“Mập Mạp, ngươi nếu gầy đi khẳng định sẽ rất suất (đẹp dzai)!” Mập Mạp nhếch miệng cười hắc hắc. Kỳ thật chính hắn cũng nghĩ như thế, nếu gầy rồi chưa nói có bao nhiêu suất khí, ít nhất cũng sẽ có người thích. “Cười ngốc cái gì chứ, mau đẩy bàn vật liệu qua đây!” “Nga,” Mập Mạp nghiến răng đem cái bàn kim loại nặng hơn chục kí đẩy qua. Mập Mạp tên là Trữ Hân, năm nay 28 tuổi, coi như đang bắt đầu những năm cuối thời thanh niên trai tráng. Lớn như vậy mà Mập Mạp vẫn chưa hề nói qua từ yêu. Không phải không muốn nói, mà là không có người nguyện ý cùng hắn nói cái từ ấy. Đơn giản vì Mập Mạp béo. Không một cô gái nào mong muốn bạn trai mình béo như heo. Mập Mạp vẫn còn nhớ kĩ mối tình đầu của mình. Khi đó hắn đặc biệt thích bạn nữ lớp trưởng gầy gầy nho nhỏ, thầm mến tận hai học kỳ. Rốt cuộc vào năm cuối cấp, Mập Mạp lấy hết dũng khí viết một bức thư tình, vụng trộm nhét vào túi xách của cô bé, kết quả là ngày hôm sau cô bé ấy đem thư tình của Mập Mạp dán lên bảng tin trường. Mập Mạp ngay…

Chương 24

Dưỡng Tru Thiên Nhất, Dụng Trư Nhất ThếTác giả: Thời Gian Là Thanh Đao Giết HeoTruyện Đam Mỹ“Mập Mạp, ngươi nếu gầy đi khẳng định sẽ rất suất (đẹp dzai)!” Mập Mạp nhếch miệng cười hắc hắc. Kỳ thật chính hắn cũng nghĩ như thế, nếu gầy rồi chưa nói có bao nhiêu suất khí, ít nhất cũng sẽ có người thích. “Cười ngốc cái gì chứ, mau đẩy bàn vật liệu qua đây!” “Nga,” Mập Mạp nghiến răng đem cái bàn kim loại nặng hơn chục kí đẩy qua. Mập Mạp tên là Trữ Hân, năm nay 28 tuổi, coi như đang bắt đầu những năm cuối thời thanh niên trai tráng. Lớn như vậy mà Mập Mạp vẫn chưa hề nói qua từ yêu. Không phải không muốn nói, mà là không có người nguyện ý cùng hắn nói cái từ ấy. Đơn giản vì Mập Mạp béo. Không một cô gái nào mong muốn bạn trai mình béo như heo. Mập Mạp vẫn còn nhớ kĩ mối tình đầu của mình. Khi đó hắn đặc biệt thích bạn nữ lớp trưởng gầy gầy nho nhỏ, thầm mến tận hai học kỳ. Rốt cuộc vào năm cuối cấp, Mập Mạp lấy hết dũng khí viết một bức thư tình, vụng trộm nhét vào túi xách của cô bé, kết quả là ngày hôm sau cô bé ấy đem thư tình của Mập Mạp dán lên bảng tin trường. Mập Mạp ngay… cho nhau, lừa gạt đại chúng. Thế nhưng hôm nay nhìn một chút, cảm giác bị lừa cũng không tệ lắm!“Di? Nhiều cuộc gọi lỡ quá a! Đã trễ thế này ai còn gọi điện nữa?”“Tiểu Minh! Tiểu Minh! Tìm không thấy Mục Kiền!” Từ điện thoại truyền ra một thanh âm run run, nghẹn ngào nói không nên lời.“Tề Thiên? Sao lại thế này? Có gì từ từ nói.” Tưởng Minh cũng là cả kinh.“3 tiếng trước, hắn nhận được một cuộc gọi, sắc mặt thấy không được tốt lắm. Nói là đi ra ngoài một chuyến, nhưng là đến bây giờ còn chưa thấy trở lại. Ta gọi cho hắn lần thứ nhất thì không thấy có người nghe máy, lần thứ hai thì tắt điện thoại luôn.”“Gọi cảnh sát chưa?”“Cảnh sát nói… là phải mất tích hơn 30 giờ mới có thể báo nguy, nhưng mà… nhưng mà ta… sợ…”“Được rồi, ngươi trước mắt đừng quá khẩn trương, ta lập tức tới liền!”

cho nhau, lừa gạt đại chúng. Thế nhưng hôm nay nhìn một chút, cảm giác bị lừa cũng không tệ lắm!

“Di? Nhiều cuộc gọi lỡ quá a! Đã trễ thế này ai còn gọi điện nữa?”

“Tiểu Minh! Tiểu Minh! Tìm không thấy Mục Kiền!” Từ điện thoại truyền ra một thanh âm run run, nghẹn ngào nói không nên lời.

“Tề Thiên? Sao lại thế này? Có gì từ từ nói.” Tưởng Minh cũng là cả kinh.

“3 tiếng trước, hắn nhận được một cuộc gọi, sắc mặt thấy không được tốt lắm. Nói là đi ra ngoài một chuyến, nhưng là đến bây giờ còn chưa thấy trở lại. Ta gọi cho hắn lần thứ nhất thì không thấy có người nghe máy, lần thứ hai thì tắt điện thoại luôn.”

“Gọi cảnh sát chưa?”

“Cảnh sát nói… là phải mất tích hơn 30 giờ mới có thể báo nguy, nhưng mà… nhưng mà ta… sợ…”

“Được rồi, ngươi trước mắt đừng quá khẩn trương, ta lập tức tới liền!”

Dưỡng Tru Thiên Nhất, Dụng Trư Nhất ThếTác giả: Thời Gian Là Thanh Đao Giết HeoTruyện Đam Mỹ“Mập Mạp, ngươi nếu gầy đi khẳng định sẽ rất suất (đẹp dzai)!” Mập Mạp nhếch miệng cười hắc hắc. Kỳ thật chính hắn cũng nghĩ như thế, nếu gầy rồi chưa nói có bao nhiêu suất khí, ít nhất cũng sẽ có người thích. “Cười ngốc cái gì chứ, mau đẩy bàn vật liệu qua đây!” “Nga,” Mập Mạp nghiến răng đem cái bàn kim loại nặng hơn chục kí đẩy qua. Mập Mạp tên là Trữ Hân, năm nay 28 tuổi, coi như đang bắt đầu những năm cuối thời thanh niên trai tráng. Lớn như vậy mà Mập Mạp vẫn chưa hề nói qua từ yêu. Không phải không muốn nói, mà là không có người nguyện ý cùng hắn nói cái từ ấy. Đơn giản vì Mập Mạp béo. Không một cô gái nào mong muốn bạn trai mình béo như heo. Mập Mạp vẫn còn nhớ kĩ mối tình đầu của mình. Khi đó hắn đặc biệt thích bạn nữ lớp trưởng gầy gầy nho nhỏ, thầm mến tận hai học kỳ. Rốt cuộc vào năm cuối cấp, Mập Mạp lấy hết dũng khí viết một bức thư tình, vụng trộm nhét vào túi xách của cô bé, kết quả là ngày hôm sau cô bé ấy đem thư tình của Mập Mạp dán lên bảng tin trường. Mập Mạp ngay… cho nhau, lừa gạt đại chúng. Thế nhưng hôm nay nhìn một chút, cảm giác bị lừa cũng không tệ lắm!“Di? Nhiều cuộc gọi lỡ quá a! Đã trễ thế này ai còn gọi điện nữa?”“Tiểu Minh! Tiểu Minh! Tìm không thấy Mục Kiền!” Từ điện thoại truyền ra một thanh âm run run, nghẹn ngào nói không nên lời.“Tề Thiên? Sao lại thế này? Có gì từ từ nói.” Tưởng Minh cũng là cả kinh.“3 tiếng trước, hắn nhận được một cuộc gọi, sắc mặt thấy không được tốt lắm. Nói là đi ra ngoài một chuyến, nhưng là đến bây giờ còn chưa thấy trở lại. Ta gọi cho hắn lần thứ nhất thì không thấy có người nghe máy, lần thứ hai thì tắt điện thoại luôn.”“Gọi cảnh sát chưa?”“Cảnh sát nói… là phải mất tích hơn 30 giờ mới có thể báo nguy, nhưng mà… nhưng mà ta… sợ…”“Được rồi, ngươi trước mắt đừng quá khẩn trương, ta lập tức tới liền!”

Chương 24