Tác giả:

Tôi năm nay mới 14 tuổi.Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 9 khóa của tôi.Tuy là tôi lười thật đấy nhưng tôi không bao giờ báo thức kêu rồi mà vẫn nằm ngủ tiếp.Never! Buổi sáng hôm nay tôi đi học sớm để rủ 2 đứa bạn thân đi học.Vừa nghe thấy tiếng tôi gọi tui nó đã bước ra. *Trần Phương Linh(14t):Đanh đá chuyên gia quát tôi vì tội gác chân lên bàn.Nói thế thôi chứ nó tốt bụng lắm.Nhưng ở lớp nó lạnh lùng thấy ớn. *Trần Hoài Phương(14t):Bạn thân của tôi với Linh.Hâm mộ TFBoys à phải nói là cuồng mới đúng.Hiền nhưng đụng vào rồi thì lên tiên luôn. Tụi nó dắt xe đạp ra chúng tôi cùng nhau đến trường.Trường mới cách nhà không xa nên chúng tôi có thể đi bằng xe đạp.Vừa bước vào ngôi trường to lớn này tôi đã nghe thấy tiếng nhạc từ sân khấu vang ra. #1 tháng trước# Sau khi thi chọn lớp thì kết quả là tôi được vào lớp a Linh cũng vậy nhưng tiếc là Phương học khác lớp chúng tôi.Chúng tôi bước về phía lớp học đến lối rẽ chúng tôi tạm biệt nhau rồi về lớp của mình.Tôi khá cao nên tôi rất tự…

Chương 5: Hàng xóm là nam thần

Có Phải Tôi Đã Cảm Nắng Cậu Không? Cậu Bạn Cùng Bàn!Tác giả: nhok cherryTôi năm nay mới 14 tuổi.Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 9 khóa của tôi.Tuy là tôi lười thật đấy nhưng tôi không bao giờ báo thức kêu rồi mà vẫn nằm ngủ tiếp.Never! Buổi sáng hôm nay tôi đi học sớm để rủ 2 đứa bạn thân đi học.Vừa nghe thấy tiếng tôi gọi tui nó đã bước ra. *Trần Phương Linh(14t):Đanh đá chuyên gia quát tôi vì tội gác chân lên bàn.Nói thế thôi chứ nó tốt bụng lắm.Nhưng ở lớp nó lạnh lùng thấy ớn. *Trần Hoài Phương(14t):Bạn thân của tôi với Linh.Hâm mộ TFBoys à phải nói là cuồng mới đúng.Hiền nhưng đụng vào rồi thì lên tiên luôn. Tụi nó dắt xe đạp ra chúng tôi cùng nhau đến trường.Trường mới cách nhà không xa nên chúng tôi có thể đi bằng xe đạp.Vừa bước vào ngôi trường to lớn này tôi đã nghe thấy tiếng nhạc từ sân khấu vang ra. #1 tháng trước# Sau khi thi chọn lớp thì kết quả là tôi được vào lớp a Linh cũng vậy nhưng tiếc là Phương học khác lớp chúng tôi.Chúng tôi bước về phía lớp học đến lối rẽ chúng tôi tạm biệt nhau rồi về lớp của mình.Tôi khá cao nên tôi rất tự… Sau tiếng trống ra chơi tôi vươn vai lấy ra 1 cuốn truyện conan.Ngồi cắm cúi đọc.-Ê!Không ra chơi à?-Cậu bạn mới-Liên quan đến cậu à?-Tôi không ngước mặt-À không!-Cậu ta nói rồi bỏ đi.Tôi không quang tâm đến cậu ta đâu.Không phải vì cậu ta xấu mà vì cậu ta quá đẹp.Mà mấy đứa con trai đẹp thường rất lăng nhăng.Liệu đây có phải đặc điểm khiến tôi ghét con trai không nhỉ?-Cậu bị sao thế?-Thằng ngồi cạnh-Không sao hết!-Tôi trả lời-Tôi tên Huy!-Cậu ngồi cạnh.Tên của cậu ta đã được giải đáp.Tên của nhân vật có hơi bị thay đổi 1 chút ở phần này nha.--Ra chơi xong thì bây giờ đã đến giờ về--Tôi nhanh tay thu dọn sách vở rồi ra về.Ra đến nhà xe tôi thấy cậu bạn mới đang loay hoay lấy ra chiếc xe đạp của cậu ấy.Không để ý nhiều tôi lấy xe đạp đi về.Giữa đường về nhà xe tôi bị tuột xích.Trời ạ!Chó thật!Đã mệt thì chớ lại tuột xích với chẳng tuột xiếc.Bực cả mình!Đường thì ít người qua lại.Trường tôi gần trường cấp 1 với trường mầm non.Mà hôm nay thứ bảy nên chỉ trường tôi đi học vậy nên mới ít người qua lại.Đã thế lớp tôi còn về muộn nữa chứ.Tôi đành chán nản dắt chiếc xe.-Xe cậu bị sao thế?-Bạn mới-Ơ?!Sao cậu lại ở đây?Xe tớ bị tuột xích!-Tôi cười gượng nói-À!Nhà tôi ở gần đây!Cậu ấy à 1 tiếng rồi ngồi xuống sửa xích cho tôi.Tôi đơ ra 1 chút.Tôi cảm thấy xấu hổ không phải vì cậu ấy quá đẹp mà là...lúc nãy tôi đã đối xử không đúng với cậu ấy.1 lúc sau cậu ấy đã sửa xong.-Cảm ơn!Xin lỗi chuyện lúc ra chơi nhé!-Tôi cúi mặt-À không sao tớ quên rồi!-Cậu ấy cườiTôi và cậu ấy cùng về nhà và nói chuyện ríu rít.Về đến đầu ngõ thấy cậu ấy vẫn cùng về tôi thấy lạ.-Cậu đi đâu thế?-Về nhà!-Cậu ấy tỉnh bơẶc hóa ra nhà cậu ấy ở ngay sát nhà tôi.Hôm trước tôi thấy có người chuyển đến nhưng không để í hóa ra là nhà cậu ấy.Chúng tôi tạm biệt nhau rồi bước vào nhà.

Sau tiếng trống ra chơi tôi vươn vai lấy ra 1 cuốn truyện conan.Ngồi cắm cúi đọc.

-Ê!Không ra chơi à?-Cậu bạn mới

-Liên quan đến cậu à?-Tôi không ngước mặt

-À không!-Cậu ta nói rồi bỏ đi.

Tôi không quang tâm đến cậu ta đâu.Không phải vì cậu ta xấu mà vì cậu ta quá đẹp.Mà mấy đứa con trai đẹp thường rất lăng nhăng.Liệu đây có phải đặc điểm khiến tôi ghét con trai không nhỉ?

-Cậu bị sao thế?-Thằng ngồi cạnh

-Không sao hết!-Tôi trả lời

-Tôi tên Huy!-Cậu ngồi cạnh.

Tên của cậu ta đã được giải đáp.Tên của nhân vật có hơi bị thay đổi 1 chút ở phần này nha.

--Ra chơi xong thì bây giờ đã đến giờ về--

Tôi nhanh tay thu dọn sách vở rồi ra về.Ra đến nhà xe tôi thấy cậu bạn mới đang loay hoay lấy ra chiếc xe đạp của cậu ấy.Không để ý nhiều tôi lấy xe đạp đi về.Giữa đường về nhà xe tôi bị tuột xích.Trời ạ!Chó thật!Đã mệt thì chớ lại tuột xích với chẳng tuột xiếc.Bực cả mình!Đường thì ít người qua lại.Trường tôi gần trường cấp 1 với trường mầm non.Mà hôm nay thứ bảy nên chỉ trường tôi đi học vậy nên mới ít người qua lại.Đã thế lớp tôi còn về muộn nữa chứ.Tôi đành chán nản dắt chiếc xe.

-Xe cậu bị sao thế?-Bạn mới

-Ơ?!Sao cậu lại ở đây?Xe tớ bị tuột xích!-Tôi cười gượng nói

-À!Nhà tôi ở gần đây!

Cậu ấy à 1 tiếng rồi ngồi xuống sửa xích cho tôi.Tôi đơ ra 1 chút.Tôi cảm thấy xấu hổ không phải vì cậu ấy quá đẹp mà là...lúc nãy tôi đã đối xử không đúng với cậu ấy.1 lúc sau cậu ấy đã sửa xong.

-Cảm ơn!Xin lỗi chuyện lúc ra chơi nhé!-Tôi cúi mặt

-À không sao tớ quên rồi!-Cậu ấy cười

Tôi và cậu ấy cùng về nhà và nói chuyện ríu rít.Về đến đầu ngõ thấy cậu ấy vẫn cùng về tôi thấy lạ.

-Cậu đi đâu thế?

-Về nhà!-Cậu ấy tỉnh bơ

Ặc hóa ra nhà cậu ấy ở ngay sát nhà tôi.Hôm trước tôi thấy có người chuyển đến nhưng không để í hóa ra là nhà cậu ấy.Chúng tôi tạm biệt nhau rồi bước vào nhà.

Có Phải Tôi Đã Cảm Nắng Cậu Không? Cậu Bạn Cùng Bàn!Tác giả: nhok cherryTôi năm nay mới 14 tuổi.Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 9 khóa của tôi.Tuy là tôi lười thật đấy nhưng tôi không bao giờ báo thức kêu rồi mà vẫn nằm ngủ tiếp.Never! Buổi sáng hôm nay tôi đi học sớm để rủ 2 đứa bạn thân đi học.Vừa nghe thấy tiếng tôi gọi tui nó đã bước ra. *Trần Phương Linh(14t):Đanh đá chuyên gia quát tôi vì tội gác chân lên bàn.Nói thế thôi chứ nó tốt bụng lắm.Nhưng ở lớp nó lạnh lùng thấy ớn. *Trần Hoài Phương(14t):Bạn thân của tôi với Linh.Hâm mộ TFBoys à phải nói là cuồng mới đúng.Hiền nhưng đụng vào rồi thì lên tiên luôn. Tụi nó dắt xe đạp ra chúng tôi cùng nhau đến trường.Trường mới cách nhà không xa nên chúng tôi có thể đi bằng xe đạp.Vừa bước vào ngôi trường to lớn này tôi đã nghe thấy tiếng nhạc từ sân khấu vang ra. #1 tháng trước# Sau khi thi chọn lớp thì kết quả là tôi được vào lớp a Linh cũng vậy nhưng tiếc là Phương học khác lớp chúng tôi.Chúng tôi bước về phía lớp học đến lối rẽ chúng tôi tạm biệt nhau rồi về lớp của mình.Tôi khá cao nên tôi rất tự… Sau tiếng trống ra chơi tôi vươn vai lấy ra 1 cuốn truyện conan.Ngồi cắm cúi đọc.-Ê!Không ra chơi à?-Cậu bạn mới-Liên quan đến cậu à?-Tôi không ngước mặt-À không!-Cậu ta nói rồi bỏ đi.Tôi không quang tâm đến cậu ta đâu.Không phải vì cậu ta xấu mà vì cậu ta quá đẹp.Mà mấy đứa con trai đẹp thường rất lăng nhăng.Liệu đây có phải đặc điểm khiến tôi ghét con trai không nhỉ?-Cậu bị sao thế?-Thằng ngồi cạnh-Không sao hết!-Tôi trả lời-Tôi tên Huy!-Cậu ngồi cạnh.Tên của cậu ta đã được giải đáp.Tên của nhân vật có hơi bị thay đổi 1 chút ở phần này nha.--Ra chơi xong thì bây giờ đã đến giờ về--Tôi nhanh tay thu dọn sách vở rồi ra về.Ra đến nhà xe tôi thấy cậu bạn mới đang loay hoay lấy ra chiếc xe đạp của cậu ấy.Không để ý nhiều tôi lấy xe đạp đi về.Giữa đường về nhà xe tôi bị tuột xích.Trời ạ!Chó thật!Đã mệt thì chớ lại tuột xích với chẳng tuột xiếc.Bực cả mình!Đường thì ít người qua lại.Trường tôi gần trường cấp 1 với trường mầm non.Mà hôm nay thứ bảy nên chỉ trường tôi đi học vậy nên mới ít người qua lại.Đã thế lớp tôi còn về muộn nữa chứ.Tôi đành chán nản dắt chiếc xe.-Xe cậu bị sao thế?-Bạn mới-Ơ?!Sao cậu lại ở đây?Xe tớ bị tuột xích!-Tôi cười gượng nói-À!Nhà tôi ở gần đây!Cậu ấy à 1 tiếng rồi ngồi xuống sửa xích cho tôi.Tôi đơ ra 1 chút.Tôi cảm thấy xấu hổ không phải vì cậu ấy quá đẹp mà là...lúc nãy tôi đã đối xử không đúng với cậu ấy.1 lúc sau cậu ấy đã sửa xong.-Cảm ơn!Xin lỗi chuyện lúc ra chơi nhé!-Tôi cúi mặt-À không sao tớ quên rồi!-Cậu ấy cườiTôi và cậu ấy cùng về nhà và nói chuyện ríu rít.Về đến đầu ngõ thấy cậu ấy vẫn cùng về tôi thấy lạ.-Cậu đi đâu thế?-Về nhà!-Cậu ấy tỉnh bơẶc hóa ra nhà cậu ấy ở ngay sát nhà tôi.Hôm trước tôi thấy có người chuyển đến nhưng không để í hóa ra là nhà cậu ấy.Chúng tôi tạm biệt nhau rồi bước vào nhà.

Chương 5: Hàng xóm là nam thần