Tôi bước xuống taxi, cuốc bộ vào con hẻm nhỏ chỗ một tiệm tạp hóa. Người chủ tiệm liếc nhìn tôi đi khuất. Sau lưng ngôi trường tiểu học ở bên kia đường c*̃ng vừa gióng một hồi trống ngắn, tôi nhìn đồng hồ chỉ 1 giờ 45 phút. Một buổi trưa tháng tư trời âm u đến lạ. Con hẻm khá sạch sẽ, nhà dân san sát, kín cổng cao tường, đoạn chỉ lác đác một vài ki rác trống, tôi đứng trước một căn nhà hai tầng còn khá mới, nằm ngay góc chữ L. Tôi lấy điện thoại gọi vào một số, đến lần thứ ba vẫn không có người trả lời. Đồng hồ trên điện thoại lúc này là 13 giờ 55 phút. Tôi nhìn vào cánh cổng rào ngăn cách mình và ngôi nhà, chỉ khép hờ, trong góc khuất giữa một bên cổng và bức tường có một đôi giày da màu đen còn khá mới nhưng lại dính đầy đất dưới đế. Ở phần sân đất, lối duy nhất vào ngôi nhà, có hai hàng dấu giày một vào một ra. Có lẽ đây là dấu giày c*̉a…
Chương 38: Lời tác giả
Thám Tử Sài GònTác giả: Dương AmiTruyện Trinh ThámTôi bước xuống taxi, cuốc bộ vào con hẻm nhỏ chỗ một tiệm tạp hóa. Người chủ tiệm liếc nhìn tôi đi khuất. Sau lưng ngôi trường tiểu học ở bên kia đường c*̃ng vừa gióng một hồi trống ngắn, tôi nhìn đồng hồ chỉ 1 giờ 45 phút. Một buổi trưa tháng tư trời âm u đến lạ. Con hẻm khá sạch sẽ, nhà dân san sát, kín cổng cao tường, đoạn chỉ lác đác một vài ki rác trống, tôi đứng trước một căn nhà hai tầng còn khá mới, nằm ngay góc chữ L. Tôi lấy điện thoại gọi vào một số, đến lần thứ ba vẫn không có người trả lời. Đồng hồ trên điện thoại lúc này là 13 giờ 55 phút. Tôi nhìn vào cánh cổng rào ngăn cách mình và ngôi nhà, chỉ khép hờ, trong góc khuất giữa một bên cổng và bức tường có một đôi giày da màu đen còn khá mới nhưng lại dính đầy đất dưới đế. Ở phần sân đất, lối duy nhất vào ngôi nhà, có hai hàng dấu giày một vào một ra. Có lẽ đây là dấu giày c*̉a… 3 năm một chặng đường không dài không ngắn cho một tiểu thuyết trinh thám mạng. Vụ án đầu tiên mình viết vốn chỉ như một mẫu truyện ngắn để đăng cho vui trên một diễn đàn trinh thám. Để rồi sau đó khi các vụ án tiếp theo ra đời, mình bắt đầu chăm chút hơn về câu chữ, tính liên kết giữa các truyện với nhau.Bản thân chỉ là một kẻ tay ngang học đòi viết truyện trinh thám, tự nhận thấy còn nhiều thiếu sót. Nhưng qua mỗi vụ án đăng lên, nhận được những ủng hộ dù rất ít của những người bạn có cùng sở thích, đó là một động lực rất lớn để mình hoàn thành tập 1 này.Cái ngày mình viết xong chương cuối cùng của tập này, mình đã vui biết nhường nào. Đối với nhiều người có lẽ đây chỉ là một tiểu thuyết tự sáng tác bình thường, tầm thường giữa một rừng tiểu thuyết. Nhưng đối với mình mỗi vụ án mình viết ra là thành quả của cả ngày và đêm trằn trọc. Mình suy nghĩ từng chút, nghĩ ra rất nhiều nhưng chỉ chọn những gì bản thân cho là hay nhất để viết ra. Khi lựa chọn hướng đi là trinh thám, bản thân đã tự đặt ra cho mình một thử thách và trách nhiệm.Bản thân mình đã nghiêm túc với mỗi câu từ được viết ra, mình viết vì những người yêu thích truyện trinh thám, viết vì nền văn học trinh thám Việt Nam còn rất ít, và quan trọng nhất là viết vì chính bản thân mình.Khi mình tin tưởng vào việc mình đang làm và làm điều đó thật nghiêm túc, làm hết mình, chắc chắn sẽ có người nhận ra sự cố gắng và công nhận những công sức mà mình đã bỏ ra!Cảm ơn tất cả mọi người đã yêu thích truyện!
3 năm một chặng đường không dài không ngắn cho một tiểu thuyết trinh thám mạng. Vụ án đầu tiên mình viết vốn chỉ như một mẫu truyện ngắn để đăng cho vui trên một diễn đàn trinh thám. Để rồi sau đó khi các vụ án tiếp theo ra đời, mình bắt đầu chăm chút hơn về câu chữ, tính liên kết giữa các truyện với nhau.
Bản thân chỉ là một kẻ tay ngang học đòi viết truyện trinh thám, tự nhận thấy còn nhiều thiếu sót. Nhưng qua mỗi vụ án đăng lên, nhận được những ủng hộ dù rất ít của những người bạn có cùng sở thích, đó là một động lực rất lớn để mình hoàn thành tập 1 này.
Cái ngày mình viết xong chương cuối cùng của tập này, mình đã vui biết nhường nào. Đối với nhiều người có lẽ đây chỉ là một tiểu thuyết tự sáng tác bình thường, tầm thường giữa một rừng tiểu thuyết. Nhưng đối với mình mỗi vụ án mình viết ra là thành quả của cả ngày và đêm trằn trọc. Mình suy nghĩ từng chút, nghĩ ra rất nhiều nhưng chỉ chọn những gì bản thân cho là hay nhất để viết ra. Khi lựa chọn hướng đi là trinh thám, bản thân đã tự đặt ra cho mình một thử thách và trách nhiệm.
Bản thân mình đã nghiêm túc với mỗi câu từ được viết ra, mình viết vì những người yêu thích truyện trinh thám, viết vì nền văn học trinh thám Việt Nam còn rất ít, và quan trọng nhất là viết vì chính bản thân mình.
Khi mình tin tưởng vào việc mình đang làm và làm điều đó thật nghiêm túc, làm hết mình, chắc chắn sẽ có người nhận ra sự cố gắng và công nhận những công sức mà mình đã bỏ ra!
Cảm ơn tất cả mọi người đã yêu thích truyện!
Thám Tử Sài GònTác giả: Dương AmiTruyện Trinh ThámTôi bước xuống taxi, cuốc bộ vào con hẻm nhỏ chỗ một tiệm tạp hóa. Người chủ tiệm liếc nhìn tôi đi khuất. Sau lưng ngôi trường tiểu học ở bên kia đường c*̃ng vừa gióng một hồi trống ngắn, tôi nhìn đồng hồ chỉ 1 giờ 45 phút. Một buổi trưa tháng tư trời âm u đến lạ. Con hẻm khá sạch sẽ, nhà dân san sát, kín cổng cao tường, đoạn chỉ lác đác một vài ki rác trống, tôi đứng trước một căn nhà hai tầng còn khá mới, nằm ngay góc chữ L. Tôi lấy điện thoại gọi vào một số, đến lần thứ ba vẫn không có người trả lời. Đồng hồ trên điện thoại lúc này là 13 giờ 55 phút. Tôi nhìn vào cánh cổng rào ngăn cách mình và ngôi nhà, chỉ khép hờ, trong góc khuất giữa một bên cổng và bức tường có một đôi giày da màu đen còn khá mới nhưng lại dính đầy đất dưới đế. Ở phần sân đất, lối duy nhất vào ngôi nhà, có hai hàng dấu giày một vào một ra. Có lẽ đây là dấu giày c*̉a… 3 năm một chặng đường không dài không ngắn cho một tiểu thuyết trinh thám mạng. Vụ án đầu tiên mình viết vốn chỉ như một mẫu truyện ngắn để đăng cho vui trên một diễn đàn trinh thám. Để rồi sau đó khi các vụ án tiếp theo ra đời, mình bắt đầu chăm chút hơn về câu chữ, tính liên kết giữa các truyện với nhau.Bản thân chỉ là một kẻ tay ngang học đòi viết truyện trinh thám, tự nhận thấy còn nhiều thiếu sót. Nhưng qua mỗi vụ án đăng lên, nhận được những ủng hộ dù rất ít của những người bạn có cùng sở thích, đó là một động lực rất lớn để mình hoàn thành tập 1 này.Cái ngày mình viết xong chương cuối cùng của tập này, mình đã vui biết nhường nào. Đối với nhiều người có lẽ đây chỉ là một tiểu thuyết tự sáng tác bình thường, tầm thường giữa một rừng tiểu thuyết. Nhưng đối với mình mỗi vụ án mình viết ra là thành quả của cả ngày và đêm trằn trọc. Mình suy nghĩ từng chút, nghĩ ra rất nhiều nhưng chỉ chọn những gì bản thân cho là hay nhất để viết ra. Khi lựa chọn hướng đi là trinh thám, bản thân đã tự đặt ra cho mình một thử thách và trách nhiệm.Bản thân mình đã nghiêm túc với mỗi câu từ được viết ra, mình viết vì những người yêu thích truyện trinh thám, viết vì nền văn học trinh thám Việt Nam còn rất ít, và quan trọng nhất là viết vì chính bản thân mình.Khi mình tin tưởng vào việc mình đang làm và làm điều đó thật nghiêm túc, làm hết mình, chắc chắn sẽ có người nhận ra sự cố gắng và công nhận những công sức mà mình đã bỏ ra!Cảm ơn tất cả mọi người đã yêu thích truyện!