Cha sứ uy nghiêm đứng trên bục nhìn xuống chúng tôi, cất giọng dõng dạc: - Kiều Vi con có đồng ý làm vợ Lý Viện, mỗi ngày ra ngoài kiếm tiền, về nhà bưng trà rửa chân, nấu cơm quét nhà, giặt đồ rửa bát đều không một lời oán trách hay không? Tôi đen mặt. Bà đây đi lấy chồng, không phải đi tranh slot làm người hầu free vô thời hạn có được không? Liếc sang bộ mặt đắc ý đang đứng bên cạnh, tôi đanh thép trả lời: - Con không đồng ý. Ngày lập tức, mấy trăm cặp mắt đổ dồn về phía tôi. Trong nháy mắt, người nào đó bên cạnh mặt đã xanh như lá chuối, sống chết ôm lấy chân tôi van xin: -Vợ ơi đừng mà. Anh làm…anh làm hết cho em... Rồi như cảm thấy chưa đủ, anh phi như bay xuống khán đài vớ lấy cái dao cắt bánh, gào lên: - Nếu hôm nay em không đồng ý, anh....anh liền chết ngay cho em xem. Anh có làm ma c*̃ng phải bám lấy em, cả đời không để em lấy thằng khác. Quan khách và họ hàng hai bên trợn ngược mắt nhìn chúng tôi đầy ái ngại.…
Chương 16
Thế Giới Bự Của TôiTác giả: SapharisyCha sứ uy nghiêm đứng trên bục nhìn xuống chúng tôi, cất giọng dõng dạc: - Kiều Vi con có đồng ý làm vợ Lý Viện, mỗi ngày ra ngoài kiếm tiền, về nhà bưng trà rửa chân, nấu cơm quét nhà, giặt đồ rửa bát đều không một lời oán trách hay không? Tôi đen mặt. Bà đây đi lấy chồng, không phải đi tranh slot làm người hầu free vô thời hạn có được không? Liếc sang bộ mặt đắc ý đang đứng bên cạnh, tôi đanh thép trả lời: - Con không đồng ý. Ngày lập tức, mấy trăm cặp mắt đổ dồn về phía tôi. Trong nháy mắt, người nào đó bên cạnh mặt đã xanh như lá chuối, sống chết ôm lấy chân tôi van xin: -Vợ ơi đừng mà. Anh làm…anh làm hết cho em... Rồi như cảm thấy chưa đủ, anh phi như bay xuống khán đài vớ lấy cái dao cắt bánh, gào lên: - Nếu hôm nay em không đồng ý, anh....anh liền chết ngay cho em xem. Anh có làm ma c*̃ng phải bám lấy em, cả đời không để em lấy thằng khác. Quan khách và họ hàng hai bên trợn ngược mắt nhìn chúng tôi đầy ái ngại.… Cô út tám tuổi nhà tôi là một em bé xinh xắn đáng yêu lại thông minh lanh lợi. Ba năm trước, Bốp già tình cờ thấy tôi bế nó lại nhìn nó giống y như tôi, anh lập tức liên tưởng đến tôi là một bà mẹ đơn thân. Lần ấy, anh chẳng nói chẳng rằng biến mất một tháng làm tôi khóc đến gầy rộc cả người.Nhưng cái tôi không thể ngờ là vào một buổi trưa nóng nực, anh đột nhiên từ đâu nhảy bổ ra trước mặt tôi, vẻ mặt kiên định lại vô c*̀ng nghiêm trọng. Bộ dạng tiều tuỵ c*̉a anh đã phản ánh tất cả. Anh mệt mỏi ôm tôi, gục đầu xuống vai tôi thì thào:- Anh xin lỗi. Anh đã cố gắng không nhớ em, nhưng vô dụng. Em có con thì sao chứ? Con em c*̃ng chính là con anh.Tôi thực chẳng biết nên khóc hay nên cười.Bây giờ mỗi lần được mẹ tôi dẫn qua, em út cứ dính lấy Bốp già như keo dán sắt. Có lần tôi tò mò nên lén ra vườn rình, phát hiện em út đang ngồi xích đu. Lão Bốp ngồi chôm hổm phía trước, tay ôm một bịch kẹo bự chảng, vẻ mặt rất thỏa mãn. Cứ mỗi tiếng "anh rể" nói ra, con bé sẽ nhận được một viên kẹo. Nó khoái chí cười tít mắt. Một lớn một nhỏ cứ thế phối hợp với nhau rất ăn ý.
Cô út tám tuổi nhà tôi là một em bé xinh xắn đáng yêu lại thông minh lanh lợi. Ba năm trước, Bốp già tình cờ thấy tôi bế nó lại nhìn nó giống y như tôi, anh lập tức liên tưởng đến tôi là một bà mẹ đơn thân. Lần ấy, anh chẳng nói chẳng rằng biến mất một tháng làm tôi khóc đến gầy rộc cả người.
Nhưng cái tôi không thể ngờ là vào một buổi trưa nóng nực, anh đột nhiên từ đâu nhảy bổ ra trước mặt tôi, vẻ mặt kiên định lại vô c*̀ng nghiêm trọng. Bộ dạng tiều tuỵ c*̉a anh đã phản ánh tất cả. Anh mệt mỏi ôm tôi, gục đầu xuống vai tôi thì thào:
- Anh xin lỗi. Anh đã cố gắng không nhớ em, nhưng vô dụng. Em có con thì sao chứ? Con em c*̃ng chính là con anh.
Tôi thực chẳng biết nên khóc hay nên cười.
Bây giờ mỗi lần được mẹ tôi dẫn qua, em út cứ dính lấy Bốp già như keo dán sắt. Có lần tôi tò mò nên lén ra vườn rình, phát hiện em út đang ngồi xích đu. Lão Bốp ngồi chôm hổm phía trước, tay ôm một bịch kẹo bự chảng, vẻ mặt rất thỏa mãn. Cứ mỗi tiếng "anh rể" nói ra, con bé sẽ nhận được một viên kẹo. Nó khoái chí cười tít mắt. Một lớn một nhỏ cứ thế phối hợp với nhau rất ăn ý.
Thế Giới Bự Của TôiTác giả: SapharisyCha sứ uy nghiêm đứng trên bục nhìn xuống chúng tôi, cất giọng dõng dạc: - Kiều Vi con có đồng ý làm vợ Lý Viện, mỗi ngày ra ngoài kiếm tiền, về nhà bưng trà rửa chân, nấu cơm quét nhà, giặt đồ rửa bát đều không một lời oán trách hay không? Tôi đen mặt. Bà đây đi lấy chồng, không phải đi tranh slot làm người hầu free vô thời hạn có được không? Liếc sang bộ mặt đắc ý đang đứng bên cạnh, tôi đanh thép trả lời: - Con không đồng ý. Ngày lập tức, mấy trăm cặp mắt đổ dồn về phía tôi. Trong nháy mắt, người nào đó bên cạnh mặt đã xanh như lá chuối, sống chết ôm lấy chân tôi van xin: -Vợ ơi đừng mà. Anh làm…anh làm hết cho em... Rồi như cảm thấy chưa đủ, anh phi như bay xuống khán đài vớ lấy cái dao cắt bánh, gào lên: - Nếu hôm nay em không đồng ý, anh....anh liền chết ngay cho em xem. Anh có làm ma c*̃ng phải bám lấy em, cả đời không để em lấy thằng khác. Quan khách và họ hàng hai bên trợn ngược mắt nhìn chúng tôi đầy ái ngại.… Cô út tám tuổi nhà tôi là một em bé xinh xắn đáng yêu lại thông minh lanh lợi. Ba năm trước, Bốp già tình cờ thấy tôi bế nó lại nhìn nó giống y như tôi, anh lập tức liên tưởng đến tôi là một bà mẹ đơn thân. Lần ấy, anh chẳng nói chẳng rằng biến mất một tháng làm tôi khóc đến gầy rộc cả người.Nhưng cái tôi không thể ngờ là vào một buổi trưa nóng nực, anh đột nhiên từ đâu nhảy bổ ra trước mặt tôi, vẻ mặt kiên định lại vô c*̀ng nghiêm trọng. Bộ dạng tiều tuỵ c*̉a anh đã phản ánh tất cả. Anh mệt mỏi ôm tôi, gục đầu xuống vai tôi thì thào:- Anh xin lỗi. Anh đã cố gắng không nhớ em, nhưng vô dụng. Em có con thì sao chứ? Con em c*̃ng chính là con anh.Tôi thực chẳng biết nên khóc hay nên cười.Bây giờ mỗi lần được mẹ tôi dẫn qua, em út cứ dính lấy Bốp già như keo dán sắt. Có lần tôi tò mò nên lén ra vườn rình, phát hiện em út đang ngồi xích đu. Lão Bốp ngồi chôm hổm phía trước, tay ôm một bịch kẹo bự chảng, vẻ mặt rất thỏa mãn. Cứ mỗi tiếng "anh rể" nói ra, con bé sẽ nhận được một viên kẹo. Nó khoái chí cười tít mắt. Một lớn một nhỏ cứ thế phối hợp với nhau rất ăn ý.