Tôi năm nay mới 14 tuổi.Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 9 khóa của tôi.Tuy là tôi lười thật đấy nhưng tôi không bao giờ báo thức kêu rồi mà vẫn nằm ngủ tiếp.Never! Buổi sáng hôm nay tôi đi học sớm để rủ 2 đứa bạn thân đi học.Vừa nghe thấy tiếng tôi gọi tui nó đã bước ra. *Trần Phương Linh(14t):Đanh đá chuyên gia quát tôi vì tội gác chân lên bàn.Nói thế thôi chứ nó tốt bụng lắm.Nhưng ở lớp nó lạnh lùng thấy ớn. *Trần Hoài Phương(14t):Bạn thân của tôi với Linh.Hâm mộ TFBoys à phải nói là cuồng mới đúng.Hiền nhưng đụng vào rồi thì lên tiên luôn. Tụi nó dắt xe đạp ra chúng tôi cùng nhau đến trường.Trường mới cách nhà không xa nên chúng tôi có thể đi bằng xe đạp.Vừa bước vào ngôi trường to lớn này tôi đã nghe thấy tiếng nhạc từ sân khấu vang ra. #1 tháng trước# Sau khi thi chọn lớp thì kết quả là tôi được vào lớp a Linh cũng vậy nhưng tiếc là Phương học khác lớp chúng tôi.Chúng tôi bước về phía lớp học đến lối rẽ chúng tôi tạm biệt nhau rồi về lớp của mình.Tôi khá cao nên tôi rất tự…
Chương 12: Yêu từ cái nhìn đầu tiên!
Có Phải Tôi Đã Cảm Nắng Cậu Không? Cậu Bạn Cùng Bàn!Tác giả: nhok cherryTôi năm nay mới 14 tuổi.Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 9 khóa của tôi.Tuy là tôi lười thật đấy nhưng tôi không bao giờ báo thức kêu rồi mà vẫn nằm ngủ tiếp.Never! Buổi sáng hôm nay tôi đi học sớm để rủ 2 đứa bạn thân đi học.Vừa nghe thấy tiếng tôi gọi tui nó đã bước ra. *Trần Phương Linh(14t):Đanh đá chuyên gia quát tôi vì tội gác chân lên bàn.Nói thế thôi chứ nó tốt bụng lắm.Nhưng ở lớp nó lạnh lùng thấy ớn. *Trần Hoài Phương(14t):Bạn thân của tôi với Linh.Hâm mộ TFBoys à phải nói là cuồng mới đúng.Hiền nhưng đụng vào rồi thì lên tiên luôn. Tụi nó dắt xe đạp ra chúng tôi cùng nhau đến trường.Trường mới cách nhà không xa nên chúng tôi có thể đi bằng xe đạp.Vừa bước vào ngôi trường to lớn này tôi đã nghe thấy tiếng nhạc từ sân khấu vang ra. #1 tháng trước# Sau khi thi chọn lớp thì kết quả là tôi được vào lớp a Linh cũng vậy nhưng tiếc là Phương học khác lớp chúng tôi.Chúng tôi bước về phía lớp học đến lối rẽ chúng tôi tạm biệt nhau rồi về lớp của mình.Tôi khá cao nên tôi rất tự… Tôi lại lết cặp vô lớp như mọi buổi sáng.É Thịnh với Nhật hôm nay đến sớm quá kìa.Tôi ném cặp vào bàn rồi nhảy ra ngồi nói chuyện với 2 đứa đấy.-Ê bảo nè!-Tôi nhìn 2 thằng bạn thân trước mặt.-Sao nói đi!-2 đứa đồng thanh.-Nếu có người con trai không muốn cho đứa con trai khác nhìn tớ thì đấy là vì cái gì?-Tôi hỏi mặt thì nhăn như khỉ.-Thích...Hả?Ai đấy là ai?Ai lại có thể thích "thằng"bạn thân của "tớ" thế?Nó có đập nhầm đầu vào đâu không?-Thịnh trêuTôi tiện chân đạp cho Thịnh phát.-Bí chấm mật.-Tôi nóiSao Nhật lại im lặng nãy giờ nhỉ?Dẹp suy nghĩ qua 1 bên tôi kéo 2 đứa xuống căng tin ăn.Thích ư?Không thể nào a!Chúng tôi mới gặp nhau mà!Tôi không tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên đâu!Ahihi!Xuống đến căng tin chúng tôi lấy đồ ăn rồi ra ngoài bàn ngồi.Đã quá quen với việc bị bọn con gái nhìn bằng ánh mắt viên đạn,tôi mặc kệ vẫn ngồi nói chuyện thoải mái với 2 đứa kia.Dạo này tự dưng thấy thằng Huy nổi hứng nghe nhạc,đọc sách.Ọe nhìn buồn nôn í.Thế mà mấy đứa con gái lớp khác cứ sang đứng đầy ngoài cửa lớp tôi...lấy điện thoại ra chụp ảnh.Ọe!Mấy bọn dại trai trường mình nhiều quá mà.Ăn xong vừa đúng lúc đánh trống vào lớp chúng tôi cùng nhau bay lên lớp.15 phút đầu giờ...-Êu!-Tôi gọi HuyHuy quay mặt sang khuôn mặt không cảm xúc.-À...Không có gì!-Tôi tự dưng không muốn nói với hắn chuyện mà hắn không cho người khác nhìn tôi.Tôi sợ hắn sẽ bảo tôi bớt ảo tưởng sức mạnh đi.Chắc chắn sẽ rất quê.-Đồ ngốc!Gọi rồi lại không nói!-Hắn cười nhẹMặt tôi bỗng chốc không hiẻu sao lại đỏ lên.Ả?Cái gì thế này?Sao cậu ta hôm nay dịu dàng với tôi quá vậy?Dẹp đi...Sau đó thì những tiết học nhàm chán lại nối tiếp nhau trừ toán, tiếng Anh và Văn.Ra chơi tôi tìm xem Hiền đâu để mượn cái quyển tiểu thuyết nó mới mua.Nhưng...nó đang đi ăn vui vẻ với thằng Dũng ở dưới căng tin rồi.Chán!Từ để diễn tả cảm xúc của tôi lúc này!-Huy!Tôi thấy cậu có nhiều sách vậy hay cho tôi mượn 1 quyển đi!-Tôi quay qua nài nỉ HuyCậu ấy nhìn tôi rồi lấy ra cuốn tiểu thuyết đang rất hot hiện nay.-Này!-Cậu ta nói-Cảm ơn nhiều nhá!-Tôi vui vẻ nhận cuốn sánh từ tay cậu.Ngồi vào bàn đọc.Cậu ta nhìn tôi cười.Tôi quay ra cười lại với ấy.Không biết từ khi nào,tôi trở nên quý cậu ấy hơn trước nữa.Cậu ấy giờ thật dễ mến.
Tôi lại lết cặp vô lớp như mọi buổi sáng.É Thịnh với Nhật hôm nay đến sớm quá kìa.Tôi ném cặp vào bàn rồi nhảy ra ngồi nói chuyện với 2 đứa đấy.
-Ê bảo nè!-Tôi nhìn 2 thằng bạn thân trước mặt.
-Sao nói đi!-2 đứa đồng thanh.
-Nếu có người con trai không muốn cho đứa con trai khác nhìn tớ thì đấy là vì cái gì?-Tôi hỏi mặt thì nhăn như khỉ.
-Thích...Hả?Ai đấy là ai?Ai lại có thể thích "thằng"bạn thân của "tớ" thế?Nó có đập nhầm đầu vào đâu không?-Thịnh trêu
Tôi tiện chân đạp cho Thịnh phát.
-Bí chấm mật.-Tôi nói
Sao Nhật lại im lặng nãy giờ nhỉ?Dẹp suy nghĩ qua 1 bên tôi kéo 2 đứa xuống căng tin ăn.Thích ư?Không thể nào a!Chúng tôi mới gặp nhau mà!Tôi không tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên đâu!Ahihi!Xuống đến căng tin chúng tôi lấy đồ ăn rồi ra ngoài bàn ngồi.Đã quá quen với việc bị bọn con gái nhìn bằng ánh mắt viên đạn,tôi mặc kệ vẫn ngồi nói chuyện thoải mái với 2 đứa kia.Dạo này tự dưng thấy thằng Huy nổi hứng nghe nhạc,đọc sách.Ọe nhìn buồn nôn í.Thế mà mấy đứa con gái lớp khác cứ sang đứng đầy ngoài cửa lớp tôi...lấy điện thoại ra chụp ảnh.Ọe!Mấy bọn dại trai trường mình nhiều quá mà.Ăn xong vừa đúng lúc đánh trống vào lớp chúng tôi cùng nhau bay lên lớp.
15 phút đầu giờ...
-Êu!-Tôi gọi Huy
Huy quay mặt sang khuôn mặt không cảm xúc.
-À...Không có gì!-Tôi tự dưng không muốn nói với hắn chuyện mà hắn không cho người khác nhìn tôi.Tôi sợ hắn sẽ bảo tôi bớt ảo tưởng sức mạnh đi.Chắc chắn sẽ rất quê.
-Đồ ngốc!Gọi rồi lại không nói!-Hắn cười nhẹ
Mặt tôi bỗng chốc không hiẻu sao lại đỏ lên.Ả?Cái gì thế này?Sao cậu ta hôm nay dịu dàng với tôi quá vậy?Dẹp đi...
Sau đó thì những tiết học nhàm chán lại nối tiếp nhau trừ toán, tiếng Anh và Văn.
Ra chơi tôi tìm xem Hiền đâu để mượn cái quyển tiểu thuyết nó mới mua.Nhưng...nó đang đi ăn vui vẻ với thằng Dũng ở dưới căng tin rồi.Chán!Từ để diễn tả cảm xúc của tôi lúc này!
-Huy!Tôi thấy cậu có nhiều sách vậy hay cho tôi mượn 1 quyển đi!-Tôi quay qua nài nỉ Huy
Cậu ấy nhìn tôi rồi lấy ra cuốn tiểu thuyết đang rất hot hiện nay.
-Này!-Cậu ta nói
-Cảm ơn nhiều nhá!-Tôi vui vẻ nhận cuốn sánh từ tay cậu.Ngồi vào bàn đọc.Cậu ta nhìn tôi cười.Tôi quay ra cười lại với ấy.Không biết từ khi nào,tôi trở nên quý cậu ấy hơn trước nữa.Cậu ấy giờ thật dễ mến.
Có Phải Tôi Đã Cảm Nắng Cậu Không? Cậu Bạn Cùng Bàn!Tác giả: nhok cherryTôi năm nay mới 14 tuổi.Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 9 khóa của tôi.Tuy là tôi lười thật đấy nhưng tôi không bao giờ báo thức kêu rồi mà vẫn nằm ngủ tiếp.Never! Buổi sáng hôm nay tôi đi học sớm để rủ 2 đứa bạn thân đi học.Vừa nghe thấy tiếng tôi gọi tui nó đã bước ra. *Trần Phương Linh(14t):Đanh đá chuyên gia quát tôi vì tội gác chân lên bàn.Nói thế thôi chứ nó tốt bụng lắm.Nhưng ở lớp nó lạnh lùng thấy ớn. *Trần Hoài Phương(14t):Bạn thân của tôi với Linh.Hâm mộ TFBoys à phải nói là cuồng mới đúng.Hiền nhưng đụng vào rồi thì lên tiên luôn. Tụi nó dắt xe đạp ra chúng tôi cùng nhau đến trường.Trường mới cách nhà không xa nên chúng tôi có thể đi bằng xe đạp.Vừa bước vào ngôi trường to lớn này tôi đã nghe thấy tiếng nhạc từ sân khấu vang ra. #1 tháng trước# Sau khi thi chọn lớp thì kết quả là tôi được vào lớp a Linh cũng vậy nhưng tiếc là Phương học khác lớp chúng tôi.Chúng tôi bước về phía lớp học đến lối rẽ chúng tôi tạm biệt nhau rồi về lớp của mình.Tôi khá cao nên tôi rất tự… Tôi lại lết cặp vô lớp như mọi buổi sáng.É Thịnh với Nhật hôm nay đến sớm quá kìa.Tôi ném cặp vào bàn rồi nhảy ra ngồi nói chuyện với 2 đứa đấy.-Ê bảo nè!-Tôi nhìn 2 thằng bạn thân trước mặt.-Sao nói đi!-2 đứa đồng thanh.-Nếu có người con trai không muốn cho đứa con trai khác nhìn tớ thì đấy là vì cái gì?-Tôi hỏi mặt thì nhăn như khỉ.-Thích...Hả?Ai đấy là ai?Ai lại có thể thích "thằng"bạn thân của "tớ" thế?Nó có đập nhầm đầu vào đâu không?-Thịnh trêuTôi tiện chân đạp cho Thịnh phát.-Bí chấm mật.-Tôi nóiSao Nhật lại im lặng nãy giờ nhỉ?Dẹp suy nghĩ qua 1 bên tôi kéo 2 đứa xuống căng tin ăn.Thích ư?Không thể nào a!Chúng tôi mới gặp nhau mà!Tôi không tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên đâu!Ahihi!Xuống đến căng tin chúng tôi lấy đồ ăn rồi ra ngoài bàn ngồi.Đã quá quen với việc bị bọn con gái nhìn bằng ánh mắt viên đạn,tôi mặc kệ vẫn ngồi nói chuyện thoải mái với 2 đứa kia.Dạo này tự dưng thấy thằng Huy nổi hứng nghe nhạc,đọc sách.Ọe nhìn buồn nôn í.Thế mà mấy đứa con gái lớp khác cứ sang đứng đầy ngoài cửa lớp tôi...lấy điện thoại ra chụp ảnh.Ọe!Mấy bọn dại trai trường mình nhiều quá mà.Ăn xong vừa đúng lúc đánh trống vào lớp chúng tôi cùng nhau bay lên lớp.15 phút đầu giờ...-Êu!-Tôi gọi HuyHuy quay mặt sang khuôn mặt không cảm xúc.-À...Không có gì!-Tôi tự dưng không muốn nói với hắn chuyện mà hắn không cho người khác nhìn tôi.Tôi sợ hắn sẽ bảo tôi bớt ảo tưởng sức mạnh đi.Chắc chắn sẽ rất quê.-Đồ ngốc!Gọi rồi lại không nói!-Hắn cười nhẹMặt tôi bỗng chốc không hiẻu sao lại đỏ lên.Ả?Cái gì thế này?Sao cậu ta hôm nay dịu dàng với tôi quá vậy?Dẹp đi...Sau đó thì những tiết học nhàm chán lại nối tiếp nhau trừ toán, tiếng Anh và Văn.Ra chơi tôi tìm xem Hiền đâu để mượn cái quyển tiểu thuyết nó mới mua.Nhưng...nó đang đi ăn vui vẻ với thằng Dũng ở dưới căng tin rồi.Chán!Từ để diễn tả cảm xúc của tôi lúc này!-Huy!Tôi thấy cậu có nhiều sách vậy hay cho tôi mượn 1 quyển đi!-Tôi quay qua nài nỉ HuyCậu ấy nhìn tôi rồi lấy ra cuốn tiểu thuyết đang rất hot hiện nay.-Này!-Cậu ta nói-Cảm ơn nhiều nhá!-Tôi vui vẻ nhận cuốn sánh từ tay cậu.Ngồi vào bàn đọc.Cậu ta nhìn tôi cười.Tôi quay ra cười lại với ấy.Không biết từ khi nào,tôi trở nên quý cậu ấy hơn trước nữa.Cậu ấy giờ thật dễ mến.