Tác giả:

Một buổi sáng lại bắt đầu, chiếu theo những tia sáng ấm áp và những sương gió mát lạnh của buổi sáng mang theo những ngày mới. Những tia ánh nắng cố gắng len lỏi vượt qua rào cạn của ngôi nhà nghèo nàn sơ sụp. Một vài ánh nắng đã thành công khi bước vào chiếu thẳng vào một khuôn mặt xinh xắn của cô gái đang nằm trên giường với một vài âm thanh ánh sáng của tiếng chim hát líu lo ngoài cửa - Ukmm... trời sáng rồi ư Nó cố gắng ngồi dậy bước vào phòng nhanh chóng làm VSCN, nó bước vào nhìn mình trong gương và nghĩ thầm - Tại sao mình lại sinh ra trong một gia đình tàn bạo như vậy chứ. Tại sao suốt ngày người đàn bà đó cứ đàn áp, hành hạ mình đến việc này việc khác chứ. Tại sao tuổi thơ của mình không được hạnh phúc như những gia đình khác chứ. Tại sao... tại sao chứ???~ Trong đầu nó là những câu hỏi lập qua lập lại trong những năm tháng qua của nó. Tiếng bước chân bên ngoài ngày càng to lớn và tiếng gần hơn ngày một nhanh hơn, không ai khác chính là người mẹ ruột độc ác của nó - Cái con…

Chương 22: Nhận lại cha mẹ ruột 2

Ông Xã Lạnh Lùng Đáng Yêu Của TôiTác giả: phuong2k2Một buổi sáng lại bắt đầu, chiếu theo những tia sáng ấm áp và những sương gió mát lạnh của buổi sáng mang theo những ngày mới. Những tia ánh nắng cố gắng len lỏi vượt qua rào cạn của ngôi nhà nghèo nàn sơ sụp. Một vài ánh nắng đã thành công khi bước vào chiếu thẳng vào một khuôn mặt xinh xắn của cô gái đang nằm trên giường với một vài âm thanh ánh sáng của tiếng chim hát líu lo ngoài cửa - Ukmm... trời sáng rồi ư Nó cố gắng ngồi dậy bước vào phòng nhanh chóng làm VSCN, nó bước vào nhìn mình trong gương và nghĩ thầm - Tại sao mình lại sinh ra trong một gia đình tàn bạo như vậy chứ. Tại sao suốt ngày người đàn bà đó cứ đàn áp, hành hạ mình đến việc này việc khác chứ. Tại sao tuổi thơ của mình không được hạnh phúc như những gia đình khác chứ. Tại sao... tại sao chứ???~ Trong đầu nó là những câu hỏi lập qua lập lại trong những năm tháng qua của nó. Tiếng bước chân bên ngoài ngày càng to lớn và tiếng gần hơn ngày một nhanh hơn, không ai khác chính là người mẹ ruột độc ác của nó - Cái con… Quay lại cuộc nói chuyện điện thoại tối hôm đó nha cả nhà ^^- Con chào ba mẹ vợ ạ!!! Hắn chào hỏi có lễ qua điện thoại bên kia- Ừ!!! Bọn ta chào con, có chuyện gì mà gọi giờ này vậy con???!- Dạ là con có chuyện này muốn nói... nhưng mà ba mẹ vợ không được kích động nha!!!? Hắn lo lắng- Con nói đi- Dạ là con đã tìm được cô ấy về rồi ạ, vợ tương lai của con, con gái của hai người đấy ạ!!!Hắn chậm rãi nói rõ từng chữ một cho người bên kia nghe.- CÁi... cái...gì.... Có phải là hức hức là thiệt không con!!!Giọng đầu bên kia bắt đầu run run của những giọt nước mắt hạnh phúc vui mừng.- Dạ là thiệt ạ, ngày mai hai người về đây thăm cô ấy đi ạ!!!- Sáng ngày mai bọn... bọn... bọn ta sẽ tới nơi!!!- Vâng ạ!!!Thế là cuộc nói chuyện tối hôm đó chỉ trọn vẹn những câu nói đó, bọn họ tức tốc đặt vé máy bay để về nước ngay lặp tức để được gặp lại đứa con gái bao năm xa cách của họ.---------------Quay lại hiện tại -------- Rồi đó!!! Lúc em về phòng ngủ thì tối hôm đó chính anh đã gọi điện thoại kêu ba mẹ em về nước để được gặp em đấy!!!- Sao anh không nói cho em biết chứ???- Cho em biết thì đâu còn là bất ngờ dành cho em nữa đâu, đồ ngốc!!!- Ơ... dạ!!!Hắn và nó đứng nói chuyện với nhau mà quên mất đi sự hiện diện của hai bật người lớn kia làm họ phải đứng nhìn qua nhìn lại như con rối vậy, đến nỗi cái cổ của họ muốn lòi ra luôn vì lý do rất xúng đáng là quay đầu qua quay đầu lại ( Haizzz, tội cho hai bác ghê, ăn ở làm sao để cho hai anh chị í bơ luôn chứ)- Ehhh... ehhh... thèm!!!Cuối cùng thì hai bật phụ huynh cũng chịu lên tiếng nói khỏi sự bơ vơ:v- Các con tính bơ vơ bọn ta ra một lìa để mà cãi cọ à!!!- Dạ... dạ... bọn con đâu có bơ hai người đâu * xua tay*!!!- Giận các con luônMẹ nó giở giọng con nít giận dỗi tụi nó và hắn làm cho hai người kia phải qua năn nỉ mới chịu xả giận- Mẹ/ bác à!!! Đừng giận mà: /./ Bác: Kakaka ta mà con gái iu * cười*/./ Vâng ạ ^^) - Nãy ai kêu ta là bác đây hả??!- Dạ... dạ là con gọi ạ!!!- Vậy thì ta càng giận con luôn "^"- Ơ... ơ.. sao lại giận con nữa bác, con có làm gì đâu!!!- Tại con không thèm gọi ta là mẹ nên ta giận con!!!

Quay lại cuộc nói chuyện điện thoại tối hôm đó nha cả nhà ^^

- Con chào ba mẹ vợ ạ!!! Hắn chào hỏi có lễ qua điện thoại bên kia

- Ừ!!! Bọn ta chào con, có chuyện gì mà gọi giờ này vậy con???!

- Dạ là con có chuyện này muốn nói... nhưng mà ba mẹ vợ không được kích động nha!!!? Hắn lo lắng

- Con nói đi

- Dạ là con đã tìm được cô ấy về rồi ạ, vợ tương lai của con, con gái của hai người đấy ạ!!!

Hắn chậm rãi nói rõ từng chữ một cho người bên kia nghe.

- CÁi... cái...gì.... Có phải là hức hức là thiệt không con!!!

Giọng đầu bên kia bắt đầu run run của những giọt nước mắt hạnh phúc vui mừng.

- Dạ là thiệt ạ, ngày mai hai người về đây thăm cô ấy đi ạ!!!

- Sáng ngày mai bọn... bọn... bọn ta sẽ tới nơi!!!

- Vâng ạ!!!

Thế là cuộc nói chuyện tối hôm đó chỉ trọn vẹn những câu nói đó, bọn họ tức tốc đặt vé máy bay để về nước ngay lặp tức để được gặp lại đứa con gái bao năm xa cách của họ.

---------------

Quay lại hiện tại -------

- Rồi đó!!! Lúc em về phòng ngủ thì tối hôm đó chính anh đã gọi điện thoại kêu ba mẹ em về nước để được gặp em đấy!!!

- Sao anh không nói cho em biết chứ???

- Cho em biết thì đâu còn là bất ngờ dành cho em nữa đâu, đồ ngốc!!!

- Ơ... dạ!!!

Hắn và nó đứng nói chuyện với nhau mà quên mất đi sự hiện diện của hai bật người lớn kia làm họ phải đứng nhìn qua nhìn lại như con rối vậy, đến nỗi cái cổ của họ muốn lòi ra luôn vì lý do rất xúng đáng là quay đầu qua quay đầu lại ( Haizzz, tội cho hai bác ghê, ăn ở làm sao để cho hai anh chị í bơ luôn chứ)

- Ehhh... ehhh... thèm!!!

Cuối cùng thì hai bật phụ huynh cũng chịu lên tiếng nói khỏi sự bơ vơ:v

- Các con tính bơ vơ bọn ta ra một lìa để mà cãi cọ à!!!

- Dạ... dạ... bọn con đâu có bơ hai người đâu * xua tay*!!!

- Giận các con luôn

Mẹ nó giở giọng con nít giận dỗi tụi nó và hắn làm cho hai người kia phải qua năn nỉ mới chịu xả giận

- Mẹ/ bác à!!! Đừng giận mà: /./ Bác: Kakaka ta mà con gái iu * cười*/./ Vâng ạ ^^) 

- Nãy ai kêu ta là bác đây hả??!

- Dạ... dạ là con gọi ạ!!!

- Vậy thì ta càng giận con luôn "^"

- Ơ... ơ.. sao lại giận con nữa bác, con có làm gì đâu!!!

- Tại con không thèm gọi ta là mẹ nên ta giận con!!!

Ông Xã Lạnh Lùng Đáng Yêu Của TôiTác giả: phuong2k2Một buổi sáng lại bắt đầu, chiếu theo những tia sáng ấm áp và những sương gió mát lạnh của buổi sáng mang theo những ngày mới. Những tia ánh nắng cố gắng len lỏi vượt qua rào cạn của ngôi nhà nghèo nàn sơ sụp. Một vài ánh nắng đã thành công khi bước vào chiếu thẳng vào một khuôn mặt xinh xắn của cô gái đang nằm trên giường với một vài âm thanh ánh sáng của tiếng chim hát líu lo ngoài cửa - Ukmm... trời sáng rồi ư Nó cố gắng ngồi dậy bước vào phòng nhanh chóng làm VSCN, nó bước vào nhìn mình trong gương và nghĩ thầm - Tại sao mình lại sinh ra trong một gia đình tàn bạo như vậy chứ. Tại sao suốt ngày người đàn bà đó cứ đàn áp, hành hạ mình đến việc này việc khác chứ. Tại sao tuổi thơ của mình không được hạnh phúc như những gia đình khác chứ. Tại sao... tại sao chứ???~ Trong đầu nó là những câu hỏi lập qua lập lại trong những năm tháng qua của nó. Tiếng bước chân bên ngoài ngày càng to lớn và tiếng gần hơn ngày một nhanh hơn, không ai khác chính là người mẹ ruột độc ác của nó - Cái con… Quay lại cuộc nói chuyện điện thoại tối hôm đó nha cả nhà ^^- Con chào ba mẹ vợ ạ!!! Hắn chào hỏi có lễ qua điện thoại bên kia- Ừ!!! Bọn ta chào con, có chuyện gì mà gọi giờ này vậy con???!- Dạ là con có chuyện này muốn nói... nhưng mà ba mẹ vợ không được kích động nha!!!? Hắn lo lắng- Con nói đi- Dạ là con đã tìm được cô ấy về rồi ạ, vợ tương lai của con, con gái của hai người đấy ạ!!!Hắn chậm rãi nói rõ từng chữ một cho người bên kia nghe.- CÁi... cái...gì.... Có phải là hức hức là thiệt không con!!!Giọng đầu bên kia bắt đầu run run của những giọt nước mắt hạnh phúc vui mừng.- Dạ là thiệt ạ, ngày mai hai người về đây thăm cô ấy đi ạ!!!- Sáng ngày mai bọn... bọn... bọn ta sẽ tới nơi!!!- Vâng ạ!!!Thế là cuộc nói chuyện tối hôm đó chỉ trọn vẹn những câu nói đó, bọn họ tức tốc đặt vé máy bay để về nước ngay lặp tức để được gặp lại đứa con gái bao năm xa cách của họ.---------------Quay lại hiện tại -------- Rồi đó!!! Lúc em về phòng ngủ thì tối hôm đó chính anh đã gọi điện thoại kêu ba mẹ em về nước để được gặp em đấy!!!- Sao anh không nói cho em biết chứ???- Cho em biết thì đâu còn là bất ngờ dành cho em nữa đâu, đồ ngốc!!!- Ơ... dạ!!!Hắn và nó đứng nói chuyện với nhau mà quên mất đi sự hiện diện của hai bật người lớn kia làm họ phải đứng nhìn qua nhìn lại như con rối vậy, đến nỗi cái cổ của họ muốn lòi ra luôn vì lý do rất xúng đáng là quay đầu qua quay đầu lại ( Haizzz, tội cho hai bác ghê, ăn ở làm sao để cho hai anh chị í bơ luôn chứ)- Ehhh... ehhh... thèm!!!Cuối cùng thì hai bật phụ huynh cũng chịu lên tiếng nói khỏi sự bơ vơ:v- Các con tính bơ vơ bọn ta ra một lìa để mà cãi cọ à!!!- Dạ... dạ... bọn con đâu có bơ hai người đâu * xua tay*!!!- Giận các con luônMẹ nó giở giọng con nít giận dỗi tụi nó và hắn làm cho hai người kia phải qua năn nỉ mới chịu xả giận- Mẹ/ bác à!!! Đừng giận mà: /./ Bác: Kakaka ta mà con gái iu * cười*/./ Vâng ạ ^^) - Nãy ai kêu ta là bác đây hả??!- Dạ... dạ là con gọi ạ!!!- Vậy thì ta càng giận con luôn "^"- Ơ... ơ.. sao lại giận con nữa bác, con có làm gì đâu!!!- Tại con không thèm gọi ta là mẹ nên ta giận con!!!

Chương 22: Nhận lại cha mẹ ruột 2