Tiểu Tiện tiến đến trước mặt tiểu công nhà mình làm nũng, “Học trưởng, người ta buồn bực a~” Đỗ Hàng nhìn không chuyển mắt khỏi màn hình máy tính, tay gõ bàn phím cạch cạch không ngừng. Tiểu Tiện lại trườn tới “Ca ca?” … “Thúc thúc?” … “Ba ba!!” … Tay Đỗ Hàng run lên, nhân vật trên màn hình liền KO. Tiểu Tiện nhân cơ hội tắt máy tính, khóa ngồi trên người Đỗ Hàng, bưng mặt làm vẻ ưu thương, “Học trưởng, anh quên hôm nay là ngày gì sao?” “Ngày mấy?” Tiểu Tiện liền liều mạng đấm bả vai Đỗ Hàng, “Ta chỉ biết ngươi đã quên, ngươi xấu, ngươi xấu, ngươi xấu lắm!” Đỗ Hàng khóe miệng run rẩy, đem cậu ôm xuống, đứng lên hướng phòng tắm đi. Tiểu Tiện thuận đà theo sát, “Học trưởng, anh làm sao vậy?” “Tắm rửa.” Tiểu Tiện nhanh chóng c** s*ch quần áo, hắc hắc cười ngây ngô, “Em muốn tắm với anh.”
Chương 55
Gia Hữu Tiểu TiệnTác giả: An Nguyệt NhãTruyện Đam MỹTiểu Tiện tiến đến trước mặt tiểu công nhà mình làm nũng, “Học trưởng, người ta buồn bực a~” Đỗ Hàng nhìn không chuyển mắt khỏi màn hình máy tính, tay gõ bàn phím cạch cạch không ngừng. Tiểu Tiện lại trườn tới “Ca ca?” … “Thúc thúc?” … “Ba ba!!” … Tay Đỗ Hàng run lên, nhân vật trên màn hình liền KO. Tiểu Tiện nhân cơ hội tắt máy tính, khóa ngồi trên người Đỗ Hàng, bưng mặt làm vẻ ưu thương, “Học trưởng, anh quên hôm nay là ngày gì sao?” “Ngày mấy?” Tiểu Tiện liền liều mạng đấm bả vai Đỗ Hàng, “Ta chỉ biết ngươi đã quên, ngươi xấu, ngươi xấu, ngươi xấu lắm!” Đỗ Hàng khóe miệng run rẩy, đem cậu ôm xuống, đứng lên hướng phòng tắm đi. Tiểu Tiện thuận đà theo sát, “Học trưởng, anh làm sao vậy?” “Tắm rửa.” Tiểu Tiện nhanh chóng c** s*ch quần áo, hắc hắc cười ngây ngô, “Em muốn tắm với anh.” Trở lại sân bóng rổ, Tiểu Tiện tìm một vị trí gần đích ngồi xuống. Cậu lúc này cũng ko nghĩ quá nhiều, chỉ cần nỗ lực cổ vũ là được rồi.40 phút thi đầu còn có giờ nghỉ giải lao, Tiểu Tiện tâm vẫn là lơ lửng. Trận đấu quá kịch liệt a, thực lực hai bên ngang ngửa nhau, điểm số cũng giằng co ko dưới.Tiểu Tiện nghĩ đây là trận đấu đặc sắc nhất mà cậu từng xem, cậu nắm chặt tay ở trong lòng cổ vũ Đỗ Hàng, khi kích động cũng sẽ theo đoàn người lớn tiếng hoan hô. Thẳng đến khi trận đấu kết thúc, thanh âm cậu đều ách, toàn thân cũng thấm một tầng mồ hôi mỏng. Cậu tuyệt ko thấy mệt mỏi, một khắc chiến thắng kia cậu cùng mọi người lao xuống khán đài, còn chưa vọt tới bên Đỗ Hàng đã bị mọi người đụng trái ngã phải, đường nhìn dần ly khai đối phương. Nhìn đối phương bị mọi ngươi tung hô, cậu liệt miệng cười liên tục.Đỗ Hàng bị mọi người tung lên, quay đầu tìm thân ảnh quen thuộc kia.Giữa những lần bị tung lên hạ xuống kia, tầm mắt hai người giao nhau, ngẩn người, sau đó lộ ra nụ cười xán lạn.
Trở lại sân bóng rổ, Tiểu Tiện tìm một vị trí gần đích ngồi xuống. Cậu lúc này cũng ko nghĩ quá nhiều, chỉ cần nỗ lực cổ vũ là được rồi.
40 phút thi đầu còn có giờ nghỉ giải lao, Tiểu Tiện tâm vẫn là lơ lửng. Trận đấu quá kịch liệt a, thực lực hai bên ngang ngửa nhau, điểm số cũng giằng co ko dưới.
Tiểu Tiện nghĩ đây là trận đấu đặc sắc nhất mà cậu từng xem, cậu nắm chặt tay ở trong lòng cổ vũ Đỗ Hàng, khi kích động cũng sẽ theo đoàn người lớn tiếng hoan hô. Thẳng đến khi trận đấu kết thúc, thanh âm cậu đều ách, toàn thân cũng thấm một tầng mồ hôi mỏng. Cậu tuyệt ko thấy mệt mỏi, một khắc chiến thắng kia cậu cùng mọi người lao xuống khán đài, còn chưa vọt tới bên Đỗ Hàng đã bị mọi người đụng trái ngã phải, đường nhìn dần ly khai đối phương. Nhìn đối phương bị mọi ngươi tung hô, cậu liệt miệng cười liên tục.
Đỗ Hàng bị mọi người tung lên, quay đầu tìm thân ảnh quen thuộc kia.
Giữa những lần bị tung lên hạ xuống kia, tầm mắt hai người giao nhau, ngẩn người, sau đó lộ ra nụ cười xán lạn.
Gia Hữu Tiểu TiệnTác giả: An Nguyệt NhãTruyện Đam MỹTiểu Tiện tiến đến trước mặt tiểu công nhà mình làm nũng, “Học trưởng, người ta buồn bực a~” Đỗ Hàng nhìn không chuyển mắt khỏi màn hình máy tính, tay gõ bàn phím cạch cạch không ngừng. Tiểu Tiện lại trườn tới “Ca ca?” … “Thúc thúc?” … “Ba ba!!” … Tay Đỗ Hàng run lên, nhân vật trên màn hình liền KO. Tiểu Tiện nhân cơ hội tắt máy tính, khóa ngồi trên người Đỗ Hàng, bưng mặt làm vẻ ưu thương, “Học trưởng, anh quên hôm nay là ngày gì sao?” “Ngày mấy?” Tiểu Tiện liền liều mạng đấm bả vai Đỗ Hàng, “Ta chỉ biết ngươi đã quên, ngươi xấu, ngươi xấu, ngươi xấu lắm!” Đỗ Hàng khóe miệng run rẩy, đem cậu ôm xuống, đứng lên hướng phòng tắm đi. Tiểu Tiện thuận đà theo sát, “Học trưởng, anh làm sao vậy?” “Tắm rửa.” Tiểu Tiện nhanh chóng c** s*ch quần áo, hắc hắc cười ngây ngô, “Em muốn tắm với anh.” Trở lại sân bóng rổ, Tiểu Tiện tìm một vị trí gần đích ngồi xuống. Cậu lúc này cũng ko nghĩ quá nhiều, chỉ cần nỗ lực cổ vũ là được rồi.40 phút thi đầu còn có giờ nghỉ giải lao, Tiểu Tiện tâm vẫn là lơ lửng. Trận đấu quá kịch liệt a, thực lực hai bên ngang ngửa nhau, điểm số cũng giằng co ko dưới.Tiểu Tiện nghĩ đây là trận đấu đặc sắc nhất mà cậu từng xem, cậu nắm chặt tay ở trong lòng cổ vũ Đỗ Hàng, khi kích động cũng sẽ theo đoàn người lớn tiếng hoan hô. Thẳng đến khi trận đấu kết thúc, thanh âm cậu đều ách, toàn thân cũng thấm một tầng mồ hôi mỏng. Cậu tuyệt ko thấy mệt mỏi, một khắc chiến thắng kia cậu cùng mọi người lao xuống khán đài, còn chưa vọt tới bên Đỗ Hàng đã bị mọi người đụng trái ngã phải, đường nhìn dần ly khai đối phương. Nhìn đối phương bị mọi ngươi tung hô, cậu liệt miệng cười liên tục.Đỗ Hàng bị mọi người tung lên, quay đầu tìm thân ảnh quen thuộc kia.Giữa những lần bị tung lên hạ xuống kia, tầm mắt hai người giao nhau, ngẩn người, sau đó lộ ra nụ cười xán lạn.