh...Cái gì thế kia? Mảnh vải rách trong xó sao giống bộ đồ lót đắt tiền tôi mới sắm thế?Tôi run run nâng bộ đồ lót trên tay, muốn tăng xông vật ra tại chỗ.- Bốp già..... Bộ đồ lót em mới mua sao lại thành ra thế này?Có tiếng bình bịch phía sau rồi im bặt. Mãi một lúc sau tôi mới nghe thấy giọng anh nhỏ như tiếng muỗi:- Anh anh anh...hôm nay giặt đồ...có hơi mạnh tay.Tôi tức muốn đỏ mắt, vận khí từ bụng gào lên:-Anh có biết nó bao nhiêu tiền không hả? Em không muốn nhìn thấy anh nữa.- Anh.....Chẳng lẽ trong mắt em, anh còn không bằng một bộ đồ lót? – Anh rầu rĩ- Đương nhiên...Tôi chưa nói hết thì anh đã quay lưng, lủi thủi bước đi. Haizzz.....Đột nhiên trong lòng có chút không nỡ. Lão Bốp nhìn vậy chứ mỏng manh dễ gãy lắm. Tôi chạy vội tới ôm chầm lấy anh, nhanh trí sửa chữa:- Đương nhiên là không phải.- ^.^- Đem anh đi bán được mấy bộ như thế kia.-......

Chương 2