Thời tiết đầu thu khá mát mẻ, dưới những tán lá từng khe nắng xuyên qua chiếu vào trên người cô gái đang ngồi dưới hàng ghế đá đang mải mê đọc sách. Một cô gái có vẻ ngoài xinh sắn như thiên thần, mặc bộ đồng phục học sinh là áo trắng ngắn tay và chân váy tennis ngắn chưa tới đầu gối, mái tóc dài ngang lưng khẽ bay trước gió, đôi môi hồng đỏ mọng, sống mũi cao, mắt to đen và tròn, trán cao, làn da trắng nõn. Hình ảnh một cô gái xinh đẹp đang mải mê đọc sách như vậy khiến ai nhìn thấy cũng siêu lòng. Ngồi một lúc thì có tiếng gọi: - Diệp Nhi, sao còn chưa vào lớp _ cô gái có khuôn mặt như thiên thần đó chính là Diệp Nhi, 17 tuổi, con của gia đình họ Diệp danh giá. Ba của Diệp Nhi là chủ tịch của công ty đá quý cao cấp Hưng Thịnh, là công ty đá quý lớn nhất Trung Quốc, rất giàu có và quyền lực. - Ừ! Mình mải đọc sách nên không có để ý. Chúng ta vào thôi _ nói rồi cô nắm tay Khả Ngân đi vào ( Khả Ngân chính là cô bạn thân nhất của cô và một người nữa chính là Nam Ca. Cả 3 người đều chơi…
Chương 69: Bị chiếm tiện nghi
Thanh Xuân Bên AnhTác giả: NaThời tiết đầu thu khá mát mẻ, dưới những tán lá từng khe nắng xuyên qua chiếu vào trên người cô gái đang ngồi dưới hàng ghế đá đang mải mê đọc sách. Một cô gái có vẻ ngoài xinh sắn như thiên thần, mặc bộ đồng phục học sinh là áo trắng ngắn tay và chân váy tennis ngắn chưa tới đầu gối, mái tóc dài ngang lưng khẽ bay trước gió, đôi môi hồng đỏ mọng, sống mũi cao, mắt to đen và tròn, trán cao, làn da trắng nõn. Hình ảnh một cô gái xinh đẹp đang mải mê đọc sách như vậy khiến ai nhìn thấy cũng siêu lòng. Ngồi một lúc thì có tiếng gọi: - Diệp Nhi, sao còn chưa vào lớp _ cô gái có khuôn mặt như thiên thần đó chính là Diệp Nhi, 17 tuổi, con của gia đình họ Diệp danh giá. Ba của Diệp Nhi là chủ tịch của công ty đá quý cao cấp Hưng Thịnh, là công ty đá quý lớn nhất Trung Quốc, rất giàu có và quyền lực. - Ừ! Mình mải đọc sách nên không có để ý. Chúng ta vào thôi _ nói rồi cô nắm tay Khả Ngân đi vào ( Khả Ngân chính là cô bạn thân nhất của cô và một người nữa chính là Nam Ca. Cả 3 người đều chơi… Kì Lân không ngờ sẽ bị Diệp Nhi ném cho một chiếc dép vào mặt. Không những vậy cô còn tiếp tục tấn công bằng gối- Anh đi chết đi cái tên thối thaKì Lân chớp chớp mắt, không phải Diệp Nhi mất trí nhớ sao. Hôm qua chẳnh phải vẫn còn sợ anh như con chuột nhắt??- Em...chẳng lẽ- Phải...đã nhớ lại hết bao gồm cả việc anh chia tay tôiKì Lân khi nghe vế đầu thì vui vẻ không thôi, nhưng khi nghe vế sau thì khuôn mặt lập tức đen như đít nồi." Phải thật bình tĩnh, cô ấy là người bệnh, là người bệnh "Cha mẹ Diệp nghe thấy có mùi thuốc súng nổ ta vội đẩy nhau lần lượt ra ngoài để lại không gian cho hai người- Tiểu bảo bối, anh là thương em nhất. Mọi chuyện chỉ là sự cố bất đắc dĩ mà thôi. Anh thề, anh không có gì với cô ta cảKì Lân dơ ba ngón tay giữa chỉ thẳng lên trời- Quỷ mới tin anhThật ra cô đã biết, cái này là do Nam Đình nói cho cô biết. Cô cũng đang suy nghĩ, có nên hỏi mọi việc hay không. Hay là thôi đi, đợi lúc nào khỏi bệnh hẵn hỏi. Một mình cô bây giờ đã làm mọi người phiền não như vậy rồi- Xem ra bệnh nhân phục hồi sức khoẻ rất tốtBác sĩ vừa bước vào thấy vậy liền cười. Kì Lân thề nếu không có Diệp Nhi ở đây anh đã băm dằm cái ông bác sĩ ở đây rồi. Đừng nghĩ anh không hiểu bác sĩ nói ra đây là ý gì!Bác sĩ đi đến tiến hàng kiểm tra sơ qua một chút. Kì Lân đen mặt lại, bác sĩ kia chỉ tầm hơn 30 tuổi, ông ta đang lấy tai nghe áp vào ngực của Diệp Nhi nghe nhịp tim. Anh cảm tưởng mình đang bị ăn dấm, ông ta thì lại chiếm được tiện nghi. Chỉ một xíu nữa thôi là anh không kiềm chế được muốn một quyền đánh ông taCòn ông ta, cứ khám qua khám lại rất chi là lề mề. Các y ta đứng cạnh cũng cảm thấy ngán ngẩm, ông bác sĩ này lại giở trò háo sắc. Nhưng mà trình độ chuẩn đoán bệnh và phẫu thuật thì khỏi nói rồi. Không giỏi thì đã bị sa thải khỏi bệnh viện lâu rồi- Rốt cuộc ông khám xong chưa...Hai bàn tay nắm chặt lại. Khốn kiếp thật chỗ đó anh còn chưa được chạm qua mà ông ta dám- È hèm...Tiểu Kì Lân à, ông ta là bác sĩ màMẹ Diệp đứng bên cạnh cười mỉm. Xem ra độ chiếm hữu của con rể tương lai khá cao đây- À ừ, tình hình bệnh nhân đang tiến triển tốt, 1-2 ngày nữa là có thể phẫu thật. Nhưng mà trước hết phải tìm giác mạc phù hợp rồi mới có thể tiến hành được- Còn nữa cô gái, phải chuẩn bị tinh thần cho tốt vàoKhi nói ông ta còn không quên vuốt má rồi nháy mắt với Diệp Nhi- Tôi muốn đổi bác sĩ chữa trịGiọng nói cất lên khiến mọi người buồn cười. Như vậy thôi đã khiến Kì Lân ăn phải bình dấm chua loétÔng bác sĩ kia tuy không biết đây là bệnh viện thuộc nhà họ Mạc. Nhưng các y tá đương nhiên biết.- Vâng, tôi sẽ đi đổi ngay
Kì Lân không ngờ sẽ bị Diệp Nhi ném cho một chiếc dép vào mặt. Không những vậy cô còn tiếp tục tấn công bằng gối
- Anh đi chết đi cái tên thối tha
Kì Lân chớp chớp mắt, không phải Diệp Nhi mất trí nhớ sao. Hôm qua chẳnh phải vẫn còn sợ anh như con chuột nhắt??
- Em...chẳng lẽ
- Phải...đã nhớ lại hết bao gồm cả việc anh chia tay tôi
Kì Lân khi nghe vế đầu thì vui vẻ không thôi, nhưng khi nghe vế sau thì khuôn mặt lập tức đen như đít nồi.
" Phải thật bình tĩnh, cô ấy là người bệnh, là người bệnh "
Cha mẹ Diệp nghe thấy có mùi thuốc súng nổ ta vội đẩy nhau lần lượt ra ngoài để lại không gian cho hai người
- Tiểu bảo bối, anh là thương em nhất. Mọi chuyện chỉ là sự cố bất đắc dĩ mà thôi. Anh thề, anh không có gì với cô ta cả
Kì Lân dơ ba ngón tay giữa chỉ thẳng lên trời
- Quỷ mới tin anh
Thật ra cô đã biết, cái này là do Nam Đình nói cho cô biết. Cô cũng đang suy nghĩ, có nên hỏi mọi việc hay không. Hay là thôi đi, đợi lúc nào khỏi bệnh hẵn hỏi. Một mình cô bây giờ đã làm mọi người phiền não như vậy rồi
- Xem ra bệnh nhân phục hồi sức khoẻ rất tốt
Bác sĩ vừa bước vào thấy vậy liền cười. Kì Lân thề nếu không có Diệp Nhi ở đây anh đã băm dằm cái ông bác sĩ ở đây rồi. Đừng nghĩ anh không hiểu bác sĩ nói ra đây là ý gì!
Bác sĩ đi đến tiến hàng kiểm tra sơ qua một chút. Kì Lân đen mặt lại, bác sĩ kia chỉ tầm hơn 30 tuổi, ông ta đang lấy tai nghe áp vào ngực của Diệp Nhi nghe nhịp tim. Anh cảm tưởng mình đang bị ăn dấm, ông ta thì lại chiếm được tiện nghi. Chỉ một xíu nữa thôi là anh không kiềm chế được muốn một quyền đánh ông ta
Còn ông ta, cứ khám qua khám lại rất chi là lề mề. Các y ta đứng cạnh cũng cảm thấy ngán ngẩm, ông bác sĩ này lại giở trò háo sắc. Nhưng mà trình độ chuẩn đoán bệnh và phẫu thuật thì khỏi nói rồi. Không giỏi thì đã bị sa thải khỏi bệnh viện lâu rồi
- Rốt cuộc ông khám xong chưa...
Hai bàn tay nắm chặt lại. Khốn kiếp thật chỗ đó anh còn chưa được chạm qua mà ông ta dám
- È hèm...Tiểu Kì Lân à, ông ta là bác sĩ mà
Mẹ Diệp đứng bên cạnh cười mỉm. Xem ra độ chiếm hữu của con rể tương lai khá cao đây
- À ừ, tình hình bệnh nhân đang tiến triển tốt, 1-2 ngày nữa là có thể phẫu thật. Nhưng mà trước hết phải tìm giác mạc phù hợp rồi mới có thể tiến hành được
- Còn nữa cô gái, phải chuẩn bị tinh thần cho tốt vào
Khi nói ông ta còn không quên vuốt má rồi nháy mắt với Diệp Nhi
- Tôi muốn đổi bác sĩ chữa trị
Giọng nói cất lên khiến mọi người buồn cười. Như vậy thôi đã khiến Kì Lân ăn phải bình dấm chua loét
Ông bác sĩ kia tuy không biết đây là bệnh viện thuộc nhà họ Mạc. Nhưng các y tá đương nhiên biết.
- Vâng, tôi sẽ đi đổi ngay
Thanh Xuân Bên AnhTác giả: NaThời tiết đầu thu khá mát mẻ, dưới những tán lá từng khe nắng xuyên qua chiếu vào trên người cô gái đang ngồi dưới hàng ghế đá đang mải mê đọc sách. Một cô gái có vẻ ngoài xinh sắn như thiên thần, mặc bộ đồng phục học sinh là áo trắng ngắn tay và chân váy tennis ngắn chưa tới đầu gối, mái tóc dài ngang lưng khẽ bay trước gió, đôi môi hồng đỏ mọng, sống mũi cao, mắt to đen và tròn, trán cao, làn da trắng nõn. Hình ảnh một cô gái xinh đẹp đang mải mê đọc sách như vậy khiến ai nhìn thấy cũng siêu lòng. Ngồi một lúc thì có tiếng gọi: - Diệp Nhi, sao còn chưa vào lớp _ cô gái có khuôn mặt như thiên thần đó chính là Diệp Nhi, 17 tuổi, con của gia đình họ Diệp danh giá. Ba của Diệp Nhi là chủ tịch của công ty đá quý cao cấp Hưng Thịnh, là công ty đá quý lớn nhất Trung Quốc, rất giàu có và quyền lực. - Ừ! Mình mải đọc sách nên không có để ý. Chúng ta vào thôi _ nói rồi cô nắm tay Khả Ngân đi vào ( Khả Ngân chính là cô bạn thân nhất của cô và một người nữa chính là Nam Ca. Cả 3 người đều chơi… Kì Lân không ngờ sẽ bị Diệp Nhi ném cho một chiếc dép vào mặt. Không những vậy cô còn tiếp tục tấn công bằng gối- Anh đi chết đi cái tên thối thaKì Lân chớp chớp mắt, không phải Diệp Nhi mất trí nhớ sao. Hôm qua chẳnh phải vẫn còn sợ anh như con chuột nhắt??- Em...chẳng lẽ- Phải...đã nhớ lại hết bao gồm cả việc anh chia tay tôiKì Lân khi nghe vế đầu thì vui vẻ không thôi, nhưng khi nghe vế sau thì khuôn mặt lập tức đen như đít nồi." Phải thật bình tĩnh, cô ấy là người bệnh, là người bệnh "Cha mẹ Diệp nghe thấy có mùi thuốc súng nổ ta vội đẩy nhau lần lượt ra ngoài để lại không gian cho hai người- Tiểu bảo bối, anh là thương em nhất. Mọi chuyện chỉ là sự cố bất đắc dĩ mà thôi. Anh thề, anh không có gì với cô ta cảKì Lân dơ ba ngón tay giữa chỉ thẳng lên trời- Quỷ mới tin anhThật ra cô đã biết, cái này là do Nam Đình nói cho cô biết. Cô cũng đang suy nghĩ, có nên hỏi mọi việc hay không. Hay là thôi đi, đợi lúc nào khỏi bệnh hẵn hỏi. Một mình cô bây giờ đã làm mọi người phiền não như vậy rồi- Xem ra bệnh nhân phục hồi sức khoẻ rất tốtBác sĩ vừa bước vào thấy vậy liền cười. Kì Lân thề nếu không có Diệp Nhi ở đây anh đã băm dằm cái ông bác sĩ ở đây rồi. Đừng nghĩ anh không hiểu bác sĩ nói ra đây là ý gì!Bác sĩ đi đến tiến hàng kiểm tra sơ qua một chút. Kì Lân đen mặt lại, bác sĩ kia chỉ tầm hơn 30 tuổi, ông ta đang lấy tai nghe áp vào ngực của Diệp Nhi nghe nhịp tim. Anh cảm tưởng mình đang bị ăn dấm, ông ta thì lại chiếm được tiện nghi. Chỉ một xíu nữa thôi là anh không kiềm chế được muốn một quyền đánh ông taCòn ông ta, cứ khám qua khám lại rất chi là lề mề. Các y ta đứng cạnh cũng cảm thấy ngán ngẩm, ông bác sĩ này lại giở trò háo sắc. Nhưng mà trình độ chuẩn đoán bệnh và phẫu thuật thì khỏi nói rồi. Không giỏi thì đã bị sa thải khỏi bệnh viện lâu rồi- Rốt cuộc ông khám xong chưa...Hai bàn tay nắm chặt lại. Khốn kiếp thật chỗ đó anh còn chưa được chạm qua mà ông ta dám- È hèm...Tiểu Kì Lân à, ông ta là bác sĩ màMẹ Diệp đứng bên cạnh cười mỉm. Xem ra độ chiếm hữu của con rể tương lai khá cao đây- À ừ, tình hình bệnh nhân đang tiến triển tốt, 1-2 ngày nữa là có thể phẫu thật. Nhưng mà trước hết phải tìm giác mạc phù hợp rồi mới có thể tiến hành được- Còn nữa cô gái, phải chuẩn bị tinh thần cho tốt vàoKhi nói ông ta còn không quên vuốt má rồi nháy mắt với Diệp Nhi- Tôi muốn đổi bác sĩ chữa trịGiọng nói cất lên khiến mọi người buồn cười. Như vậy thôi đã khiến Kì Lân ăn phải bình dấm chua loétÔng bác sĩ kia tuy không biết đây là bệnh viện thuộc nhà họ Mạc. Nhưng các y tá đương nhiên biết.- Vâng, tôi sẽ đi đổi ngay