Tác giả:

Anh và cô cưới nhau do sự ràng bượt giữa hai bên gia đình. Nhưng trai tim cô luôn hướng về anh từ khi còn học chung, cô luôn dõi theo anh như thể từng cử động của anh. Nhưng anh lại yêu người con gái khác cô vẫn mong đợi điều gì đó. Anh không yêu cô nhưng lại mạnh mẽ chiếm đoạt cô giữa cô bên mình, cô thì vẫn vậy nhẫn nhìn yêu thương chăm sóc cho anh. Đến mộ ngày người con gái anh yêu quay về. Anh liền gạt bỏ cô buông hai từ nhẫn tâm như cầm dao khứa và tim cô ^ly hôn^ cô phải làm sao thôi đành buông để cho anh được hạnh phúc. Cô bỏ đi,thầm chúc phúc cho hai người. Cô nghe tin anh và cô gái đó được bước lên lên đường rồi cô miệng cười mắt khóc. Vài năm sau cô trở về bên cạnh là hai đứa bé dễ thương sánh bước. Cuối cùng anh cũng nhân ra người con gái anh từng yêu lại là một người giả tạo độc ác thâm độc. Anh nhân ra cô là người luôn ngự trị trong tim anh. Anh tìm cô muốn nói lời xin lỗi mong cô tha thứ. Đã quá muộn cho lời xin lỗi hay cô đã luôn sẵn sàng tha thứ cho anh?? CHÚC M.N HP!!

Chương 4

Tới Lượt Anh Yêu Em!!Tác giả: Bồ Công AnhAnh và cô cưới nhau do sự ràng bượt giữa hai bên gia đình. Nhưng trai tim cô luôn hướng về anh từ khi còn học chung, cô luôn dõi theo anh như thể từng cử động của anh. Nhưng anh lại yêu người con gái khác cô vẫn mong đợi điều gì đó. Anh không yêu cô nhưng lại mạnh mẽ chiếm đoạt cô giữa cô bên mình, cô thì vẫn vậy nhẫn nhìn yêu thương chăm sóc cho anh. Đến mộ ngày người con gái anh yêu quay về. Anh liền gạt bỏ cô buông hai từ nhẫn tâm như cầm dao khứa và tim cô ^ly hôn^ cô phải làm sao thôi đành buông để cho anh được hạnh phúc. Cô bỏ đi,thầm chúc phúc cho hai người. Cô nghe tin anh và cô gái đó được bước lên lên đường rồi cô miệng cười mắt khóc. Vài năm sau cô trở về bên cạnh là hai đứa bé dễ thương sánh bước. Cuối cùng anh cũng nhân ra người con gái anh từng yêu lại là một người giả tạo độc ác thâm độc. Anh nhân ra cô là người luôn ngự trị trong tim anh. Anh tìm cô muốn nói lời xin lỗi mong cô tha thứ. Đã quá muộn cho lời xin lỗi hay cô đã luôn sẵn sàng tha thứ cho anh?? CHÚC M.N HP!! Sáng hôm sauVẫn như mội ngày cô làm bữa sáng làm mọi thứ trong nhà. Anh từ trên lầu đi xuống đầu còn choáng vì rượu. Thấy cô dọn bữa sánh ra lòng anh lại dâng lên nỗi ấm áp, anh bước vào bàn ăn bắt đầu ăn."Chiều nay, 6h cô đi cùng tôi đến tiệc rượu" anh mở lời."...vâng" cô trả lời rồi ngồi xuống cùng ăn sáng cùng anh. Không khí lại trở nên ngọt ngạt lạnh lẽo.Anh ăn xong liền ra xe đến công ty vẫn không buồn nói vài lời với cô. Cô vẫn nhẫn nhịn không một lời bì cô biết dì có trách cũng là lời thừa thôi thì nhẫn nhịn để ở bên cạnh anh trọn 1 năm yên lành coi như lần cuối. Hàng mi dài kia của cô khẽ rũ xuống, giọt pha lê long lanh khẽ lăng dài trên gương mặt thanh cô có nét chua xót đau thương u buồn chẳng nên lời.Chiều 6hAnh tận tay lái xe đến đón cô. Anh nhìn thấy cô như một thiên thần nhỏ vậy anh thoáng chốc đỏ mặt.Giờ trong lòng anh chỉ có 1 việc muốn làm là đem cô bỏ vào tui không cho ai thấy dáng vẻ của cô bây giờ chỉ riêng anh thấy mà thôi. Nhưng...không có quyền...Cô diện cho mình bộ váy cúp ngực trắng dài tới đùi hơi xoè nhìn cô vừa trẻ trung vừa quyến rũ đôi giày cao gót màu trắng hợp với chiếc váy kết hợp cùng bóp cầm tay đen.Thấy anh cứ nhìn mình cô quơ tay trước mặt anh."Anh! anh bộ em mặc bộ này không hợp hay có gì à!" cô vừa nói vừa nhìn lại mình."Không có gì! lên xe đi"anh bất cần quay mặt đi chỗ khác để cô không thấy anh đỏ mặt.Cô lên xe ngồi kế bên anh. Xe bắt đầu lăng bánh, không khí trên xe yên lặng đến lạnh xương sống, không ai với ai câu nào cho khi đến nơi.Anh xuống xe đi qua bên cô mở cửa đưa tay đỡ cô. Rồi kêu cô khoác tay anh đi vào ở ngoài có khống ít phóng viên tranh nhau chụp anh. Anh và cô mặt kệ bước vào bên trong nhờ có vệ sĩ dẹp đường.Bước vào đại sảnh mọi người trầm trồ khen ngợi đôi vợ chồng son đẹp đôi. Bao cô gái thì ghen tỵ muốn là người cùng anh sánh bước, con bao chàng trai thì say nắng vẻ đẹp của cô. Ở đây hơi đông nên cô có phần sợ lức nắm tay anh mạnh thêm một chút và thân thể hơi nép vào anh, anh khẽ nhép môi.

Sáng hôm sau

Vẫn như mội ngày cô làm bữa sáng làm mọi thứ trong nhà. Anh từ trên lầu đi xuống đầu còn choáng vì rượu. Thấy cô dọn bữa sánh ra lòng anh lại dâng lên nỗi ấm áp, anh bước vào bàn ăn bắt đầu ăn.

"Chiều nay, 6h cô đi cùng tôi đến tiệc rượu" anh mở lời.

"...vâng" cô trả lời rồi ngồi xuống cùng ăn sáng cùng anh. Không khí lại trở nên ngọt ngạt lạnh lẽo.

Anh ăn xong liền ra xe đến công ty vẫn không buồn nói vài lời với cô. Cô vẫn nhẫn nhịn không một lời bì cô biết dì có trách cũng là lời thừa thôi thì nhẫn nhịn để ở bên cạnh anh trọn 1 năm yên lành coi như lần cuối. Hàng mi dài kia của cô khẽ rũ xuống, giọt pha lê long lanh khẽ lăng dài trên gương mặt thanh cô có nét chua xót đau thương u buồn chẳng nên lời.

Chiều 6h

Anh tận tay lái xe đến đón cô. Anh nhìn thấy cô như một thiên thần nhỏ vậy anh thoáng chốc đỏ mặt.Giờ trong lòng anh chỉ có 1 việc muốn làm là đem cô bỏ vào tui không cho ai thấy dáng vẻ của cô bây giờ chỉ riêng anh thấy mà thôi. Nhưng...không có quyền...

Cô diện cho mình bộ váy cúp ngực trắng dài tới đùi hơi xoè nhìn cô vừa trẻ trung vừa quyến rũ đôi giày cao gót màu trắng hợp với chiếc váy kết hợp cùng bóp cầm tay đen.Thấy anh cứ nhìn mình cô quơ tay trước mặt anh.

"Anh! anh bộ em mặc bộ này không hợp hay có gì à!" cô vừa nói vừa nhìn lại mình.

"Không có gì! lên xe đi"anh bất cần quay mặt đi chỗ khác để cô không thấy anh đỏ mặt.

Cô lên xe ngồi kế bên anh. Xe bắt đầu lăng bánh, không khí trên xe yên lặng đến lạnh xương sống, không ai với ai câu nào cho khi đến nơi.

Anh xuống xe đi qua bên cô mở cửa đưa tay đỡ cô. Rồi kêu cô khoác tay anh đi vào ở ngoài có khống ít phóng viên tranh nhau chụp anh. Anh và cô mặt kệ bước vào bên trong nhờ có vệ sĩ dẹp đường.

Bước vào đại sảnh mọi người trầm trồ khen ngợi đôi vợ chồng son đẹp đôi. Bao cô gái thì ghen tỵ muốn là người cùng anh sánh bước, con bao chàng trai thì say nắng vẻ đẹp của cô. Ở đây hơi đông nên cô có phần sợ lức nắm tay anh mạnh thêm một chút và thân thể hơi nép vào anh, anh khẽ nhép môi.

Tới Lượt Anh Yêu Em!!Tác giả: Bồ Công AnhAnh và cô cưới nhau do sự ràng bượt giữa hai bên gia đình. Nhưng trai tim cô luôn hướng về anh từ khi còn học chung, cô luôn dõi theo anh như thể từng cử động của anh. Nhưng anh lại yêu người con gái khác cô vẫn mong đợi điều gì đó. Anh không yêu cô nhưng lại mạnh mẽ chiếm đoạt cô giữa cô bên mình, cô thì vẫn vậy nhẫn nhìn yêu thương chăm sóc cho anh. Đến mộ ngày người con gái anh yêu quay về. Anh liền gạt bỏ cô buông hai từ nhẫn tâm như cầm dao khứa và tim cô ^ly hôn^ cô phải làm sao thôi đành buông để cho anh được hạnh phúc. Cô bỏ đi,thầm chúc phúc cho hai người. Cô nghe tin anh và cô gái đó được bước lên lên đường rồi cô miệng cười mắt khóc. Vài năm sau cô trở về bên cạnh là hai đứa bé dễ thương sánh bước. Cuối cùng anh cũng nhân ra người con gái anh từng yêu lại là một người giả tạo độc ác thâm độc. Anh nhân ra cô là người luôn ngự trị trong tim anh. Anh tìm cô muốn nói lời xin lỗi mong cô tha thứ. Đã quá muộn cho lời xin lỗi hay cô đã luôn sẵn sàng tha thứ cho anh?? CHÚC M.N HP!! Sáng hôm sauVẫn như mội ngày cô làm bữa sáng làm mọi thứ trong nhà. Anh từ trên lầu đi xuống đầu còn choáng vì rượu. Thấy cô dọn bữa sánh ra lòng anh lại dâng lên nỗi ấm áp, anh bước vào bàn ăn bắt đầu ăn."Chiều nay, 6h cô đi cùng tôi đến tiệc rượu" anh mở lời."...vâng" cô trả lời rồi ngồi xuống cùng ăn sáng cùng anh. Không khí lại trở nên ngọt ngạt lạnh lẽo.Anh ăn xong liền ra xe đến công ty vẫn không buồn nói vài lời với cô. Cô vẫn nhẫn nhịn không một lời bì cô biết dì có trách cũng là lời thừa thôi thì nhẫn nhịn để ở bên cạnh anh trọn 1 năm yên lành coi như lần cuối. Hàng mi dài kia của cô khẽ rũ xuống, giọt pha lê long lanh khẽ lăng dài trên gương mặt thanh cô có nét chua xót đau thương u buồn chẳng nên lời.Chiều 6hAnh tận tay lái xe đến đón cô. Anh nhìn thấy cô như một thiên thần nhỏ vậy anh thoáng chốc đỏ mặt.Giờ trong lòng anh chỉ có 1 việc muốn làm là đem cô bỏ vào tui không cho ai thấy dáng vẻ của cô bây giờ chỉ riêng anh thấy mà thôi. Nhưng...không có quyền...Cô diện cho mình bộ váy cúp ngực trắng dài tới đùi hơi xoè nhìn cô vừa trẻ trung vừa quyến rũ đôi giày cao gót màu trắng hợp với chiếc váy kết hợp cùng bóp cầm tay đen.Thấy anh cứ nhìn mình cô quơ tay trước mặt anh."Anh! anh bộ em mặc bộ này không hợp hay có gì à!" cô vừa nói vừa nhìn lại mình."Không có gì! lên xe đi"anh bất cần quay mặt đi chỗ khác để cô không thấy anh đỏ mặt.Cô lên xe ngồi kế bên anh. Xe bắt đầu lăng bánh, không khí trên xe yên lặng đến lạnh xương sống, không ai với ai câu nào cho khi đến nơi.Anh xuống xe đi qua bên cô mở cửa đưa tay đỡ cô. Rồi kêu cô khoác tay anh đi vào ở ngoài có khống ít phóng viên tranh nhau chụp anh. Anh và cô mặt kệ bước vào bên trong nhờ có vệ sĩ dẹp đường.Bước vào đại sảnh mọi người trầm trồ khen ngợi đôi vợ chồng son đẹp đôi. Bao cô gái thì ghen tỵ muốn là người cùng anh sánh bước, con bao chàng trai thì say nắng vẻ đẹp của cô. Ở đây hơi đông nên cô có phần sợ lức nắm tay anh mạnh thêm một chút và thân thể hơi nép vào anh, anh khẽ nhép môi.

Chương 4