Tác giả:

( Câu chuyện lấy bối cảnh ở ấn độ trong khu ổ chuột ở mumbai) Ánh nắng bình minh chiếu sáng vào căn nhà của Mara- mợ của Si, Mara thức dậy với dáng người uể oải, vươn người 1 lúc sau đó ngáp 1 hơi thật là dài.Bỗng nhiên bà la hét to: - SI đâu rồi!!!!!! - Dạ! Con ra đây mợ ơi! Mợ đợi con chút xíu!- Từ trong nhà bếp vọng ra. Một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp đang loay hoay trong nhà bếp đó là si, Cô có làn da hơi rám nắng, đang đổ nước sôi vào chậu có nước lạnh. Lập tức cô đi lấy khăn và nhanh nhẹn bưng chậu nước vào phòng mợ. - Sao lâu dữ vậy si? Tao đợi mày chắc cả tiếng rồi đó?- Bà mợ quát. - Dạ.Con xin lỗi mợ.Lần sau con sẽ làm nhanh hơn! -Thôi đi! Mày biến giùm tao cái! Hứ... Si vội vàng ra ngoài phòng mợ đóng cửa nhẹ nhàng sau đó lật đật chạy vào phòng bếp nấu tiếp thức ăn đang dở dang. - Còn món cà ri nữa là xong- Si nghĩ. Bắt nồi nước lên si vội cắt rau củ bỏ vào nồi và cho gia vị vào. "15 phút nữa, 15 phút nữa"- Si đang nghĩ thầm. Si ngả lưng vào ghế ở bếp 1 lát vì cô đang rất mệt…

Chương 4: Thất học

Cuộc Đời Của SiTác giả: Corn baby( Câu chuyện lấy bối cảnh ở ấn độ trong khu ổ chuột ở mumbai) Ánh nắng bình minh chiếu sáng vào căn nhà của Mara- mợ của Si, Mara thức dậy với dáng người uể oải, vươn người 1 lúc sau đó ngáp 1 hơi thật là dài.Bỗng nhiên bà la hét to: - SI đâu rồi!!!!!! - Dạ! Con ra đây mợ ơi! Mợ đợi con chút xíu!- Từ trong nhà bếp vọng ra. Một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp đang loay hoay trong nhà bếp đó là si, Cô có làn da hơi rám nắng, đang đổ nước sôi vào chậu có nước lạnh. Lập tức cô đi lấy khăn và nhanh nhẹn bưng chậu nước vào phòng mợ. - Sao lâu dữ vậy si? Tao đợi mày chắc cả tiếng rồi đó?- Bà mợ quát. - Dạ.Con xin lỗi mợ.Lần sau con sẽ làm nhanh hơn! -Thôi đi! Mày biến giùm tao cái! Hứ... Si vội vàng ra ngoài phòng mợ đóng cửa nhẹ nhàng sau đó lật đật chạy vào phòng bếp nấu tiếp thức ăn đang dở dang. - Còn món cà ri nữa là xong- Si nghĩ. Bắt nồi nước lên si vội cắt rau củ bỏ vào nồi và cho gia vị vào. "15 phút nữa, 15 phút nữa"- Si đang nghĩ thầm. Si ngả lưng vào ghế ở bếp 1 lát vì cô đang rất mệt… ....Si ngồi ngẫm nghĩ về chuyện lúc nãy, tại sao hai mẹ con mợ lại diễn kịch trước mặt cậu như thế? Làm cho cậu buồn như thế, đem mình và chị wi ra để cậu lựa chọn ư? Do mình hết, tất cả là do mình? - Si tự nghĩ tự trách mình." CỘC CỘC CỘC"Si giật mình liền đứng lên và ra mở cửa.- Chào cô! Cô có phải là cô wi không ạ!- Dạ,không. Wi là chị họ của tôi, có chuyện gì không ạ? - si trả lời ấp úng.- À... Cô wi có đặt hàng trên mạng và đây là hoá đơn cô kêu cô wi ra ký giúp tôi.Si vội vàng vào phòng chị wi.- Chị Wi ơi! Chị Wi! - Si gọi to.Trong phòng tắm, tiếng nước róc rách và tiếng mở nhạc rất to nên Wi không nghe Si kêu.Si ra khỏi phòng và nói với người giao hàng là Wi đang tắm.- Vậy cô ký giùm Wi cũng được.- người giao hàng nói.- Nhưng..nhưng mà...- Không sao cả, cô cứ ký vào đi còn tiền để tôi thanh toán bữa khác!Si ngượng ngùng cầm cây bút lên, tay Si run run.Ngòi bút gần chạm vào mặt giấy thì chị Wi đúng lúc đi ra, khi thấy vậy Wi nói to:- Dừng lại!Si giật mình quay ra sau, chị wi tiến lại gần nói với người giao hàng:- Xin lỗi anh nha! Tôi phải để anh đợi lâu rồi!Nói xong Wi liền giật cây bút trên tay Si rồi nói:- Si à! Chị nói cho si nghe nha! Si không có quyền đụng vào cây bút đâu nha! À mà si có biết chữ đâu ta! Cầm cây bút mà không biết viết thì cũng như 0! Ha ha....Câu nói này như đâm vào ruột thịt Si, si đau đớn khóc nấc không lên tiếng.Wi ký xong trả tiền cho người giao hàng rồi quay lại nói với Si:- Đồ thất học!- Sao...sao.. chị nói thế với em.- Si vừa nói vừa khóc nấc ra tiếng.- Ơ! Tao nói đúng rồi mà! Sự thật là như vậy, không thay đổi được đâu! Mày là kẻ thất học, ngu dốt! Hihi.Nói xong Wi lấy túi xách mang lên và đi ra ngoài " Hứ" một tiếng khinh bỉ.Đúng rồi! Chị Wi nói đúng! Mình mãi mãi cũng chỉ là 1 đứa thất học.- Si tự nói với mình.Vẫn như thường lệ, Si vào phòng từng người một để quét dọn. Lúc nào, khi vào phòng chị Wi Si cũng cảm thấy mình tội nghiệp, tự thương cho mình, thương cho số phận mình.Nhìn thấy cuốn sách rơi vãi dưới đất, si nhặt lên và lật từng trang sách.Nhưng Si vẫn không biết mình đang cầm sách ngược, cô không biếtchữ, không biết gì cả.Bà mợ mara vô tình đi ngang qua, thấy vậy bà liền vào phòng nói:- Đã ngu rồi ấy thì đừng có tỏ ra mình thông minh! Mày ngu ơi là ngu! Sách mà cầm ngược thì biết rồi đó! Hơ hơ hời........Bà giật lấy sách vội vàng phủi và nói:- Mày làm dơ sách con gái tao, mày ngu thì đừng có chạm vào sách! Con gái tao mà ngu là do mày, mày chạm vào sách nó đọc! Nói lần cuối nha Si....hứ!- Con chỉ là đang nhặt nó lên thôi mợ! Con chỉ nhìn qua thôi, con chưa làm gì hết!- Si bình tĩnh nói.- Con Si này! Càng lúc mày càng có gan đấy! Dám cãi lại lời tao nói luôn! Tao phải chomày một trận cho chừa.....

....

Si ngồi ngẫm nghĩ về chuyện lúc nãy, tại sao hai mẹ con mợ lại diễn kịch trước mặt cậu như thế? Làm cho cậu buồn như thế, đem mình và chị wi ra để cậu lựa chọn ư? Do mình hết, tất cả là do mình? - Si tự nghĩ tự trách mình.

" CỘC CỘC CỘC"

Si giật mình liền đứng lên và ra mở cửa.

- Chào cô! Cô có phải là cô wi không ạ!

- Dạ,không. Wi là chị họ của tôi, có chuyện gì không ạ? - si trả lời ấp úng.

- À... Cô wi có đặt hàng trên mạng và đây là hoá đơn cô kêu cô wi ra ký giúp tôi.

Si vội vàng vào phòng chị wi.

- Chị Wi ơi! Chị Wi! - Si gọi to.

Trong phòng tắm, tiếng nước róc rách và tiếng mở nhạc rất to nên Wi không nghe Si kêu.Si ra khỏi phòng và nói với người giao hàng là Wi đang tắm.

- Vậy cô ký giùm Wi cũng được.- người giao hàng nói.

- Nhưng..nhưng mà...

- Không sao cả, cô cứ ký vào đi còn tiền để tôi thanh toán bữa khác!

Si ngượng ngùng cầm cây bút lên, tay Si run run.Ngòi bút gần chạm vào mặt giấy thì chị Wi đúng lúc đi ra, khi thấy vậy Wi nói to:

- Dừng lại!

Si giật mình quay ra sau, chị wi tiến lại gần nói với người giao hàng:

- Xin lỗi anh nha! Tôi phải để anh đợi lâu rồi!

Nói xong Wi liền giật cây bút trên tay Si rồi nói:

- Si à! Chị nói cho si nghe nha! Si không có quyền đụng vào cây bút đâu nha! À mà si có biết chữ đâu ta! Cầm cây bút mà không biết viết thì cũng như 0! Ha ha....

Câu nói này như đâm vào ruột thịt Si, si đau đớn khóc nấc không lên tiếng.

Wi ký xong trả tiền cho người giao hàng rồi quay lại nói với Si:

- Đồ thất học!

- Sao...sao.. chị nói thế với em.- Si vừa nói vừa khóc nấc ra tiếng.

- Ơ! Tao nói đúng rồi mà! Sự thật là như vậy, không thay đổi được đâu! Mày là kẻ thất học, ngu dốt! Hihi.

Nói xong Wi lấy túi xách mang lên và đi ra ngoài " Hứ" một tiếng khinh bỉ.

Đúng rồi! Chị Wi nói đúng! Mình mãi mãi cũng chỉ là 1 đứa thất học.- Si tự nói với mình.

Vẫn như thường lệ, Si vào phòng từng người một để quét dọn. Lúc nào, khi vào phòng chị Wi Si cũng cảm thấy mình tội nghiệp, tự thương cho mình, thương cho số phận mình.

Nhìn thấy cuốn sách rơi vãi dưới đất, si nhặt lên và lật từng trang sách.Nhưng Si vẫn không biết mình đang cầm sách ngược, cô không biếtchữ, không biết gì cả.

Bà mợ mara vô tình đi ngang qua, thấy vậy bà liền vào phòng nói:

- Đã ngu rồi ấy thì đừng có tỏ ra mình thông minh! Mày ngu ơi là ngu! Sách mà cầm ngược thì biết rồi đó! Hơ hơ hời........

Bà giật lấy sách vội vàng phủi và nói:

- Mày làm dơ sách con gái tao, mày ngu thì đừng có chạm vào sách! Con gái tao mà ngu là do mày, mày chạm vào sách nó đọc! Nói lần cuối nha Si....hứ!

- Con chỉ là đang nhặt nó lên thôi mợ! Con chỉ nhìn qua thôi, con chưa làm gì hết!- Si bình tĩnh nói.

- Con Si này! Càng lúc mày càng có gan đấy! Dám cãi lại lời tao nói luôn! Tao phải chomày một trận cho chừa.....

Cuộc Đời Của SiTác giả: Corn baby( Câu chuyện lấy bối cảnh ở ấn độ trong khu ổ chuột ở mumbai) Ánh nắng bình minh chiếu sáng vào căn nhà của Mara- mợ của Si, Mara thức dậy với dáng người uể oải, vươn người 1 lúc sau đó ngáp 1 hơi thật là dài.Bỗng nhiên bà la hét to: - SI đâu rồi!!!!!! - Dạ! Con ra đây mợ ơi! Mợ đợi con chút xíu!- Từ trong nhà bếp vọng ra. Một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp đang loay hoay trong nhà bếp đó là si, Cô có làn da hơi rám nắng, đang đổ nước sôi vào chậu có nước lạnh. Lập tức cô đi lấy khăn và nhanh nhẹn bưng chậu nước vào phòng mợ. - Sao lâu dữ vậy si? Tao đợi mày chắc cả tiếng rồi đó?- Bà mợ quát. - Dạ.Con xin lỗi mợ.Lần sau con sẽ làm nhanh hơn! -Thôi đi! Mày biến giùm tao cái! Hứ... Si vội vàng ra ngoài phòng mợ đóng cửa nhẹ nhàng sau đó lật đật chạy vào phòng bếp nấu tiếp thức ăn đang dở dang. - Còn món cà ri nữa là xong- Si nghĩ. Bắt nồi nước lên si vội cắt rau củ bỏ vào nồi và cho gia vị vào. "15 phút nữa, 15 phút nữa"- Si đang nghĩ thầm. Si ngả lưng vào ghế ở bếp 1 lát vì cô đang rất mệt… ....Si ngồi ngẫm nghĩ về chuyện lúc nãy, tại sao hai mẹ con mợ lại diễn kịch trước mặt cậu như thế? Làm cho cậu buồn như thế, đem mình và chị wi ra để cậu lựa chọn ư? Do mình hết, tất cả là do mình? - Si tự nghĩ tự trách mình." CỘC CỘC CỘC"Si giật mình liền đứng lên và ra mở cửa.- Chào cô! Cô có phải là cô wi không ạ!- Dạ,không. Wi là chị họ của tôi, có chuyện gì không ạ? - si trả lời ấp úng.- À... Cô wi có đặt hàng trên mạng và đây là hoá đơn cô kêu cô wi ra ký giúp tôi.Si vội vàng vào phòng chị wi.- Chị Wi ơi! Chị Wi! - Si gọi to.Trong phòng tắm, tiếng nước róc rách và tiếng mở nhạc rất to nên Wi không nghe Si kêu.Si ra khỏi phòng và nói với người giao hàng là Wi đang tắm.- Vậy cô ký giùm Wi cũng được.- người giao hàng nói.- Nhưng..nhưng mà...- Không sao cả, cô cứ ký vào đi còn tiền để tôi thanh toán bữa khác!Si ngượng ngùng cầm cây bút lên, tay Si run run.Ngòi bút gần chạm vào mặt giấy thì chị Wi đúng lúc đi ra, khi thấy vậy Wi nói to:- Dừng lại!Si giật mình quay ra sau, chị wi tiến lại gần nói với người giao hàng:- Xin lỗi anh nha! Tôi phải để anh đợi lâu rồi!Nói xong Wi liền giật cây bút trên tay Si rồi nói:- Si à! Chị nói cho si nghe nha! Si không có quyền đụng vào cây bút đâu nha! À mà si có biết chữ đâu ta! Cầm cây bút mà không biết viết thì cũng như 0! Ha ha....Câu nói này như đâm vào ruột thịt Si, si đau đớn khóc nấc không lên tiếng.Wi ký xong trả tiền cho người giao hàng rồi quay lại nói với Si:- Đồ thất học!- Sao...sao.. chị nói thế với em.- Si vừa nói vừa khóc nấc ra tiếng.- Ơ! Tao nói đúng rồi mà! Sự thật là như vậy, không thay đổi được đâu! Mày là kẻ thất học, ngu dốt! Hihi.Nói xong Wi lấy túi xách mang lên và đi ra ngoài " Hứ" một tiếng khinh bỉ.Đúng rồi! Chị Wi nói đúng! Mình mãi mãi cũng chỉ là 1 đứa thất học.- Si tự nói với mình.Vẫn như thường lệ, Si vào phòng từng người một để quét dọn. Lúc nào, khi vào phòng chị Wi Si cũng cảm thấy mình tội nghiệp, tự thương cho mình, thương cho số phận mình.Nhìn thấy cuốn sách rơi vãi dưới đất, si nhặt lên và lật từng trang sách.Nhưng Si vẫn không biết mình đang cầm sách ngược, cô không biếtchữ, không biết gì cả.Bà mợ mara vô tình đi ngang qua, thấy vậy bà liền vào phòng nói:- Đã ngu rồi ấy thì đừng có tỏ ra mình thông minh! Mày ngu ơi là ngu! Sách mà cầm ngược thì biết rồi đó! Hơ hơ hời........Bà giật lấy sách vội vàng phủi và nói:- Mày làm dơ sách con gái tao, mày ngu thì đừng có chạm vào sách! Con gái tao mà ngu là do mày, mày chạm vào sách nó đọc! Nói lần cuối nha Si....hứ!- Con chỉ là đang nhặt nó lên thôi mợ! Con chỉ nhìn qua thôi, con chưa làm gì hết!- Si bình tĩnh nói.- Con Si này! Càng lúc mày càng có gan đấy! Dám cãi lại lời tao nói luôn! Tao phải chomày một trận cho chừa.....

Chương 4: Thất học