“Tỉnh tỉnh..!” Mơ mơ màng màng truyền đến bên tai thanh âm của người ở xung quanh, thật là ồn ào nha. Ta cố gắng mở to mắt tưởng nhìn qua chung quanh xem là ai không có ý thức ồn ào đến vậy, nhưng tại sao ta mãi không thể mở lên hai mí. Đầu vẫn thực nặng nề, đã có chuyện gì xảy ra chứ? Ta chỉ nhớ rõ một…chiếc xe tải lao thẳng tới đi. …Di, không phải chứ? Ta chết sao? Đừng có đùa a~ “Cử động, cử động rồi!” Bên cạnh lại vang lên tiếng hoan hô, vậy ta đây chính là không chết ? Ha ha, đã nói thôi, ta còn chưa tới hai mươi tuổi, còn phơi phới thanh xuân đi, sao như vậy dễ dàng chết được chứ! Yên tâm rồi ta lại tiếp tục ngủ tiếp tục ngủ…. Lần thứ hai tỉnh lại tựa hồ đã là lúc chạng vạng, miễn cưỡng mở to mắt lại nhìn đến một bộ mặt tràn đầy lo lắng – “Khanh nhi, ngươi cuối cùng cũng tỉnh, đều hôn mê tới ba ngày khiến nương lo đến ngã bệnh rồi!” Ta trừng mắt nhìn, nhìn, tái trừng mắt nhìn lần nữa…Cuối cùng bạo phát ra… “A….!!!!!!” Ta phát ra một tiếng thét có thể nói là kinh thiên địa khiếp…
Chương 19
Ca Ca Xuất GiáTác giả: FairyluluTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên Không“Tỉnh tỉnh..!” Mơ mơ màng màng truyền đến bên tai thanh âm của người ở xung quanh, thật là ồn ào nha. Ta cố gắng mở to mắt tưởng nhìn qua chung quanh xem là ai không có ý thức ồn ào đến vậy, nhưng tại sao ta mãi không thể mở lên hai mí. Đầu vẫn thực nặng nề, đã có chuyện gì xảy ra chứ? Ta chỉ nhớ rõ một…chiếc xe tải lao thẳng tới đi. …Di, không phải chứ? Ta chết sao? Đừng có đùa a~ “Cử động, cử động rồi!” Bên cạnh lại vang lên tiếng hoan hô, vậy ta đây chính là không chết ? Ha ha, đã nói thôi, ta còn chưa tới hai mươi tuổi, còn phơi phới thanh xuân đi, sao như vậy dễ dàng chết được chứ! Yên tâm rồi ta lại tiếp tục ngủ tiếp tục ngủ…. Lần thứ hai tỉnh lại tựa hồ đã là lúc chạng vạng, miễn cưỡng mở to mắt lại nhìn đến một bộ mặt tràn đầy lo lắng – “Khanh nhi, ngươi cuối cùng cũng tỉnh, đều hôn mê tới ba ngày khiến nương lo đến ngã bệnh rồi!” Ta trừng mắt nhìn, nhìn, tái trừng mắt nhìn lần nữa…Cuối cùng bạo phát ra… “A….!!!!!!” Ta phát ra một tiếng thét có thể nói là kinh thiên địa khiếp… Lăng Lang lạnh lùng nhìn Lăng Hạo đang ngồi trên đất, quay đầu bỏ chạy. Lăng hạo trơ mắt nhìn Lăng lang đi xa, ánh mắt chậm rãi chuyển hướng người nọ biến mất, suy nghĩ dần phiêu tán.Lăng Hạo ba tuổi được tiểu thúc thúc nhặt về nhà, khi đó tiểu thúc thúc mới mười sáu tuổi.Tiểu thúc thúc thực ôn nhu, còn có một cái tên rất êm tai, Lăng Ôn.Tiểu thúc thúc là hài tử nhỏ nhất của Lăng gia, cũng là hài tử thông minh nhất.Tiểu thúc thúc đối hắn tốt lắm, dạy hắn đọc chữ, dạy hắn võ công, còn dạy hắn cách làm người.Lúc Lăng Hạo được năm tuổi, dần hiển rõ tài năng. Tứ ca tiểu thúc thúc, cũng chính là phụ thân của Lăng Lang, bởi vì không có con nối dõi nên đã thu Lăng Hạo làm nghĩa tử. Nhưng Lăng Hạo lại vẫn bám dính lấy tiểu thúc thúc. Tiểu thúc thúc là một người ôn hoà như xuân phong, Lăng Hạo lại rất quyến luyến cảm giác đó.Những đứa con lớn của Lăng gia bắt đầu ngầm tranh đoạt vị trí trang chủ Nhất Kiếm trang, tiểu thúc thúc lại chỉ cười cười, cái gì cũng không để ý.Lăng Hổ là người có thế lực nhất, nhưng hắn làm việc không từ thủ đoạn, lão trang chủ sợ hắn kế thừa Nhất Kiếm trang sẽ phá hủy danh dự Thiên hạ đệ nhất của sơn trang, đã ngầm cùng hắn làm giao dịch. Lăng Hổ đáp ứng chỉ làm một phân đường Đường chủ, đổi lại phải đem tiểu thúc thúc cho hắn.Thế là sau đó, các trưởng bối đuổi hết các huynh đệ khác bảo vệ tiểu thúc thúc, đem Lăng Hổ cùng tiểu thúc thúc nhốt chung một phòng, Lăng Hạo vì muốn bảo vệ tiểu thúc thúc đã bị hạ dược, bị Lăng Hổ đánh, đập vào khung cửa, ngất đi.Đêm đó, tiếng kêu thê lương của tiểu thúc thúc vang vọng khắp Lăng gia, nhưng, không một ai dám đứng ra cứu tiểu thúc thúc.(cái nhà này… Ta mún giết hết >”
Lăng Lang lạnh lùng nhìn Lăng Hạo đang ngồi trên đất, quay đầu bỏ chạy. Lăng hạo trơ mắt nhìn Lăng lang đi xa, ánh mắt chậm rãi chuyển hướng người nọ biến mất, suy nghĩ dần phiêu tán.
Lăng Hạo ba tuổi được tiểu thúc thúc nhặt về nhà, khi đó tiểu thúc thúc mới mười sáu tuổi.
Tiểu thúc thúc thực ôn nhu, còn có một cái tên rất êm tai, Lăng Ôn.
Tiểu thúc thúc là hài tử nhỏ nhất của Lăng gia, cũng là hài tử thông minh nhất.
Tiểu thúc thúc đối hắn tốt lắm, dạy hắn đọc chữ, dạy hắn võ công, còn dạy hắn cách làm người.
Lúc Lăng Hạo được năm tuổi, dần hiển rõ tài năng. Tứ ca tiểu thúc thúc, cũng chính là phụ thân của Lăng Lang, bởi vì không có con nối dõi nên đã thu Lăng Hạo làm nghĩa tử. Nhưng Lăng Hạo lại vẫn bám dính lấy tiểu thúc thúc. Tiểu thúc thúc là một người ôn hoà như xuân phong, Lăng Hạo lại rất quyến luyến cảm giác đó.
Những đứa con lớn của Lăng gia bắt đầu ngầm tranh đoạt vị trí trang chủ Nhất Kiếm trang, tiểu thúc thúc lại chỉ cười cười, cái gì cũng không để ý.
Lăng Hổ là người có thế lực nhất, nhưng hắn làm việc không từ thủ đoạn, lão trang chủ sợ hắn kế thừa Nhất Kiếm trang sẽ phá hủy danh dự Thiên hạ đệ nhất của sơn trang, đã ngầm cùng hắn làm giao dịch. Lăng Hổ đáp ứng chỉ làm một phân đường Đường chủ, đổi lại phải đem tiểu thúc thúc cho hắn.
Thế là sau đó, các trưởng bối đuổi hết các huynh đệ khác bảo vệ tiểu thúc thúc, đem Lăng Hổ cùng tiểu thúc thúc nhốt chung một phòng, Lăng Hạo vì muốn bảo vệ tiểu thúc thúc đã bị hạ dược, bị Lăng Hổ đánh, đập vào khung cửa, ngất đi.
Đêm đó, tiếng kêu thê lương của tiểu thúc thúc vang vọng khắp Lăng gia, nhưng, không một ai dám đứng ra cứu tiểu thúc thúc.(cái nhà này… Ta mún giết hết >”
Ca Ca Xuất GiáTác giả: FairyluluTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên Không“Tỉnh tỉnh..!” Mơ mơ màng màng truyền đến bên tai thanh âm của người ở xung quanh, thật là ồn ào nha. Ta cố gắng mở to mắt tưởng nhìn qua chung quanh xem là ai không có ý thức ồn ào đến vậy, nhưng tại sao ta mãi không thể mở lên hai mí. Đầu vẫn thực nặng nề, đã có chuyện gì xảy ra chứ? Ta chỉ nhớ rõ một…chiếc xe tải lao thẳng tới đi. …Di, không phải chứ? Ta chết sao? Đừng có đùa a~ “Cử động, cử động rồi!” Bên cạnh lại vang lên tiếng hoan hô, vậy ta đây chính là không chết ? Ha ha, đã nói thôi, ta còn chưa tới hai mươi tuổi, còn phơi phới thanh xuân đi, sao như vậy dễ dàng chết được chứ! Yên tâm rồi ta lại tiếp tục ngủ tiếp tục ngủ…. Lần thứ hai tỉnh lại tựa hồ đã là lúc chạng vạng, miễn cưỡng mở to mắt lại nhìn đến một bộ mặt tràn đầy lo lắng – “Khanh nhi, ngươi cuối cùng cũng tỉnh, đều hôn mê tới ba ngày khiến nương lo đến ngã bệnh rồi!” Ta trừng mắt nhìn, nhìn, tái trừng mắt nhìn lần nữa…Cuối cùng bạo phát ra… “A….!!!!!!” Ta phát ra một tiếng thét có thể nói là kinh thiên địa khiếp… Lăng Lang lạnh lùng nhìn Lăng Hạo đang ngồi trên đất, quay đầu bỏ chạy. Lăng hạo trơ mắt nhìn Lăng lang đi xa, ánh mắt chậm rãi chuyển hướng người nọ biến mất, suy nghĩ dần phiêu tán.Lăng Hạo ba tuổi được tiểu thúc thúc nhặt về nhà, khi đó tiểu thúc thúc mới mười sáu tuổi.Tiểu thúc thúc thực ôn nhu, còn có một cái tên rất êm tai, Lăng Ôn.Tiểu thúc thúc là hài tử nhỏ nhất của Lăng gia, cũng là hài tử thông minh nhất.Tiểu thúc thúc đối hắn tốt lắm, dạy hắn đọc chữ, dạy hắn võ công, còn dạy hắn cách làm người.Lúc Lăng Hạo được năm tuổi, dần hiển rõ tài năng. Tứ ca tiểu thúc thúc, cũng chính là phụ thân của Lăng Lang, bởi vì không có con nối dõi nên đã thu Lăng Hạo làm nghĩa tử. Nhưng Lăng Hạo lại vẫn bám dính lấy tiểu thúc thúc. Tiểu thúc thúc là một người ôn hoà như xuân phong, Lăng Hạo lại rất quyến luyến cảm giác đó.Những đứa con lớn của Lăng gia bắt đầu ngầm tranh đoạt vị trí trang chủ Nhất Kiếm trang, tiểu thúc thúc lại chỉ cười cười, cái gì cũng không để ý.Lăng Hổ là người có thế lực nhất, nhưng hắn làm việc không từ thủ đoạn, lão trang chủ sợ hắn kế thừa Nhất Kiếm trang sẽ phá hủy danh dự Thiên hạ đệ nhất của sơn trang, đã ngầm cùng hắn làm giao dịch. Lăng Hổ đáp ứng chỉ làm một phân đường Đường chủ, đổi lại phải đem tiểu thúc thúc cho hắn.Thế là sau đó, các trưởng bối đuổi hết các huynh đệ khác bảo vệ tiểu thúc thúc, đem Lăng Hổ cùng tiểu thúc thúc nhốt chung một phòng, Lăng Hạo vì muốn bảo vệ tiểu thúc thúc đã bị hạ dược, bị Lăng Hổ đánh, đập vào khung cửa, ngất đi.Đêm đó, tiếng kêu thê lương của tiểu thúc thúc vang vọng khắp Lăng gia, nhưng, không một ai dám đứng ra cứu tiểu thúc thúc.(cái nhà này… Ta mún giết hết >”