"Ca, tên ngốc kia sẽ không chết chứ?" Một nữ tử xinh đẹp mặc y phục màu hồng, ngước đầu hỏi nam tử tuấn mỹ hoa phục bên cạnh. "Hừ! Tự nàng ta nhảy xuống, nếu có chết cũng không liên quan tới chúng ta." Vẻ mặt nam tử khinh bỉ nói, ngoảnh mặt làm ngơ tất cả, trong lòng cũng mong sao nàng ta bị chết đuối luôn cho rồi, như vậy cũng đỡ phiền cho hắn. "Mọi người mau nhìn,tên ngốc kia nghĩ quẩn nhảy sông tự vẫn rồi !" Trong đám người xung quanh không thiếu kẻ tới xem kịch vui, nghe người nọ rống to một tiếng, lại kéo tới không ít người vây xem, bọn họ bỏ mọi việc,cũng chỉ vì muốn xem vở kịch hay này, muốn biết vì để theo đuổi nam nhân thì tên ngốc hoa si có thể làm ra chuyện kinh người gì. Chuyện Tam tiểu thư ngốc của phủ Hộ Quốc Tướng Quân theo đuổi người giàu nhất kinh đô_Thượng Quan Cẩn, khắp kinh thành đều biết rõ, đây cũng là đề tài nói chuyện lúc rảnh rỗi của nhiều người,tiết mục hôm nay vốn luôn là chuyện thường diễn ra,nhưng họ vẫn cứ bàn tán không biết mệt, thậm chí có người còn…

Chương 36: Mượn cơ hội chỉnh mạc thanh vân

Vương Gia Yêu Nghiệt, Vương Phi Vô LươngTác giả: Mùa Xuân Của Kẹo ĐườngTruyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không"Ca, tên ngốc kia sẽ không chết chứ?" Một nữ tử xinh đẹp mặc y phục màu hồng, ngước đầu hỏi nam tử tuấn mỹ hoa phục bên cạnh. "Hừ! Tự nàng ta nhảy xuống, nếu có chết cũng không liên quan tới chúng ta." Vẻ mặt nam tử khinh bỉ nói, ngoảnh mặt làm ngơ tất cả, trong lòng cũng mong sao nàng ta bị chết đuối luôn cho rồi, như vậy cũng đỡ phiền cho hắn. "Mọi người mau nhìn,tên ngốc kia nghĩ quẩn nhảy sông tự vẫn rồi !" Trong đám người xung quanh không thiếu kẻ tới xem kịch vui, nghe người nọ rống to một tiếng, lại kéo tới không ít người vây xem, bọn họ bỏ mọi việc,cũng chỉ vì muốn xem vở kịch hay này, muốn biết vì để theo đuổi nam nhân thì tên ngốc hoa si có thể làm ra chuyện kinh người gì. Chuyện Tam tiểu thư ngốc của phủ Hộ Quốc Tướng Quân theo đuổi người giàu nhất kinh đô_Thượng Quan Cẩn, khắp kinh thành đều biết rõ, đây cũng là đề tài nói chuyện lúc rảnh rỗi của nhiều người,tiết mục hôm nay vốn luôn là chuyện thường diễn ra,nhưng họ vẫn cứ bàn tán không biết mệt, thậm chí có người còn… Editor : pemichio.Beta : Song Ngư nhi.Hắn không lo lắng nhưng Huyết Đại lại có chút lo. Nhưng nghĩ lại nàng quá lo lắng thì cũng vô dụng, cứ an tâm mà chờ đợi đã. Dù nói thế nào thì vẫn phải là thử trước một chút mới được."Huyết Đại tỷ tỷ, thần y Mộ Bạch nói rồi, bệnh của ta chỉ cần mười ngày nửa tháng là có thể khỏi. Đến lúc đó Huyết Đại tỷ tỷ sẽ có thể cùng ta cùng nhau hồi kinh rồi. Ta nhất định sẽ chiêu đãi tỷ thật tốt." Vẻ mặt tối tăm của hắn biến mất trong nháy mắt, bây giờ lại trở về bộ mặt ngốc nghếch của một tiểu hài tử."Ừ, chúc mừng ngươi!"Người ta cũng không nói là sẽ trị hết mà chỉ nói là sẽ cố gắng hết sức thôi nhưng lại khiến hắn vui mừng như vậy, quả nhiên là một đứa trẻ không hiểu chuyện, nhìn hắn như vậy nàng làm sao nỡ từ chối đây?"Ngươi thật đúng là quá lạc quan rồi, ta cũng không nói là nhất định sẽ chữa khỏi mà chỉ cố gắng hết sức thôi, như thế thì tại sao ngươi lại có thể nắm chắc là ta có thể giúp ngươi trị hết bệnh của ngươi?" Nhìn hắn ta vui vẻ như vậy, trong lòng hắn liền không thoải mái, phải làm cho hắn ta không thể thoải mái mới được."Ta tin tưởng y thuật của thần y, bệnh đến tay người thì nhất định sẽ khỏi." Một chút tâm tư này của đối phương làm sao hắn lại không biết? Ta chính là cố ý, xem ngươi có khả năng làm gì ta?"Như vậy thì tốt, vậy ngươi hãy đi ra đây với ta." Hắn còn nhiều biện pháp để chỉnh hắn ta, huống chi hiện tại đối phương lại đang rơi vào tay mình như vậy, còn không phải là mặc cho mình tùy ý vo tròn, bóp nghiến sao? Dám cùng ta đấu ngầm, ngươi còn non lắm!Mạc Thanh Vân đi theo sau lưng Mộ Bạch, đi một lúc đến một nơi giống như phòng tắm, bên trong có một ao nước không lớn không nhỏ, trong ao cũng không phải là nước dùng để tắm rửa mà là một ao đầy chất lỏng đen thùi lùi còn có những thành phần không xác định đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Không những thế, chất lỏng này còn đang sôi trào giống như là nước đã được đun sôi, nhìn qua cực kỳ kh*ng b*.Huyết Đại theo sau vào cũng thấy được cảnh này liền cau mày, cố nén ghê tởm đến nôn mửa.Nhìn tình cảnh bên trong thật sự rất dọa người, mà mùi vị cũng khó có thể khiến người khác chấp nhận được."Đi xuống đi." Mộ Bạch nhàn nhạt nói một câu khiến cho cả hai người đều đồng thời cả kinh, tình huống này là thế nào? Mạc Thanh Vân tưởng mình không nghe rõ, nghi hoặc không tiếng động nhìn hỏi Mộ Bạch."Ngươi đem quần áo cởi ra, đi xuống ngâm mấy canh giờ, kiên trì từ năm tới bảy ngày."Nhàn nhạt liếc hắn một cái, ý tứ : ngươi không có nghe lầm, chính là để ngươi xuống ngâm mấy ngày. Dám cùng ta đấu, xem ta thu phục ngươi thế nào."Ặc. . . Nhất định phải ngâm trong đó sao?" Trả thù, đây chính là trắng trợn trả thù mà. Ai, dù là trả thù, thì mình cũng chỉ có thể chịu. Sau đó lại liếc nhìn chất lỏng đen thui bên trong, còn có những dị vật đang trôi lềnh bềnh, hơn nữa nó còn có mùi khiến người ta buồn nôn. . . Hắn hơi do dự một chút, nhưng thấy hắn ta gật đầu, liền chuẩn bị c** q**n áo đi xuống."Huyết Đại cô nương, chúng ta đi ra ngoài trước đi."Mắt thấy trên người nam tử chỉ còn sót một bộ trung y mỏng manh . Nếu bây giờ không đi ra chẳng lẽ còn muốn để nàng lưu lại thưởng thức hắn ta l** th* sao?Hắn nguyện ý cho người khác xem, thì mình còn không nguyện ý nhìn đâu, quan trọng nhất là không thể để cho Huyết Đại nhìn thấy.Nghe thấy có người đang gọi mình, nàng mới phục hồi lại tinh thần từ sau nỗi khiếp sợ, liếc nhìn nam nhân chỉ còn mặc mỗi lớp trung y đang uất ức nhìn nàng, lại nhìn chất lỏng đen thui kinh khủng kia. Nàng ném cho hắn một ánh mắt ta cũng không thể giúp gì được cho ngươi, rồi lại cho hắn một ánh mắt tự cầu phúc cho bản thân đi, sau đó xoay người lại, lo lắng hỏi nam tử quái dị mặc áo trắng bên cạnh: "Nước trong ao này hình như đang sôi, bây giờ hắn bước xuống sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?""Nhiệt độ nước càng cao thì tác dụng của dược thảo mới có thể phát huy đến lớn nhất, dễ dàng để thân thể con người hấp thu. Thể chất của hắn cũng tương đối đặc biệt nên một chút nhiệt độ này không coi vào đâu."

Editor : pemichio.

Beta : Song Ngư nhi.

Hắn không lo lắng nhưng Huyết Đại lại có chút lo. Nhưng nghĩ lại nàng
quá lo lắng thì cũng vô dụng, cứ an tâm mà chờ đợi đã. Dù nói thế nào
thì vẫn phải là thử trước một chút mới được.

"Huyết Đại tỷ tỷ, thần y Mộ Bạch nói rồi, bệnh của ta chỉ cần mười ngày
nửa tháng là có thể khỏi. Đến lúc đó Huyết Đại tỷ tỷ sẽ có thể cùng ta
cùng nhau hồi kinh rồi. Ta nhất định sẽ chiêu đãi tỷ thật tốt." Vẻ mặt
tối tăm của hắn biến mất trong nháy mắt, bây giờ lại trở về bộ mặt ngốc
nghếch của một tiểu hài tử.

"Ừ, chúc mừng ngươi!"

Người ta cũng không nói là sẽ trị hết mà chỉ nói là sẽ cố gắng hết sức
thôi nhưng lại khiến hắn vui mừng như vậy, quả nhiên là một đứa trẻ
không hiểu chuyện, nhìn hắn như vậy nàng làm sao nỡ từ chối đây?

"Ngươi thật đúng là quá lạc quan rồi, ta cũng không nói là nhất định sẽ
chữa khỏi mà chỉ cố gắng hết sức thôi, như thế thì tại sao ngươi lại có
thể nắm chắc là ta có thể giúp ngươi trị hết bệnh của ngươi?" Nhìn hắn
ta vui vẻ như vậy, trong lòng hắn liền không thoải mái, phải làm cho hắn ta không thể thoải mái mới được.

"Ta tin tưởng y thuật của thần y, bệnh đến tay người thì nhất định sẽ
khỏi." Một chút tâm tư này của đối phương làm sao hắn lại không biết? Ta chính là cố ý, xem ngươi có khả năng làm gì ta?

"Như vậy thì tốt, vậy ngươi hãy đi ra đây với ta." Hắn còn nhiều biện
pháp để chỉnh hắn ta, huống chi hiện tại đối phương lại đang rơi vào tay mình như vậy, còn không phải là mặc cho mình tùy ý vo tròn, bóp nghiến
sao? Dám cùng ta đấu ngầm, ngươi còn non lắm!

Mạc Thanh Vân đi theo sau lưng Mộ Bạch, đi một lúc đến một nơi giống như phòng tắm, bên trong có một ao nước không lớn không nhỏ, trong ao cũng
không phải là nước dùng để tắm rửa mà là một ao đầy chất lỏng đen thùi
lùi còn có những thành phần không xác định đang nổi lềnh bềnh trên mặt
nước. Không những thế, chất lỏng này còn đang sôi trào giống như là nước đã được đun sôi, nhìn qua cực kỳ kh*ng b*.

Huyết Đại theo sau vào cũng thấy được cảnh này liền cau mày, cố nén ghê tởm đến nôn mửa.

Nhìn tình cảnh bên trong thật sự rất dọa người, mà mùi vị cũng khó có thể khiến người khác chấp nhận được.

"Đi xuống đi." Mộ Bạch nhàn nhạt nói một câu khiến cho cả hai người đều
đồng thời cả kinh, tình huống này là thế nào? Mạc Thanh Vân tưởng mình
không nghe rõ, nghi hoặc không tiếng động nhìn hỏi Mộ Bạch.

"Ngươi đem quần áo cởi ra, đi xuống ngâm mấy canh giờ, kiên trì từ năm tới bảy ngày."

Nhàn nhạt liếc hắn một cái, ý tứ : ngươi không có nghe lầm, chính là để
ngươi xuống ngâm mấy ngày. Dám cùng ta đấu, xem ta thu phục ngươi thế
nào.

"Ặc. . . Nhất định phải ngâm trong đó sao?" Trả thù, đây chính là trắng
trợn trả thù mà. Ai, dù là trả thù, thì mình cũng chỉ có thể chịu. Sau
đó lại liếc nhìn chất lỏng đen thui bên trong, còn có những dị vật đang
trôi lềnh bềnh, hơn nữa nó còn có mùi khiến người ta buồn nôn. . . Hắn
hơi do dự một chút, nhưng thấy hắn ta gật đầu, liền chuẩn bị c** q**n áo đi xuống.

"Huyết Đại cô nương, chúng ta đi ra ngoài trước đi."

Mắt thấy trên người nam tử chỉ còn sót một bộ trung y mỏng manh . Nếu
bây giờ không đi ra chẳng lẽ còn muốn để nàng lưu lại thưởng thức hắn ta l** th* sao?

Hắn nguyện ý cho người khác xem, thì mình còn không nguyện ý nhìn đâu, quan trọng nhất là không thể để cho Huyết Đại nhìn thấy.

Nghe thấy có người đang gọi mình, nàng mới phục hồi lại tinh thần từ sau nỗi khiếp sợ, liếc nhìn nam nhân chỉ còn mặc mỗi lớp trung y đang uất
ức nhìn nàng, lại nhìn chất lỏng đen thui kinh khủng kia. Nàng ném cho
hắn một ánh mắt ta cũng không thể giúp gì được cho ngươi, rồi lại cho
hắn một ánh mắt tự cầu phúc cho bản thân đi, sau đó xoay người lại, lo
lắng hỏi nam tử quái dị mặc áo trắng bên cạnh: "Nước trong ao này hình
như đang sôi, bây giờ hắn bước xuống sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"

"Nhiệt độ nước càng cao thì tác dụng của dược thảo mới có thể phát huy
đến lớn nhất, dễ dàng để thân thể con người hấp thu. Thể chất của hắn
cũng tương đối đặc biệt nên một chút nhiệt độ này không coi vào đâu."

Vương Gia Yêu Nghiệt, Vương Phi Vô LươngTác giả: Mùa Xuân Của Kẹo ĐườngTruyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không"Ca, tên ngốc kia sẽ không chết chứ?" Một nữ tử xinh đẹp mặc y phục màu hồng, ngước đầu hỏi nam tử tuấn mỹ hoa phục bên cạnh. "Hừ! Tự nàng ta nhảy xuống, nếu có chết cũng không liên quan tới chúng ta." Vẻ mặt nam tử khinh bỉ nói, ngoảnh mặt làm ngơ tất cả, trong lòng cũng mong sao nàng ta bị chết đuối luôn cho rồi, như vậy cũng đỡ phiền cho hắn. "Mọi người mau nhìn,tên ngốc kia nghĩ quẩn nhảy sông tự vẫn rồi !" Trong đám người xung quanh không thiếu kẻ tới xem kịch vui, nghe người nọ rống to một tiếng, lại kéo tới không ít người vây xem, bọn họ bỏ mọi việc,cũng chỉ vì muốn xem vở kịch hay này, muốn biết vì để theo đuổi nam nhân thì tên ngốc hoa si có thể làm ra chuyện kinh người gì. Chuyện Tam tiểu thư ngốc của phủ Hộ Quốc Tướng Quân theo đuổi người giàu nhất kinh đô_Thượng Quan Cẩn, khắp kinh thành đều biết rõ, đây cũng là đề tài nói chuyện lúc rảnh rỗi của nhiều người,tiết mục hôm nay vốn luôn là chuyện thường diễn ra,nhưng họ vẫn cứ bàn tán không biết mệt, thậm chí có người còn… Editor : pemichio.Beta : Song Ngư nhi.Hắn không lo lắng nhưng Huyết Đại lại có chút lo. Nhưng nghĩ lại nàng quá lo lắng thì cũng vô dụng, cứ an tâm mà chờ đợi đã. Dù nói thế nào thì vẫn phải là thử trước một chút mới được."Huyết Đại tỷ tỷ, thần y Mộ Bạch nói rồi, bệnh của ta chỉ cần mười ngày nửa tháng là có thể khỏi. Đến lúc đó Huyết Đại tỷ tỷ sẽ có thể cùng ta cùng nhau hồi kinh rồi. Ta nhất định sẽ chiêu đãi tỷ thật tốt." Vẻ mặt tối tăm của hắn biến mất trong nháy mắt, bây giờ lại trở về bộ mặt ngốc nghếch của một tiểu hài tử."Ừ, chúc mừng ngươi!"Người ta cũng không nói là sẽ trị hết mà chỉ nói là sẽ cố gắng hết sức thôi nhưng lại khiến hắn vui mừng như vậy, quả nhiên là một đứa trẻ không hiểu chuyện, nhìn hắn như vậy nàng làm sao nỡ từ chối đây?"Ngươi thật đúng là quá lạc quan rồi, ta cũng không nói là nhất định sẽ chữa khỏi mà chỉ cố gắng hết sức thôi, như thế thì tại sao ngươi lại có thể nắm chắc là ta có thể giúp ngươi trị hết bệnh của ngươi?" Nhìn hắn ta vui vẻ như vậy, trong lòng hắn liền không thoải mái, phải làm cho hắn ta không thể thoải mái mới được."Ta tin tưởng y thuật của thần y, bệnh đến tay người thì nhất định sẽ khỏi." Một chút tâm tư này của đối phương làm sao hắn lại không biết? Ta chính là cố ý, xem ngươi có khả năng làm gì ta?"Như vậy thì tốt, vậy ngươi hãy đi ra đây với ta." Hắn còn nhiều biện pháp để chỉnh hắn ta, huống chi hiện tại đối phương lại đang rơi vào tay mình như vậy, còn không phải là mặc cho mình tùy ý vo tròn, bóp nghiến sao? Dám cùng ta đấu ngầm, ngươi còn non lắm!Mạc Thanh Vân đi theo sau lưng Mộ Bạch, đi một lúc đến một nơi giống như phòng tắm, bên trong có một ao nước không lớn không nhỏ, trong ao cũng không phải là nước dùng để tắm rửa mà là một ao đầy chất lỏng đen thùi lùi còn có những thành phần không xác định đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Không những thế, chất lỏng này còn đang sôi trào giống như là nước đã được đun sôi, nhìn qua cực kỳ kh*ng b*.Huyết Đại theo sau vào cũng thấy được cảnh này liền cau mày, cố nén ghê tởm đến nôn mửa.Nhìn tình cảnh bên trong thật sự rất dọa người, mà mùi vị cũng khó có thể khiến người khác chấp nhận được."Đi xuống đi." Mộ Bạch nhàn nhạt nói một câu khiến cho cả hai người đều đồng thời cả kinh, tình huống này là thế nào? Mạc Thanh Vân tưởng mình không nghe rõ, nghi hoặc không tiếng động nhìn hỏi Mộ Bạch."Ngươi đem quần áo cởi ra, đi xuống ngâm mấy canh giờ, kiên trì từ năm tới bảy ngày."Nhàn nhạt liếc hắn một cái, ý tứ : ngươi không có nghe lầm, chính là để ngươi xuống ngâm mấy ngày. Dám cùng ta đấu, xem ta thu phục ngươi thế nào."Ặc. . . Nhất định phải ngâm trong đó sao?" Trả thù, đây chính là trắng trợn trả thù mà. Ai, dù là trả thù, thì mình cũng chỉ có thể chịu. Sau đó lại liếc nhìn chất lỏng đen thui bên trong, còn có những dị vật đang trôi lềnh bềnh, hơn nữa nó còn có mùi khiến người ta buồn nôn. . . Hắn hơi do dự một chút, nhưng thấy hắn ta gật đầu, liền chuẩn bị c** q**n áo đi xuống."Huyết Đại cô nương, chúng ta đi ra ngoài trước đi."Mắt thấy trên người nam tử chỉ còn sót một bộ trung y mỏng manh . Nếu bây giờ không đi ra chẳng lẽ còn muốn để nàng lưu lại thưởng thức hắn ta l** th* sao?Hắn nguyện ý cho người khác xem, thì mình còn không nguyện ý nhìn đâu, quan trọng nhất là không thể để cho Huyết Đại nhìn thấy.Nghe thấy có người đang gọi mình, nàng mới phục hồi lại tinh thần từ sau nỗi khiếp sợ, liếc nhìn nam nhân chỉ còn mặc mỗi lớp trung y đang uất ức nhìn nàng, lại nhìn chất lỏng đen thui kinh khủng kia. Nàng ném cho hắn một ánh mắt ta cũng không thể giúp gì được cho ngươi, rồi lại cho hắn một ánh mắt tự cầu phúc cho bản thân đi, sau đó xoay người lại, lo lắng hỏi nam tử quái dị mặc áo trắng bên cạnh: "Nước trong ao này hình như đang sôi, bây giờ hắn bước xuống sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?""Nhiệt độ nước càng cao thì tác dụng của dược thảo mới có thể phát huy đến lớn nhất, dễ dàng để thân thể con người hấp thu. Thể chất của hắn cũng tương đối đặc biệt nên một chút nhiệt độ này không coi vào đâu."

Chương 36: Mượn cơ hội chỉnh mạc thanh vân