Tác giả:

Lần đầu tiên Tiêu Luân gặp Dung An Trúc, khi đó cả hai mới khoảng hai tư hai lăm tuổi, đúng là thời kỳ tuổi trẻ hăng hái. Thế nhưng Dung An Trúc lại mặc một bộ quần áo vải bông, chân đi giày vải, trên tay còn cầm theo một quyển kinh thư hư hư thực thực. Từ đó về sau, cảm giác của Tiêu Luân đối với Dung An Trúc vô cùng phức tạp, trong kính sợ mang theo một tia khinh thường, trong khinh thường mang theo một tia tò mò, trong tò mò lại mang theo một tia xa cách. Hai người lần đầu gặp mặt, là vì chuyện hợp tác mở công ty. Nữ tử không thể nói rõ là xinh đẹp nhưng mang theo một tia khí chất nhịn xuống khoé miệng run rẩy. “An Trúc, trường hợp ngày hôm nay, không cần anh phải mặc tây trang giày da, nhưng tốt xấu gì cũng nên ăn mặc bình thường một chút có được không?” Dung An Trúc khoé miệng khẽ cười, không ưu không phiền đáp. “Vì biểu đạt thành ý của anh, hôm nay anh đã đem một mặt chân thật nhất của mình thể hiện ra, Tiểu Tuệ em cảm thấy như vậy không tốt sao?” Khang Giai Tuệ đỡ trán. Ngược…

Truyện chữ