Tử Vân Thành là nơi phồn hoa, cửa hàng lớn nhỏ mọc san sát, tùy ý có thể thấy được mấy người bán hàng rong lên tiếng rao hang khắp phố. Nơi này, một mảnh phồn hoa. Gần đây, dân chúng Tử Vân Thành nhân lúc rãnh rổi nghị luận một số chuyện, đó là chuyện Bạch đại thiếu gia Tử Vân Thành sẽ cưới nữ nhi nhà họ Thái thành Đông làm vợ. Nhắc tới nhà họ Thái, nhiều thế hệ đều ở thành đông coi chừng tổ nghiệp,đó là mở một y quán nho nhỏ duy trì nghề nghiệp của dòng họ. Theo thông thường,nhà họ thái và nhà họ Bạch tám sào tre không ai đụng ai, Bạch gia không biết tại sao lại đột nhiên đưa sính lễ đến nhà họ Thái, nói trưởng nữ nhà này chưa lập gia đình. Phải biết rằng, dân chúng bình thường chỉ cần có thể leo được một sợi tóc Bạch gia thì đời này sẽ không lo ăn uống , đừng nói là làm thông gia. Chuyện này phải nói đến đầu năm, Bạch gia lão phu nhân đi ra ngoài thành Tử Vân dâng hương bái phật, vừa vặn chủ trì Vân Hải đại sư dạo chơi trở về, hai người liền nói chuyện. Bạch lão phu nhân đã hỏi Vân…
Chương 55: Thái sinh quyết định đánh cược một lần (thượng)
Công Tử Nhà Giàu Lấy Kiều LangTác giả: Linh ThủyTruyện Đam MỹTử Vân Thành là nơi phồn hoa, cửa hàng lớn nhỏ mọc san sát, tùy ý có thể thấy được mấy người bán hàng rong lên tiếng rao hang khắp phố. Nơi này, một mảnh phồn hoa. Gần đây, dân chúng Tử Vân Thành nhân lúc rãnh rổi nghị luận một số chuyện, đó là chuyện Bạch đại thiếu gia Tử Vân Thành sẽ cưới nữ nhi nhà họ Thái thành Đông làm vợ. Nhắc tới nhà họ Thái, nhiều thế hệ đều ở thành đông coi chừng tổ nghiệp,đó là mở một y quán nho nhỏ duy trì nghề nghiệp của dòng họ. Theo thông thường,nhà họ thái và nhà họ Bạch tám sào tre không ai đụng ai, Bạch gia không biết tại sao lại đột nhiên đưa sính lễ đến nhà họ Thái, nói trưởng nữ nhà này chưa lập gia đình. Phải biết rằng, dân chúng bình thường chỉ cần có thể leo được một sợi tóc Bạch gia thì đời này sẽ không lo ăn uống , đừng nói là làm thông gia. Chuyện này phải nói đến đầu năm, Bạch gia lão phu nhân đi ra ngoài thành Tử Vân dâng hương bái phật, vừa vặn chủ trì Vân Hải đại sư dạo chơi trở về, hai người liền nói chuyện. Bạch lão phu nhân đã hỏi Vân… Cả ngày Thái Sinh dường như đều là ngồi ở bên hồ nước, ngẩn người nhìn cá bơi qua bơi lại.Thời gian ước định với Đường Hiền Nhạc càng ngày càng gần, trong lòng Thái Sinh lại càng ngày càng hoang mang, có lẽ chỉ có chạy trốn mới có thể chân chính thoát khỏi.Hắn là đang trốn tránh sao? Hắn không biết nhưng mà thời gian bức bách, hắn phải quyết tâm mới được.Xem ra chỉ có thể dốc hết long thôi .Thái Sinh ngẩng đầu nhìn sắc màu bầu trời, đã không còn sớm một lát nửa Bạch Tấn Vân sẽ đã trở lại, Thái Sinh đứng lên trở về phòng ngủ của hắn và Bạch Tấn Vân.Gần đây Bạch Tấn Vân bề bộn nhiều việc, cho nên hai người dường như không có cùng ăn cơm chung, thậm chí chủ để nói chuyện đều quay chung quanh việc Thái Sinh tại sao muốn rời khỏi Bạch Tấn Vân.Tiểu Nguyệt gắt gao theo sát ở phía sau Thái Sinh, nàng nhạy cảm cảm giác được gần đây đại thiếu gia và thiếu phu nhân có chút không giống như lúc trước, nhưng mà nàng không hiểu không giống chỗ nào.“Tiểu Nguyệt, ngươi cũng đi nghỉ ngơi đi, ta muốn ở riêng một mình.” Thái Sinh đi vào phòng, xoay người mang theo nụ cười nhìn Tiểu Nguyệt nói.“Nhưng mà sớm như vậy Tiểu Nguyệt mà đi nghỉ ngơi,bị người khác thấy sẽ bị mắng .” Tiểu Nguyệt nghĩ, mặc dù nàng không biết trong lòng thiếu phu nhân nghĩ cái gì, nhưng ít ra nàng cũng phải ở bên cạnh phu nhân không phải sao, bởi vì ánh mắt nàng lúc này thực làm cho người ta đau lòng.“Không sao, nếu có người hỏi đến thì nói là ta đã ngủ.” Thái Sinh không đợi Tiểu Nguyệt trả lời, cất bước vào nhà, xoay người đóng lại cửa phòng.Tiểu Nguyệt thấy dáng vẻ của thiếu phu nhân như vậy làm sao có thể đi, vì thế nàng ngồi trên lan can hành lang dài , ít nhất phải chờ tới đại thiếu gia trở về mới được.Sau khi Thái Sinh vào nhà,từ trong ngăn tủ lấy ra một gói thuốc, thuốc này là lúc hắn len lén mang theo thay thế tỷ tỷ gả vào đây, vì lần đó không dung được, xem ra lần này cần dùng.Nghĩ tới đây Thái Sinh đột nhiên nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng nói của Tiểu Nguyệt:“Đại thiếu gia, ngài đã trở lại.”“Tại sao ngồi ở bên ngoài?” Bạch Tấn Vân nghi hoặc hỏi.“Thiếu phu nhân nói nàng không khỏe muốn ngủ. Ta lo lắng cho nên vẫn canh giữ ở cửa.” Tiểu Nguyệt trả lời chi tiết.
Cả ngày Thái Sinh dường như đều là ngồi ở bên hồ nước, ngẩn người nhìn cá bơi qua bơi lại.
Thời gian ước định với Đường Hiền Nhạc càng ngày càng gần, trong lòng Thái Sinh lại càng ngày càng hoang mang, có lẽ chỉ có chạy trốn mới có thể chân chính thoát khỏi.
Hắn là đang trốn tránh sao? Hắn không biết nhưng mà thời gian bức bách, hắn phải quyết tâm mới được.
Xem ra chỉ có thể dốc hết long thôi .
Thái Sinh ngẩng đầu nhìn sắc màu bầu trời, đã không còn sớm một lát nửa Bạch Tấn Vân sẽ đã trở lại, Thái Sinh đứng lên trở về phòng ngủ của hắn và Bạch Tấn Vân.
Gần đây Bạch Tấn Vân bề bộn nhiều việc, cho nên hai người dường như không có cùng ăn cơm chung, thậm chí chủ để nói chuyện đều quay chung quanh việc Thái Sinh tại sao muốn rời khỏi Bạch Tấn Vân.
Tiểu Nguyệt gắt gao theo sát ở phía sau Thái Sinh, nàng nhạy cảm cảm giác được gần đây đại thiếu gia và thiếu phu nhân có chút không giống như lúc trước, nhưng mà nàng không hiểu không giống chỗ nào.
“Tiểu Nguyệt, ngươi cũng đi nghỉ ngơi đi, ta muốn ở riêng một mình.” Thái Sinh đi vào phòng, xoay người mang theo nụ cười nhìn Tiểu Nguyệt nói.
“Nhưng mà sớm như vậy Tiểu Nguyệt mà đi nghỉ ngơi,bị người khác thấy sẽ bị mắng .” Tiểu Nguyệt nghĩ, mặc dù nàng không biết trong lòng thiếu phu nhân nghĩ cái gì, nhưng ít ra nàng cũng phải ở bên cạnh phu nhân không phải sao, bởi vì ánh mắt nàng lúc này thực làm cho người ta đau lòng.
“Không sao, nếu có người hỏi đến thì nói là ta đã ngủ.” Thái Sinh không đợi Tiểu Nguyệt trả lời, cất bước vào nhà, xoay người đóng lại cửa phòng.
Tiểu Nguyệt thấy dáng vẻ của thiếu phu nhân như vậy làm sao có thể đi, vì thế nàng ngồi trên lan can hành lang dài , ít nhất phải chờ tới đại thiếu gia trở về mới được.
Sau khi Thái Sinh vào nhà,từ trong ngăn tủ lấy ra một gói thuốc, thuốc này là lúc hắn len lén mang theo thay thế tỷ tỷ gả vào đây, vì lần đó không dung được, xem ra lần này cần dùng.
Nghĩ tới đây Thái Sinh đột nhiên nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng nói của Tiểu Nguyệt:“Đại thiếu gia, ngài đã trở lại.”
“Tại sao ngồi ở bên ngoài?” Bạch Tấn Vân nghi hoặc hỏi.
“Thiếu phu nhân nói nàng không khỏe muốn ngủ. Ta lo lắng cho nên vẫn canh giữ ở cửa.” Tiểu Nguyệt trả lời chi tiết.
Công Tử Nhà Giàu Lấy Kiều LangTác giả: Linh ThủyTruyện Đam MỹTử Vân Thành là nơi phồn hoa, cửa hàng lớn nhỏ mọc san sát, tùy ý có thể thấy được mấy người bán hàng rong lên tiếng rao hang khắp phố. Nơi này, một mảnh phồn hoa. Gần đây, dân chúng Tử Vân Thành nhân lúc rãnh rổi nghị luận một số chuyện, đó là chuyện Bạch đại thiếu gia Tử Vân Thành sẽ cưới nữ nhi nhà họ Thái thành Đông làm vợ. Nhắc tới nhà họ Thái, nhiều thế hệ đều ở thành đông coi chừng tổ nghiệp,đó là mở một y quán nho nhỏ duy trì nghề nghiệp của dòng họ. Theo thông thường,nhà họ thái và nhà họ Bạch tám sào tre không ai đụng ai, Bạch gia không biết tại sao lại đột nhiên đưa sính lễ đến nhà họ Thái, nói trưởng nữ nhà này chưa lập gia đình. Phải biết rằng, dân chúng bình thường chỉ cần có thể leo được một sợi tóc Bạch gia thì đời này sẽ không lo ăn uống , đừng nói là làm thông gia. Chuyện này phải nói đến đầu năm, Bạch gia lão phu nhân đi ra ngoài thành Tử Vân dâng hương bái phật, vừa vặn chủ trì Vân Hải đại sư dạo chơi trở về, hai người liền nói chuyện. Bạch lão phu nhân đã hỏi Vân… Cả ngày Thái Sinh dường như đều là ngồi ở bên hồ nước, ngẩn người nhìn cá bơi qua bơi lại.Thời gian ước định với Đường Hiền Nhạc càng ngày càng gần, trong lòng Thái Sinh lại càng ngày càng hoang mang, có lẽ chỉ có chạy trốn mới có thể chân chính thoát khỏi.Hắn là đang trốn tránh sao? Hắn không biết nhưng mà thời gian bức bách, hắn phải quyết tâm mới được.Xem ra chỉ có thể dốc hết long thôi .Thái Sinh ngẩng đầu nhìn sắc màu bầu trời, đã không còn sớm một lát nửa Bạch Tấn Vân sẽ đã trở lại, Thái Sinh đứng lên trở về phòng ngủ của hắn và Bạch Tấn Vân.Gần đây Bạch Tấn Vân bề bộn nhiều việc, cho nên hai người dường như không có cùng ăn cơm chung, thậm chí chủ để nói chuyện đều quay chung quanh việc Thái Sinh tại sao muốn rời khỏi Bạch Tấn Vân.Tiểu Nguyệt gắt gao theo sát ở phía sau Thái Sinh, nàng nhạy cảm cảm giác được gần đây đại thiếu gia và thiếu phu nhân có chút không giống như lúc trước, nhưng mà nàng không hiểu không giống chỗ nào.“Tiểu Nguyệt, ngươi cũng đi nghỉ ngơi đi, ta muốn ở riêng một mình.” Thái Sinh đi vào phòng, xoay người mang theo nụ cười nhìn Tiểu Nguyệt nói.“Nhưng mà sớm như vậy Tiểu Nguyệt mà đi nghỉ ngơi,bị người khác thấy sẽ bị mắng .” Tiểu Nguyệt nghĩ, mặc dù nàng không biết trong lòng thiếu phu nhân nghĩ cái gì, nhưng ít ra nàng cũng phải ở bên cạnh phu nhân không phải sao, bởi vì ánh mắt nàng lúc này thực làm cho người ta đau lòng.“Không sao, nếu có người hỏi đến thì nói là ta đã ngủ.” Thái Sinh không đợi Tiểu Nguyệt trả lời, cất bước vào nhà, xoay người đóng lại cửa phòng.Tiểu Nguyệt thấy dáng vẻ của thiếu phu nhân như vậy làm sao có thể đi, vì thế nàng ngồi trên lan can hành lang dài , ít nhất phải chờ tới đại thiếu gia trở về mới được.Sau khi Thái Sinh vào nhà,từ trong ngăn tủ lấy ra một gói thuốc, thuốc này là lúc hắn len lén mang theo thay thế tỷ tỷ gả vào đây, vì lần đó không dung được, xem ra lần này cần dùng.Nghĩ tới đây Thái Sinh đột nhiên nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng nói của Tiểu Nguyệt:“Đại thiếu gia, ngài đã trở lại.”“Tại sao ngồi ở bên ngoài?” Bạch Tấn Vân nghi hoặc hỏi.“Thiếu phu nhân nói nàng không khỏe muốn ngủ. Ta lo lắng cho nên vẫn canh giữ ở cửa.” Tiểu Nguyệt trả lời chi tiết.