Tác giả:

"Phan Hiểu Dương, làm bạn trai tôi đi." Lâm Tuệ ôm một chồng sách khoa học cao tận mặt, tươi cười nói xong lại thấy người đối diện không chút phản ứng, đặc biệt bổ sung một câu: "Làm bạn trai tôi, số sách này cho cậu" Thấy chưa yên tâm lại tiếp tục bổ sung: "Toàn sách quý của ông tôi ở Anh Quốc, bản có chữ kí tác giả, nước mình không tìm được đâu." Cảm giác như nửa thế kỉ trôi qua rồi, mới thấy bên kia hồi đáp, giọng con trai đang thời kì vỡ vạc, nhưng nghe rất trầm ổn, chứ không ồm ồm như vịt đực giống đám con trai mà Lâm Tuệ biết. "Xin lỗi, phiền cậu tránh đường giúp tôi được không?" Chỗ hai người đứng thật ra vốn không hẹp như thế, Lâm Tuệ biết hắn dùng câu này thay cho một lời từ chối thẳng thừng. Vì vậy dù bị từ chối, nhưng bản thân cô lại cảm thấy trong lòng nở rộ không ít vui vẻ. "Vậy cậu không làm bạn trai tôi cũng được, nhưng nhận sách đi. Quà tôi tặng cậu đó." Lâm Tuệ nghiêng đầu ló mặt ra khỏi chồng sách, nhìn Phan Hiểu Dương bằng đôi mắt lấp lánh trông chờ. Phan Hiểu Dương…

Truyện chữ