Tử Vân Thành là nơi phồn hoa, cửa hàng lớn nhỏ mọc san sát, tùy ý có thể thấy được mấy người bán hàng rong lên tiếng rao hang khắp phố. Nơi này, một mảnh phồn hoa. Gần đây, dân chúng Tử Vân Thành nhân lúc rãnh rổi nghị luận một số chuyện, đó là chuyện Bạch đại thiếu gia Tử Vân Thành sẽ cưới nữ nhi nhà họ Thái thành Đông làm vợ. Nhắc tới nhà họ Thái, nhiều thế hệ đều ở thành đông coi chừng tổ nghiệp,đó là mở một y quán nho nhỏ duy trì nghề nghiệp của dòng họ. Theo thông thường,nhà họ thái và nhà họ Bạch tám sào tre không ai đụng ai, Bạch gia không biết tại sao lại đột nhiên đưa sính lễ đến nhà họ Thái, nói trưởng nữ nhà này chưa lập gia đình. Phải biết rằng, dân chúng bình thường chỉ cần có thể leo được một sợi tóc Bạch gia thì đời này sẽ không lo ăn uống , đừng nói là làm thông gia. Chuyện này phải nói đến đầu năm, Bạch gia lão phu nhân đi ra ngoài thành Tử Vân dâng hương bái phật, vừa vặn chủ trì Vân Hải đại sư dạo chơi trở về, hai người liền nói chuyện. Bạch lão phu nhân đã hỏi Vân…
Chương 52: Ôm cây đợi thỏ (hạ)
Công Tử Nhà Giàu Lấy Kiều LangTác giả: Linh ThủyTruyện Đam MỹTử Vân Thành là nơi phồn hoa, cửa hàng lớn nhỏ mọc san sát, tùy ý có thể thấy được mấy người bán hàng rong lên tiếng rao hang khắp phố. Nơi này, một mảnh phồn hoa. Gần đây, dân chúng Tử Vân Thành nhân lúc rãnh rổi nghị luận một số chuyện, đó là chuyện Bạch đại thiếu gia Tử Vân Thành sẽ cưới nữ nhi nhà họ Thái thành Đông làm vợ. Nhắc tới nhà họ Thái, nhiều thế hệ đều ở thành đông coi chừng tổ nghiệp,đó là mở một y quán nho nhỏ duy trì nghề nghiệp của dòng họ. Theo thông thường,nhà họ thái và nhà họ Bạch tám sào tre không ai đụng ai, Bạch gia không biết tại sao lại đột nhiên đưa sính lễ đến nhà họ Thái, nói trưởng nữ nhà này chưa lập gia đình. Phải biết rằng, dân chúng bình thường chỉ cần có thể leo được một sợi tóc Bạch gia thì đời này sẽ không lo ăn uống , đừng nói là làm thông gia. Chuyện này phải nói đến đầu năm, Bạch gia lão phu nhân đi ra ngoài thành Tử Vân dâng hương bái phật, vừa vặn chủ trì Vân Hải đại sư dạo chơi trở về, hai người liền nói chuyện. Bạch lão phu nhân đã hỏi Vân… Xe ngựa chuyển động thoáng một cái là ra khỏi Bạch phủ, Thái Sinh vén rèm lên, liếc mắt nhìn cửa lớn Bạch phủ một lần, sau đó lập tức buông xuống, ánh mắt có chút ưu thương nhìn một chỗ, không nói lời nào.Bạch TấnUuy ở bên cạnh nhìn, phát hiện bộ dáng Thái Sinh dường như không vui, vì thế quan tâm hỏi:“Chị dâu làm sao vậy?”“A?” Thái Sinh ngẩng đầu, đón nhận ánh mắt ân cần của Bạch Tấn Uy,hắn lập tức cho hắn một nụ cười trấn an,“Không có gì.”Sau đó, hai người không nói gì thêm.Thẳng đến Bạch Tấn Uy lên tiếng nhắc nhở Thái Sinh,“Chị dâu, tới rồi.”Thái Sinh lúc này mới ý thức được, vì thế vội vàng vén lên mành xuống xe ngựa,Bạch Tấn Uy cũng đi theo xuống dưới ,hắn xuất phát từ lễ phép muốn bái kiến Hạ lão gia.Hai người mới vừa đi đến cửa lớn, trong lòng Thái Sinh bỗng nhiên cả kinh, chỉ thấy Bạch Tấn Vân hai tay vòng ngang ngực tựa vào cửa nhà họ Thái, nhìn thấy Thái Sinh cái miệng của hắn vung lên độ cong nhưng sau đó lập tức nhíu mày với Thái Sinh, buông cánh tay xuống,thân thể chuyển động mang theo nụ cười xấu xa đi về phía hắn.“Ngươi tại sao ở nơi này?” Thái Sinh quả thực không thể tin được, Bạch Tấn Vân tại sao lại ở đây chờ hắn nha.“Ta ở đây ôm cây đợi thỏ a, chờ con thỏ kia tự chui đầu vào lưới.” Bạch Tấn Vân cười, nhanh tay kéo vai Thái Sinh hướng về Bạch Tấn Uy đứng ở phía sau:“Phiền đệ đã đưa chị dâu đến đây, cảm tạ.”Bạch Tấn Uy đương nhiên hiểu được lời của Bạch Tấn Vân, vội vàng xấu hổ cười cười,“Đại ca, đệ còn có việc muốn làm,đệ đi trước nhé .” Cho nên quay người trở lại, nhảy lên xe ngựa.Xe ngựa xếp thành hàng rồi lần lượt đi, Bạch Tấn Vân cúi đầu nhìn vẻ mặt không cam lòng của Thái Sinh,nụ cười trên mặt dần dần nhạt đi, mang theo ngữ khí không vui hỏi:“Đệ muốn rời khỏi huynh sao?”Thái Sinh không nói lời nào, chẳng qua quay đầu không nhìn hắn.“Trả lời huynh!” Bạch Tấn Vân đưa tay ôm hai má của Thái Sinh, bắt buộc hắn nhìn về phía mình.“Đúng! Đệ hiện tại muốn rời khỏi huynh, không muốn gặp lại huynh !” Thái Sinh hung hăng cắn môi nhìn Bạch Tấn Vân rống lên, đây là lần đầu tiên hắn phản kháng mãnh liệt như thế.Hắn không muốn nhưng mà nếu không chọn cách rời đi, có năng lực làm gì nha?“Thái Sinh, biết ta hiện tại muốn làm gì không?” Ánh mắt của Bạch Tấn Vân nổi giận, hai tay ôm má của Thái Sinh cũng bắt đầu dùng sức, Thái Sinh đau đến nhíu mày,“Huynh hiện tại muốn dùng xiềng xích khóa đệ lại trên giường vĩnh viễn, để xem đệ còn chạy đi đâu!”Nói xong,Bạch Tấn Vân thô bạo kéo Thái Sinh, đẩy hắn lên xe ngựa của mình.“Quay về Bạch phủ.” Bạch Tấn Vân nhìn người đánh xe nói một câu, cũng đi theo lên xe ngựa.
Xe ngựa chuyển động thoáng một cái là ra khỏi Bạch phủ, Thái Sinh vén rèm lên, liếc mắt nhìn cửa lớn Bạch phủ một lần, sau đó lập tức buông xuống, ánh mắt có chút ưu thương nhìn một chỗ, không nói lời nào.
Bạch TấnUuy ở bên cạnh nhìn, phát hiện bộ dáng Thái Sinh dường như không vui, vì thế quan tâm hỏi:“Chị dâu làm sao vậy?”
“A?” Thái Sinh ngẩng đầu, đón nhận ánh mắt ân cần của Bạch Tấn Uy,hắn lập tức cho hắn một nụ cười trấn an,“Không có gì.”
Sau đó, hai người không nói gì thêm.
Thẳng đến Bạch Tấn Uy lên tiếng nhắc nhở Thái Sinh,“Chị dâu, tới rồi.”
Thái Sinh lúc này mới ý thức được, vì thế vội vàng vén lên mành xuống xe ngựa,Bạch Tấn Uy cũng đi theo xuống dưới ,hắn xuất phát từ lễ phép muốn bái kiến Hạ lão gia.
Hai người mới vừa đi đến cửa lớn, trong lòng Thái Sinh bỗng nhiên cả kinh, chỉ thấy Bạch Tấn Vân hai tay vòng ngang ngực tựa vào cửa nhà họ Thái, nhìn thấy Thái Sinh cái miệng của hắn vung lên độ cong nhưng sau đó lập tức nhíu mày với Thái Sinh, buông cánh tay xuống,thân thể chuyển động mang theo nụ cười xấu xa đi về phía hắn.
“Ngươi tại sao ở nơi này?” Thái Sinh quả thực không thể tin được, Bạch Tấn Vân tại sao lại ở đây chờ hắn nha.
“Ta ở đây ôm cây đợi thỏ a, chờ con thỏ kia tự chui đầu vào lưới.” Bạch Tấn Vân cười, nhanh tay kéo vai Thái Sinh hướng về Bạch Tấn Uy đứng ở phía sau:“Phiền đệ đã đưa chị dâu đến đây, cảm tạ.”
Bạch Tấn Uy đương nhiên hiểu được lời của Bạch Tấn Vân, vội vàng xấu hổ cười cười,“Đại ca, đệ còn có việc muốn làm,đệ đi trước nhé .” Cho nên quay người trở lại, nhảy lên xe ngựa.
Xe ngựa xếp thành hàng rồi lần lượt đi, Bạch Tấn Vân cúi đầu nhìn vẻ mặt không cam lòng của Thái Sinh,nụ cười trên mặt dần dần nhạt đi, mang theo ngữ khí không vui hỏi:“Đệ muốn rời khỏi huynh sao?”
Thái Sinh không nói lời nào, chẳng qua quay đầu không nhìn hắn.
“Trả lời huynh!” Bạch Tấn Vân đưa tay ôm hai má của Thái Sinh, bắt buộc hắn nhìn về phía mình.
“Đúng! Đệ hiện tại muốn rời khỏi huynh, không muốn gặp lại huynh !” Thái Sinh hung hăng cắn môi nhìn Bạch Tấn Vân rống lên, đây là lần đầu tiên hắn phản kháng mãnh liệt như thế.
Hắn không muốn nhưng mà nếu không chọn cách rời đi, có năng lực làm gì nha?
“Thái Sinh, biết ta hiện tại muốn làm gì không?” Ánh mắt của Bạch Tấn Vân nổi giận, hai tay ôm má của Thái Sinh cũng bắt đầu dùng sức, Thái Sinh đau đến nhíu mày,“Huynh hiện tại muốn dùng xiềng xích khóa đệ lại trên giường vĩnh viễn, để xem đệ còn chạy đi đâu!”
Nói xong,Bạch Tấn Vân thô bạo kéo Thái Sinh, đẩy hắn lên xe ngựa của mình.
“Quay về Bạch phủ.” Bạch Tấn Vân nhìn người đánh xe nói một câu, cũng đi theo lên xe ngựa.
Công Tử Nhà Giàu Lấy Kiều LangTác giả: Linh ThủyTruyện Đam MỹTử Vân Thành là nơi phồn hoa, cửa hàng lớn nhỏ mọc san sát, tùy ý có thể thấy được mấy người bán hàng rong lên tiếng rao hang khắp phố. Nơi này, một mảnh phồn hoa. Gần đây, dân chúng Tử Vân Thành nhân lúc rãnh rổi nghị luận một số chuyện, đó là chuyện Bạch đại thiếu gia Tử Vân Thành sẽ cưới nữ nhi nhà họ Thái thành Đông làm vợ. Nhắc tới nhà họ Thái, nhiều thế hệ đều ở thành đông coi chừng tổ nghiệp,đó là mở một y quán nho nhỏ duy trì nghề nghiệp của dòng họ. Theo thông thường,nhà họ thái và nhà họ Bạch tám sào tre không ai đụng ai, Bạch gia không biết tại sao lại đột nhiên đưa sính lễ đến nhà họ Thái, nói trưởng nữ nhà này chưa lập gia đình. Phải biết rằng, dân chúng bình thường chỉ cần có thể leo được một sợi tóc Bạch gia thì đời này sẽ không lo ăn uống , đừng nói là làm thông gia. Chuyện này phải nói đến đầu năm, Bạch gia lão phu nhân đi ra ngoài thành Tử Vân dâng hương bái phật, vừa vặn chủ trì Vân Hải đại sư dạo chơi trở về, hai người liền nói chuyện. Bạch lão phu nhân đã hỏi Vân… Xe ngựa chuyển động thoáng một cái là ra khỏi Bạch phủ, Thái Sinh vén rèm lên, liếc mắt nhìn cửa lớn Bạch phủ một lần, sau đó lập tức buông xuống, ánh mắt có chút ưu thương nhìn một chỗ, không nói lời nào.Bạch TấnUuy ở bên cạnh nhìn, phát hiện bộ dáng Thái Sinh dường như không vui, vì thế quan tâm hỏi:“Chị dâu làm sao vậy?”“A?” Thái Sinh ngẩng đầu, đón nhận ánh mắt ân cần của Bạch Tấn Uy,hắn lập tức cho hắn một nụ cười trấn an,“Không có gì.”Sau đó, hai người không nói gì thêm.Thẳng đến Bạch Tấn Uy lên tiếng nhắc nhở Thái Sinh,“Chị dâu, tới rồi.”Thái Sinh lúc này mới ý thức được, vì thế vội vàng vén lên mành xuống xe ngựa,Bạch Tấn Uy cũng đi theo xuống dưới ,hắn xuất phát từ lễ phép muốn bái kiến Hạ lão gia.Hai người mới vừa đi đến cửa lớn, trong lòng Thái Sinh bỗng nhiên cả kinh, chỉ thấy Bạch Tấn Vân hai tay vòng ngang ngực tựa vào cửa nhà họ Thái, nhìn thấy Thái Sinh cái miệng của hắn vung lên độ cong nhưng sau đó lập tức nhíu mày với Thái Sinh, buông cánh tay xuống,thân thể chuyển động mang theo nụ cười xấu xa đi về phía hắn.“Ngươi tại sao ở nơi này?” Thái Sinh quả thực không thể tin được, Bạch Tấn Vân tại sao lại ở đây chờ hắn nha.“Ta ở đây ôm cây đợi thỏ a, chờ con thỏ kia tự chui đầu vào lưới.” Bạch Tấn Vân cười, nhanh tay kéo vai Thái Sinh hướng về Bạch Tấn Uy đứng ở phía sau:“Phiền đệ đã đưa chị dâu đến đây, cảm tạ.”Bạch Tấn Uy đương nhiên hiểu được lời của Bạch Tấn Vân, vội vàng xấu hổ cười cười,“Đại ca, đệ còn có việc muốn làm,đệ đi trước nhé .” Cho nên quay người trở lại, nhảy lên xe ngựa.Xe ngựa xếp thành hàng rồi lần lượt đi, Bạch Tấn Vân cúi đầu nhìn vẻ mặt không cam lòng của Thái Sinh,nụ cười trên mặt dần dần nhạt đi, mang theo ngữ khí không vui hỏi:“Đệ muốn rời khỏi huynh sao?”Thái Sinh không nói lời nào, chẳng qua quay đầu không nhìn hắn.“Trả lời huynh!” Bạch Tấn Vân đưa tay ôm hai má của Thái Sinh, bắt buộc hắn nhìn về phía mình.“Đúng! Đệ hiện tại muốn rời khỏi huynh, không muốn gặp lại huynh !” Thái Sinh hung hăng cắn môi nhìn Bạch Tấn Vân rống lên, đây là lần đầu tiên hắn phản kháng mãnh liệt như thế.Hắn không muốn nhưng mà nếu không chọn cách rời đi, có năng lực làm gì nha?“Thái Sinh, biết ta hiện tại muốn làm gì không?” Ánh mắt của Bạch Tấn Vân nổi giận, hai tay ôm má của Thái Sinh cũng bắt đầu dùng sức, Thái Sinh đau đến nhíu mày,“Huynh hiện tại muốn dùng xiềng xích khóa đệ lại trên giường vĩnh viễn, để xem đệ còn chạy đi đâu!”Nói xong,Bạch Tấn Vân thô bạo kéo Thái Sinh, đẩy hắn lên xe ngựa của mình.“Quay về Bạch phủ.” Bạch Tấn Vân nhìn người đánh xe nói một câu, cũng đi theo lên xe ngựa.