Tác giả:

( Câu chuyện lấy bối cảnh ở ấn độ trong khu ổ chuột ở mumbai) Ánh nắng bình minh chiếu sáng vào căn nhà của Mara- mợ của Si, Mara thức dậy với dáng người uể oải, vươn người 1 lúc sau đó ngáp 1 hơi thật là dài.Bỗng nhiên bà la hét to: - SI đâu rồi!!!!!! - Dạ! Con ra đây mợ ơi! Mợ đợi con chút xíu!- Từ trong nhà bếp vọng ra. Một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp đang loay hoay trong nhà bếp đó là si, Cô có làn da hơi rám nắng, đang đổ nước sôi vào chậu có nước lạnh. Lập tức cô đi lấy khăn và nhanh nhẹn bưng chậu nước vào phòng mợ. - Sao lâu dữ vậy si? Tao đợi mày chắc cả tiếng rồi đó?- Bà mợ quát. - Dạ.Con xin lỗi mợ.Lần sau con sẽ làm nhanh hơn! -Thôi đi! Mày biến giùm tao cái! Hứ... Si vội vàng ra ngoài phòng mợ đóng cửa nhẹ nhàng sau đó lật đật chạy vào phòng bếp nấu tiếp thức ăn đang dở dang. - Còn món cà ri nữa là xong- Si nghĩ. Bắt nồi nước lên si vội cắt rau củ bỏ vào nồi và cho gia vị vào. "15 phút nữa, 15 phút nữa"- Si đang nghĩ thầm. Si ngả lưng vào ghế ở bếp 1 lát vì cô đang rất mệt…

Chương 8: Tha Thứ

Cuộc Đời Của SiTác giả: Corn baby( Câu chuyện lấy bối cảnh ở ấn độ trong khu ổ chuột ở mumbai) Ánh nắng bình minh chiếu sáng vào căn nhà của Mara- mợ của Si, Mara thức dậy với dáng người uể oải, vươn người 1 lúc sau đó ngáp 1 hơi thật là dài.Bỗng nhiên bà la hét to: - SI đâu rồi!!!!!! - Dạ! Con ra đây mợ ơi! Mợ đợi con chút xíu!- Từ trong nhà bếp vọng ra. Một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp đang loay hoay trong nhà bếp đó là si, Cô có làn da hơi rám nắng, đang đổ nước sôi vào chậu có nước lạnh. Lập tức cô đi lấy khăn và nhanh nhẹn bưng chậu nước vào phòng mợ. - Sao lâu dữ vậy si? Tao đợi mày chắc cả tiếng rồi đó?- Bà mợ quát. - Dạ.Con xin lỗi mợ.Lần sau con sẽ làm nhanh hơn! -Thôi đi! Mày biến giùm tao cái! Hứ... Si vội vàng ra ngoài phòng mợ đóng cửa nhẹ nhàng sau đó lật đật chạy vào phòng bếp nấu tiếp thức ăn đang dở dang. - Còn món cà ri nữa là xong- Si nghĩ. Bắt nồi nước lên si vội cắt rau củ bỏ vào nồi và cho gia vị vào. "15 phút nữa, 15 phút nữa"- Si đang nghĩ thầm. Si ngả lưng vào ghế ở bếp 1 lát vì cô đang rất mệt… Bà mợ tiến lại gần Wi nói:- Wi! Con định làm gì nó vậy hả?Wi trừng trừng mắt liếc sang Si nói:- Do nó đó, do nó mà con mới định làm như thế! Mẹ biết hôm nay nó đã làm gì con không!!!Bà mợ nghe rất vui trong lòng giả bộ nói:- Wi à! Bình tĩnh con! Đừng làm gì bậy nha con! Dù sao nó là em của con mà!- Nó đó! Nó nấu kiểu gì mà mặn quá trời, con bạn con ăn xong nó phun ra hết vào mặt con luôn! Như thế sao bảo con tha cho nó.Bà mợ nói Si:- Si! Con xin lỗi chị con đi!Si biết mình không có lỗi trong truyện này nên im lặng không nói câu nào.- Đúng đó! Mày chắp tay van xin, lạy tao tha thứ cho mày đi! - Wi nói.Mọi chuyện diễn ra như thế này sẽ không ngừng lại nếu si im lặng. Thế là Si đành chắp tay van xin chị Wi:- Mong chị Wi tha lỗi cho em!Wi không nhìn, khoay tay nhìn lên trên.Si nói lại lần nữa:- Chị Wi! Chị tha lỗi cho em!Lần này wi nhìn và nói:- Lần này tao tha cho mày! Nhưng lần sau mà cứ tiếp diễn lần nữa thì tao không tha cho mày đâu!Nói xong Wi đi vào phòng của mình đóng cửa " Rầm"Nỗi oan ức này si không quên được, si dường như bị sỉ nhục nhiều lần. Cô rất buồn nhưng chuyện này diễn ra rất nhiều lần khiến cô quên đi nhanh chóng.Si tiến lại bàn ăn dọn dẹp thức ăn lúc nãy.Bà mợ đứng yên mỉm cười, bà rất vui vì Si bị sỉ nhục......

Bà mợ tiến lại gần Wi nói:

- Wi! Con định làm gì nó vậy hả?

Wi trừng trừng mắt liếc sang Si nói:

- Do nó đó, do nó mà con mới định làm như thế! Mẹ biết hôm nay nó đã làm gì con không!!!

Bà mợ nghe rất vui trong lòng giả bộ nói:

- Wi à! Bình tĩnh con! Đừng làm gì bậy nha con! Dù sao nó là em của con mà!

- Nó đó! Nó nấu kiểu gì mà mặn quá trời, con bạn con ăn xong nó phun ra hết vào mặt con luôn! Như thế sao bảo con tha cho nó.

Bà mợ nói Si:

- Si! Con xin lỗi chị con đi!

Si biết mình không có lỗi trong truyện này nên im lặng không nói câu nào.

- Đúng đó! Mày chắp tay van xin, lạy tao tha thứ cho mày đi! - Wi nói.

Mọi chuyện diễn ra như thế này sẽ không ngừng lại nếu si im lặng. Thế là Si đành chắp tay van xin chị Wi:

- Mong chị Wi tha lỗi cho em!

Wi không nhìn, khoay tay nhìn lên trên.Si nói lại lần nữa:

- Chị Wi! Chị tha lỗi cho em!

Lần này wi nhìn và nói:

- Lần này tao tha cho mày! Nhưng lần sau mà cứ tiếp diễn lần nữa thì tao không tha cho mày đâu!

Nói xong Wi đi vào phòng của mình đóng cửa " Rầm"

Nỗi oan ức này si không quên được, si dường như bị sỉ nhục nhiều lần. Cô rất buồn nhưng chuyện này diễn ra rất nhiều lần khiến cô quên đi nhanh chóng.Si tiến lại bàn ăn dọn dẹp thức ăn lúc nãy.

Bà mợ đứng yên mỉm cười, bà rất vui vì Si bị sỉ nhục......

Cuộc Đời Của SiTác giả: Corn baby( Câu chuyện lấy bối cảnh ở ấn độ trong khu ổ chuột ở mumbai) Ánh nắng bình minh chiếu sáng vào căn nhà của Mara- mợ của Si, Mara thức dậy với dáng người uể oải, vươn người 1 lúc sau đó ngáp 1 hơi thật là dài.Bỗng nhiên bà la hét to: - SI đâu rồi!!!!!! - Dạ! Con ra đây mợ ơi! Mợ đợi con chút xíu!- Từ trong nhà bếp vọng ra. Một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp đang loay hoay trong nhà bếp đó là si, Cô có làn da hơi rám nắng, đang đổ nước sôi vào chậu có nước lạnh. Lập tức cô đi lấy khăn và nhanh nhẹn bưng chậu nước vào phòng mợ. - Sao lâu dữ vậy si? Tao đợi mày chắc cả tiếng rồi đó?- Bà mợ quát. - Dạ.Con xin lỗi mợ.Lần sau con sẽ làm nhanh hơn! -Thôi đi! Mày biến giùm tao cái! Hứ... Si vội vàng ra ngoài phòng mợ đóng cửa nhẹ nhàng sau đó lật đật chạy vào phòng bếp nấu tiếp thức ăn đang dở dang. - Còn món cà ri nữa là xong- Si nghĩ. Bắt nồi nước lên si vội cắt rau củ bỏ vào nồi và cho gia vị vào. "15 phút nữa, 15 phút nữa"- Si đang nghĩ thầm. Si ngả lưng vào ghế ở bếp 1 lát vì cô đang rất mệt… Bà mợ tiến lại gần Wi nói:- Wi! Con định làm gì nó vậy hả?Wi trừng trừng mắt liếc sang Si nói:- Do nó đó, do nó mà con mới định làm như thế! Mẹ biết hôm nay nó đã làm gì con không!!!Bà mợ nghe rất vui trong lòng giả bộ nói:- Wi à! Bình tĩnh con! Đừng làm gì bậy nha con! Dù sao nó là em của con mà!- Nó đó! Nó nấu kiểu gì mà mặn quá trời, con bạn con ăn xong nó phun ra hết vào mặt con luôn! Như thế sao bảo con tha cho nó.Bà mợ nói Si:- Si! Con xin lỗi chị con đi!Si biết mình không có lỗi trong truyện này nên im lặng không nói câu nào.- Đúng đó! Mày chắp tay van xin, lạy tao tha thứ cho mày đi! - Wi nói.Mọi chuyện diễn ra như thế này sẽ không ngừng lại nếu si im lặng. Thế là Si đành chắp tay van xin chị Wi:- Mong chị Wi tha lỗi cho em!Wi không nhìn, khoay tay nhìn lên trên.Si nói lại lần nữa:- Chị Wi! Chị tha lỗi cho em!Lần này wi nhìn và nói:- Lần này tao tha cho mày! Nhưng lần sau mà cứ tiếp diễn lần nữa thì tao không tha cho mày đâu!Nói xong Wi đi vào phòng của mình đóng cửa " Rầm"Nỗi oan ức này si không quên được, si dường như bị sỉ nhục nhiều lần. Cô rất buồn nhưng chuyện này diễn ra rất nhiều lần khiến cô quên đi nhanh chóng.Si tiến lại bàn ăn dọn dẹp thức ăn lúc nãy.Bà mợ đứng yên mỉm cười, bà rất vui vì Si bị sỉ nhục......

Chương 8: Tha Thứ