Xui xẻo bắt đầu Hôm nay là một ngày xui xẻo của Bố Tranh… Tan học muộn cùng bình thường cũng không có gì khác lạ, sắc trời đã tối, tạm biệt bạn học, Bố Tranh một mình trở về căn nhà trọ nhỏ. Nhà trọ ở gần trường học, cũng không có xa, giá tiền lại hợp lý, quan trọng nhất là mình mình ở muốn thế nào thì thế ấy, không giới hạn điện không giới hạn mạng, chơi game cũng không bị lag cả buổi. Về đến nhà trọ, trước tiên mang hộp cơm vừa mua lùa vào miệng, dọn dẹp xong, lập tức liền mở máy tính, chỉ có điều vừa nhìn lên đã khiến cậu hoàn toàn choáng váng! Cậu, cái kia, đáng lẽ nên là kim quang lóng lánh, anh tuấn tiêu sái, phong lưu bất phàm, vô cùng bảnh bao, một kỹ sĩ max cấp đại hào (*), hôm nay lại cánh tay nhẵn nhụi, mặc mỗi cái quần đùi quê mùa xám tro, đứng bên cạnh trạm dịch chuyển ở Chủ Thành… Tới tới lui lui một đám người chơi được một phen miễn phí dòm từ trên xuống dưới… (*)Đại hào là acc cấp cao, trang bị tốt. Nếu không phải hệ thống cưỡng chế, bất kể thế nào cởi hết thì vẫn lưu…

Chương 14

Tiểu Tâm Phiến TửTác giả: Vân Quá Thị PhiTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Võng DuXui xẻo bắt đầu Hôm nay là một ngày xui xẻo của Bố Tranh… Tan học muộn cùng bình thường cũng không có gì khác lạ, sắc trời đã tối, tạm biệt bạn học, Bố Tranh một mình trở về căn nhà trọ nhỏ. Nhà trọ ở gần trường học, cũng không có xa, giá tiền lại hợp lý, quan trọng nhất là mình mình ở muốn thế nào thì thế ấy, không giới hạn điện không giới hạn mạng, chơi game cũng không bị lag cả buổi. Về đến nhà trọ, trước tiên mang hộp cơm vừa mua lùa vào miệng, dọn dẹp xong, lập tức liền mở máy tính, chỉ có điều vừa nhìn lên đã khiến cậu hoàn toàn choáng váng! Cậu, cái kia, đáng lẽ nên là kim quang lóng lánh, anh tuấn tiêu sái, phong lưu bất phàm, vô cùng bảnh bao, một kỹ sĩ max cấp đại hào (*), hôm nay lại cánh tay nhẵn nhụi, mặc mỗi cái quần đùi quê mùa xám tro, đứng bên cạnh trạm dịch chuyển ở Chủ Thành… Tới tới lui lui một đám người chơi được một phen miễn phí dòm từ trên xuống dưới… (*)Đại hào là acc cấp cao, trang bị tốt. Nếu không phải hệ thống cưỡng chế, bất kể thế nào cởi hết thì vẫn lưu… Demon[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: em gái Đom đóm sao em té xuống thế[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: té xuống rồi thì làm sao bây giờ a, chỉ có thể lui đội thôi[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: chết tiệt, em cái đầu cô ấy, ông là nam[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: ngại ghê >

Demon

[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: em gái Đom đóm sao em té xuống thế

[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: té xuống rồi thì làm sao bây giờ a, chỉ có thể lui đội thôi

[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: chết tiệt, em cái đầu cô ấy, ông là nam

[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: ngại ghê >

Tiểu Tâm Phiến TửTác giả: Vân Quá Thị PhiTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Võng DuXui xẻo bắt đầu Hôm nay là một ngày xui xẻo của Bố Tranh… Tan học muộn cùng bình thường cũng không có gì khác lạ, sắc trời đã tối, tạm biệt bạn học, Bố Tranh một mình trở về căn nhà trọ nhỏ. Nhà trọ ở gần trường học, cũng không có xa, giá tiền lại hợp lý, quan trọng nhất là mình mình ở muốn thế nào thì thế ấy, không giới hạn điện không giới hạn mạng, chơi game cũng không bị lag cả buổi. Về đến nhà trọ, trước tiên mang hộp cơm vừa mua lùa vào miệng, dọn dẹp xong, lập tức liền mở máy tính, chỉ có điều vừa nhìn lên đã khiến cậu hoàn toàn choáng váng! Cậu, cái kia, đáng lẽ nên là kim quang lóng lánh, anh tuấn tiêu sái, phong lưu bất phàm, vô cùng bảnh bao, một kỹ sĩ max cấp đại hào (*), hôm nay lại cánh tay nhẵn nhụi, mặc mỗi cái quần đùi quê mùa xám tro, đứng bên cạnh trạm dịch chuyển ở Chủ Thành… Tới tới lui lui một đám người chơi được một phen miễn phí dòm từ trên xuống dưới… (*)Đại hào là acc cấp cao, trang bị tốt. Nếu không phải hệ thống cưỡng chế, bất kể thế nào cởi hết thì vẫn lưu… Demon[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: em gái Đom đóm sao em té xuống thế[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: té xuống rồi thì làm sao bây giờ a, chỉ có thể lui đội thôi[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: chết tiệt, em cái đầu cô ấy, ông là nam[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: ngại ghê >

Chương 14