Tôi tên Khánh An, một cái tên nghe rất dễ thương phải ko. Tôi năm nay tuổi 17, cái tuổi ko tròn cũng ko méo, và tất nhiên ở cái tuổi này 2 chữ rung động xảy ra là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa. Tôi có thích một người, vâng đó là một cậu bạn cùng tuổi cùng khối, nhan sắc của tôi cũng chỉ rơi vào cái kiểu dễ nhìn dễ ưa ko đáng nói, chỉ có chiều cao và cái body chuẩn có thể khiến tôi tự hào. Trong khi đó, cậu ấy chính là bạch mã hoàng tử của nữ sinh trong trường, mặt thì đẹp thôi rồi, gia đình thuộc dòng dõi quyền quý. Ko chỉ thế, học lực của cậu ấy cũng thuộc loại suất sắc, bao giờ cũng đứng đầu khối, trong khi tôi phải học bục mật mới leo lên đc top 10. Cậu ấy hoàn mỹ như thế, tôi lấy tư cách j để mà tỏ tình vs người ta chứ, rốt cuộc, tôi cũng chỉ là một con cóc ghẻ đơn phương ngắm nhìn hoàng tử từ xa mà ko dám đến gần thôi. Tôi thích cậu lắm đấy, chắc cậu ko bao giờ hiểu đc điều đó nhỉ,…Trần Nhật Dương…. ---------------*****------------ Thực ra tôi biết cậu ấy từ khi còn bé…
Chương 15
Crush? Cậu Thích Tớ Á? Tớ Không Tin Đâu!!Tác giả: KillerTôi tên Khánh An, một cái tên nghe rất dễ thương phải ko. Tôi năm nay tuổi 17, cái tuổi ko tròn cũng ko méo, và tất nhiên ở cái tuổi này 2 chữ rung động xảy ra là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa. Tôi có thích một người, vâng đó là một cậu bạn cùng tuổi cùng khối, nhan sắc của tôi cũng chỉ rơi vào cái kiểu dễ nhìn dễ ưa ko đáng nói, chỉ có chiều cao và cái body chuẩn có thể khiến tôi tự hào. Trong khi đó, cậu ấy chính là bạch mã hoàng tử của nữ sinh trong trường, mặt thì đẹp thôi rồi, gia đình thuộc dòng dõi quyền quý. Ko chỉ thế, học lực của cậu ấy cũng thuộc loại suất sắc, bao giờ cũng đứng đầu khối, trong khi tôi phải học bục mật mới leo lên đc top 10. Cậu ấy hoàn mỹ như thế, tôi lấy tư cách j để mà tỏ tình vs người ta chứ, rốt cuộc, tôi cũng chỉ là một con cóc ghẻ đơn phương ngắm nhìn hoàng tử từ xa mà ko dám đến gần thôi. Tôi thích cậu lắm đấy, chắc cậu ko bao giờ hiểu đc điều đó nhỉ,…Trần Nhật Dương…. ---------------*****------------ Thực ra tôi biết cậu ấy từ khi còn bé… Tôi chỉnh sửa lại đầu tóc, thở hắt ra một cái. Đi về phía cổng trường,nơi có hoàng tử của các nữ sinh đang tỏa sáng ở đấy.Tim tôi đập thình thịch...Tôi rối quá, tôi biết nói với cậu ấy cái j đây?Một tràng câu hỏi và cảm xúc cứ hiện lên trong đầu tôi mãi ko thôi, chẳng biết tự lúc nào đã đi đến cổng trường...Cậu ấy như tỏa sáng giữa đám đông, à ko phải nói là ánh hào quang chiếu dọi giữa một bầy bươm bướm...Hàng loạt cô gái khuân mặt e thẹn đo đỏ, tay cầm hoa và quà, chẳng dám nhìn vào mắt cậu ấy...Tiếng chúc mừng rối rít...Thi thoảng là tiếng cười nho nhỏ do cậu ấy pha trò...Và nụ cười dịu dàng của cậu ấy khi nhận hoa của Thiên Nhi...Mọi người ồ lên như có một phát hiện vĩ đại...Đám người xung quanh cậu ấy ngày một đông...Còn tôi thì vẫn đứng từ xa ngắm nhìn...Gần mà xa tựa cả thế giới...Tôi và cậu ấy là 2 thế giới tách biệt, là 2 thanh nam châm cùng chiều...Cứ xích vào gần là lại đẩy ra xa...Cậu cười vs mọi người xung quanh...Nhưng cậu nào biết có một người, một người luôn dõi theo cậu nhưng cậu lại chưa từng biết đến sự tồn tại của người ấy...Cậu cười vs người khác, tôi lặng lẽ đứng nhìn từ xa...Chúc phúc đi thôi...Tôi mỉm cười, nụ cười mang theo j đó nhẹ nhàng mà chát đắng thấu xương...Nụ cười mãn nguyện như biết đc câu trả lời cho một câu hỏi mà mk dường như đã chắn 9 phần đáp án...Nụ cười ấy mang theo nét u buồn và bi thương...Nụ cười mà cả đời tôi chỉ dành cho cậu...Tôi quay đầu bước đi...Ai nói phải đến tận nơi chúc mới gọi là chúc chứ?Riêng những người đó đến tận nơi chúc cậu là đc rồi...Còn tôi chúc trong lòng cũng đc...Chúc trong lòng thì sao chứ? Chúc trong lòng chỉ cần vẫn mặn mà như chúc ngoài đời là đc chứ j?Mà có khi mấy người chúc ngoài đó còn chưa sâu sắc bằng tôi chúc trong lòng...Tôi thở dài, tiếng thở quyện vào gió, nhẹ nhàng mà làm đượm buồn cả một bầu ko khí...Nhẹ nhàng nên chỉ có tôi biết, chẳng ai biết đc...Có lẽ...Đoạn tình cảm này vẫn là tôi nên giữ trong lòng...Một mk tôi biết, chẳng ai hay...Nói ra đc mấy phần thành công?Còn chưa đến 1% ấy chứTôi quay đầu, vẫn là tôi lặng lẽ ngắm nhìn cậu ấy và lặng lẽ bỏ đi...----------------------------------------------------------------------------Tôi buồn quá, tôi mệt quá...-----------------------------------------------------------------------------Thế mà lại có chuyện động trời xảy ra, ko chỉ làm tâm trạng tôi hưng phấn trở lại mà còn làm ôi lơ lửng trên trời tới mấy ngày...
Tôi chỉnh sửa lại đầu tóc, thở hắt ra một cái. Đi về phía cổng trường,nơi có hoàng tử của các nữ sinh đang tỏa sáng ở đấy.
Tim tôi đập thình thịch...
Tôi rối quá, tôi biết nói với cậu ấy cái j đây?
Một tràng câu hỏi và cảm xúc cứ hiện lên trong đầu tôi mãi ko thôi, chẳng biết tự lúc nào đã đi đến cổng trường...
Cậu ấy như tỏa sáng giữa đám đông, à ko phải nói là ánh hào quang chiếu dọi giữa một bầy bươm bướm...
Hàng loạt cô gái khuân mặt e thẹn đo đỏ, tay cầm hoa và quà, chẳng dám nhìn vào mắt cậu ấy...
Tiếng chúc mừng rối rít...
Thi thoảng là tiếng cười nho nhỏ do cậu ấy pha trò...
Và nụ cười dịu dàng của cậu ấy khi nhận hoa của Thiên Nhi...
Mọi người ồ lên như có một phát hiện vĩ đại...
Đám người xung quanh cậu ấy ngày một đông...
Còn tôi thì vẫn đứng từ xa ngắm nhìn...
Gần mà xa tựa cả thế giới...
Tôi và cậu ấy là 2 thế giới tách biệt, là 2 thanh nam châm cùng chiều...
Cứ xích vào gần là lại đẩy ra xa...
Cậu cười vs mọi người xung quanh...
Nhưng cậu nào biết có một người, một người luôn dõi theo cậu nhưng cậu lại chưa từng biết đến sự tồn tại của người ấy...
Cậu cười vs người khác, tôi lặng lẽ đứng nhìn từ xa...
Chúc phúc đi thôi...
Tôi mỉm cười, nụ cười mang theo j đó nhẹ nhàng mà chát đắng thấu xương...
Nụ cười mãn nguyện như biết đc câu trả lời cho một câu hỏi mà mk dường như đã chắn 9 phần đáp án...
Nụ cười ấy mang theo nét u buồn và bi thương...
Nụ cười mà cả đời tôi chỉ dành cho cậu...
Tôi quay đầu bước đi...
Ai nói phải đến tận nơi chúc mới gọi là chúc chứ?
Riêng những người đó đến tận nơi chúc cậu là đc rồi...
Còn tôi chúc trong lòng cũng đc...
Chúc trong lòng thì sao chứ? Chúc trong lòng chỉ cần vẫn mặn mà như chúc ngoài đời là đc chứ j?
Mà có khi mấy người chúc ngoài đó còn chưa sâu sắc bằng tôi chúc trong lòng...
Tôi thở dài, tiếng thở quyện vào gió, nhẹ nhàng mà làm đượm buồn cả một bầu ko khí...
Nhẹ nhàng nên chỉ có tôi biết, chẳng ai biết đc...
Có lẽ...
Đoạn tình cảm này vẫn là tôi nên giữ trong lòng...
Một mk tôi biết, chẳng ai hay...
Nói ra đc mấy phần thành công?
Còn chưa đến 1% ấy chứ
Tôi quay đầu, vẫn là tôi lặng lẽ ngắm nhìn cậu ấy và lặng lẽ bỏ đi...
----------------------------------------------------------------------------
Tôi buồn quá, tôi mệt quá...
-----------------------------------------------------------------------------
Thế mà lại có chuyện động trời xảy ra, ko chỉ làm tâm trạng tôi hưng phấn trở lại mà còn làm ôi lơ lửng trên trời tới mấy ngày...
Crush? Cậu Thích Tớ Á? Tớ Không Tin Đâu!!Tác giả: KillerTôi tên Khánh An, một cái tên nghe rất dễ thương phải ko. Tôi năm nay tuổi 17, cái tuổi ko tròn cũng ko méo, và tất nhiên ở cái tuổi này 2 chữ rung động xảy ra là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa. Tôi có thích một người, vâng đó là một cậu bạn cùng tuổi cùng khối, nhan sắc của tôi cũng chỉ rơi vào cái kiểu dễ nhìn dễ ưa ko đáng nói, chỉ có chiều cao và cái body chuẩn có thể khiến tôi tự hào. Trong khi đó, cậu ấy chính là bạch mã hoàng tử của nữ sinh trong trường, mặt thì đẹp thôi rồi, gia đình thuộc dòng dõi quyền quý. Ko chỉ thế, học lực của cậu ấy cũng thuộc loại suất sắc, bao giờ cũng đứng đầu khối, trong khi tôi phải học bục mật mới leo lên đc top 10. Cậu ấy hoàn mỹ như thế, tôi lấy tư cách j để mà tỏ tình vs người ta chứ, rốt cuộc, tôi cũng chỉ là một con cóc ghẻ đơn phương ngắm nhìn hoàng tử từ xa mà ko dám đến gần thôi. Tôi thích cậu lắm đấy, chắc cậu ko bao giờ hiểu đc điều đó nhỉ,…Trần Nhật Dương…. ---------------*****------------ Thực ra tôi biết cậu ấy từ khi còn bé… Tôi chỉnh sửa lại đầu tóc, thở hắt ra một cái. Đi về phía cổng trường,nơi có hoàng tử của các nữ sinh đang tỏa sáng ở đấy.Tim tôi đập thình thịch...Tôi rối quá, tôi biết nói với cậu ấy cái j đây?Một tràng câu hỏi và cảm xúc cứ hiện lên trong đầu tôi mãi ko thôi, chẳng biết tự lúc nào đã đi đến cổng trường...Cậu ấy như tỏa sáng giữa đám đông, à ko phải nói là ánh hào quang chiếu dọi giữa một bầy bươm bướm...Hàng loạt cô gái khuân mặt e thẹn đo đỏ, tay cầm hoa và quà, chẳng dám nhìn vào mắt cậu ấy...Tiếng chúc mừng rối rít...Thi thoảng là tiếng cười nho nhỏ do cậu ấy pha trò...Và nụ cười dịu dàng của cậu ấy khi nhận hoa của Thiên Nhi...Mọi người ồ lên như có một phát hiện vĩ đại...Đám người xung quanh cậu ấy ngày một đông...Còn tôi thì vẫn đứng từ xa ngắm nhìn...Gần mà xa tựa cả thế giới...Tôi và cậu ấy là 2 thế giới tách biệt, là 2 thanh nam châm cùng chiều...Cứ xích vào gần là lại đẩy ra xa...Cậu cười vs mọi người xung quanh...Nhưng cậu nào biết có một người, một người luôn dõi theo cậu nhưng cậu lại chưa từng biết đến sự tồn tại của người ấy...Cậu cười vs người khác, tôi lặng lẽ đứng nhìn từ xa...Chúc phúc đi thôi...Tôi mỉm cười, nụ cười mang theo j đó nhẹ nhàng mà chát đắng thấu xương...Nụ cười mãn nguyện như biết đc câu trả lời cho một câu hỏi mà mk dường như đã chắn 9 phần đáp án...Nụ cười ấy mang theo nét u buồn và bi thương...Nụ cười mà cả đời tôi chỉ dành cho cậu...Tôi quay đầu bước đi...Ai nói phải đến tận nơi chúc mới gọi là chúc chứ?Riêng những người đó đến tận nơi chúc cậu là đc rồi...Còn tôi chúc trong lòng cũng đc...Chúc trong lòng thì sao chứ? Chúc trong lòng chỉ cần vẫn mặn mà như chúc ngoài đời là đc chứ j?Mà có khi mấy người chúc ngoài đó còn chưa sâu sắc bằng tôi chúc trong lòng...Tôi thở dài, tiếng thở quyện vào gió, nhẹ nhàng mà làm đượm buồn cả một bầu ko khí...Nhẹ nhàng nên chỉ có tôi biết, chẳng ai biết đc...Có lẽ...Đoạn tình cảm này vẫn là tôi nên giữ trong lòng...Một mk tôi biết, chẳng ai hay...Nói ra đc mấy phần thành công?Còn chưa đến 1% ấy chứTôi quay đầu, vẫn là tôi lặng lẽ ngắm nhìn cậu ấy và lặng lẽ bỏ đi...----------------------------------------------------------------------------Tôi buồn quá, tôi mệt quá...-----------------------------------------------------------------------------Thế mà lại có chuyện động trời xảy ra, ko chỉ làm tâm trạng tôi hưng phấn trở lại mà còn làm ôi lơ lửng trên trời tới mấy ngày...