Thời tiết đầu thu khá mát mẻ, dưới những tán lá từng khe nắng xuyên qua chiếu vào trên người cô gái đang ngồi dưới hàng ghế đá đang mải mê đọc sách. Một cô gái có vẻ ngoài xinh sắn như thiên thần, mặc bộ đồng phục học sinh là áo trắng ngắn tay và chân váy tennis ngắn chưa tới đầu gối, mái tóc dài ngang lưng khẽ bay trước gió, đôi môi hồng đỏ mọng, sống mũi cao, mắt to đen và tròn, trán cao, làn da trắng nõn. Hình ảnh một cô gái xinh đẹp đang mải mê đọc sách như vậy khiến ai nhìn thấy cũng siêu lòng. Ngồi một lúc thì có tiếng gọi: - Diệp Nhi, sao còn chưa vào lớp _ cô gái có khuôn mặt như thiên thần đó chính là Diệp Nhi, 17 tuổi, con của gia đình họ Diệp danh giá. Ba của Diệp Nhi là chủ tịch của công ty đá quý cao cấp Hưng Thịnh, là công ty đá quý lớn nhất Trung Quốc, rất giàu có và quyền lực. - Ừ! Mình mải đọc sách nên không có để ý. Chúng ta vào thôi _ nói rồi cô nắm tay Khả Ngân đi vào ( Khả Ngân chính là cô bạn thân nhất của cô và một người nữa chính là Nam Ca. Cả 3 người đều chơi…
Chương 60: Anh ...là ai
Thanh Xuân Bên AnhTác giả: NaThời tiết đầu thu khá mát mẻ, dưới những tán lá từng khe nắng xuyên qua chiếu vào trên người cô gái đang ngồi dưới hàng ghế đá đang mải mê đọc sách. Một cô gái có vẻ ngoài xinh sắn như thiên thần, mặc bộ đồng phục học sinh là áo trắng ngắn tay và chân váy tennis ngắn chưa tới đầu gối, mái tóc dài ngang lưng khẽ bay trước gió, đôi môi hồng đỏ mọng, sống mũi cao, mắt to đen và tròn, trán cao, làn da trắng nõn. Hình ảnh một cô gái xinh đẹp đang mải mê đọc sách như vậy khiến ai nhìn thấy cũng siêu lòng. Ngồi một lúc thì có tiếng gọi: - Diệp Nhi, sao còn chưa vào lớp _ cô gái có khuôn mặt như thiên thần đó chính là Diệp Nhi, 17 tuổi, con của gia đình họ Diệp danh giá. Ba của Diệp Nhi là chủ tịch của công ty đá quý cao cấp Hưng Thịnh, là công ty đá quý lớn nhất Trung Quốc, rất giàu có và quyền lực. - Ừ! Mình mải đọc sách nên không có để ý. Chúng ta vào thôi _ nói rồi cô nắm tay Khả Ngân đi vào ( Khả Ngân chính là cô bạn thân nhất của cô và một người nữa chính là Nam Ca. Cả 3 người đều chơi… Hình dáng anh ta rất quen thuộc, nó rất giống....đúng rồi..rất giống bóng dáng cô cùng người đàn ông trong mơ. Nhưng rốt cuộc anh ta là ai?? Tất cả mọi người đều quay lại phía người đàn ông. Hàn Siêu hình như đã đoán được người đàn ông kia là ai thầm cười, mặt Nam Đình xuống sắc mà nghệt ra. Lục Khải và Khả Ngân thở hắt ra một hơi, cuối cùng cũng đến kịp..Người đàn ông từ từ tháo chiếc mũ lưỡi chai của mình ra. Mái tóc được cắt tỉa rất gọn gàng, gương mặt không góc chết nhưng pha một chút gì đó mệt mỏi. Người đàn ông này không ai khác chính là...Kì Lân - Diệp Tiểu Nhi, em dám đồng ý sao? Người đàn ông lên tiếng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Nhi, không chút biến sắc- Anh...là Diệp Nhi nghi hoặc - Cô gái đáng chết, ngay cả tôi cũng không nhận ra Gân xanh trên trán Kì Lân nổi lên, anh đang trong thời gian chữa trị nội thương lại nghe Lục Khải nói cái tên Nam Đình suýt g**t ch*t cô, bây giờ lại mặt dày đến tỏ tình...Kì Lân tiến đến nắm lấy bàn tay kéo cô đi, lực nắm của anh rất mạnh ( anh à cô ấy bị mất trí nhớ đó, làm sao nhớ ra anh @@) làm tay của Diệp Nhi đau:- Anh làm gì vậy...aa đau quá, thả tay ra...aaNhưng Kì Lân vẫn vậy, cơn ghen tức đã lên đến đỉnh điểm. Cái cô gái này, nếu như anh không đến kịp liệu có phải sẽ chấp nhận lời cầu hôn của Nam Đình hay không. Chí ít gì anh cũng là hôn thê của cô đấy. Hơn nữa, hắn ta... Tưc chết anh mà Mọi người xung quanh không dám ho he gì, ánh mắt của Kì Lân cứ như doạ người vậy. Chả hỏi ai mà muốn lại gần chứ. Khả Ngân và Lục Khải thở ra một hơi: họ quên mât chưa nói cho Kì Lân biết Diệp Nhi bị mất trí nhớ. Vốn rằng Khả Ngân định lên cản Kì Lân lại, nhưng cái tên khốn kiếp Lục Khải này lại giữ cô lại - Cứ kệ họ đi, có tác động từ Kì Lân chắc chắn Tiểu Diệp sẽ nhanh lấy lại trí nhớ hơn Khả Ngân nghe nói cũng đúng nhưng mà - Không được, sẽ có thảm hoạ đấy - Yên tâm, Lục Khải này lấy tấm thân này ra bảo đảm Tiểu Diệp sẽ toàn mạng trở về Khả Ngân nhăm mặt - b**n th** ..........Từ lúc Nam Đình thấy Kì Lân bước vào là như chết sững. " Cậu ta, vẫn còn sống. Sao lại như vậy " Nhìn Kì Lân nắm tay Diệp Nhi ra khỏi lễ đường mà tim anh thắt lại, nhưng cũng chỉ chôn chân tại chỗ. Anh đâu có quyền gì chứ. Nếu như Kì Lân đã trở lại, há không phải anh ta sẽ nói sự thật cho Diệp Nhi biết, chính anh là người suýt nữa hại chết cô sao
Hình dáng anh ta rất quen thuộc, nó rất giống....đúng rồi..rất giống bóng dáng cô cùng người đàn ông trong mơ. Nhưng rốt cuộc anh ta là ai??
Tất cả mọi người đều quay lại phía người đàn ông. Hàn Siêu hình như đã đoán được người đàn ông kia là ai thầm cười, mặt Nam Đình xuống sắc mà nghệt ra. Lục Khải và Khả Ngân thở hắt ra một hơi, cuối cùng cũng đến kịp..
Người đàn ông từ từ tháo chiếc mũ lưỡi chai của mình ra. Mái tóc được cắt tỉa rất gọn gàng, gương mặt không góc chết nhưng pha một chút gì đó mệt mỏi.
Người đàn ông này không ai khác chính là...Kì Lân
- Diệp Tiểu Nhi, em dám đồng ý sao?
Người đàn ông lên tiếng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Nhi, không chút biến sắc
- Anh...là
Diệp Nhi nghi hoặc
- Cô gái đáng chết, ngay cả tôi cũng không nhận ra
Gân xanh trên trán Kì Lân nổi lên, anh đang trong thời gian chữa trị nội thương lại nghe Lục Khải nói cái tên Nam Đình suýt g**t ch*t cô, bây giờ lại mặt dày đến tỏ tình...
Kì Lân tiến đến nắm lấy bàn tay kéo cô đi, lực nắm của anh rất mạnh ( anh à cô ấy bị mất trí nhớ đó, làm sao nhớ ra anh @@) làm tay của Diệp Nhi đau:
- Anh làm gì vậy...aa đau quá, thả tay ra...aa
Nhưng Kì Lân vẫn vậy, cơn ghen tức đã lên đến đỉnh điểm. Cái cô gái này, nếu như anh không đến kịp liệu có phải sẽ chấp nhận lời cầu hôn của Nam Đình hay không. Chí ít gì anh cũng là hôn thê của cô đấy. Hơn nữa, hắn ta... Tưc chết anh mà
Mọi người xung quanh không dám ho he gì, ánh mắt của Kì Lân cứ như doạ người vậy. Chả hỏi ai mà muốn lại gần chứ. Khả Ngân và Lục Khải thở ra một hơi: họ quên mât chưa nói cho Kì Lân biết Diệp Nhi bị mất trí nhớ. Vốn rằng Khả Ngân định lên cản Kì Lân lại, nhưng cái tên khốn kiếp Lục Khải này lại giữ cô lại
- Cứ kệ họ đi, có tác động từ Kì Lân chắc chắn Tiểu Diệp sẽ nhanh lấy lại trí nhớ hơn
Khả Ngân nghe nói cũng đúng nhưng mà
- Không được, sẽ có thảm hoạ đấy
- Yên tâm, Lục Khải này lấy tấm thân này ra bảo đảm Tiểu Diệp sẽ toàn mạng trở về
Khả Ngân nhăm mặt
- b**n th**
..........
Từ lúc Nam Đình thấy Kì Lân bước vào là như chết sững. " Cậu ta, vẫn còn sống. Sao lại như vậy "
Nhìn Kì Lân nắm tay Diệp Nhi ra khỏi lễ đường mà tim anh thắt lại, nhưng cũng chỉ chôn chân tại chỗ. Anh đâu có quyền gì chứ. Nếu như Kì Lân đã trở lại, há không phải anh ta sẽ nói sự thật cho Diệp Nhi biết, chính anh là người suýt nữa hại chết cô sao
Thanh Xuân Bên AnhTác giả: NaThời tiết đầu thu khá mát mẻ, dưới những tán lá từng khe nắng xuyên qua chiếu vào trên người cô gái đang ngồi dưới hàng ghế đá đang mải mê đọc sách. Một cô gái có vẻ ngoài xinh sắn như thiên thần, mặc bộ đồng phục học sinh là áo trắng ngắn tay và chân váy tennis ngắn chưa tới đầu gối, mái tóc dài ngang lưng khẽ bay trước gió, đôi môi hồng đỏ mọng, sống mũi cao, mắt to đen và tròn, trán cao, làn da trắng nõn. Hình ảnh một cô gái xinh đẹp đang mải mê đọc sách như vậy khiến ai nhìn thấy cũng siêu lòng. Ngồi một lúc thì có tiếng gọi: - Diệp Nhi, sao còn chưa vào lớp _ cô gái có khuôn mặt như thiên thần đó chính là Diệp Nhi, 17 tuổi, con của gia đình họ Diệp danh giá. Ba của Diệp Nhi là chủ tịch của công ty đá quý cao cấp Hưng Thịnh, là công ty đá quý lớn nhất Trung Quốc, rất giàu có và quyền lực. - Ừ! Mình mải đọc sách nên không có để ý. Chúng ta vào thôi _ nói rồi cô nắm tay Khả Ngân đi vào ( Khả Ngân chính là cô bạn thân nhất của cô và một người nữa chính là Nam Ca. Cả 3 người đều chơi… Hình dáng anh ta rất quen thuộc, nó rất giống....đúng rồi..rất giống bóng dáng cô cùng người đàn ông trong mơ. Nhưng rốt cuộc anh ta là ai?? Tất cả mọi người đều quay lại phía người đàn ông. Hàn Siêu hình như đã đoán được người đàn ông kia là ai thầm cười, mặt Nam Đình xuống sắc mà nghệt ra. Lục Khải và Khả Ngân thở hắt ra một hơi, cuối cùng cũng đến kịp..Người đàn ông từ từ tháo chiếc mũ lưỡi chai của mình ra. Mái tóc được cắt tỉa rất gọn gàng, gương mặt không góc chết nhưng pha một chút gì đó mệt mỏi. Người đàn ông này không ai khác chính là...Kì Lân - Diệp Tiểu Nhi, em dám đồng ý sao? Người đàn ông lên tiếng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Nhi, không chút biến sắc- Anh...là Diệp Nhi nghi hoặc - Cô gái đáng chết, ngay cả tôi cũng không nhận ra Gân xanh trên trán Kì Lân nổi lên, anh đang trong thời gian chữa trị nội thương lại nghe Lục Khải nói cái tên Nam Đình suýt g**t ch*t cô, bây giờ lại mặt dày đến tỏ tình...Kì Lân tiến đến nắm lấy bàn tay kéo cô đi, lực nắm của anh rất mạnh ( anh à cô ấy bị mất trí nhớ đó, làm sao nhớ ra anh @@) làm tay của Diệp Nhi đau:- Anh làm gì vậy...aa đau quá, thả tay ra...aaNhưng Kì Lân vẫn vậy, cơn ghen tức đã lên đến đỉnh điểm. Cái cô gái này, nếu như anh không đến kịp liệu có phải sẽ chấp nhận lời cầu hôn của Nam Đình hay không. Chí ít gì anh cũng là hôn thê của cô đấy. Hơn nữa, hắn ta... Tưc chết anh mà Mọi người xung quanh không dám ho he gì, ánh mắt của Kì Lân cứ như doạ người vậy. Chả hỏi ai mà muốn lại gần chứ. Khả Ngân và Lục Khải thở ra một hơi: họ quên mât chưa nói cho Kì Lân biết Diệp Nhi bị mất trí nhớ. Vốn rằng Khả Ngân định lên cản Kì Lân lại, nhưng cái tên khốn kiếp Lục Khải này lại giữ cô lại - Cứ kệ họ đi, có tác động từ Kì Lân chắc chắn Tiểu Diệp sẽ nhanh lấy lại trí nhớ hơn Khả Ngân nghe nói cũng đúng nhưng mà - Không được, sẽ có thảm hoạ đấy - Yên tâm, Lục Khải này lấy tấm thân này ra bảo đảm Tiểu Diệp sẽ toàn mạng trở về Khả Ngân nhăm mặt - b**n th** ..........Từ lúc Nam Đình thấy Kì Lân bước vào là như chết sững. " Cậu ta, vẫn còn sống. Sao lại như vậy " Nhìn Kì Lân nắm tay Diệp Nhi ra khỏi lễ đường mà tim anh thắt lại, nhưng cũng chỉ chôn chân tại chỗ. Anh đâu có quyền gì chứ. Nếu như Kì Lân đã trở lại, há không phải anh ta sẽ nói sự thật cho Diệp Nhi biết, chính anh là người suýt nữa hại chết cô sao